Pokemon (Satoshi x Serena): Chuyến Du Hành Của Tình Yêu

Chương 20: Thành phố Sallows




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hờ , lặn lâu quá , thôi vào truyện đi



Chú thích : dấu '~' ở trong đoạn hội thoại mình sẽ dùng cho hành động run hay là việc gọi tên ai đó một cách đáng sợ ( Ví dụ : Serena~~chan)



---------------=-=-------------------



*Ở chap trước như ta đã biết việc Serena cùng Kasumi đi sâu vào trong rừng thì sao đó trời bỗng mưa to , bão cứ lớn dần và thế là cả hai lạc nhau , nhưng thật may mắn khi cả đám liên lạc được với Kasumi nhưng hiện tại Serena đã mất tích nên Satoshi rất lo lắng và quyết định đi tìm cô , trên đường đi thì cậu vô tình gặp lại Gekkouga và Pé puni cũng đang đi tìm cậu , rùi thế là Satoshi cầu cứu hai cậu ấy và cuối cùng cả hai quyết định đi cứu Serena , nhưng trong lúc đi cậu vô tình đánh thức một sức mạnh khác khiến cậu có toàn bộ thể lực cũng như sức mạnh của Gekkouga ( không có Skill nha ) ,nhưng sau khi tìm được Serena và đưa cô về thì nguồn năng lượng ấy bắt đầu mất kiểm soát và thế là nguyên đám đánh nhau tới tận rạng sáng .



*Khung cảnh buổi sáng hiện tại trông thật yên bình và êm ái , tiếng hót của đàn Mamepato đang bay lượn trên không theo từng nhịp điệu nghe thật đã tai , dưới đất là đàn pokemon đang đùa giỡn với nhau , còn ở phía xa đằng kia là nhóm bạn Satoshi đang trên đường đi tới thành phố Sallows để tìm chiếc huy hiệu thứ 2 song với đó là giải Tripokalon sắp diễn ra tại đây.



_"Hắt xì !~~~haizzz": Satoshi



_"Này cậu không sao chứ Satoshi.....": Serena



_"Ơm~~~không sao": Satoshi run rẫy khắp người



_"Hay là chúng ta nghỉ chút đi mọi người": Serena



_"" *Ngay khi Serena vừa nói xong thì cả đám nhìn cô rùi lại thở dài một tiếng rùi Kaki cũng đi lên nói với cô



_"Serena à , tụi tớ biết cậu lo cho Satoshi nhưng mà nảy giờ chúng ta đã nghỉ hơn 10 lần rùi đấy": Kaki



_"Đúng đó , việc chúng ta bây giờ là đưa cậu ấy tới bệnh viện một cách nhanh chóng đã": Suiren



_"Chúng ta đã trễ hai ngày rồi , chuyến bay về Kanto ngày mai sẽ xuất phát lúc 1h nên chúng ta phải mau tới thành phố trong ngày hôm nay để còn cho Kasumi nghỉ ngơi nữa": Shitoron



_"Tớ hiểu , Hay là để Kaki cõng cậu đi , Satoshi": Serena



_"Vô ích thôi Serena , hồi nảy khi dừng chân tớ có hỏi rồi , nhưng cậu ta nhất quyết từ chối , còn lí do thì tôi không biết luôn": Kaki



_"Không ,t-tại tớ sợ lây cho.....mọi người thôi, tớ còn đi được mà": Satoshi



_"Vậy hả.....": Serena



*Tuy nói vậy nhưng những đứa con gái trong băng ( trừ Serena ) điều hiểu được rằng cậu không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt người con gái mình đây mà , hầu hết nhưng đứa con trai khác đều như vậy , kể cả khi đi chung với crush của mình ( trong đó có tôi :))) )



_"Haizz , đúng là tuổi trẻ": Mao



_"Nè Serena , cậu ta làm vậy chỉ để muốn cậu biết rằng cậu ta vẫn khỏe thôi chứ trong thể xác thì cậu ta yếu lắm rồi đấy": Suiren lao lên nói với Serena



_"Hểhhh !! ....... Satoshi, Cậu đã hứa gì với mình , cậu có nhớ không hả": Serena liền vội quay qua phía Satoshi



_"Hả.......tớ--có biết ~~~awww": Satoshi bắt đầu run cầm cập



_"Không nói nhiều nữa , Kaki cậu mau cõng cậu ấy đi , còn Satoshi nữa cậu mà không chịu thì tớ giận cậu luôn đấy": Serena



*Mặc dù không muốn như cậu cũng phải nghe lời vì không thể chịu được nữa , Kaki liền đi lại và cõng Satoshi rồi tiếp tục đi đến thành phố Sallows.



