Quan Khí​

Chương 1191




Vương Trạch Vinh và Kiều Duy Đôn gặp ở địa điểm bí mật mà Kiều Duy Đôn bố trí.

Đây là trang viên rất lớn, Vương Trạch Vinh đi có thể thấy Lãnh đạo trung ương Lào cũng rất hưởng thụ cuộc sống.

Kiều Duy Đôn có lực lượng rất mạnh ở Lào, trên đường được đề phòng nghiêm ngặt.

Bây giờ truyền thông đang chú trọng đến Lãnh đạo trung ương Trung Quốc, Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy tuy cũng được chú ý nhưng ít hơn.

Đây là cuộc gặp bí mật mục đích là một vài nội dung hợp tác, mặc dù việc nói chuyện này không có văn bản nhưng sự quan trường rất lớn. Liên quan đến nhiều chuyện lớn của hai quốc gia.

Vương Trạch Vinh biết rõ tình hình của Kiều Duy Đôn, đồng thời đám người Kiều Duy Đôn cũng hiểu về tình hình của Vương Trạch Vinh.

Kiều Duy Đôn đại biểu không chỉ có một mình y, sau lưng cũng có một số lực lượng.

Thấy Kiều Duy Đôn đi ra đón, Vương Trạch Vinh cười cười bắt tay y.

- Bí thư Vương, ngài yên tâm, thành phố Viêng Chăn do tôi khống chế, ngài đến sẽ không bị ai chú ý.

Kiều Duy Đôn cười nói với Vương Trạch Vinh.

- Ngài bố trí rất chu đáo.

Vương Trạch Vinh khen.

Do là cuộc gặp tư cách cá nhân nên hai người cố gắng không làm chính thức. Vương Trạch Vinh dẫn theo một phiên dịch tới, Kiều Duy Đôn lại không cần phiên dịch, y nói tiếng Trung Quốc.

Nhìn nữ quân nhân Lào không ngừng mang đồ ăn lên, hai người không nói gì.

Thấy các thứ bày xong, Kiều Duy Đôn phất tay cho mấy người ra ngoài rồi nói:

- Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện. Không biết tôi nói tiếng Trung Quốc, Bí thư Vương có thể nghe hiểu không?

Vương Trạch Vinh khen:

- Bộ trưởng Kiều nói tiếng Trung Quốc rất được.

- Ha ha, tôi từng đến Nam Điền du học, có nghiên cứu văn hóa Trung Quốc.

Kiều Duy Đôn nói. Vương Trạch Vinh đương nhiên biết việc này. Nghe nói Kiều Duy Đôn còn có quan hệ yêu đương với một cô gái Trung Quốc, cô gái này sau đó đến Lào. Theo Thập cục điều tra thì đó là vợ hai của Kiều Duy Đôn.

Vương Trạch Vinh lắc đầu chuyện các cô gái Trung Quốc cứ tìm cách lấy chồng nước ngoài. Hắn đúng là không hiểu suy nghĩ các cô gái.

Nói chuyện một lúc, Kiều Duy Đôn nói:

- Lần này mời Bí thư Vương đến là tôi muốn nói một chút suy nghĩ của mình.

Vương Trạch Vinh biết y còn chưa đạt đến mức nói chuyện với Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Tôi trước khi đến đã gặp Bí thư Lâm, ngài rất coi trọng quan hệ giữa Trung Quốc và Bộ trưởng Kiều.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Kiều Duy Đôn nghiêm túc nói:

- Tôi vẫn chú ý đến chính sách của Trung Quốc. Trung Quốc là nước lớn, Trung Quốc phát triển ổn định là chuyện tốt đối với các nước xung quanh.

Vương Trạch Vinh trước khi đến đã nghiên cứu tình hình Lào bây giờ. Kiều Duy Đôn sở dĩ muốn tạo quan hệ với Trung Quốc chính là đám người của hai phái kia đã có ủng hộ. Kiều Duy Đôn là người theo chủ nghĩa dân tộc, chủ trương của y là quốc gia phải có đủ sự độc lập, không bị quốc gia khác khống chế. Bây giờ Lào đang rất phụ thuộc vào nước khác, phương Tây ủng hộ lại theo cách cướp đoạt tài nguyên. Đây không phải suy nghĩ của đám người Kiều Duy Đôn, vì thế Trung Quốc là sự lựa chọn quan trọng của bọn họ.

- Tin rằng ngài cũng biết nước tôi sắp Đại hội, tôi muốn được quý quốc ủng hộ.

