Chương 16: Biến cố ( phần 4 )
Ngay trước khi mẹ tôi kịp bước vào cổng, tôi đã kịp níu tay bà lại rồi nói.
" Con đã xem tất cả trên tivi và cũng hiểu tình huống hiện tại của gia đình mình. "
" Con đã thu hồi lại toàn bộ Pokemon, xoá hết dữ liệu cũng như mang theo một số thuốc cùng quần áo nhét hết trong cái cặp này rồi. "
Mẹ tôi ngẩn người trong giây lát, có vẻ như bà rất ngạc nhiên khi một đứa bé có thể sắp xếp mọi thứ chuẩn xác như vậy. Nhưng rất nhanh sau đó bà đã lấy lại tinh thần nói.
" Được rồi con cứ leo lên Charizard đợi mẹ xíu, mẹ vào trong lấy nhanh số tiền tiết kiệm rồi ta sẽ đi. "
Năm phút sau, mẹ tôi chạy ra với một chiếc túi xách nhỏ màu vàng. Mẹ đưa nhanh nó cho tôi để nhét chung vào cái cặp, rồi cả hai mẹ con cùng leo lên lưng Charizard bay lên.
Trước khi bắt đầu di chuyển, mẹ tôi còn gọi ra Pidgeot của bà rồi ra lệnh cho nó dùng Tailwind để tăng tốc độ cho Charizard sau đó mới bắt đầu di chuyển.
Kế hoạch ban đầu của chúng tôi là bay xuyên qua khu rừng này đến một bến cảng gần đó nhằm đi tàu tới Cianwood City, Johto - thành phố gần sát biên giới với Kalos nhất. Sau khi bổ sung nhu yếu phẩm ở Cianwood City xong chúng tôi sẽ cố vượt qua ngọn núi ngăn cách giữa Johto và Kalos để chính thức thoát khỏi sự truy đuổi của Dragon Tamer Clan rồi sau đó sẽ tìm quay lại tìm cách cứu cha tôi sau.
Bay được nửa khu rừng thì Charizard bất ngờ rống lên rồi bay nghiên hẳn sang bên phải khiến tôi và mẹ suýt chút nữa thì rơi xuống đất. Ngay tại vị trí trước khi Charizard né, vô số tản đá từ chiêu Ancient Power lao tới.
Phía sau chúng tôi, ông của Lance cưỡi Aerodactyl vừa bay vừa ra lệnh cho nó dùng Ancient Power t·ấn c·ông khiến cho Charizard vừa bay vừa né hòng làm chậm tốc độ.
Tôi bức xúc la lớn lên.
" Tại sao ông cứ phải g·iết bằng được chúng tôi thế hả, tôi nguyện ý giao ra Dratini nhưng hi vọng ông sẽ buông tha cho gia đình tôi. Chúng ta sẽ coi như không hề có chuyện gì được chứ. "
" Mày có quyền gì mà nói điều kiện với tao hả thằng nhóc, muốn trách thì hãy trách mẹ mày kìa. Nếu như ban đầu mẹ mày chịu giao mọi thứ ra thì chuyện cũng sẽ không đi đến nước này nhưng đáng tiếc là điều đó không xảy ra. Mày và gia đình mày phải c·hết dù cho có giao ra Dratini hay không. "
" Tôi không hiểu tại sao ông lại cố chấp như vậy chứ, chẳng phải mục tiêu ngay từ đầu của ông là con Dratini này hay sao ? "
" Đúng là ban đầu mục tiêu của ta chỉ là mang Dratini về cho cháu ta thôi nhưng mục tiêu ban đầu đó đã phải thay đổi bởi vì mày là con của thằng phản bội gia tộc đó. "
Không đợi câu hỏi tiếp theo của tôi thì ông ta đã lệnh cho Aerodactyl dùng Hyper Beam t·ấn c·ông trực diện vào góc c·hết không thể né được của Charizard.
Ngay trước khi mà tia sáng đó kịp chạm vào Charizard thì mẹ tôi đã phóng ra một quả Pokeball để gọi ra Pidgeot. Pidgeot vừa xuất hiện đã ngay lập tức dùng Protect chắn trước thân Charizard.
Trong lúc lá chắn vẫn còn đang chặn năng lượng từ Hyper Beam thì mẹ tôi đã quay đầu lại và nói.
" Ông ấy nói đúng đấy nếu lúc đầu mẹ chịu giao Dratini ra thì bố con cũng sẽ chẳng phải lộ diện để rồi b·ị b·ắt lại, con cũng sẽ chẳng phải b·ị t·ruy s·át như hiện tại. Vậy nên mẹ cần phải kết thúc thứ mà mẹ đã bắt đầu. "
Không đợi tôi kịp phản ứng mẹ tôi đã quay lại nói với Charizard.
" Ta giao Magnus cho mày đấy Charizard, hãy chở thằng bé ra thẳng khỏi khu rừng này và đừng quay lại đây. "
Sau khi nói xong mẹ tôi vỗ mạnh vào lưng Charizard biểu thị nó hãy bay đi, còn bà thì nhảy lên người Pidgeot chuẩn bị chiến đấu.
