Quán Ăn Vặt Nhà Họ Lâm Mỹ Thực

Chương 68




Anh ta quay xong video chuẩn bị rời đi, người bạn sành ăn của anh ta bảo anh ta đừng vội, dạo chơi một ngày đã, sáng mai đến ăn sáng rồi hẵng đi.

“Sao vậy? Còn có món mì lạnh ngon hơn à?”

“Không phải mì lạnh, ngày mai cậu tới ăn là biết.”

Mì lạnh quá ngon, vừa rồi anh ta không nhịn được gọi những hai phần, bụng ăn no mây mẩy, muốn ăn cháo và bánh bao của quán ăn vặt nhà họ Lâm thì phải chờ đến ngày mai.

“Thật đấy, mỗi một món ăn ở quán ăn vặt nhà họ Lâm đều là đặc sản đấy.”

“Cậu nói vậy thì tôi phải ăn thử rồi.”

Ngày hôm sau, hai người không mang theo máy ảnh, đặc biệt đến quán ăn vặt nhà họ Lâm ăn sáng.

Dù rất muốn gọi mì lạnh nhưng vẫn kìm nén gọi cháo và bánh bao.

Món phục vụ hôm nay là cháo rau xanh được thực khách rất ưa chuộng, cháo lên bàn chỉ hơi nóng, húp một ngụm liền có cảm giác khoan khoái nhẹ nhàng, không nhịn được mà húp thêm một ngụm nữa.

“Bà chủ, thêm một bát cháo nữa.”

“Đợi chút!”

Người bạn nháy mắt với anh ta: “Thấy chưa!”

Anh ta gật đầu khẳng định: “Quá tuyệt! Sao một cửa hàng thần tiên như vậy lại không mở trong thành phố nhỉ?”

“Hừ, lúc vào cậu không nhìn biển hiệu à? Đây là quán ăn vặt nhà họ Lâm nổi tiếng trên mạng hồi đầu năm đấy! Bà chủ nhỏ còn kinh doanh một nông trường, tôi thấy người ta mở cửa hàng không phải vì tiền đâu.”

Nếu không thì sao chỉ bán mỗi bữa sáng, còn có giới hạn nữa!

Lâm Hoài Hạ đang bận rộn trong bếp, không hề hay biết tình huống này, vài ngày sau tài khoản Sành ăn Lưỡng Giang đăng video review này lên, cảnh quay cuối cùng của video dừng lại ở tấm bảng hiệu cổ kính của quán ăn vặt nhà họ Lâm, thu hút rất nhiều sự chú ý của cư dân mạng.

“Tôi là fan cứng của Quán ăn vặt nhà họ Lâm, nhà này đang dựa hơi để nổi tiếng à?”

“Cửa hàng ở đâu thế? Tôi đến ăn thử.”

“Mì lạnh này nhìn ngon đấy, nhưng năm sao? Không có chỗ cải tiến à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/chuong-68.html.]

“Tôi biết quán này, nằm ở Liễu Giang cổ trấn.”

“He he, tôi ăn thử rồi, cũng có kết luận như ông chủ A, ngoài đắt ra thì không có gì phải bàn.”

“Thế có phải là dựa hơi độ hot của Màu vàng truyền thuyết không?”

Hina

Sành ăn Lưỡng Giang trơ mắt nhìn video của mình ngày càng nổi tiếng, từ từ leo lên cuối bảng xếp hạng phổ biến, anh ta kích động từ trên ghế nhảy dựng lên.

Anh ta nhanh chóng trả lời bình luận có nhiều lượt thích nhất: Nghe bạn bè ở thị trấn Liễu Giang giới thiệu, đúng là Quán ăn vặt nhà họ Lâm mọi người biết đến kia!

Những người hâm mộ Quán ăn vặt nhà họ Lâm vừa buồn vừa tức giận, bà chủ A không đăng video hay tương tác thì thôi đi, lại còn để bọn họ hóng tin của Quán ăn vặt nhà họ Lâm từ ông/bà chủ A khác.

“Mở quán thì mở quán, sao không nói một tiếng? Có ai mắng cô lãng phí tiền bạc đâu!”

Bình luận này trên tài khoản Quán ăn vặt nhà họ Lâm, được mọi người điên cuồng thả cảm xúc!

Mèo con nghiện net nhìn thấy liền chạy đi tìm Lâm Hoài Hạ: “Các fan của cô tức giận rồi!”

“Hả? Tức giận? Sao lại tức giận? Cháu có làm gì đâu.”

Điền Thanh gọi điện tới: “Cậu nghĩ xem đã bao lâu rồi chưa cập nhật video mới? Fan hâm mộ có chút ý kiến là bình thường thôi.”

Lâm Hoài Hạ cảm thấy có chút áy náy: “Tại tớ bận mà.”

“Bớt nói nhảm, lát nữa tớ đưa Phương Siêu tới đấy, cậu quay một video làm mì lạnh cho fan bớt giận đi.”

“Được, được, được, cậu tới đi!”

Phương Siêu biết tổng giám đốc Lâm muốn quay video thì lập tức cầm túi đựng máy ảnh đi, trên đường đi còn không quên kiểm tra số dư trong ví WeChat của mình.

Hôm nay nhất định phải mua thêm vải thiều.

Khi Điền Thanh và Phương Siêu đến thị trấn Liễu Giang thì đã là buổi trưa.

Lâm Hoài Hạ: “Hôm nay không quay ngoại cảnh, chỉ cần một đoạn video làm mì lạnh thôi, quay xong chúng ta sẽ ăn trưa.”

Phương Siêu gật đầu, nhanh chóng khởi động máy, chuẩn bị bắt đầu quay.