Quả Bóng Bạc Và Bể Cá Vàng

Chương 18: Kế Hoạch Để Được Nói chuyện




Điểm yếu chí mạng của Cố Vấn Như chính là tình yêu với loài mèo, đem bừa cái lý do này ra lừa cô là không bao giờ sai được. Thịnh Quân Hải chính thức học được bí quyết này từ hôm nay, và ánh quyết định sẽ tận dụng nó thật tốt cho sau này.

Hình ảnh bây giờ là một người chạy đi tìm mèo trong nhà mình, người còn lại đang cắn móng tay ngồi xổm trước cửa đợi anh ta trở lại. Cố Vấn Như quan sát thử xem rốt cuộc cái tên xấc xược này sống ở căn hộ nào để sau này cô còn biết đường mà né, mà khi thấy anh ta đứng ấn mật khẩu thì mắt cô triệt để biến thành hình chữ O miệng thì chữ A. Cô gào thét bên trong đầu: "Nhân duyên cái vẹo gì đang xảy ra trên người tôi thế này."

"Ai đó hãy nói cho tôi biết đây chỉ là một giấc mơ đi làm ơn, không thì triệt để đánh cho tôi một cú thức tỉnh khỏi cơn ác mộng đáng sợ này đi."

Cô đứng trước cửa nhà mình vừa vò đầu vừa bức tóc, chỉ thiếu mỗi đánh thùm thụp vào ngực tự vấn đây chắc chắn là nghiệp duyên thôi. Tới mức đổ lỗi do kiếp trước cô thiếu nợ cậu ta mấy chục ngàn đô không trả, nên bấy giờ mới ám nhau tới mức này. Sau đó lại không quên tự an ủi bản thân chắc mình chưa làm đủ việc thiện, công đức không đủ thà gặp ma chứ không muốn dây dưa vào kẻ đáng sợ này đâu.

Thịnh Quân Hải bên đây cũng phiền não không kém gì cô là bao, bản thân anh thì có nói dối bao nhiêu cũng chẳng là cái vẹo gì. Nhưng con diễn viên A Quả tâm cao khí ngạo, phong thái vương giả kia chắc chắn không bao giờ chịu làm theo ý anh. Bình thường Thịnh Quân Hải chạm vào nó còn khó chứ đằng này lại đi qua chỗ khác xin ăn, gặp ngay hôm nay nó cũng vừa chuyển nhà mà còn bị Hiểu Hiểu làm cho nghẹn một bụng tức.

Anh đi dạo một vòng nhà thì tìm thấy nó đang cuộn tròn nằm trên chăn của mình, đĩa thức ăn bên ngoài vẫn không thèm đụng tới, Thịnh Quân Hải bây giờ mới ra dáng một người chủ mà dịu giọng nói với nó: "A Quả ca ca à giúp tao tán gái đi, đơn giản lắm cùng tao qua bên kia ăn một chút liền về."

Con mèo A Quả khinh anh ra mặt, nó định đứng dậy đi tìm chỗ nào yên tĩnh hơn mà làm tiếp một giấc. Ai ngờ lại chọc Thịnh Quân Hải máu dồn hết lên não, anh gấp gáp muốn chết nên nhảy lên giường chụp lấy đuôi nó mà uy hiếp: "Cmm nói nhẹ không nghe à, một là mày giúp bố đợt này, không thì bố đem mày qua nhà cho Hiểu Hiểu chơi vài hôm nhé."

A Quả cứ như nghe hiểu ý người, nó không còn chống cự nữa đột nhiên đứng im lại, nếu để ý sẽ nhìn thấy cái đuôi hơi cụp xuống. Thịnh Quân Hải thấy thế khóe miệng anh cong lên thành một ý cười nhưng anh không dám phát ra tiếng động, là sợ làm tiểu tổ tông này lật mặt không chịu thỏa hiệp nữa thì toang. Sau đó anh ôm nó vào lòng mở cửa đi ra bên ngoài.