Kiều Duy Đôn có lẽ rất gấp nên nói thẳng với Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh lại thấy vui mừng vì Kiều Duy Đôn nói chuyện thẳng như vậy. Y nếu nói ra thì tốt hơn nhiều.

Vương Trạch Vinh không nói mà nhìn thẳng vào Kiều Duy Đôn. Ở chính trị là hai bên đều có lợi ích, không thể không bỏ ra gì đã được chỗ tốt.

Kiều Duy Đôn đương nhiên hiểu rõ suy nghĩ của Vương Trạch Vinh:

- Tôi và Tháp Ba Ngõa đã có thỏa thuận. Chỉ cần chúng tôi thành công thì sau này sẽ kiên định đứng về phía Trung Quốc.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Chúng tôi vẫn luôn tiến hành ủng hộ bạn bè.

- Đồng chí Tháp Ba Ngõa bảo tôi thay anh ta chào ngài.

Kiều Duy Đôn thở dài một tiếng. Đừng nhìn Trung Quốc kém mấy nước phát triển phương Tây, nhưng Trung Quốc viện trợ không hoàn lại thì có tiếng trên thế giới. Chỉ cần Trung Quốc đồng ý giúp thì y tin mình sẽ bước thêm một bước. Kiều Duy Đôn cười nói:

- Tôi rất tán thành chính sách độc lập tự chủ của Trung Quốc. Đứng chung với Trung Quốc sẽ có lợi cho nhân dân Lào.

Căn cứ tình hình quốc gia Lào, Kiều Duy Đôn đưa ra vài yêu cầu có thể giúp y lên chức.

Mặc dù cũng là Trung Quốc giúp đỡ nhưng Vương Trạch Vinh cũng chú tâm, cũng không lập tức đáp ứng mà tỏ vẻ sẽ có người chuyên môn đến liên lạc.

Kiều Duy Đôn biết chuyện này quan trọng, không ai có thể giữ được thứ gì, tất cả vừa phải rõ ràng vừa không ai được nắm nhược điểm.

Thời gian gặp rất ngắn, Vương Trạch Vinh đi, Kiều Duy Đôn tỏ vẻ rất thân thiết.

Lần này Trung Quốc có nhiều hạng mục đầu tư vào Lào. Bởi vì có mục đích viện trợ nên đám người Kiều Duy Đôn sẽ có thêm thành tích.

Lào tuy không quá chú trọng thành tích như Trung Quốc, nhưng bởi vì các hạng mục của Trung Quốc mang nhiều chỗ tốt nên sẽ có lợi cho đám người Kiều Duy Đôn. Dùng kinh tế liên hệ thì mật thiết hơn bất cứ liên hệ nào.

Vương Trạch Vinh thực ra đã thành ngược thực hiện chính việc này, hắn đang chú ý câu chuyện phát triển.

Vương Trạch Vinh rất rõ ràng với một loạt hoạt động ở Lào, tuy nói quốc gia có biện pháp nhưng chuyện này không thể do quốc gia làm, do Tỉnh ủy Nam Điền làm thích hợp hơn. Sau khi rõ tình hình từ Thập cục, Vương Trạch Vinh coi như lần đầu dùng Thập cục làm chuyện bí mật này.

Nhìn báo chí đưa tới, Vương Trạch Vinh nói với Vương Vân Long:

- Từ đủ hiện tượng có thể thấy mấy nước kia đã tăng cường liên lạc với Lào.

- Đúng thế, các nước phát triển phương Tây cũng tăng cường liên lạc.

Vương Vân Long nói.

Thấy các nội dung đã phiên dịch, Vương Trạch Vinh đọc và nói:

- Bây giờ xem ra các nước đều dùng việc viện trợ cho Lào mà tiến vào, Đại hội càng thêm quyết liệt.

Vương Vân Long gật đầu nói:

- Lần này Tháp Ba Ngõa sau khi được Trung Quốc ủng hộ thì uy tín trong nước đã tăng lên, người ủng hộ rất nhiều. Chẳng qua tư tưởng thân Tây cũng có ảnh hưởng ở Lào. Một số người đưa ra yêu cầu ba bên chia quyền.

Vương Trạch Vinh lắc đầu nói:

- Chế độ ở phương Tây không phù hợp lợi ích của Lào.

Điều này là do hai chế độ khác nhau. Vương Trạch Vinh đã phân tích và thấy chế độ Xã hội chủ nghĩa chiếm chủ đạo ở Lào. Bây giờ trong nước Lào thì hai lực lượng thân Xã hội chủ nghĩa là mạnh nhất, thế lực trong Đảng thân V rất đoàn kết vì trước đây dược giúp nhiều. Nhưng theo Xã hội chủ nghĩa ở Trung Quốc phát triển, nhân viên trong Đảng Lào cảm thấy mới mẻ, đây là con đường hấp dẫn bọn họ.

