Ngoài miệng Nguyên Trưng nói hắn đã cố gắng kìm chế trong cơn hoảng loạn mà Sầm Dạ Lan lại đang mang thai, hắn đã làm dạo đầu trước cho lỗ nhỏ của y. Từ cái ngày hai người chia xa ở Bắc Cảnh cho đến nay, bọn họ chưa từng làm lần nào, Nguyên Trưng đang trong giai đoạn tuổi trẻ tràn đầy khí lực, người mà hắn vẫn luôn mong nhớ lại đang ở ngay trước mặt thì làm sao mà chịu được. dương v*t bên dưới cứng đến phát đau, vừa đè y ra hôn vừa sốt ruột cọ xát dương về lên người y.
Cả hai đều đã cởi hết quần áo ra vứt xuống dưới giường, hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau không một kẽ hở, đồng thời có thể nghe thấy rõ tiếng tim đập nhanh của đối phương. Sầm Dạ Lan cảm thấy hai bên bắp đùi của mình sắp bị cọ rách, vừa định nói thì Nguyên Trưng đã chặn miệng y lại, hắn hôn rất tàn bạo, lo lắng đến cau màu lại, cắn môi y là để giải toả cơn nghiện.
Cho đến khi không nhịn được nữa hắn mới đâm vào, toàn thân Sầm Dạ Lan căng như dây đàn, lỗ nữ được lấp đầy, vẫn cảm thấy hơn đau, thứ đồ kia vừa to vừa nóng, vô cùng hung hăng, từng chút từng chút một đưa vào bên trong y.
Trên trán Nguyên Trưng đổ đầy mồ hôi, trong ánh mắt cùng chất chứa toàn dục vọng, đưa tay vuốt ve môi âm hộ ẩm ướt của Sầm Dạ Lan, gặm cắn cổ y, vừa thở dốc vừa nói: "A Lan, chặt quá, kẹp ta không chịu nổi..." Giọng hắn khàn khàn lại hơi trầm, mang theo chút cảm giác bí bách. Hai mắt Sầm Dạ Lan lấp lánh ánh nước, y cố gắng thả lỏng để cho dương v*t của hắn có thể đi vào toàn bộ, khẽ rên rỉ nắm chặt lấy bả vai Nguyên Trưng, để hắn có thể làm chậm lại.
Nguyên Trưng nhìn chằm chằm Sầm Dạ Lan thật sâu, nhỏ giọng đáp lại và mân mê nốt ruồi nhỏ dưới khoé mắt của y. Lông mi Sầm Dạ Lan rung rinh, bốn mắt nhìn nhau, dục vọng trong mắt chàng trai trẻ như nước thuỷ triều dâng, chỉ cần một cái liếc mắt thôi cũng để khiến y sa chân vào đó, như thể muốn đắm chìm vào trong biển nước.
Một lúc sau, Nguyên Trưng kiên nhẫn thả chậm tốc độ rút ra cắm vào, hắn ngậm hai cánh môi của y mà cắn mút, môi răng lưu luyến quấn lấy nhau dịu dàng, hắn hỏi y, "Đau không?"
Tim Sầm Dạ Lan đập như nổi trống, dù đã là một đàn ông quá tuổi nhưng y lại bị sự dịu dàng của hắn làm cho ngẩn ngơ, trái tim như bị người ta nhào nặn, cơn tê dại lan khắp tứ chi.
Nguyên Trưng lại hỏi y, "A Lan, thoải mái không? Có thích không nào?"
Sầm Dạ Lan không chịu được câu hỏi của hắn, da mặt y mỏng, cảm thấy rất xấu hổ khi phải nói ra. Tình cảm của hai người vẫn luôn cháy bỏng, hiếm khi nào dịu dàng như vậy, Sầm Dạ Lan lúc mang thai rất có cảm giác ham muốn, bên trong lỗ nữ của y đang được một căn dương v*t lấp đầy, dù đã giải toả được dục vọng nhưng y vẫn tham lam cảm thấy như vậy là chưa đủ, nước dâm cứ tuôn ra như suối. Sầm Dạ Lan thở hồng hộc, dứt khoát nhấc chân móc lấy eo Nguyên Trưng, khàn giọng nói: "Không phải ngươi nói là nhịn đến hoảng sao?"
Nguyên Trưng ngớ người ra một lúc, hô hấp đột nhiên trở nên nặng nề, suýt chút nữa đã không nhịn được mà bắn tinh vào trong, hắn cảm thấy bực vội vô cớ, cũng không biết là bực vì mình bị trêu chọc suýt không nhịn được, hay là bực vì rõ ràng Sầm Dạ Lan đang mang thai nhưng vẫn kích thích hắn. Nguyên Trưng nhéo lên đầu v* y, cọ cọ dương v*t rồi đâm vào thật sâu, lẩm bẩm nói: "Đừng bắt nạt ta mà."