Nếu là bình thường chắc Cố Vấn Như đã đóng cửa bước vào nhà để tránh dây vào kẻ này rồi. Nhưng mà cô muốn nhìn thử xem một tên kiêu ngạo, cuồng vọng, ích kỷ, ngang ngược như câu ta sẽ nuôi ra một bé mèo như thế nào. Cô vẫn nhớ như in con chó năm ấy của cậu ta đã cắn hỏng bé barbie đáng yêu của mình, bây giờ lại không hiểu trái tính trái nết ra làm sao mà lại chạy đi nuôi mèo đây. Cửa nhà bên kia mở ra, mắt cô đột nhiên sáng lên quên luôn sự bất tiện nãy giờ mình suy nghĩ, cô là nhìn thấy Thịnh Quân Hải trên tay đang ôm một em mèo đang nằm rất ngoan ngoãn, và đặc biệt vô cùng xinh đẹp.

Cố Vấn Như phấn khích nói thành lời: "Scotland tai cụp ôi má ơi xinh quá, nhìn cái bộ lông màu trắng thuần này đi khác gì bông tuyết không cơ chứ!!"

Cô tiến tới nhìn thì Thịnh Quân Hải liền đưa mèo qua cho cô, tâm trạng Cố Vấn Như từ địa ngục đã một bước lên tận tới thiên đàng. Cô hạnh phúc tới mức liền bế A Quả vào nhà luôn, quà đi kèm chính là chủ nhân của nó.

Tiểu Ngư hình như đã đợi sẵn ở đây, nó định hù cho con Sen nhà mình hết hồn nột phen chơi. Nhưng nó chợt dừng lại bốn cái chân, mũi nó rất nhậy cảm đã ngửi ra một loại mùi đầy tính uy hiếp. Lông đuôi nó dựng hết cả lên, cả cơ thể nó căng cứng, áp bức khiến nó liền bật ngay bản năng bảo vệ lãnh thổ. Tiểu Ngư đang đứng trên thành sô pha nhìn con sen của mình gương mặt cười tới hoa cũng muốn nở, thế mà trên tay lại đang ôm một thứ màu trắng mùi vị rất phát tởm.

A Quả cũng ngửi thấy mùi nguy hiểm, nhưng nó không bỏ được cái tính quý sờ tộc của mình, mà dựng lông làm mấy trò mèo phường mèo chợ kia. Thịnh Quân Hải theo sau vào nhà đã nhìn thấy cảnh tượng hai con mèo chiến tranh ngầm với nhau, Cố Vấn Như thì đã ôm A Quả đi thẳng vào bếp rồi nên anh giả vờ giả vịt hỏi cô: "Nhà cậu cũng có nuôi mèo sao? Nó đang dựng hết lông lên kìa chắc sẽ không đánh người đuổi khách chứ."

Cố Vấn Như đang lấy phần cơm niêu kia hâm nóng lại, cô đặt bé mèo xinh xắn lên bàn ăn. Dùng tay sờ sờ đầu nó, A Quả cũng vì bị uy hiếp mà phối hợp rất ăn ý. Cô cảm thán bé mèo thật là dễ thương quá đi, nếu con mèo điên nhà mình được một phần của mèo nhà người ta thì mừng tới nằm chảy thây cả ngày bỏ live luôn mất.

Thịnh Quân Hải đang đứng dựa cả người vào cửa phòng bếp, khuôn miệng anh đã kéo căng tới nỗi chỉ sợ người khác vào mà tưởng mùa xuân đã đến tận nơi luôn ấy chứ. Hình ảnh trước mắt chính là thứ mà mỗi ngày mỗi khắc anh điều mơ tưởng, trong căn nhà nhỏ ấm áp có cô gái anh yêu đứng sẵn ở đấy đợi anh về thì liền nở nụ cười trong trẻo tựa ánh nắng ban trưa kia.