Quả Bóng Bạc Và Bể Cá Vàng

Chương 40: Hiểu Được Lòng Mình Là Tỉnh Ngộ




Trong mắt anh không thể có ai khác, bốn phía đều là em, lúc nào ở cạnh bên em cũng ấm áp tựa mặt trời khiến anh vô thức ngước nhìn. Đến khi vắng bóng, anh cúi đầu bất kể ai cũng đều không muốn gặp. Không đợi Thịnh Quân Hải trả lời, Cố Vấn Như cứ như thể là giải đáp xong toàn bộ thắc mắc của anh, cô nhanh chóng chạy ra ngoài mở cửa tiễn vong vậy. Thiếu đều cô lại buồn chán đem gạo muối mang ra theo luôn, tiện tay rải đầy lên người anh như lúc nãy mới hài lòng, tất nhiên Thịnh Quân Hải anh đây là người rất hiểu phong tình thế thái.

Anh ôm A Quả dưới đất lên ung dung theo hướng cô chỉ, cất bước chân, trước khi đi còn không quên nói lời khiêu khích: "Mùi sữa tắm thú cưng còn kích thích hơn mùi trên người cậu, thiết nghĩ cậu nên đổi sửa tắm đi haha!"

Cố Vấn Như lật bàn trong lòng, cô đóng cửa một cái rầm dậm chân đá một cái vào hư không, dù thương tích của cô vẫn đầy mình. Vốn còn định kể cho tên ấy nghe về chuyện mình tới đồn cảnh sát, rồi chuyện thương tích kẻ biến thái ra làm sao. Kèm theo vấn đề cần phải đề phòng, cảnh sát khu vực đang nghi ngờ cậu ta là phần tử phản động, học võ để đi làm việc thiện hành hung kẻ xấu, thở dài cô mặc kệ luôn, hiện tại không thể nói chuyện với cái tên này quá lâu.

Thậm chí đến hiện tại cô mới nhớ tới cái món quà cậu ta hứa cho mình, hay đơn giản hơn là lời cảm ơn đơn giản cũng không có. Vừa thiếu học vừa bất lịch sự hèn chi báo chí toàn đăng tin cậu ta bị đàn ông thượng, cô ngầm mỉa mai "Đáng đời lắm." Phải nghĩ tới như vậy mới khiến cục tức trong lòng Cố Vấn Như chạy xuống được, ít ra cảm thụ cái cảm giác có người đè lên khiến cậu ta đau khổ, gầm gừ từng tiếng thất thanh, trái tim cô lại lâng lâng vui sướng trong lòng. Cô bay trở lại phòng nằm lên giường êm nệm ấm, tìm kiếm cái điện thoại rồi mở lên truyện boylove để đọc cho thoải mái tâm trí khỏi tưởng tượng.

-----Ôm A Quả trên tay Thịnh Quân Hải rất cao hứng, bao nhiêu cay đắng chịu đứng mấy hôm nay đã bay theo gió, đi tới tận phương nào. Quay đầu trong một tích tắc, đột nhiên có cái cảm giác rợn sống lưng khiến đôi chân của anh dừng lại, đánh nhau bao nhiêu năm bản năng nói cho anh biết có cái gì đó giống một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình. Anh loại trừ Cố Vấn Như đầu tiên, con nhóc đó đang hận không thể lột da anh ra cơ mà, vậy thì có thể là cái gì?

Cẩn thận xem xét cho thật kỹ, rốt cuộc là cái gì ở phía sau lưng, nhưng mà rất quái lạ ngoài cái hành lang trống không ra, chỉ còn lại có tiếng thở của anh và A Quả trên tay. Thịnh Quân Hải đắn đo mất vài phút, anh không tin mình lại có cảm giác sai, thế là nheo mắt nhìn thêm một lúc. Cuối cùng anh vẫn phải bỏ cuộc, dùng bàn tay rảnh rang mà dụi đôi mắt cáo, thiết nghĩ chắc là do mình dạo này mệt mỏi quá sinh ra ảo giác thôi.

