Nhưng bọn họ vẫn phong tỏa hết thảy truyền tống ra bên ngoài của Tử Thổ,
cũng thông báo cho Ly Đồ Giáo và Chân Lý Chi Ngôn cùng với Thất Huyết
Đồng, tất cả đều phải phong tỏa truyền tống trận.
Sau khi làm xong những việc này, trọng điểm của Tử Thổ hầu như đều đặt ở
trên di sản đan đạo của Bách đại sư, coi như là người Bách gia cũng có những ý
nghĩ khác nhau về việc này, một bộ phận người thì muốn báo thù, mà một bộ
phận người lại bắt đầu muốn chia cắt tài sản.
Cái này, chính là Tử Thổ.
Cũng là nguyên nhân vì sao mà Tử Thổ rõ ràng cũng là người Nam Hoàng
Châu, nhưng hôm nay lại có thể trở thành một thế lực lớn, sự ngoan cố và
phong bế của bọn họ đã trở nên thâm căn cố đế.
Thế cho nên Thất gia mới phát ra ngọc giản màu đỏ, nhưng lão không cách
nào tự thân chạy về, chỉ có thể giao việc này cho đội trưởng, bởi vì toàn bộ Nam
Hoàng Châu, người hiểu rõ biển cấm nhất chỉ có đệ tử ngọn núi thứ bảy của
Thất Huyết Đồng.
Cũng chỉ có bọn họ, mới am hiểu truy tung và truy xét dị tộc trên biển cấm.
"Thông thường thì hình thức ám sát dạng này, nhân số hung thủ không thể
nào quá nhiều, phối hợp với đặc tính quỷ dị của Quỷ U tộc, khả năng đại khái
chỉ có một tên, vả lại tu vi cũng không phải là Kim Đan."
"Bởi vì đại trận của Tử Thổ có tác dụng áp chế và hạn chế cực kỳ nghiêm
trọng đối với Kim Đan từ bên ngoài đến, dị tộc Kim Đan đi qua thì khả năng để
lộ hành tung hơn vượt xa tu sĩ Trúc Cơ ít bị người khác chú ý."
"Cho nên lần này Thất Huyết Đồng chúng ta cử người đi qua đó để điều tra,
bên phía Tử Thổ cũng có yêu cầu này, nhưng Kim Đan không thể đi, nhưng nếu
như là ta đi thì ta sẽ tìm kiếm từ trên khí tức ẩn chứa dị chất của biển cấm, phối
hợp với một chút pháp khí đặc thù để tiến hành phân biệt, quá trình này có lẽ
cần một ít thời gian, mặt khác ta không xác định phong tỏa của Tử Thổ sẽ kéo
dài bao lâu."
"Dẫu sao... Trong Tử Thổ có rất nhiều gia tộc, Bách gia chỉ là một nhà trong
đó."
Đội trưởng nhìn qua Hứa Thanh, nhẹ giọng mở miệng.
"Ta đi." Hứa Thanh ngẩng đầu, bình tĩnh trả lời.
Những lời này không hề có bất kỳ chấn động cảm xúc nào, nhưng đội
trưởng lại có thể cảm nhận được trong đó ẩn chứa một cơn bão có thể bộc phát
bất cứ lúc nào!
"Hứa Thanh, ta có thể mở một cái truyền tống trận ẩn giấu cho ngươi trở về,
sau khi ngươi tìm được hung thủ có thể tới đó để truyền tống về đây, mà trọng
điểm của việc truy tìm hung thủ giết người chính là..."
"Trọng điểm là tìm ra thủ phạm thật sự ở phía sau màn."
Thân thể Hứa Thanh bay lên trời, vung tay phải lên thì biển khơi lập tức
vang lên tiếng nổ, Pháp Thuyền của hắn phát ra tia sáng lập lòe rồi trực tiếp bị
Hứa Thanh lấy đi, hắn không có dừng lại chút nào ở trên trung không mà bay
thẳng đến truyền tống trận của Thất Huyết Đồng.
Mặc dù tất cả truyền tống trận của Tử Thổ đã bị phong bế, nhưng chỉ cần
nắm lấy ngọc giản, vẫn có thể tiến hành truyền tống đơn phương một lần.
Lúc này trong nội tâm Hứa Thanh cùng tồn tại sát cơ và sự nôn nóng, bọn
chúng không ngừng giao hòa cùng một chỗ tạo thành một cỗ áp lực đè nén cực
nặng ở trước ngực của hắn, nhưng tốc độ của hắn vẫn cực kỳ kinh người.