Sầm Dạ Lan thở hổn hển: "Ta bắt nạt ngươi lúc nào?"
"Bây giờ đấy." Nguyên Trưng xoa bóp đầu v* nho nhỏ, trên người Sầm Dạ Lan có rất nhiều vết sẹo cũ, lớn, nhỏ, dài, ngắn đủ cả, nhiều năm chinh chiến trên chiến trường đã để lại cho y những vết sẹo không tên trên khắp cơ thể. Nguyên Trưng cúi đầu ngậm núm vú cương cứng vào trong miệng, một tay khác thì vuốt ve các vết sẹo trên người y, nói, "Ỷ vào việc mình đang mang long thai, cố ý trêu chọc ta."
Hắn đổ tội cho Sầm Dạ Lan một cách rất vô lý, Sầm Dạ Lan dở khóc dở cười nhưng y không có thời giản để cãi lại. Vì đang trong gian bầu bí nên y rất mẫn cảm, Nguyên Trưng ngậm đầu ti mút mát như bú sữa khiến chúng ướt át dầm dề, dương v*t bên dưới cũng giật giật theo. Khoái cảm đang dồn dập, Sầm Dạ Lan không nhịn được luồn ngón tay nắm lấy tóc Nguyên Trưng, cắn mạnh, ngón tay cũng cong lại, đến khi hắn nhả ra còn để lại dấu răng sáng loáng trên quầng vú.
Nguyên Trưng nhìn núm vú đỏ mọng, hắn nắm lấy tay Sầm Dạ Lan và chạm vào nó rồi nói: "Sau này A Lan có chảy sữa không nhỉ?"
Chỉ cần nghĩ đến khung cảnh Sầm Dạ Lan đỏ mặt vì có sữa chảy ra, dương v*t lại cứng đến phát đau, giọng điệu trở nên bức người: "Có không đây? đầu v* sẽ to lên chứ?"
"Không có sữa thì làm sao cho bảo bảo bú?"
Sầm Dạ Lan xấu hổ, chân như nhũn ra, lỗ nữ chảy đầy nước, giọng run run: "Đừng nói nữa."
Nguyên Trưng đột nhiên khẽ mỉm cười, quyến luyến mà hôn một cái lên đầu v*, nói: "Nghe nói phụ nữ sau khi sinh con ngực sẽ to lên, A Lan, nếu như ngực của ngươi sưng to lên, ta sẽ hút hết sữa ta cho ngươi, được không nào?"
Sầm Dạ Lan mở to hai mắt, cứ nghĩ đến cảnh tượng ấy là không chịu nổi, quá dâm đãng, hô hấp trở nên hỗn loạn, y nhấc chân muốn đá Nguyên Trưng ra, nói: "Không, không được!"
Nguyên Trưng bắt lấy chân y gác lên vai mình, dương v*t cắm vào thật sâu: "Không hút sữa ra, vậy lúc ngươi bị trướng đau thì phải làm sao?"
Lời càng nói ra càng dâm dục, tần suất dương v*t đâm rút cũng tăng lên, lý trí Sầm Dạ Lan bị lấn át, lỗ nữ co giật siết chặt lấy dương v*t của Nguyên Trưng, chỉ mong thứ đó có thể đâm vào chỗ sâu nhất như ngày trước. Nguyên Trưng thở dốc, ngắm nhìn kỹ cơ thể đỏ bừng lên vì bị hắn chịch của Sầm Dạ Lan, hai mắt y như nhoè đi. Đại tướng quân Bắc Cảnh của hắn, tung hoành anh dũng trên chiến trường, giờ đây y đang mang thai con của hắn, dạng chân ra hầu hạ hắn, tất cả phong tình mềm mại như nước ấy chỉ thuộc về mình hắn.
Trong phút chốc, tình yêu mãnh liệt cùng dục vọng độc chiếm dâng trào khiến trái tim nhức nhối.
Nguyên Trưng vốn không biết nên yêu y như thế nào cho phải, dường như dâng cả quả tim lên cũng chưa đủ, hắn ước gì có thể dâng cả linh hồn mình cho y.
Một lúc sau, Sầm Dạ Lan đạt cao trào phun nước, dương v*t cũng bắn ra nhưng giọt tinh dịch. Nguyên Trưng nhẫn nhịn không nhúc nhích, nhìn tinh dịch và nước dâm bắn lên bụng, hắn dùng tay lau lung tung trên chỗ bụng nhô ra.
