Quan Khí​

Chương 867




Ngay khi Vương Trạch Vinh trở lại Thường Hồng không quá vài ngày, Phó trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương Hứa Băng đến tỉnh Giang Sơn.

Hứa Băng là một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi. Sau khi đến Giang Sơn, đầu tiên là nói chuyện lãnh đạo tỉnh ủy rồi lập tức sau đó liền báo tỉnh ủy sắp xếp mời dự họp hội nghị. Sau khi nhận được thông báo, Vương Trạch Vinh liền chạy tới tỉnh ủy.

Khi đi vào phòng họp, Vương Trạch Vinh liền nhìn thấy bên trong đã ngồi đầy đủ thường ủy của tỉnh ủy, các lãnh đạo chủ chốt cũng đến.

Không khí hội trường có chút nặng nề. Các thường ủy ít nhiều cũng đã nghe được một ít tin tức nên có mấy người đang nói chuyện.

Bởi vì đã biết qua tình hình nên Vương Trạch Vinh tỏ ra khá bình tĩnh.

Đến đúng vị trí của mình ngồi xuống, Vương Trạch Vinh cũng bắt chước mọi người ngồi nhắm mắt dưỡng thần.

Tuy là nhắm mắt nhưng trong đầu Vương Trạch Vinh suy nghĩ rất loạn. Sau khi nghe được nội dung lần này tỉnh ủy Giang Sơn thay đổi nhân sự, trong lòng hắn vốn không quá bình tĩnh. Lần này là một thay đổi lớn ở Giang Sơn, sẽ tổn thất không nhỏ đối với lực lượng của Uông hệ.

Không lâu sau, Lăng Vũ Trình cũng đi ra, Hứa Băng cũng đi nhanh đến, theo sau còn có mấy người lãnh đạo trong Ban tổ chức trung ương hộ tống, mấy vị mới đến nhậm chức lãnh đạo tỉnh ủy cũng theo sau.

Nhìn mấy người hộ tống vào, tâm trạng của mọi người đều phức tạp, Vương Trạch Vinh cũng như thế.

- Các đồng chí, hôm nay Ban tổ chức trung ương dẫn đầu là Phó trưởng ban Hứa Băng đã đến, nội dung chính là tuyên bố điều chỉnh của trung ương nhằm thay đổi bộ máy ở Giang Sơn, hi vọng mọi người thực sự lắng nghe, đối với quyết định của trung ương phải kiên quyết phục tùng.

Lăng Vũ Trình nghiêm túc nói.

Lăng Vũ Trình cũng không nói gì nhiều, nói tiếp:

- Sau đây mời Phó trưởng ban Hứa tuyên bố quyết định của trung ương.

Tất cả nhân viên tham dự hội nghị đều lẳng lặng nhìn về phía Hứa Băng. Hứa Băng đem từ trong túi ra một số tài liệu, sau đó chậm rãi đeo kính lên mắt.

Nhìn thoáng qua chỗ lãnh đạo tỉnh Giang Sơn đang ngồi, Hứa Băng nhìn vào tài liệu trong tay nói:

- Sau đây tôi xin đọc quyết định của trung ương.

Sau khi nói xong lời này, cô lại nhìn qua nhân viên tham dự.

Vương Trạch Vinh cảm thấy mọi người như thở nhanh hơn, trong phòng họp âm thanh uống nước cũng nghe thấy rất rõ.

Nhìn lại phía Lăng Vũ Trình và Tả Quân Huy, thấy thái độ của hai người không giống nhau. Sắc mặt của Lăng Vũ Trình hết sức bình tĩnh, thậm chí Vương Trạch Vinh còn thấy trong ánh mắt hắn còn phát ra một ánh mắt rất kích động. Trái lại, sắc mặt của Tả Quân Huy rất không tốt.

