Quan Khí​

Chương 880




Đưa Uông Phỉ và Uông Kiều về nhà, Vương Trạch Vinh cũng dự định về.

Vừa ra khỏi tiểu khu, Vương Trạch Vinh nhận được điện của Cục trưởng cục Công an Phượng Hải Điền Quang Bình gọi tới.

- Bí thư Vương, tôi là Điền Quang Bình.

Vương Trạch Vinh còn nghĩ đối phương hỏi về việc Lý Đào nên nói:

- Có phải là muốn lấy lời khai?

- Ha ha, băng ghi hình đã rất rõ ràng, chuyện dễ xử lý. Lái xe cũng đã đồng ý nộp phạt.

Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên, vì theo tình hình lúc ấy thì lái xe cũng không chịu bao trách nhiệm mà.

Chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng không hỏi việc này:

- Có việc gì?

Điền Quang Bình cười nói:

- Bí thư Vương, ngài tối có lịch gì không? Tôi mời ngài đi hát.

- Anh nói địa điểm.

Điền Quang Bình có chút sửng sốt nhưng rất nhanh vui vẻ nói:

- Quán Đào Hoa Thịnh ở đường Vũ Tuyền, tôi đợi ngài ở cửa.

Vương Trạch Vinh nghe nói đến câu lạc bộ này, đây là câu lạc bộ mới mở ở Phượng Hải, trang thiết bị rất sang trọng.

Vương Trạch Vinh liền lái xe tới đó.

Vương Trạch Vinh đồng ý gặp Điền Quang Bình chủ yếu là có suy nghĩ của mình. Đầu tiên Điền Quang Bình coi như người của hắn, từ trước đến giờ thì Điền Quang Bình vẫn theo hắn dù hắn ở Phượng Hải hay Thường Hồng. Phượng Hải là thành phố trung tâm của tỉnh, Vương Trạch Vinh cũng muốn mấy người có quyền lực như Điền Quang Bình. Còn một điều nữa là Điền Quang Bình giới thiệu vợ cho Long Dũng Đình.

Vương Trạch Vinh đến nơi thì thấy Điền Quang Bình đứng đó không ngừng nhìn ra, bên cạnh y còn mấy người khác.

Vương Trạch Vinh có chút buồn cười, những người này có lẽ đều muốn dựa vào mình. Như vậy cũng tốt, chỉ cần có thể sử dụng thì thu nhận cũng không sao.

Điền Quang Bình liếc mắt một cái là thấy xe Vương Trạch Vinh chạy tới. Y vội vàng đi lên mở cửa xe cho Vương Trạch Vinh, còn đưa tay đặt trên thành cửa như sợ Vương Trạch Vinh đụng đầu.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Đợi lâu chưa?

- Không có, chúng tôi vừa tới.

Tâm trạng Điền Quang Bình đang rất tốt. Từ sau khi ra khỏi bệnh viện thì y vẫn đang suy nghĩ về việc Vương Trạch Vinh dẫn Uông Phỉ và Uông Kiều đi chơi. Quan hệ không bình thường.

- Bí thư Vương, tôi bảo người lái xe của ngài đi.

Nhận chìa khóa xe, Điền Quang Bình quay đầu nhìn một nhân viên cục Công an:

- Cậu đi rửa xe.

Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Hắn phát hiện Điền Quang Bình sau khi mở xe liền thoáng nhìn qua xe, người này làm việc rất cẩn thận.

Vương Trạch Vinh không nói gì mà bắt tay với mấy quan chức Phượng Hải, sau đó đi theo Điền Quang Bình lên lầu.

- Bí thư Vương, xông hơi một chút rồi mát xa?

Thấy Vương Trạch Vinh nghe thấy thế liền nhíu mày, Điền Quang Bình vui vẻ nói:

- Xin Bí thư Vương yên tâm, thợ ở đây đều là nam, quyết không có chuyện kia.

Vương Trạch Vinh lúc này mới gật đầu.

Sau đó Vương Trạch Vinh bắt đầu hưởng thụ.

Sau một phen xông hơi, mát xa, Vương Trạch Vinh mặc bộ đồ của nhà hàng mà đi lên đại sảnh tầng trên cùng.

Đại sảnh rất sang trọng, rượu xếp đầy với các loại đắt tiền.

Ngồi trên ghế, Vương Trạch Vinh đưa mắt nhìn thì thấy cả Thành phố Phượng Hải, rất đẹp.

- Bí thư Vương, nơi này được chứ?

Điền Quang Bình cười cười ngồi xuống bên cạnh Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua rồi nói:

- Người khác đâu?

- Bọn họ ở bên dưới.

Vương Trạch Vinh nhìn Điền Quang Bình rồi cười cười. Thấy trên tầng đỉnh chỉ có hai người, hắn coi như hiểu Điền Quang Bình cũng có chút quyền thế ở Phượng Hải.

- Bí thư Vương, tôi đã sớm muốn mời ngài nhưng không có cơ hội.

Điền Quang Bình thở dài nói.

- Công tác ở Phượng Hải tốt chứ?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Vương Trạch Vinh định lấy thuốc nhưng phát hiện mình đã đổi bộ đồ khác.

Điền Quang Bình vội vàng cầm lấy gói thuốc ở bên cạnh đưa cho Vương Trạch Vinh, sau đó châm thuốc cho hắn.

- Bí thư Vương, lần này siêu thị Bạch gia tuy tỉnh đã xử lý kín nhưng vẫn mang đến không ít ảnh hưởng với đội ngũ cán bộ Phượng Hải.