_"Chắc có mỗi Serena mới trị được cậu ta quá": Mamane



_"Ờm đúng đấy , như con nít vậy":Mao



_"Im.....đi !!.....": Satoshi



*Dù bị chọc đến thế nhưng cậu bây giờ cũng chẳng thể phản kháng lại được vì đã cơ thể đã không nghe lời cậu nữa rồi



_"À đúng rồi , Serena , Kasumi , hôm trước hai cậu đi vào trong rừng làm gì thế ? ": Shitoron

_"Hểh ! , à-...bọn tớ chỉ vào ngắm hoa một lúc thôi mà , ai mà ngờ trời lại mưa chứ": Serena nói với giọng ấp úng



_"...ukm đúng đó": Kasumi im lặng một lúc rồi trả lời và chỉ cười ngượng rùi cho qua



*Bổng nhiên lúc này cô nhìn xuống đất , khuôn mặt cô toát lên vẻ buồn bả cùng với đôi mắt xanh lá cứ rưng rưng như đang chất chứa bao nhiêu là nỗi niềm , nó làm cô nhớ đến chuyện hôm trước của cô và Serena



------------------------=~Hồi tưởng~=-------------------------



*Phía trong khu rừng lúc này , trời vẫn còn trong xanh , ánh nắng chói chang nhưng lại ấm áp đến lạ thường . Tại cánh đồng hoa với những chú Furabebe & Furaette đang vui đùa cùng nhau thì có 2 cô gái đang đi dạo và vui đùa cùng chúng. Một cô gái có mái tóc dài ngang vai và mặc một chiếc fedora màu hồng đỏ mới, một chiếc váy màu hồng sáng với cổ áo trắng, bên trên màu xám và áo ghi lê màu đỏ với một dải ruy băng màu xanh trên ngực, cùng vớ và đôi ủng màu nâu và cô gái khác có mái tóc ngắn màu đỏ được buộc thành đuôi ngựa một bên bằng dây chun màu xanh lam. Cô ấy có đôi mắt xanh lục và làn da trắng. Cô ấy mặc một chiếc áo ba lỗ màu vàng để lộ phần bụng, áo lửng màu đỏ, quần short denim dài ngang đùi và giày thể thao cao cổ màu đỏ với lớp lót màu vàng và dây buộc màu trắng. Hai người họ cứ thế ngồi trên cánh đồng hoa và hưởng thức làn gió nhẹ nhàng mang đầy thương thơm ngọt ngào .



Furabebe





Furaette











_"Dễ chịu thật đấy , phải không Kasumi": Serena lấy tay giữ chiếc mũ lại tránh gió làm bay đi mất



_"Ukm , thật yên bình quá nhỉ ": Kasumi



_"Hihi , chứ sao nữa": Serena



_"Ủa sao cậu không dẫn Satoshi ra đây rồi cùng nhau ngắm mà lại rủ tớ ? ": Kasumi lúc này bắt đầu thắc mắc



_"Chả biết nữa": Serena



_"Huh ? , ý cậu là sao....": Kasumi cảm thấy khó hiểu theo một cách nào đó

_"Chẳng phải.......cậu cũng thích Satoshi sao , Kasumi": Serena



_"Hởh.....": Kasumi



*Lúc này , Kasumi bắt đầu nhìn về phía cô rồi đơ người một lúc như thể cô đang nhìn thấy ma vậy , một người từng thủ đoạn muốn cướp Satoshi về của riêng mình như cô thì bây giờ lại hoàn toàn im lặng trước lời nói mà Serena vừa nói ra . Nhưng được một lúc thì cô cũng bình tĩnh trở lại



_"Sao cậu biết ?": Kasumi trả lời một cách điềm tỉnh



_"Tớ không biết nữa , chắc có lẽ là do linh cảm": Serena



*Nói xong Kasumi liền nằm xuống , hai tay cô dạt sang hai bên rồi nhìn lên bầu trời xanh thẳm , hàng mây trắng cứ dần dần trôi theo cơn gió.