Dâm đãng mà thánh khiết.
Yết hầu Nguyên Trưng giật giật, động tác phía dưới trở nên gấp gáp hơn. Hắn cúi đầu tìm kiếm nụ hôn trên môi Sầm Dạ Lan, một nụ hôn sâu vừa dính người vừa khát khao, quấn lấy Sầm Dạ Lan vẫn đang trong cơn lên đỉnh để đòi hỏi. Sầm Dạ Lan vô thức đáp lại Nguyên Trưng, đầu lưỡi mềm mại, cấu lấy hắn, sự dịu dàng nuông chìu trong thầm lặng.
Nguyên Trưng chịch ngày càng hăng và mất kiểm soát, dương v*t hắn đâm mạnh vào cổ tử cung. Sầm Dạ Lan hét lên, tay để lại mấy vết cào trên lưng Nguyên Trưng, thở hổn hển: "Quá... Quá sâu, A Trưng!"
Ánh mắt Nguyên Trưng tối sầm, thở hổn hển mấy hơi, cúi đầu hôn lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi của Sầm Dạ Lan, giọng khàn khàn: "Ta tự có chừng mực, đừng sợ."
Nguyên Trưng kiên nhẫn rút dương v*t ra, bên trong lỗ thịt mềm mại ướt át, mút lấy dương v*t khiến đối phương cực kỳ sung sướng.
Nguyên Trưng phải vật vã một lúc lâu rồi mới bắn vào bên trong Sầm Dạ Lan còn y đã xuất ra được mấy lần. Lúc hắn đút vào lần nữa, Sầm Dạ Lan nghẹn ngào xin tha, môi âm hộ của y đã bị chịch mở hoàn toàn, nước dâm chảy ọc ọc, dương v*t bắn tinh, dâm mỹ không gì tả nổi.
Nguyên Trưng không cam lòng mà đâm thêm mấy cái nữa mới chịu rút ra, lật người Sầm Dạ Lan lại, tay mò xuống chạm vào cái lỗ ẩn giấu giữ kẽ mông. Lỗ hậu cũng ướt nước, ngón tay vừa cắm vào đã bị mút chặt lấy, Nguyên Trưng vội vàng mở rộng rồi lập tức đút dương v*t vào trong.
Sầm Dạ Lan quỳ trên giường, hai cánh mông rắn chắc nhếch lên thành một tư thế vô cùng xấu hổ, Sầm Dạ Lan vùi mặt vào gối thở dồn dập. Vì là dùng lỗ hậu cho nên không cần do dự quá nhiều, Nguyên Trưng nắm lấy đũng quần y đ*t thật mạnh, mông thịt đỏ hết cả lên.
Đêm đã khuya, hai người thổn thức đến nửa đêm, trên giường rất bừa bộn. Lỗ hậu của Sầm Dạ Lan bị chịch, lỗ nữ lại ướt sũng, Nguyên Trưng còn trẻ dục vọng tràn trề, không biết đủ xoa bóp lỗ hậu của y nhưng Sầm Dạ Lan không cho hắn đi vào. Hắn rất không vui, cắn cắn vành tai y, nói, "Sầm tướng quân thật khó hầu hạ."
Sầm Dạ Lan bị chịch đến kiệt sức, và khi y kịp phản ứng lại thì Nguyên Trưng đã vùi mặt giữa hai chân y, dùng đầu lưỡi của mình để đưa y lên đỉnh, sau đó hắn quỳ xuống trước mặt Sầm Dạ Lan, tay tuốt dương v*t thủ dâm trước mặt y.
Hai mắt Sầm Dạ Lan nhoè hơi nước, phải một lúc sau y mới có thể thấy rõ được gương mặt điển trai của Nguyên Trưng, hắn đang cau mày nhìn y chằm chằm, ánh mắt vừa hung ác vừa sâu thẳm, tựa như một con thú hoang đang cố gắng kiềm chế bản thân.
Nguyên Trưng đột nhiên vươn tay chạm lên má y, một tay giữ dương v*t chà xát lên môi y, Sầm Dạ Lan do dự một lúc, đang định mở miệng thì đầu dương v*t của hắn đã trượt đến nốt ruồi dưới khoé mắt. Hắn cợt nhả chà xát dương v*t, giống như một nụ hôn dâm đãng khiến người ta phải nín thở.
Đột nhiên, Nguyên Trưng lấy tay che hai mắt đang mở của Sầm Dạ Lan lại, khi gò má trở nên ướt át, Nguyên Trưng trực tiếp bắn thẳng lên mặt y.