Nhìn thấy tình huống này, Vương Trạch Vinh liền xem xét quan khí của hai người, quan khí của Lăng Vũ Trình có biến hóa rất lớn, còn quan khí của Tả Quân Huy yếu đi rất nhiều so với lúc đầu.

Lần này quyết định điều chỉnh đến nhanh chóng, tối hôm qua Vương Trạch Vinh mới nghe được tin tức từ Hạng Nam, trong lòng hắn ngán ngẩm thở dài một hơi.

- Trung ương quyết định đồng chí Quách Chí Thường làm ủy viên thường ủy tỉnh Giang Sơn, Phó bí thư. Đồng chí Tả Quân Huy không còn đảm nhiệm chức vụ Phó bí thư tỉnh ủy, thường ủy tỉnh Giang Sơn.

Đây rõ ràng là một tình huống bất ngờ. Trong phòng hội nghị không hề hẹn trước, tất cả ánh mắt của mọi người cùng nhìn về phía Chủ tịch tỉnh Tả Quân Huy đang ngồi.

Hứa Băng thấy thái độ của mọi người như thế nên nói:

- Đồng chí Tả Quân Huy đã cống hiến rất nhiều thành tích, lần này trung ương suy xét đến nhiều phương diện, sẽ phân công đồng chí Tả Quân Huy công tác khác.

Tuy là nói như thế, nhưng liên tưởng đến thời gian này tình hình phát sinh ở tỉnh Giang Sơn, Tả Quân Huy có vẻ đã quá yếu kém, điều hắn đi cũng có thể dễ dàng lí giải được.

Lúc này Vương Trạch Vinh nghĩ đến Hạng Nam đã phân tích về điều chỉnh Tả Quân Huy, lần này Tả Quân Huy bị điều đến Bộ dân chính làm Thứ trưởng thường trực. Tuy là Thứ trưởng thường trực nhưng lại hưởng chế độ đãi ngộ cấp bộ trưởng. Việc này là do số một đã nể tình trước đây. Từ tình hình thực tế của Giang Sơn nửa năm qua, Tả Quân Huy cơ bản đã không có thành tích gì đóng góp. Giang Sơn lại xuất hiện nhiều vấn đề, dù sao cũng có người phải chịu ra đi.

Ngay khi mọi người đang bàng hoàng với tin tức này thì tin tức thứ hai cùng làm mọi người sốc.

Hứa Băng nói:

- Trung ương quyết định, đồng chí Bảo Quốc Cường làm tỉnh ủy viên, thường ủy, phó bí thư, không còn giữ chức phó chủ tịch tỉch. Đồng chí Lâm Đạo Nguyên không còn là ủy viên, thường ủy, phó bí thư tỉnh Giang Sơn, mà có sự phân công khác.

Không khí trong phòng hết sức nặng nề, có mấy vị cố gắng ho khan nhưng âm thanh có vẻ rất chói tai.

Lâm Đạo Nguyên cũng sắp nghỉ hưu, lần này trung ương quyết định cho ông ta đến Hội nghị hiệp thương chính trị làm chủ nhiệm để quá độ.

Đối với việc điều chỉnh của Lâm Đạo Nguyên, Hạng Nam cho rằng ít nhiều đây cũng nhằm vào thế lực của Uông hệ.

Nhìn lại Lâm Đạo Nguyên, hẳn là hôm qua tổ chức đã nói nhiều đên nguyên nhân, trên mặt hắn có vẻ bình tỉnh. Còn Bảo Quốc Cường là người của Thủ tướng trở thành Phó Bí thư, chắc chắn hắn rất sung sướng.

Hôm nay cuộc họp này đối với Giang Sơn mà nói là cuộc họp hết sức khẩn trương. Hiện tại một Phó chủ tịch tỉnh, một Phó bí thư đã thay đổi, cục diện chính trị ở Giang Sơn chắc chắn sẽ có biến đổi lớn. Nghĩ đến Lâm Đạo Nguyên là đại biểu đại diện cho thế lực của Uông hệ, trong lòng mọi người đều nghĩ rằng lần điều chỉnh này rất mạnh.