_"...": Kasumi im lặng



_"Mà chắc do tớ nghĩ quá rồi----": Serena



_"Không phải vậy , tớ---------tớ thật sự rất thích Satoshi": Kasumi cắt ngang lời Serena



_"Trước đây , khi đi du hành cùng cậu ấy , tớ thật sự rất vui khi cùng cậu ấy chiến đấu và trò chuyện cùng nhau , nhưng khi chuyến hành trình ấy kết thúc , tớ thật sự rất buồn khi phải nói lời tạm biệt , và rồi khi gặp lại được cậu ấy , tớ nghĩ rằng bọn tớ sẽ được đi du hành cùng nhau một lần nữa , sao đó tớ sẽ nói với cậu ấy tình cảm của mình": Kasumi

_"Vậy điều gì khiến cậu từ bỏ ý định này thế ? ": Serena



_"Cậu còn nhớ trận đánh của Calem và Satoshi mà phải không ?": Kasumi



_"Ukm": Serena



_"Lúc ấy tớ cứ nghĩ rằng nếu Calem thắng thì cậu sẽ thuộc về cậu ta , còn Satoshi sẽ là của tớ nên tớ đã âm thầm cổ vũ Calem thay vì Satoshi , nhưng rồi Calem đã thua , tớ tức lắm , khi đó tớ còn có ý định làm hại đến cậu nữa cơ": Kasumi



_"..." : Serena chỉ im lặng nhìn cô



_"Nhưng rồi , khi tớ nghe Shitoron nói rằng :'Tình yêu là gì , làm sao để có nó' , thì tớ mới ngộ ra rằng ý định mình định làm chẳng khác gì Calem lúc trước cả": Kasumi



_"Kasumi.....": Serena nhìn cô



_"Thế nên tớ quyết định rồi , tớ sẽ theo đuổi những gì mình muốn và bắt đầu lại từ con số không": Kasumi



_"Ukm , tớ sẽ ủng hộ cậu": Serena



_"Nhưng mà tớ sẽ không buông bỏ Satoshi đâu , cậu liệu mà giữ cậu ấy cẩn thận đi nhé , không là tớ cướp mất đấy , cô bé đội mũ rơm": Kasumi bật dậy và đè Serena nằm xuống

( Cấm nghĩ bậy dưới mọi hình thức )



_"Hểhhhhhh.......S--sao cậu lại biết chuyện đó chứ": Serena bắt đầu hoảng loạn mặt cô lúc này đỏ như trái cà chua chín



_"Haha , chúng ta trao đổi số điện thoại đi , có gì chúng ta liên lạc với nhau , đưa tớ điện thoại của cậu đây":



_"Ukm ,đây": Serena đưa điện thoại cho Kasumi



*Tích .......tích ( tiếng nước rơi từ trên trời )



*tích.....tích.....tích



*Những giọt nước lách tách ngày càng lớn hơn , gió cũng bắt đầu thổi mạnh hơn hình thành nên cơn bão



_"Chết , trời mưa rồi , mau về thôi Serena": Kasumi



_"Ukm đi thôi": Serena



*Rầm



_"Áaaaaaa.....": Serena bỗng nhiên đang chạy thì bị trượt chân ngã xuống vách



_"Serena , huh....., cậu......đâu.......rồi": Kasumi



*Tiếng mưa ngày càng lớn làm cho tầm nhìn Kasumi bị hạn hẹp lại , không thể xác định được phương hướng nên bèn đi tìm một góc cây nào đó liên lạc với nhóm Satoshi , và từ đó câu chuyện được bắt đầu

---------------------------=~End Hồi Tưởng~=---------------------------



_"Mấy cậu , chúng ta tới thành phố rồi": Shitoron



_"Kasumi , bộ cậu có chuyện gì hả ? ": Mamane



*Thấy Kasumi vừa đi vừa im lặng Serena liền tiến lên kêu cô



_"Kasumi ....": Serena



_"Huhh.....": Kasumi



*Ngay lúc này , Kasumi trở về thực tại và giờ cô mới để ý rằng mình đã đến thành phố lúc nào không hay , chắc có lẽ vì mải mê suy nghĩ nên cô mới không biết.



