Quang Âm Chi Ngoại

Chương 481




Cùng lúc đó, tại một khu vực bờ biển gần biển cấm cách Thất Huyết Đồng

không xa, một tòa truyền tống trận được bỏ đi từ lâu bỗng nhiên phát ra tia sáng

lập lòe, từ trong đó hiện ra một đám sương mù, đoàn sương mù này nhanh

chóng ngưng thực và hóa thành một cỗ thân thể bằng sương mù.

Sau khi đi ra khỏi truyền tống trận, đoàn sương mù này liền nhanh chóng ra

tay phá hủy trận pháp, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi ngửa mặt lên

trời cười dài.

"Chẳng phải cuối cùng vẫn để cho gia gia ngươi chạy trốn được đấy sao!"

Đoàn sương mù chậm rãi ngưng tụ hóa thành bộ dáng một người trung niên, lúc

này thần sắc của người này hiện lên vẻ đắc ý trước đó chưa từng có.

Trên thực tế là lần cuối cùng gã đã cố ý để Hứa Thanh bắt được, vì gã muốn

mượn nhờ truyền tống trận của đối phương, dùng bí pháp mà cố chủ đưa cho để

chạy thoát khỏi chết.

Hết thảy đều rất thuận lợi.

"Thời gian cũng không bị trì hoãn bao lâu, tiếp đến phải đi giao dịch cùng

cố chủ rồi, quyển hạ Thái Âm Luyện Kiêu Đan đã được ta học thuộc hoàn toàn,

bây giờ chỉ có ta biết rõ, nếu như bọn họ không cho vật đã hứa hẹn với ta, vậy

thì mơ tưởng cầm được đan phương của quyển hạ."

Tên tu sĩ trung niên cười lạnh, thân thể nhoáng một cái cấp tốc đi xa.

Dưới ánh trăng, gã nhanh chóng phi hành trên hoang dã, nhưng gã không

chú ý tới, bên trong cái bóng của mình có một con mắt đang được mở ra.

Dù thân thể của gã hiện giờ rất quỷ dị, nhưng vẫn tồn tại thân ảnh như cũ,

mà chỉ cần có thân ảnh thì sẽ có cái bóng của Hứa Thanh tồn tại.

Hứa Thanh, cũng cố ý thả gã đi.

Về phần đối phương nói muốn gặp riêng Lục gia thì Hứa Thanh không tin,

mà nếu như đối phương chết cũng không nói, vậy thì Hứa Thanh dứt khoát để

cho đối phương tưởng như mình đã an toàn, sau đó sẽ đích thân dẫn hắn đi xem

thủ phạm thật sự phía sau màn là ai!

Mà phạm vi hoạt động của ảnh nhãn cũng đã được Hứa Thanh từng thử

nghiệm vào lúc hắn tìm kiếm bách quỷ dạ hành ở trên biển, phạm vi của nó cực

lớn, lúc này vẫn ở bên trong cảm giác của hắn như cũ, mặc dù xuất hiện một

chút mơ hồ nhưng cũng không ảnh hưởng.

Vả lại chỉ cần có cảm giác phương hướng, như vậy cũng đủ rồi.

Hứa Thanh điều chỉnh lại trận pháp, mở ra truyền tống về phía mà mình

cảm ứng được, về phần tòa truyền tống trận bên kia bị hủy cũng không ảnh

hưởng, đã biết được phương hướng cụ thể thì chắc chắn gần đó sẽ có những tòa

truyền tống trận khác.

Trong nháy mắt tiếp theo, thân ảnh của Hứa Thanh liền tan biến.

Lúc này ở một khu vực gần biển của Nam Hoàng Châu, thân thể tu sĩ trung

niên do đoàn sương mù tạo thành đang sử dụng tốc độ cực nhanh, thừa dịp ban

đêm mà một đường phi hành, gã cũng nhiều lần quay lại để kiểm tra, càng tản ra

cảm giác để dò xét bốn phía.

Dù đã liên tục xác định không có người đi theo những gã vẫn rất cẩn thận.

Mà cái bóng quá quỷ dị, lúc trước gã cũng không suy nghĩ cẩn thận, cho nên

vẫn mãi không biết bên trong thân ảnh của mình lại tồn tại một con mắt.

Nhưng xét trên tổng thể mà nói, tâm đề phòng của tên tu sĩ Quỷ U tộc này

vẫn rất cao, gã không hề lập tức đi đến địa phương gặp mặt cùng cố chủ mà

dùng thời gian cả đêm đi vòng một vòng lớn, cuối cùng đột nhiên ở một bờ

biển, nhìn một chiếc thuyền buôn đỗ ở phía xa xa rồi nhẹ mở miệng.