Hứa Băng nhìn nhìn mọi người, tiếp tục nói:

- Đồng chí Tô Xán làm ủy viên thường ủy, phó chủ tịch thường vụ tỉnh Giang Sơn, Đồng chí Chu Thọ Duy là ủy viên thường ủy, Trưởng ban tuyên giáo và đồng chí Tiễn Đại Quân không còn đảm nhận ủy viên, thường ủy, Trưởng ban tuyên giáo nữa.

Mọi người suy đoán Tô Xán không ngờ được trọng dụng, ngược lại Tiễn Đại Quân lại bị hạ.

Đối với việc Tiễn Đại Quân bị hạ mọi người cũng đã chuẩn bị tâm lí. Chỉ theo vấn đề của tập đoàn Phú Dân ngày càng nghiêm trọng, Tiễn Đại Quân sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề. Lúc này mọi người lại sinh ra nghi hoặc về người kế nhiệm Tiễn Đại Quân là Chu Thọ Duy. Người này rốt cuộc là người thuộc phái nào?

Ngồi trong phòng hội nghị, Vương Trạch Vinh nhìn Chu Thọ Duy biết hắn là người của Lâm hệ, cuối cùng lần này Lăng Vũ Trình cũng coi như nắm được ban Tuyên giáo trong tay.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Trưởng ban tổ chức Cao Vân Võng, hắn biết Lăng Vũ Trình còn có một mục đích nữa là muốn nắm trong tay Ban tổ chức cán bộ. Lần này xem ra hắn gặp lực cản. Hiện tại người của Lâm hệ đảm nhiệm Trưởng ban tuyên giáo. Lúc đầu mình đã nói với Lăng Vũ Trình về việc Ngô Kim Thành làm Phó trưởng ban thường trực Ban Tuyên giáo nhưng xem ra đã có trục trặc.

- Trung ương quyết định.

Giọng Hứa Băng cứ bình thản như vậy. Nhưng sau khi nghe được bốn chữ, mọi người như thở gấp hơn, đều có cảm giác hết hồn.

- Đồng chí Xương Lưu Bình đảm nhiệm ủy viên, thường ủy, Bí thư thị ủy Phượng Hải. Đồng chí Hồ Tập Sơn không còn đảm nhiệm thường ủy, Bí Thư Thị ủy Phượng Hải.

Quả nhiên là như thế. Một số người đã biết con của Hồ Tập Sơn làm chuyện mờ ám, mọi người thở dài một hơi, trong lòng đều nghĩ, sau khi về nhà nhất định phải cùng bà xã răn thêm con cái mới được. Hồ Tập Sơn là một tấm gương. Hiện tại tình hình của Giang Sơn phức tạp quá, chỉ cần một chút sơ suất sẽ là thuyền hỏng chết người.

Chỗ dựa của Hồ Tập Sơn là Phó thủ tướng Quế, điều này không ít người đều biết đến. Nghĩ đến chỗ dựa lớn như vậy mà vẫn không bảo vệ được hắn, ánh mắt mọi người nhìn về phía Hồ Tập Sơn hắn đều có cảm giác khác lạ. Hi vọng Hồ Tập Sơn này không còn tồn tại vấn đề khác.

Hội nghị đến lúc này, một số thường ủy hướng mắt vụng trộm nhìn về phía Phó chủ tịch tỉnh Ngưu Thanh Đào. Trong ý tưởng của mọi người, lần này Ngưu Thanh Đào xem chừng cũng bị điều chỉnh.

Chỉ thấy Hứa Băng chậm rãi đem tài liệu ra xem một lần nữa, ánh mắt nhìn về phía Lăng Vũ Trình.

