Quang Âm Chi Ngoại

Chương 464




Từ khi hai người bọn đội trưởng và Trương Tam rời khỏi không lâu, trong

khoang thuyền của Hứa Thanh lại vang lên tiếng nổ.

Lúc này Hứa Thanh đang nghiên cứu cách nuôi dưỡng tiểu hắc trùng, hiện

tại thì đây là vật duy nhất trên người của hắn có uy lực của Kim Đan, vốn được

hắn giữ lại để làm đòn sát thủ, nhưng lần ra tay cùng ả thiếu nữ hắc y lần trước

khiến cho Hứa Thanh có chút thất vọng về đòn sát thủ này.

Giờ phút này sau khi thử nghiệm suốt cả một đêm, lợi dụng các loại thảo

dược cùng với độc dược, ý đồ muốn thôi hóa ra toàn bộ tiềm lực của đám tiểu

hắc trùng này.

Nhưng tất cả đều thất bại, chỉ có máu thịt của Chương Ngư tu vi Kim Đan là

có một chút hiệu dụng, khiến cho số lượng của đám tiểu hắc trùng gia tăng lên

không ít.

"Nhưng nếu như chỉ có thể dùng máu thịt của sinh vật tu vi Kim Đan nuôi

dưỡng, vậy thì loại độc trùng này cũng không có giá trị, bây giờ nó chống

không lại Kim Đan, lại chỉ có thể nuốt máu thịt mà không cách nào phản kích,

vậy đối với ta thì nó chính là gân gà, dù sao ta cũng muốn dùng nó để làm đòn

sát thủ uy hiếp tu sĩ Kim Đan, nhưng ta cảm thấy...Hẳn là do ta vẫn chưa tìm

đúng phương pháp."

Hứa Thanh thì thào, lấy một quyển dược điển dày đặc ra bên cạnh, cuốn

dược điển này là trước khi đi Bách đại sư đã tặng cho Hứa Thanh.

Hứa Thanh một mực trân tàng nó, không biết đã mở ra xem bao nhiêu lần,

toàn bộ trang sách bên trong gần như đã bị lật tới mức nhàu nát, cho nên sau

này lúc hắn lấy ra đều vô cùng cẩn thận vì sợ nó bị tổn hại.

Đây là lễ vật Bách đại sư lưu cho hắn, cũng là vật chứng nhận sự cảm kích

của Hứa Thanh đối với Bách đại sư.

Có thể nói, Bách đại sư mới là người sư phụ chân chính đầu tiên trên ý

nghĩa của hắn, là người mấu chốt mở ra tri thức về thảo dược cho hắn, sau đó

hắn mới mở ra độc đạo.

Nếu không có Bách đại sư, vậy Hứa Thanh hoàn toàn không biết gì về thảo

dược cả, độc đạo cũng sẽ không trở thành thủ đoạn trọng yếu của hắn.

"Không biết bây giờ Bách đại sư như thế nào." Hứa Thanh thở sâu, trên thực

tế sau khi trở thành Trúc Cơ, hắn đã từng dò hỏi qua tung tích của Bách đại sư,

nhưng đối phương dạo chơi bát phương, mỗi lần quay về Tử Thổ đều chỉ ở lại

thời gian rất ngắn ngủi.

Hứa Thanh thu hồi tâm thần rồi lặng lẽ mở ra dược điển, tìm kiếm manh

mối có thể dẫn dắt suy nghĩ của bản thân ở bên trong.

"Bách đại sư từng nói qua, trùng đạo và dược đạo nhìn như khác biệt nhưng

bản chất không sai biệt nhiều, có thể hỗ trợ lẫn nhau...." Hứa Thanh trầm

ngâm, cuối cùng chú ý đến miêu tả về một cây dược thảo trên dược điển.

"Dạ Đinh Lan?" Trong mắt Hứa Thanh lộ ra một tia suy tư, đây là một loại

dược thảo được hung thú ưa thích, vô dụng đối với tu sĩ nhưng hung thú chưa

mở ra linh trí ăn vào có thể gia tăng linh trí, cũng là một trong những loại dược

thảo căn bản của Hóa Hình Đan.