Đèn trong nhà lúc nãy anh vẫn còn bật, thả A Quả xuống sàn, đi thẳng vào bếp lấy ra một hộp sữa thưởng cho nó: "Giỏi lắm đúng là con trai của ta!!"

Cái vị gọi được là con trai kia, vừa nghe xong lời này của anh, liền nhảy vào bồn chứa cát rồi đi nặng biểu hiện cho ý nó kinh tởm việc làm của anh tới mức nào. Thịnh Quân Hải nhìn cái mặt A Quả mà thực sự vừa muốn cười vừa thấy khổ, nuôi nó bao ngày tháng cuối cùng nó cũng báo hiếu ngầm, chỉ đợi ngày nó bợ luôn cái lễ đường đến cho bố nó thôi. Đang rảnh rang, chưa kịp đặt mông xuống ghế tiếng điện thoại có thông báo mới "ID BồCôngAnh đã online."

Anh nhìn thấy Cố Vấn Như ghi tiêu đề là: "Bốc Phốt Tên Hàng Xóm Nhà Bên!"

Thịnh Quân Hải  nhướn mày gửi tặng cho cô một con siêu xe, lúc này mới được Cố Vấn Như gửi cho lời chào thân thiện và nụ cười tỏa sáng. Cô ấy dám nói xấu anh tận trên sóng thế này, thật đúng là dám coi trời bằng vung, hay là cậy sủng mà sinh kiêu nhỉ? Ngẫm nghĩ xong lại tự vui vẻ một hồi. Thậm chí cái đầu xinh đẹp bên kia, còn dám chắc chắc một cầu thủ như anh sẽ không bao giờ coi livestream hay sao ấy.

BồCôngAnh: "Nào nào các bạn, hàng xóm của tôi thật sự là một tên vô ơn đó. Tôi giúp cậu ta trông mèo, cậu ta còn chẳng thèm nói lời cảm ơn thế mà còn khịa tôi cơ... Tôi biết các người sẽ nói là tôi lòng dạ hẹp hồi chứ gì, mặc kệ các người tôi không thích, là tôi phốt thôi!!"

Luyên thuyên một hồi, Cố Vấn Như cũng hết chuyện để nói. Cô sợ nếu cứ ăn nói vô tội vạ lỡ mồm mà lộ ra thông tin kẻ kia thì nhận gạch tới xây được biệt thự mất. Thế là cô đổi chủ đề qua: "Tư Vấn Tình Cảm"

Cô chọn một comment mình cảm thấy vừa mắt nhất rồi đọc lên: "ID BánhMì đã gửi một bình luận, tôi vừa chia tay với người đàn ông hai tháng nữa sẽ cùng tôi kết hôn... Tôi cũng từng rất yêu anh ta, nhưng mà áp lực tuổi 30 khiến tôi đột nhiên lại không muốn về nhà sinh con hầu hạ mẹ chồng, và càng không muốn bị áp đặt một khuân, bạn có nghĩ tôi là một người tồi tệ không Bồ Công Anh?"

Nhân gian có thể không đáng giá, thứ lưu luyến chúng ta có lẽ là một hình bóng luôn ẩn hiện. Cố Vấn Như trầm ngâm, câu hỏi này thật như một cái dao hai lưỡi vậy. Tuổi này giống như cô ấy hầu như những người phụ nữ đều sẽ bị gia đình ép tới bước kết hôn, nhưng mà cô ấy vẫn không buông bỏ được sự tự do. Lựa chọn cách từ bỏ tình yêu, sau đó thì sao? Sẽ có ngày cô ấy sẽ hối hận không nhỉ? Cô tự hỏi mình nhưng rồi tự có đáp án cho bản thân. Cô ấy sẽ không hối hận, đúng vậy yêu và nấm mồ của hôn nhân nó khác nhau lắm, sau hai phút cô lựa lời mà nói.

