Quân Hôn Này, Chúng Ta Cùng Vun Đắp

Chương 39: Tạm biệt




Minh Lãm sắp xếp lại những suy nghĩ của mình về tất cả mọi chuyện có liên quan đến Ngọc Lam đang định trả lời câu hỏi của cô thì anh lại nghe thấy tiếng ngáy nho nhỏ của cô nên mỉm cười nói:

- Em ngủ rồi thì anh sao trả lời được câu hỏi của em …chúc em ngủ ngon Ngọc Lam.

Đêm hôm ấy Ngọc Lam ngủ rất ngon trong vòng tay ấm áp của anh nhưng khi cô tỉnh dậy thì chỗ nằm bên cạnh đã không còn hơi ấm của anh làm cô thất vọng xị mặt ra nhưng trên gối cùa anh có một mảnh giấy nhỏ cô cầm lên mở ra thì chỉ có hai chữ vọn vẹn anh để lại:" Tạm biệt " ngắn gọn giống như sự lạnh lùng anh dành cho cô,nơi lồng ngực cô tự dưng đau nhói đến lạ thường cô nhớ lại đêm qua sau khi hai người hoan ái xong có hỏi anh hai người họ sẽ thành người xa lạ thì anh lưỡng lự mãi không trả lời nên cô suy đoán là anh cũng đồng ý với điều cô nói ra.Mà anh cũng thật vô tình,anh rời đi sớm cũng không gọi cô dậy đã vậy để lại mảnh giất với hai chữ thật ngắn hpjn xúc tích để cô tự biết vị trí của mình ở đâu đừng có si mê vọng tưởng về anh nữa.

Ngọc Lam gấp gọn chăn mền rồi rời giường vệ sinh cá nhân xong thay quần áo mang theo hành lí đi ra trước cổng tập trung cùng các quân tẩu khác đợi xe khách đến rước mỗi người về một nơi khác nhau cũng may hai mẹ con chị Linh Chi về cùng xe cô nửa đường rồi mới xuống nên cô chơi với bé Linh Đan cũng đỡ buồn.Hơn nửa ngày ngồi trên xe cuối cùng Ngọc Lam cũng về tới đầu làng thì thấy cô bạn Minh Tiên đứng đợi chở cô về nhà, vừa về đến trước cửa cô đã thấy mẹ mỉm cười hỏi:

- Đi đường xa mệt lắm phải không con?

Ngọc Lam mặc dù trong lòng đang chất chứa rất nhiều tâm sự nhưng cô vẫn cố cười thật tươi để cho mẹ yên tâm,cô nói:

- Thưa mẹ con đã về, con không mệt tí nào hết chỉ là con nhớ mẹ thôi.

Mẹ cũng nhớ Ngọc Lam nên mới có mười giờ đã bắt Minh Tiên chạy xe ra đầu làng đợi để chở cô về nhưng phải đến hơn một giờ xe khách mới đến nơi nên bà cũng nhịn không ăn cơm đợi hai con về rồi cùng ăn,mẹ nhìn Ngọc Lam đầy cưng chiều nói:

- Cha bố cô mới đi có vài tuần mà cái miệng ngọt sớt vậy đó, con mau vào tắm rửa cho mát nhanh đi Ngọc Lam,còn Minh Tiên con đứng đó làm gì mau xách hành lí vào cho Ngọc Lam rồi mang cơm lên đợi con bé tắm rửa xong thì cả nhà cùng ăn cơm luôn.

Minh Tiên giả vờ mặt xị ra nói đùa:

- Bạn xem mẹ kìa lúc nào cũng Ngọc Lam thế này,Ngọc Lam thế kia còn mình bị cho ra rìa rồi hu …hu…

Minh Tiên giả vờ khóc khiến hai mẹ con cùng bất cười nói cô con nít,sau vài tuần không có ở nhà Ngọc Lam đi vào phòng ngủ nhìn thấy giường anh hay ngủ trước đây thì lại nhớ anh không thôi, rõ ràng anh chỉ gieo cho cô đau khổ chứ chẳng có tí hy vong về một tương lai tươi sáng của hai người nhưng sao trái tim cô lại ngu dại mà đập rộn vì anh.Bản thân Ngọc Lam cô đã biết yêu anh là sai lầm và là thất bại nhưng cô vẫn không thể xóa hình ảnh anh ở trong tâm trí của mình, cô thở hắt ra tự nhủ:

- Hy vọng thời gian tới mình ở cùng mẹ và Minh Tiên rồi cắm đầu làm việc sớm tối thì sẽ không có thời gian rảnh để nhớ đến anh ấy nữa,một người đàn ông tệ bạc đáng ghét …cái đồ đáng ghét.

Mà lúc này ở trong rừng rậm Minh Lãm phải lấy tay bịt miệng lại vì muốn hắt xì khi anh đang dẫn theo đội của mình để mai phục bắt bọn buôn bán phụ nữ, chất cấm và cả vũ khí mà họ đã theo dõi hơn một năm nay. Thật ra sáng nay Minh Lãm cũng muốn đánh thức Ngọc Lam dậy để nói lời tạm biệt nhưng thấy cô ngủ ngon quá nên anh chỉ đành viết giấy thay cho lời chào và tất nhiên anh cũng không quên hôn lên trán cô một nụ hôn đầy ấm áp yêu thương.Trong lần phục kích này anh đã bị vài lần phân tâm vì hình ảnh của Ngọc Lam e thẹn khi ở dưới thân anh cứ xuất hiện trong đầu và anh đã phải cố gắng quên hình ảnh nóng bỏng ấy để tiếp tục nhiệm vụ và cũng là lần đầu tiên anh lo lắng không biết cô đã về tới nhà bình an hay không?

Nhưng tất cả những chuyện riêng tư ấy anh mau chóng gạt bỏ ra khỏi đầu để tập trung vào nhiệm vụ và anh đã đưa ra một kết luận đó là không nên dây dưa với phụ nữ nếu muốn hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, đúng lúc này tên trùm đầu sỏ xuất hiện và giao dịch với bên mua nên Minh Lãm ra hiệu cho đội của mình chia ra bao vây xung quanh toàn bộ khu vực trong bán kính hai trăm mét để chuẩn bị hành động.

Khi Minh Lãm ra lệnh hành động vây bắt thì cả đội đều xung phong tấn công nhưng cả hai bên giao dịch đều là những tên gian xảo và máu liều nên chúng rút súng đấu qua lại với đội của Minh Lãm dẫn đến cả hai bên đều bị thương khá nặng, cuối cùng ông trùm được sự trợ giúp của đàn em trung thành đã trốn thoát khiến cho nhiệm vụ lần này của Minh Lãm bị thất bại.Sau lần hành động này Minh Lãm đã bị cấp trên khiển trách nhưng có sự giúp đỡ và bảo lãnh của anh Quang Minh nên cấp trên đã cho anh thêm cơ hội tiếp tục theo vụ án để lấy công chuộc tội.Minh Lam đưa tay lên vuốt mặt nặng nề thở hắt ra nói:

- Tỉnh táo lên Minh Lãm …nhiệm vụ phải hoàn thành tốt thì mới được nghĩ đến chuyện cá nhân.