_"Bộ chuyện gì sao , Kasumi ?": Shitoron



_"À không.....": Kasumi



_"Tất nhiên là có rồi , người ta sắp chia tay nhóm rồi mà , ai mà không buồn cho được": Mao



_"À cái đó , không sao , mình ổn mà---": Kasumi



_"Thấy chưa , vậy nên Satoshi , cậu phải mau bình phục lại để còn làm tiệc chia tay nữa đó biết chưa": Kaki



_"Biết rồi mà.... ~~~": Satoshi



_"Haha, cảm ơn các cậu nha": Kasumi

*Kasumi lúc này mỉm cười trở lại , các bạn bè xung quanh đều quan tâm đến cô , có lẽ dù không đạt được tình cảm của mình nhưng cô vẫn còn những người bạn xung quanh , họ chẳng hề bỏ rơi cô



_"Thôi được rồi , bây giờ chúng ta sẽ chia nhóm ra 1 nhóm đưa Satoshi đến bệnh viện gồm Kaki , Serena , Kasumi và Mamane nhé , còn các bạn còn lại thì cùng mình đi mua thức ăn để tối làm tiệc nào": Shitoron



(Thằng bạn đang bệnh mà ông này vẫn còn tâm trạng mở tiệc , hảo bạn :))) )



_"Ok....": Cả đám nhất trí



*Nói xong cả đám chia thành hai nhóm , một nhóm đi về phía bệnh viện , còn một nhóm đi mua thức ăn



*Tại một góc nào đó



*Reng reng.... ( tiếng chuông điện thoại)



_"Alo , là cậu hả": ??



_"Ukm , cậu đến đâu rồi ? ": ?



_"À , hiện tại mình mới đến thành phố thôi , tại có nhiều việc quá nên đến trễ": ??

_"Mồh, bắt người ta đợi hơi lâu rồi đó": ?



_"Xin lỗi mà , tối nay gặp nhau ở công viên đi , tớ sẽ mua kem bánh đền bù cho , chịu hong": ??




_"Thôi được rồi , tạm tha cho đó , vậy tối gặp nha": ?



_"Ok": ?



*Quay lại nhóm Shitoron



_"Graaaa, sao anh hai lúc nào cũng chậm chạp hết vậy , nảy còn hứng hởi chỉ huy các kiểu nữa mà": Yurika



_"Thôi mà , cậu ta chắc có việc gì đó nên mới đến trễ thì sao": Mao



*Trong lúc cả đám đang dịu xoa cơn nóng của Yurika lại thì từ đằng xa có tiếng Shitoron từ từ chạy lại phía cả đám , và chạy một cách hụt hơi



_"Xin lỗi ,tại tớ đang đi vệ sinh thì bị lạc": Shitoron



_"Mồh , anh bắt người ta đợi hơi lâu rồi đó": Yurika



_"Hể , câu này nghe quen vậy": Shitoron nghĩ thầm



_"Sao vậy Shitoron": Mao



_"À hông gì , đi thôi": Shitoron



*Cả đám bắt đầu đi qua khu thương mại mua đồ xong rồi chuyển qua khu chợ để mua đồ về làm một buổi yến tiệc để chia tay Kasumi , tuy nói là vậy nhưng người khổ nhất chỉnh là Shitoron vì cậu xách toàn đồ cho tụi con gái mua , từ tay đến đến đầu cậu toàn đồ mà các cậu ấy mua , dáng đi nặng nề cùng với bộ dạng thê thảm đã làm cho cậu đã mệt lại càng mệt hơn.

_"Mà nè , các cậu có định mua quà tặng cậu ấy không ? ": Shitoron




_"Có chứ , nhưng mà để hồi tụ họp đủ đi đã , cái đó là bất ngờ mà": Suiren



_"Ừ ha , thế giờ các cậu định làm gì nữa ?": Shitoron



_"Hừmmmmm , chắc là đi 'tham quan' ": Suiren



*Gọi là tham quan nhưng thật chất đó là đi mua sắm ở các gian hàng lưu niệm . Cuộc mua sắm cứ kéo dài suốt 4 tiếng và tôi sẽ không kể nữa vì con gái đi mua sắm mà kể ra hơn 1 triệu từ mất :)))



*Phía Serena



_"Được rồi cậu vào trong để khám đi nhé , mình với Mamane có việc đi ra ngoài một tí":Kaki



_"Ơm , cũng được": Satoshi



_"Còn mình với Kasumi sẽ lấy chỗ ghế kia ngồi đợi ,chừng nào xong cậu ra đó nhé": Serena



_"Ừ......thôi tớ ~~ vào đây": Satoshi nói xong thì chậm rãi bước vào



_"Có ổn không đây": Serena



*Khi thấy Satoshi đi vào trong an toàn thì hai cô cũng đi ra chỗ băng ghế kia và nói chuyện phiếm một lúc