"Bạn có ID BánhMì à, có lẽ những người xung quanh đang dồn ép bạn với cái từ "Tồi tệ" đúng không? Nhưng mà cuộc sống của bạn quyền quyết định vẫn là của bạn, nếu có một ngày nào đó bạn thấy hối hận rồi, thì hãy nói với bản thân mình. Không sao hết tôi sẽ bắt đầu lại và tôi sẽ thay đổi tất cả những gì tôi có thể!! Độc thân vui vẻ tự do tự tại để sống đó cũng là một loại hưởng thụ tôi ủng hộ bạn, nhưng mà bạn vẫn nên lựa thời cơ nói cho đối tượng của bạn hiểu rõ suy nghĩ của mình nhé. Chúc bạn có cuộc sống sau này chỉ yêu tiền yêu bản thân, luôn thành công trong công việc nha!"

Cô ngước mắt nhìn vào khoảng không phía trên trần nhà, miệng nhếch lên thành một nụ cười nhạt, cảm thán trước sóng trực tuyến nhưng là đang nói cho bản thân mình nghe: "Chúng ta trưởng thành hơn đều nhờ vào những đau thương mất mát cùng trải nghiệm, đâu phải cứ là độ tuổi cao hơn thì nói gì cũng đúng đâu!"

Nói rồi cô lại lắc đầu sửa lời, tự mình đánh tan suy nghĩ: "Hiểu được lòng người, là khôn ngoan. Hiểu được lòng mình, là tỉnh ngộ!"

Thịnh Quân Hải uống hết chai nước khoáng trên tay, anh biết chắc cái đám fan của cô sẽ bình luận sôi nổi lắm như thường lệ, ánh mắt tinh ranh lóe lên trong đêm đen tĩnh mịch, thở dốc "Làm sao đây" hiện tại anh lại muốn cô chỉ nhìn thấy một mình anh của lúc này.

Shinomiya Kaguya đã tặng bạn 3 chiếc siêu xe, Cố Vấn Như nhìn thấy rồi làm bộ hoa mắt hét: "Ôi tôi bị sự lấp lánh của bạn làm cho sắp mù rồi Kaguya ạ? Chúc bạn mỗi ngày một niềm vui nhé!!"

Sau đó Thịnh Quân Hải hài lòng mà tắt livestream, anh nghe con A Quả đang cào cửa đòi ra ban công. Anh thật sự không hiểu nó làm sao lại thành ra cái bộ dạng này nữa, rõ ràng mèo của anh rất quý tộc cơ mà. Nếu Tiểu Ngư bên kia là giống loài mèo cái thì không nói, đằng này cả hai đều là đực rựa, Thịnh Quân Hải mở cửa cùng nó ló đầu ra nhìn về căn hộ cách vách.

Anh nói vu vơ: "Không lẽ mèo cũng có khái niệm chơi kiểu này sao, móa rồi sao phân trên dưới như nào? Cái này mới mẻ thật!!"

Vứt bỏ hết những điều tiêu cực tổn thương em đã phải chịu đựng. Ngắm nhìn bầu trời rực rỡ các vì sao, hãy can đảm lên cô gái nhỏ, mạnh mẽ nắm lấy tay nhau tiếp bước hướng về nơi có ánh sáng. Anh ngó nghiêng một lúc cũng chỉ thấy hai cái con này nhìn nhau thôi, cứ như đôi quyên ương bị chia cách ấy, hay ví dụ thực tế hơn là chàng Romeo và nàng Juliet đang yêu đương thắm thiết thì bị hai gia đình bắt ép mà tách ra. Họ đang âm thầm bàn kế hoạch để mà vượt ngục bỏ trốn vậy, Thịnh Quân Hải nghĩ ngợi một chút mà thấy rất chi là xà lơ. Thế là anh mặc kệ nó, cởi phăng áo thun thể thao logo Thân Hoa ra, leo lên máy chạy bắt đầu bài tập luyện một chút.