Quan Hệ Nhầm Lẫn

Chương 5: Tại sao lại là cậu?




Editor: DaDa_Blog?

Lục Nham nghe được tiếng khóc, anh hôn lên môi cô gái, dịu dàng trấn an.

Vừa mới bắn xong, côn th*t cứng ngắc trong cơ thể cô lại từ từ căng phồng, bụng nhỏ Phương Đường bị căng đến mức và trướng, cô cắn môi muốn nói chuyện, nhưng dưới sự kích thích của anh, chỉ còn lại tiếng rên rỉ.

"Hạ... A..."

Cô muốn nói trong ba lô có bao, nhưng nói không ra tiếng, anh nặng như vậy, cả người đè lên người cô khiến cô gần như không thở nổi.

Sau khi bị cắm mười mấy cái, Phương Đường mới cảm giác được khoái cảm lạ thường kéo tới, bụng nhỏ đau rát làm cô thoải mái rên rỉ thành tiếng, rồi lại cảm thấy thẹn thùng cắn môi.

Lục Nham nắm chân cô vòng quanh eo mình, tay siết chặt eo cô, cắm vào mấy chục lần rất mạnh, côn th*t thô dài cùng với nhiệt độ nóng ẩm đâm vào cơ thể cô từng chút một, mang theo vô số khoái cảm.

Ngón tay Phương Đường véo cánh tay anh, bị cắm đến lúc không khỏi khóc kêu lên, tiếng khóc mềm mại lọt vào tai Lục Nham, phía dưới côn th*t bị kích thích lại đâm vào một lần nữa.

Hơi thở anh hổn hển, đè nặng cô tiếp tục tung hoành, không biết đã tới lúc nào, Phương Đường đang khóc mà giống như đang hét lên, bụng dưới run rẩy, d*m thủy trào ra hết bên ngoài.

Tiểu huyệt điên cuồng co rút, Lục Nham bị cô kẹp, eo anh run lên, bắn trong cơ thể cô.

Phương Đường vừa mới lên cao trào, lại bị tinh dịch nóng hổi bắn vào, cả người mất khống chế ngửa cổ lên kêu, trong đầu như có một chùm pháo hoa nổ tung, có ánh sáng chợt lướt qua, bụng nhỏ của cô vẫn không ngừng run rẩy, d*m thủy cũng đang chảy tí tách ra bên ngoài.

Lục Nham cúi đầu hôn cô một lần nữa, hơi thở anh nóng bỏng, phả vào mặt giống như lửa đốt.

Anh ôm Phương Đường lật ngược lại, đè cô từ đằng sau, cắm côn th*t đang nửa cứng nửa mềm vào.

Phương Đường mềm nhũn nằm trên giường, Lục Nham nhấc eo cô lên, từng nụ hôn nóng bỏng rơi xuống cổ cô gái đến vòng eo.

Toàn thân Phương Đường run lẩy bẩy, khoái cảm vô tận làm cô không thể bình tĩnh nổi mà khóc nức nở.

Lục Nham điều chỉnh vài tư thế, lúc này mới bóp eo cô mạnh mẽ liên tục cắm rút, ván giường lắc lư thật mạnh, Phương Đường bị anh đâm đến phát khóc.

Tư thế ra vào làm cho cô sinh ra ảo giác như bị đâm thủng, vật kia vừa thô vừa dài, mỗi khi cắm vào, bụng cô căng trướng hẳn lên, bụng nhỏ lại càng đau xót, giống như muốn tè ra quần vậy.

Cô bất lực, bắt lấy khăn trải giường dưới thân, dưới sự mạnh mẽ của nam sinh đang hung hăng thọc vào rút ra, bị đưa lên cao trào hai lần, d*m thủy tràn ra ướt khăn trải giường, dưới thân hai người càng dính nhớp.

Lúc sau, Lục Nham bắn xong, lại hôn cô.

Phương Đường ngửi được người đầy mùi tanh, tay nhỏ cô đẩy đẩy anh, giọng nói trở nên khô khốc: "Tớ muốn tắm rửa."

Cổ họng Lục Nham phát ra âm thanh mơ hồ, tuy rằng anh nghe thấy giọng cô, nhưng đại não lại ở trạng thái không thể suy nghĩ.

Anh hôn môi cô, lại tới hôn viên anh đào của cô, vừa liếm xong lại cắn, phía dưới Phương Đường chảy nước, cô nức nở đẩy anh ra, Lục Nham đè chân cô, nặng nề cắm vào.

"Tắm rửa..." Cô túm tóc anh, nói không nên lời: "Trên người tớ... A... Rất dính... Tắm rửa!"

Rốt cuộc cũng nghe rõ cô nói gì đó, Lục Nham ngừng lại, sau đó ôm cô vào trong ngực, côn th*t còn cắm trong cơ thể cô, một đường anh cứ ôm cô như vậy, đi tới chỗ cửa, đồng thời ép cô vào cửa vừa làm vừa dùng tay bật đèn.

Tiếp theo đó, cúi người xuống hôn môi cô.

Trong chớp mắt, đèn được bật sáng, Phương Đường còn ngượng ngùng, cô ngây ngô mà hôn đáp lại anh, lông mi run rẩy, nhẹ mở mắt.

Khi cô thấy rõ gương mặt trước mặt kia, sợ tới mức la lên một tiếng: "A -- tại sao lại là cậu!"

Lục Nham nghe thấy tiếng thét chói tai kia, mày nhăn nhăn, khi ngước mắt lên nhìn khuôn mặt cô, anh hoảng hốt.

Phương Đường khóc lên, vừa khóc vừa duỗi tay đánh lên ngực anh: "Cậu tránh ra đi!"

Cơ thể cô rơi vào trạng thái căng thẳng, tiểu huyệt phía dưới lại càng co rút cực kỳ, Lục Nham bị kẹp chặt đến nỗi gầm một tiếng, không đợi anh rút ra, một dòng tinh dịch nóng hổi lại lần nữa bắn vào trong người Phương Đường.