Mà loại tốc độ này của hắn cũng khiến cho bốn phương bộc phát lên từng
trận gió gào thét, cũng khiến cho tâm thần của những người bên trong chủ thành
Thất Huyết Đồng nhìn thấy đều phải run lên, nhao nhao kinh hãi.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân ảnh của Hứa Thanh liền xuất hiện trên truyền
tống trận của Thất Huyết Đồng, hắn không chút do dự, một khắc hạ thân thể
xuống thì lập tức đứng ở trong truyền tống trận.
"Đô thành Tử Thổ!" Hứa Thanh mặt không cảm xúc, mở miệng trầm thấp.
Đệ tử chịu trách nhiệm truyền tống đứng bên cạnh nhận ra thân phận Hứa
Thanh, lập tức tuân mệnh rồi bắt đầu điều chỉnh tọa độ, sau thời gian ba cái hô
hấp, theo tia sáng trên truyền tống trận lập lòe, thân ảnh Hứa Thanh lập tức biến
mất.
Chấn động truyền tống khuếch tán bát phương, trong lúc âm thanh nổ vang
truyền ra, theo thân ảnh của Hứa Thanh biến mất thì đội trưởng cũng đã phi
hành đến.
Y đứng bên ngoài truyền tống trận nhìn về phương xa, thở dài một tiếng.
Sau khi trở thành Ti trưởng, đội trưởng cũng mới từ bên trong hồ sơ biết
được mối liện hệ giữa Hứa Thanh cùng với Bách đại sư, cũng biết trên thực tế
thì việc này có tác động rất lớn từ phía lão đầu tử.
Là lão đầu tử đề cử Hứa Thanh, mà Bách đại sư cũng hiếm thấy chấn nhận
Hứa Thanh.
Cho nên đội trưởng biết rõ chuyện này, y không tiện tham dự.
Bởi vì y cảm thấy, Hứa Thanh cũng không muốn để cho người khác tham dự
vào việc này.
"Năm đó ta cũng từng có cùng loại cảm thụ này, lúc đó ta chỉ muốn ở một
mình một chỗ." Trong mắt đội trưởng lộ ra một tia hồi ức, một tia bi thương ở
sâu trong nội tâm lập tức dâng lên, nhưng trong nháy mắt tiếp theo lại bị y mạnh
mẽ ấn trở về.
Sau đó y nhìn về bốn phía, mở miệng cười.
"Chư vị, nơi đây đã được Tình Báo ti trưng dụng."
Theo lời nói của đội trưởng truyền ra, địa phương truyền tống trận này của
Thất Huyết Đồng rất nhanh liền trở thành trống rỗng, bị đệ tử Tình Báo ti nắm
giữ, sau đó đội trưởng thở sâu một hơi ngẩng đầu nhìn lên trời.
"Lấy thân phận tự liệt thứ ba của ta trong Thất Huyết Đồng, lấy tư cách đại
đệ tử cao nhất ngọn núi thứ bảy của ta, lấy chức vị Ti trưởng Tình Báo ti của
ngọn núi thứ bảy, thân thỉnh đại trận tông môn, đóng toàn bộ truyền tống trận
của Thất Huyết Đồng, phong bế bến cảng Thất Huyết Đồng."
"Khiến cho toàn bộ thuyền bên ngoài tới lui Thất Huyết Đồng, không thể rời
khỏi cảng cũng không thể nhập cảng."
Theo lời nói của đội trưởng truyền ra, toàn bộ trận pháp trong Thất Huyết
Đồng nổ vang, rất nhanh từ trên ngọn núi thứ sáu truyền đến một đạo thần niệm.
Đội trưởng chắp tay cúi đầu về phía ngọn núi thứ sáu, trầm thấp mở miệng.
"Lục sư bá, đệ tử có suy đoán và chứng cứ nhất định, có thể tra ra việc Trần
sư huynh bị ngộ hại năm đó, kính xin sư bá đồng ý đệ tử phong tỏa tông môn!"
Trên ngọn núi thứ sáu đột nhiên tuôn ra uy áp ngập trời khiến cho thiên địa
biến sắc, phong vân cuốn ngược lại, sau một lúc lâu có một giọng nói trầm thấp
truyền tới.
"Được."
Đội trưởng cúi đầu thật sâu, thì thào trong lòng.
"Tiểu Thanh, điều sư huynh có thể làm cũng chỉ có như vậy thôi, hy vọng
ngươi có thể thuận lợi điều tra rõ việc này, chuyện này.... cho ta một loại cảm
giác, rất không đơn giản."
"Thái Âm Luyện Kiêu Đan?"
"Những năm này, số lượng Thiên Kiêu mất tích trên biển...cũng không ít
đâu." Đội trưởng híp mắt, ánh mắt tràn đầy vẻ thâm thúy