"Có thể thử xem!" Hứa Thanh đứng dậy rồi trực tiếp đi ra khỏi Pháp

Thuyền, đi đến tiệm thuốc trong bến cảng số 176, hắn vừa đến thì thái độ của

tiệm thuốc liền lập tức trở nên cao độ, chưởng quầy trong đó cung kính nghe

Hứa Thanh nói ra nhu cầu, sau đó lập tức đi chuẩn bị cho hắn.

Không lâu sau, Hứa Thanh cầm lấy một túi trữ vật rời khỏi, trong mắt hiện

lên một tia đau lòng.

"Tại sao cái đồ chơi này lại mắc như vậy!"

Lúc này trong túi của hắn không chỉ chứa Dạ Đinh Lan, còn có toàn bộ

chủng loại dược thảo có liên quan đến việc nuôi thú vật có thể mua được ở trên

thị trường, lại càng có nhiều loại độc thảo khá hiếm khác.

Đã được giảm giá riêng cho hắn, nhưng vẫn cực kỳ đắt đỏ.

Nhưng giờ phút này Hứa Thanh không muốn đi so đo những thứ này, hắn

cảm thấy mình nhất định phải có thủ đoạn uy hiếp Kim Đan, vì vậy sau khi trở

lại Pháp Thuyền thì hắn lại chìm đắm vào trong quá trình nghiên cứu và thử

nghiệm.

Cứ như vậy, thời gian lại trôi qua bảy ngày.

Trong bảy ngày này, lòng người ở từng Ti trong toàn bộ ngọn núi thứ bảy

của Thất Huyết Đồng đều trở nên bàng hoàng, bởi vì sau khi tân Ti trưởng Tình

Báo ti là Trần Nhị Ngưu nhiệm chức, chuyện thứ nhất y làm chính là tuyên bố

muốn bắt nội gián.

Mà sau khi phối hợp liên thủ với Tuần Tra Bộ và Chấp Pháp Bộ, khiến cho

phạm vi điều tra của việc này trong từng ti đều trở nên vô cùng gay gắt, thậm

chí cả tu sĩ Trúc Cơ cũng đều bị điều tra ra.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ ánh mắt của đệ tử ngọn núi thứ bảy

đều tập trung tới đội trưởng, bọn họ thấy đội trưởng giống như chó điên vậy,

nhưng hết lần này tới lần khác thân phận của y lại rất cao, những người khác chỉ

có thể cúi đầu, mặc kệ bị điều tra.

Còn bên Hứa Thanh, trong bảy ngày này hắn đã mua vô số dược thảo để thử

nghiệm, cuối cùng hắn cũng đã tìm ra chủng loại dược thảo có hiệu quả kích

thích sinh trưởng rõ ràng đối với tiểu hắc trùng.

Nhưng chỉ như vậy còn chưa đủ, Hứa Thanh đã nhìn ra, muốn chân chính

nuôi dưỡng những con tiểu hắc trùng này, lại có thể làm cho chúng nó không

ngừng lớn mạnh, vẫn phải cần huyết nhục mới được!

"Nhưng mà phối hợp với thảo dược, cuối cùng vẫn không cần huyết nhục

của Kim Đan....."

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra một tia lạnh lẽo, vào hoàng hôn ngày hôm đó,

hắn đi tới đại lao dưới mặt đất của bộ phận chữ Huyền ở Bộ Hung ti!

Lúc đội trưởng nói hắn luyện độc cần người thử độc, Hứa Thanh đã từng nói

có rồi, mà mục tiêu của hắn chính là người trong đại lao Bộ Hung ti.

Phàm là người bị giam giữ ở bên trong, hầu như đều là tội phạm truy nã tội

ác chồng chất, đám Dạ Cưu cũng ở trong đó, thậm chí ở trong đại lao còn giam

giữ không ít Trúc Cơ, nhân tộc trong đó rất ít và hầu như đều là dị tộc.

"Đáng tiếc, từ khi Bộ Hung ti thành lập đến nay thì chưa từng giam giữ qua

tu sĩ Kim Đan ở bên trong, nếu như về sau có cơ hội và năng lực liền bắt giữ

mấy tên thì tốt rồi."

Đáy lòng Hứa Thanh bỗng hiện lên một ý niệm có phần to gan, cũng lập tức

cảm thấy rất động tâm.