"Tới đây đi, ta đã lấy được thứ các ngươi mong muốn."

Sau đó gã vừa lặng lẽ chờ đợi vừa quan sát kỹ bốn phía, nhưng gã không hề

thấy con mắt bên trong cái bóng của mình đang nheo lại một đường nhỏ, cũng

đang quan sát gã.

Sau một lúc lâu, bốn phía xung quanh vẫn không có gì thay đổi, tên tu sĩ

Quỷ U tộc này liền quay người nhoáng một cái thay đổi phương hướng, tất cả

những việc này đều là gã cố ý làm ra, gã muốn giả vờ một chút, thử xem có phải

mình đã thật sự an toàn hay chưa.

Cuối cùng giờ phút này gã cũng đã an tâm rồi, trên mặt cũng lộ ra một tia

đắc ý, lúc này đang là bình minh, gã đổi một phương hướng khác phi hành tới

gần bờ biển, sau đó không chần chờ chút nào mà nhảy vào trong biển.

Trong nháy mắt tiếp theo thì thân thể một con Kiếm Ngư đang bơi trên biển

bỗng nhiên run lên, sau đó lập tức cải biến phương hướng vội vã bơi đi,

nhưng...ảnh nhãn của cái bóng đã ký sinh ở trên bản thể của tên tu sĩ Quỷ U tộc

này, cho nên dù lúc này đối phương đã đổi thân hình khác, thì ảnh nhãn vẫn tồn

tại trên người gã như cũ.

Thật ra thì quỷ dị cũng phải nhìn cấp độ, mà cấp độ quỷ dị của cái bóng rõ

ràng vượt xa Quỷ U tộc, thậm chí có thể nói là thiên khắc, mà lúc này cái bóng

cũng tràn ra chút cảm xúc chấn động rất nhỏ.

Nó phát hiện ra một việc, hình như nó càng thích hợp với Quỷ U tộc hơn,

nếu như lúc trước không phải ký sinh vào Hứa Thanh mà là một tên tu sĩ Quỷ U

tộc...Nghĩ tới đây, cái bóng bỗng nhiên cắt ngang suy nghĩ của mình, trong đầu

hiện ra một tia chán ghét.

Nó cảm thấy Quỷ U tộc không xứng để so sánh với mình, lại càng không

xứng so sánh cùng với Hứa ma đầu, Quỷ U tộc chỉ là thức ăn của mình mà thôi,

tại sao nó lại sinh ra ý nghĩ ký sinh trên người của thức ăn chứ.

Ý nghĩ này khiến cho cái bóng cảm thấy chính bản thân mình bị nhục nhã,

đồng thời cũng có một chút hoảng sợ khi nhớ tới những đòn hành hạ mà Hứa

ma đầu từng sử dụng.

Vì vậy nó lập tức xốc lại lại tinh thần, ra sức quan sát và tràn ra chỉ dẫn về

cho Hứa Thanh.

Mà tên tu sĩ Quỷ U tộc kia thì không hề hay biết chút nào về tất cả những

việc này.

Cứ như vậy thời gian dần trôi qua, tên tu sĩ Quỷ U tộc ký thân trên Kiếm

Ngư bơi nhanh trong biển, lần này cũng là bơi trọn vẹn một vòng lớn, lúc sau lại

thay đổi thêm bảy tám con hải thú. Rốt cuộc vào ban đêm của ngày hôm sau, gã

lại ký thân ở trên một con Hải Tinh.

Theo sóng biển lên xuống, con Hải Tinh này cũng bị cuốn đến trên một bờ

cát màu đen, nơi này cũng coi như là nằm trong phạm vi thế lực của Thất Huyết

Đồng.

Nước biển tản đi lưu lại bọt nước màu đen đầy trên cát, trăng sáng nhô lên

cao, ánh trăng chiếu xuống những bọt nước rồi phản quang ra ánh sáng âm u,

bốn phía là một không gian im lặng.

Con Hải Tinh bị Quỷ U tộc ký thân nằm im ở trên bờ cát, vẫn không nhúc

nhích.

Cho đến khi thời gian dần trôi qua, đêm khuya đã đến rồi lại từ từ trôi đi,

bình minh một ngày mới...Mang theo màn đêm màu đen lờ mờ, trong một khắc

khi ánh trăng chuẩn bị rời đi, chuẩn bị vô thanh vô tức trở về vị trí cũ, mặt trời

cũng tới gần.

Đồng dạng trong khi bình minh dần thay chỗ cho bóng tối, từ một chỗ tối

tăm phía xa có những thân ảnh đang đi về phía này.

Tổng cộng có bốn thân ảnh.