Trên thực tế thì Pidgeot còn chẳng thể mạnh bằng Charizard chứ đừng nói đến thiên vương cấp Aerodactyl. Mẹ tôi cũng biết rất rõ điều đó chứ nhưng với trách nhiệm của một người làm mẹ, bà đã bất chấp mọi thứ mà ở lại để câu thêm thời gian kể cả khi thứ dùng để đánh đổi có thể là chính mạng sống của bà ấy.
Từ trên lưng Charizard tôi có thể thấy được cảnh Pidgeot bị Aerodactyl dần dần áp đảo, nó bị Aerodactyl cắn vào cánh, cào vào thân máu me be bét khắp người nhìn qua hết sức là thê thảm và việc mẹ tôi thua chỉ còn là vấn đề về thời gian nữa thôi.
Mẹ tôi thoáng nhìn về hướng tôi mỉm cười miệng lẩm bẩm.
" Mẹ xin lỗi. "
Tôi không rõ mẹ định làm gì nhưng tôi có dự cảm rất xấu về nó. Tôi cố hết sức gào lớn tên bà trong nước mắt cầu mong mẹ tôi đừng làm điều gì đó điên rồ nhưng tất cả đều vô dụng. Mẹ tôi sau khi nói những lời đó đã quay sang trừng đôi mắt nhìn về hướng ông của Lance, tay bà móc ra một trái Pokeball khác rồi hét lớn.
" Xin lỗi Graveler nhưng hãy dùng Swagger sau đó xài Explosion cho nổ mọi thứ xung quanh đi. "
Trong các trận đấu chính thức cũng không thiếu việc các Pokemon dùng Explosion để chiến đấu nhưng trên thực tế có tận hai dạng của Explosion.
Dạng thứ nhất chính là dùng năng lượng hệ thường để kích nổ xung quanh và các Pokemon sử dụng chỉ dừng lại mức ngất đi.
Dạng thứ hai chính là cái mà Graveler đang làm, nó dùng chính sinh mệnh của mình làm năng lượng để kích nổ nên sát thương sẽ lớn hơn rất nhiều Explosion thông thường chưa kể đến việc Swagger sẽ tăng cho Pokemon sử dụng hai bậc atk.
Graveler vừa ra khỏi Pokeball đã bị ánh sáng trắng bao trùm lại rồi sau hai giây tích năng lượng cơ thể Graveler bắt đầu nứt ra tạo thành một v·ụ n·ổ kinh thiên động địa. Dù được kích nổ trên trời nhưng cả một phần khu rừng phía dưới v·ụ n·ổ cũng bị quét sạch không còn gì.
Trước đó khi Aerodactyl đang lao vào thì bị Graveler bất ngờ xuất hiện p·hát n·ổ làm cho nó không kịp phòng ngự nên b·ị đ·ánh văng thẳng xuống mặt đất, một bên cánh bị huỷ hoàn toàn còn cơ thể thì đè lên người ông của Lance. Mẹ tôi và Pidgeot dù có phòng bị nhưng vẫn bị v·ụ n·ổ đánh văng ra xa.
Khi thấy Pokemon hai bên đều mất khả năng chiến đấu nhưng ông của Lance thì vẫn còn tỉnh trong khi mẹ tôi thì đã hôn mê, tôi lập tức cảm thấy tình huống không ổn nên lệnh cho Charizard quay lại đón mẹ tôi. Thế nhưng thông qua Telepathy tôi nghe được Charizard nói rằng ông của Lance vẫn còn các Pokemon khác và trước khi đi mẹ tôi đã dặn là không được quay lại nên nó không thể làm trái lệnh đươc.
Tức giận vì Charizard không nghe lời cộng thêm việc lo lắng cho sự sinh tử của mẹ đã đưa những cảm xúc mà tôi luôn kiềm nén để giúp mình tỉnh táo suy nghĩ lên đến cực hạn.
Sáu con Unown luôn tàn hình bay theo sau tôi bỗng chốc cũng phản ứng kịch liệt, ngày thường chúng luôn bơ không thèm để ý đến tôi thế nhưng hôm nay sau khi cảm nhận được sự tức giận của tôi chúng nó đã có lần đầu tiên hiện hình. Cả sáu con bắt đầu bay xung quanh tôi, liên tục dùng Hidden Power lên người tôi như một nghi thức nào đó khiến cho đầu tôi đau như muốn nổ tung ra vậy thế nhưng ngay sau đó tôi có thể cảm giác được rằng năng lực Telepathy của mình được nâng cao lên rất nhiều.
Sau khi thực hiện xong nghi thức kì quái, sáu con Unown dần dần khô héo đi rồi cuối cùng là vỡ vụn thành bột tan ra theo không khí. Quan sát mấy con Unown luôn đi theo mình từ từ biến mất, tôi cảm thấy rằng mình nên bộc lộ gì đó nhưng tôi lại quên mất mình nên phản ứng như thế nào.
Có vẻ như tác dụng phụ của việc nâng cao năng lực theo cách này là tôi sẽ phải đánh mất một thứ gì đó trong mình. Nhưng thật sự nếu điều đó có thể giúp tôi cứu lấy gia đình mới này thì tôi vẫn sẽ không ngần ngại mà làm nó thêm vài lần nữa đâu.