_"Kasumi ơi , l-làm sao cậu biết chuyện đó vậy....": Serena



_"Hả , chuyện gì ?": Kasumi



_"Là chuyện hồi nhỏ của mình đó....": Serena



_"Hay là do Satoshi kể lại , hay do Yurika nói đúng không ?": Serena



_"Hả , à , t-thật ra thì mình.....": Kasumi



_'chết rồi làm sao giờ , hôm trước thấy cậu ấy đang ngủ lở lấy cuốn nhật kí ra đọc , thấy hay quá nên đọc gần hết rồi' : Kasumi cười ngượng



*Khuôn mặt cô lúc này đối diện với sự tra hỏi của Serena làm cho Kasumi xanh tái mặt vì lở mình nói chuyện đọc nhật kí thì của cậu ấy thì không biết có bị giận hong. Nhưng có lẽ cô cũng không muốn nói dối bạn mình làm gì.



_"À , thật ra thì.......trong lúc cậu ngủ tớ đã lẻn lấy cuốn nhật kí của cậu ra đọc ấy.....": Kasumi vừa nói vừa lấy tay xoa đầu và cười ngượng



_"Hểhhhh.....cậu đã đọc đoạn cuối chưa....": Serena hỏi

_"Hả , chưa , đang đọc gần tới lúc cậu ấy chia tay Gekkouga thì thấy cậu sắp tỉnh lại nên tớ để cuốn nhật kí vào chỗ cũ rồi chạy đi luôn.... , xin lỗi nhé" : Kasumi



_"Phù........tốt quá": Serena



_"Huh , cậu không giận tớ sao": Kasumi



*Thấy Kasumi hỏi vậy , cô cũng tức chứ nhưng vì cậu ấy đã nói thật nên cô cũng tha thứ cho cậu ấy vì dù gì chuyện cũng đã qua rùi mà



_"À không sao đâu , cậu đã nói cho tớ biết mà , với lại giờ chúng ta là bạn rồi , phải không": Serena



_"Bạn......": Kasumi



*Kasumi nhìn Serena một cách lưu luyến rồi mắt cô từ từ rơi vài giọt lệ xuống . Đúng vậy , cô đang khóc , cô khóc một cách hối hận vì những việc làm mình đã gây ra , cô không biết rằng dù cô làm vậy là sai đi chăng nữa thì Serena vẫn tha thứ cho mình chỉ vì cô là bạn của Serena



_"Không công bằng chút nào,......hic........sao cậu có thể hiền đến vậy chứ.....tớ ghen tị lắm": Kasumi

_"Kasumi.......nín đi........chỉ là chuyện đọc nhật kí thôi mà , có gì to tát đâu....": Serena



_"Nhưng mà.....nhưng mà........": Kasumi



_"Ai cũng phải có lúc sai lầm chứ , nếu ai cũng hoàn hảo cả thì từ 'xin lỗi' sinh ra để làm gì đúng không nè , thế nên nếu có lỗi mà mình biết nhận lỗi thì nó mới góp phần tạo nên sự hoàn hảo đấy , việc ganh ghét , đố kỵ cũng chỉ là từ điển cảm xúc của mỗi người thôi , tớ cũng có , cậu cũng có , nó luôn luôn nằm trong cảm xúc của chúng ta , nên không thể loại bỏ nó được , mà cậu hãy giải phóng nó ra là được rồi. Chính vì có những người bạn bên cạnh mình nên các loại cảm xúc đó chẳng làm gì được mình đâu": Serena



_"Serena....": Kasumi



*Và Serena dỗ Kasumi gần 1 tiếng đồng hồ thì Satoshi cũng đã khám xong và hiện tại cậu đang rất khỏe và đi ra ngoài thì thấy Serena và Kasumi đang vui vẻ nói chuyện với nhau , cậu cũng vui lây rồi tiến lại gần hai người họ.

End chap 20



---------------------------=-=----------------------------



_Aaaaaa, mệt quá tôi đuối rồi , vì 9/4 ra tập 105 pokemon JN có Serena comeback , vui quá nên tôi mới viết tiếp 1 chap nữa , mặc dù hai người gặp nhau chưa được 30s đã phải chia tay nhau rồi nhưng như thế cũng được , mặc dù tôi hơi buồn nhưng mà kệ có comeback là được rồi hehe



_À mà , nếu mấy ông muốn đọc nhật kí Serena viết gì thì qua nick của @Na_dayne coi phần



One Shot : Memorable party nha



( Nhớ giữ bí mật đó nhe , Serena mà biết được chém tôi chết )