Nhắc đến việc Bạch gia, mắt Vương Trạch Vinh mở to. Lần này Bắc Kinh đã xử lý Bạch gia rất mạnh. Bạch gia từ gia tộc hạng một đã hạ vài cấp. Bây giờ sức ảnh hưởng của Bạch gia không bằng trước. Ngưu Thanh Đào cũng vì thấy tình hình này nên đã dựa vào Lăng Vũ Trình.

Nghĩ đến chuyện Bạch gia, Vương Trạch Vinh liền suy nghĩ một chút về tình hình Phượng Hải.

- Bí thư Vương, tôi nghe được một chút tin tức. Nghe nói ở siêu thị Bạch gia thì Địch Phẩm Chu có liên quan.

Điền Quang Bình nói như vậy, Vương Trạch Vinh hiểu ý của y.

- Có suy nghĩ với Bí thư đảng ủy?

Vương Trạch Vinh cười cười mà nói. Địch Phẩm Chu là Bí thư Đảng ủy công an Phượng Hải. Y nếu có việc thì Điền Quang Bình là Cục trưởng hoàn toàn có thể đi lên. Đương nhiên quan trọng y phải có người nói giúp.

Điền Quang Bình cười nói:

- Tôi biết không chuyện gì giấu được Bí thư Vương.

Vương Trạch Vinh một bên hút thuốc, một bên nhìn cảnh bên ngoài. Hắn đang suy nghĩ khả năng thành công của việc này.

Việc Điền Quang Bình nói thì Vương Trạch Vinh cũng biết một chút. Chẳng qua bởi vì không phải việc của Thường Hồng nên hắn không có quan tâm. Bây giờ Điền Quang Bình đưa ra, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình phải suy nghĩ một chút.

Biết Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ, Điền Quang Bình không làm phiền mà khẩn trương nhìn Vương Trạch Vinh.

Điền Quang Bình bây giờ đang rất phục Vương Trạch Vinh. Theo những gì y tìm hiểu được về Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh có thể từ một người bình thường mà trong thời gian ngắn trở thành Thường vụ tỉnh ủy, một mặt có chỗ dựa, nhưng chủ yếu là do Vương Trạch Vinh nắm bắt tốt thời cơ. Đương nhiên có thể ở trong thời gian ngắn đạt nhiều chỗ dựa làm người ta sợ hãi thì không phải do may mắn.

Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút, hắn đã có quyết định phải ủng hộ Điền Quang Bình làm Bí thư đảng ủy cục Công an. Dù sao Điền Quang Bình cũng nghe mình.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Có thể nói thì tôi sẽ nói.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Điền Quang Bình hoàn toàn yên tâm. Vương Trạch Vinh nói như vậy thì coi như đã có nắm chắc.

- Khiến Bí thư phải suy nghĩ.

- Tôi chỉ hy vọng anh nghĩ nhiều cho quần chúng nhân dân.

Vương Trạch Vinh nói.

- Xin Bí thư yên tâm, lời ngài nói tôi luôn ghi nhớ trong lòng.

Vương Trạch Vinh không nói nhiều ở việc này.

Thấy chuyện của mình đã nói xong, Điền Quang Bình do dự một chút rồi nói:

- Các cán bộ Phượng Hải đã sớm muốn nghe chỉ thị của Bí thư Vương.

Thấy Điền Quang Bình như vậy, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Nếu đã tới thì mời mọi người lên đây.

Điền Quang Bình vui vẻ đi ra.

Không lâu sau các quan chức vừa đón Vương Trạch Vinh ở bãi đỗ xe đã đi đến hết.

Vương Trạch Vinh cũng thể hiện rất nhiệt tình, chào hỏi từng người.

Điền Quang Bình cũng đứng bên giới thiệu.

Thực ra Vương Trạch Vinh cũng đã công tác một thời gian ở Phượng Hải nên biết hai người ở đây. Khi giới thiệu đến hai người này, Vương Trạch Vinh trực tiếp nói ra tên của bọn họ. Điều này làm cho Cục trưởng cục Chiêu thương Phượng Hải – Trần Thuật Tiến và Cục trưởng cục Công thương Quách Tổ Mẫn rất cảm động.

Những người ở đây làm trong nhiều cơ quan, Vương Trạch Vinh nhìn Điền Quang Bình và thầm gật đầu. Điền Quang Bình làm việc rất chú ý, y gọi lãnh đạo các cục tại Phượng Hải tới thì đều là những người đã cẩn thận chọn lựa.

Vương Trạch Vinh cũng nhìn quan khí của bọn họ thì thấy bọn họ bắt đầu dựa vào mình, hắn có thể sử dụng.

Sau khi tan buổi, Điền Quang Bình ngồi trong xe Vương Trạch Vinh rồi nói;

- Bí thư Vương, mọi người đều có thể tin.

Vương Trạch Vinh nói:

- Anh phải làm tốt công tác của mình, không nên suy nghĩ nhiều. CHuyện của anh thì tổ chức nhất định sẽ suy nghĩ.

Vương Trạch Vinh nói thêm:

- Tôi còn chưa cảm ơn chuyện anh giúp Dũng Đình.

- Xem ngài nói, đây là việc tôi nên làm.

Điền Quang Bình hiểu ý của Vương Trạch Vinh. Thông qua quan sát thì y biết Vương Trạch Vinh và Long Hương Băng kia có vấn đề. Lời này của Vương Trạch Vinh có hai ý. Một là cảm ơn mình đã đối tốt với lái xe của hắn, một ý khác càng quan trọng hơn. Bí thư Vương biết mình hiểu chuyện, lời này là coi mình là thân tín.