- Các đồng chí, vừa rồi Phó trưởng ban Hứa đã tuyên bố nội dung điều chỉnh cán bộ của trung ương. Lần này chủ yếu là điều chỉnh cán bộ lãnh đạo của Ủy ban nhân dân tỉnh. Điều đó chứng tỏ Trung ương Đảng đã coi trọng việc xây dựng đội ngũ cán bộ và bộ máy lãnh đạo tỉnh Giang Sơn. Chúng ta nhất định kiên quyết ủng hộ quyết định của Trung ương.

Nghe Lăng Vũ Trình nói xong, không khí trong phòng hội nghị lúc này mới sống lại, rất nhiều người thở phào một cái. Tuy nhiên, cũng chưa ai dám có động tác quá mạnh, vẫn lẳng lặng ngồi chỗ kia nghe Lăng Vũ Trình nói chuyện.

Vương Trạch Vinh liếc mắt nhìn Ngưu Thanh Đào một cái, trong lòng thầm nghĩ: Lần này không có tiến hành điều chỉnh Ngưu Thanh Đào là ngoài dự đoán của mọi người, chẳng lẽ Ngưu Thanh Đào không có vấn đề gì tồn tại? Nghĩ đến đây, Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Ngưu Thanh Đào, chỉ thấy Ngưu Thanh Đào nhìn về phía Lăng Vũ Trình với ánh mắt vẻ nóng bỏng.

Trong lòng khẽ động, Vương Trạch Vinh nhìn về phía Ngưu Thanh Đào quan sát quan khí của hắn. Không biết bắt đầu từ khi nào mà hiện tại quan khí của hắn bảo trì cùng một hướng với Lăng Vũ Trình.

Vương Trạch Vinh thầm than một tiếng, Ngưu Thanh Đào này chuyển hướng cũng rất nhanh.

Không khí của toàn bộ hội nghị cũng có vẻ rất căng thẳng. Lâm Đạo Nguyên là người đáng tin cậy của Uông hệ bị điều chỉnh, vài người khác là lãnh đạo tỉnh ủy cũng đã bị điều chỉnh. Một loạt thay đổi đã khiến trong lòng mọi người đều bất ổn, ai cũng muốn nội dung của cuộc họp nhanh chóng kết thúc.

Đương nhiên, đối với nội dung của hội nghị này, chắc chắn không ít người cũng đã biết trước một ít. Hiện tại, tất cả đều đã rõ ràng, đối mặt với tình hình này như thế nào mới là vấn đề mọi người nhất định phải tự suy xét.

Mấy ngày nay Vương Trạch Vinh cũng đã suy nghĩ không ít. Từ những gì Bí thư Lâm nói chuyện với mình, hắn có thể biết mình vẫn còn quan trọng với Bí thư Lâm. Nếu mình không bị điều chỉnh khỏi chức vụ Bí thư thị ủy Thường Hồng, đủ để nói tình hình công tác sắp tới của Thường Hồng việc chính vẫn là mình đảm nhận. Có Bí thư Lâm ủng hộ sau lưng, Vương Trạch Vinh tin tưởng rằng cho dù mình có đi học, chỉ cần không ảnh hưởng tới hành động của Lăng Vũ Trình ở trên tỉnh thì Thường Hồng không thể có chuyện gì xảy ra.

Nghĩ đến những thay đổi của Giang Sơn. Vương Trạch Vinh cũng muốn nhìn lại một số cán bộ chủ chốt ở Thường Hồng ra sao. Khi mình tạm thời đi vắng, có ai có biểu hiện giả dối, đến lúc đó có thể lòi ra.

Tả Quân Huy cầm đầu, mấy lãnh đạo cũ cùng với mấy người vừa đến nhậm chức đều tiến hành tỏ rõ thái độ. Dường như trong lòng mọi người đều cảm thấy thoải mái. Đương nhiên, không ai tỏ thái độ ra ngoài, mà mọi người đều dấu biệt trong lòng.

Cuối cùng thì hội nghị làm cho người ta hoa cả mắt cũng kết thúc. Khi mọi người ra khỏi phòng, trong lòng đều nặng nề.