- Nước ta phát triển có sức ảnh hưởng lớn đối với Lào, tôi thấy có thể mời lãnh đạo cao cấp của Lào đến Trung Quốc viếng thăm.

Mắt Vương Vân Long sáng lên nói:

- Đây là biện pháp tốt. Rất nhiều thứ mắt thấy là thật. Chỉ cần bố trí tốt thì phái thân Hoa sẽ tăng lên.

Vương Trạch Vinh phát hiện ánh mắt mình đã mở rộng ra. Lào tuy là nước nhỏ nhưng tình hình chính trị cũng tương tự Trung Quốc. Điều này nói rõ từng quốc gia dù lớn hay nhỏ thì sau khi hiểu rõ quỹ đạo vận chuyển sẽ dễ hơn.

Vương Vân Long lúc này đang thầm quan sát Vương Trạch Vinh, trong lòng thầm than đừng nhìn Vương Trạch Vinh chỉ là Bí thư tỉnh ủy, khi đối phó chuyện này lại rất tỉnh táo. Tin rằng chỉ cần làm theo ý Vương Trạch Vinh thì phái thân Hoa của Lào sẽ thắng.

Đóng cửa, Vương Vân Long từ văn phòng Vương Trạch Vinh đi ra. Lúc này địa vị của Vương Trạch Vinh trong mắt y đã tăng lên. Y biết mình chỉ cần theo sát Vương Trạch Vinh thì con đường sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Vương Trạch Vinh lúc này đang suy nghĩ rất nhiều, trước đây hắn nghĩ tranh đấu ở Trung ương rất thần bí. Bây giờ hắn đã có thể chạm vào.

Vương Trạch Vinh đương nhiên có suy nghĩ không biết phái thân Hoa của Lào thành công thì có phải thành tích của mình không?

Nghĩ vậy, Vương Trạch Vinh đi đến phòng Bí thư Lâm.

Hắn biết Bí thư Lâm vừa gặp mặt Tổng bí thư Lào, bây giờ ngài chắc ở trong phòng.

Thấy Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm cười nói:

- Gặp mặt thế nào?

Vương Trạch Vinh liền nói rõ tình hình.

Bí thư Lâm nghe xong liền suy nghĩ một chút mà nói:

- Viện trợ cho Lào là nội dung quan trọng nhất, việc này do cậu làm, chủ yếu là trao đổi giữa Nam Điền và Lào.

Vương Trạch Vinh hiểu ý:

- Bí thư Lâm, tôi nhất định sẽ mời Tháp Ba Ngõa đưa nhân viên trong Đảng Lào đến Nam Điền viếng thăm, như vậy sẽ làm hai bên hiểu rõ về nhau.

Bí thư Lâm liền gật đầu nói:

- Đồng chí Trạch Vinh, cậu có thể nghĩ như vậy là rất tốt. Chỉ thăm riêng Nam Điền là chưa đủ, tôi thấy như vậy, do Bộ Ngoại giao làm việc này, mời bọn họ đến cảm nhận sự thay đổi của Trung Quốc.

Vương Trạch Vinh nói:

- Như vậy thì tốt quá.

Bí thư Lâm cười nói:

- Tôi hôm nay đã mời Tổng bí thư Phùng của Lào đến Trung Quốc viếng thăm. Y đã đồng ý và rất nhanh sẽ tới Trung Quốc.

Vương Trạch Vinh không khỏi phục Bí thư Lâm, việc này hắn vốn nghĩ chỉ mình mới nghĩ ra, không ngờ Trung ương đã sớm nghiên cứu.

Thấy ánh mắt khâm phục của Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm cười nói:

- Nam Điền phát triển rất nhanh, tình hình khá giống Lào, các cậu có thể mời nhiều người tới Nam Điền một chút.

- Tôi dự định sẽ lập tức bắt tay thực hiện, nhân lần này tôi tới Lào sẽ mời nhiều người một chút.

Bí thư Lâm hài lòng nói:

- Công tác phải có tính khai thác, chỉ cần chúng ta được như vậy thì việc gì cũng có thể thành công.

Từ phòng Bí thư Lâm đi ra, Vương Trạch Vinh rất vui vẻ. Hắn nhìn ra Bí thư Lâm tin tưởng vào mình.