Quang Âm Chi Ngoại

Chương 542




"Nhận lỗi đi, nhận lỗi..." Trong đông đảo thanh âm, có một quả hắc cầu mặt

quỷ đang nhảy nhót liền rơi vào khu vực âm u, ngay một khắc nó rơi xuống đó

thì lập tức tựa như rơi vào một vực sâu vậy, cả người lập tức tan biến và thanh

âm cũng im bặt dừng lại.

Hầu như ngay khi quả hắc cầu mặt quỷ này biến mất thì trận pháp bên trong

Bộ Hung ti lập tức ầm ầm triển khai, trận pháp ngăn cách hết thảy bên ngoài

đồng thời cũng lập tức phong ấn nơi đây lại, khiến cho người ngoài không thể

dò xét vào trong.

Còn có lực lượng trấn áp phủ xuống.

Nhưng nữ tử bạch y lấy ra một tấm lệnh bài màu trắng từ trong lồng ngực,

luồng lực lượng trấn áp này lập tức liền đình trệ lại, hiển nhiên tấm lệnh bài của

nàng không phải chuyện đùa, nó hoàn toàn có thể thể hiện ra thân phận cao quý

của người thượng tông.

Tuy lực lượng ngăn cách vẫn tồn tại như trước, nhưng lực lượng trấn áp

trọng yếu của Thất Huyết Đồng đối với người bên ngoài lại hoàn toàn không có

hiệu quả đối với nàng.

Đường đường là đại trận hộ tông của Thất Huyết Đồng, vậy mà người bên

ngoài phất tay liền đã mất đi lực lượng trấn áp.

Loại cảm giác này thật giống như là đồ của mình nhưng người bên ngoài

cũng có quyền sử dụng vậy, thậm chí có khả năng còn có quyền hạn siêu việt cả

mình, bất kể là bí mật hay là đang ở trước mặt mình cũng đều có thể tùy ý đùa

bỡn, nhưng hết lần này tới lần khác ngươi lại không có lời nào để nói, bởi vì

nhìn từ mặt ngoài thì nơi này quả thật đúng là thuộc về đối phương.

Điều này khiến cho Hứa Thanh thở dài trong lòng, hắn bỗng nhiên hiểu

được tại sao đám người lão tổ trong tông môn phải bố trí đủ loại bí ẩn, còn phải

bí mật làm ra kế hoạch lớn.

Vô luận là ai cũng không hy vọng vĩnh viễn bị người khác chế trụ như vậy,

đối phương nói một câu liền có thể đổi đệ tử của mình, đối phương đưa ra một

cái lệnh bài liền có thể làm cho trận pháp thủ hộ an nguy của toàn bộ tông môn

mất đi hiệu dụng.

Nhất là còn trong thời buổi loạn thế, tất cả đều là hổ báo sài lang, tất nhiên

sẽ không ai nguyện sống kém một bậc cả.

Thậm chí Hứa Thanh còn cảm thấy nếu cao tầng của Liên Minh Bảy Tông

đến, đại khái là trận pháp Thất Huyết Đồng có khả năng sẽ...bị đối phương phất

tay một cái lập tức trở thành vật trấn áp ngược lại Thất Huyết Đồng.

"Hẳn là ngươi dùng trận pháp này để đuổi người hộ đạo của đệ đệ ta đi đúng

không?" Tư Mã Như nhẹ giọng mở miệng về phía Hứa Thanh.

Lúc này nàng đã bay qua sân, đến ngoài phòng tiếp khách nhưng nàng

không hề có bất kỳ dấu hiệu nào sẽ dừng lại, trực tiếp liền bay vào phòng tiếp

khách, nhưng trong khi lời nói của nàng vang vọng, nháy mắt khi nàng bay vào

thì Hứa Thanh liền triển khai hành động.

Hắn đứng dậy bước một bước, nhoáng đến trước mặt Tư Mã Như, trên mặt

không có bất kỳ biểu cảm nào trực tiếp tung ra một quyền.

Một quyền vừa ra phong vân biến sắc, lực lượng kinh thiên động địa bộc

phát cuồng mãnh tột cùng, tiếng sấm nổ ngập trời lập tức nổ ra vang vọng bát

phương.

Mà ngay khi Hứa Thanh động thủ, bóng mờ trong sân lập tức bỗng nhiên

bốc lên hóa thành một con mắt mở ra, sau đó lần lượt biến thành từng cái miệng

lớn há về phía những quả hắc cầu mặt quỷ rồi nuốt xuống.

Đồng thời một tia chớp màu đen ẩn nấp ở một bên cũng nhanh chóng lao ra,

bay thẳng đến đám mây mù hình mặt quỷ trên bầu trời như muốn đập đám mây

mù này xuống.

Trong khoảng thời gian ngắn, thanh âm đinh tai nhức óc động trời lập tức từ

trong Bộ Hung ti bộc phát ra.

Thân thể Tư Mã Như chấn động, sau khi trúng một quyền của Hứa Thanh

thì nàng ngay lập tức rút lui, trực tiếp liền bay ra khỏi phòng tiếp khách thối lui

đến trong sân.

Nguyên bản vẻ mặt thong dong, lần đầu tiên xuất hiện biến hóa, tất cả

những gương mặt hiện trên chiếc ô cũng đều mở mắt trợn to, nhưng không phải

nhìn Hứa Thanh mà nhìn mặt đất ngoài sân.

Trên mặt đất, tất cả những hắc cầu lúc trước …không còn.

Tất cả những điều này khiến cho trong mắt Tư Mã Như lộ ra một tia ánh

sáng âm u, ả ngẩng đầu nhìn người đang đi ra từ trong phòng tiếp khách phía

trước.

Trước cửa phòng tiếp khách có hỏa diễm bốc lên khuếch tán theo cánh cửa

tràn ra bên ngoài, sau đó liền huyễn hóa thành hình Kim Ô bao phủ không gian

phía trước, thanh thế như cầu vồng.

Bên trong ngọn lửa mơ hồ có thân ảnh một người thiếu niên đang từng bước

từng bước đi ra.

Ngoài thân thể thiếu niên vang lên tiếng Kim Ô, bản thân thiếu niên giống

như là chủ nhân của hỏa diễm vậy, đuôi lửa của Kim Ô hóa thành Đế bào gia

thân trên người hắn, trong khi tóc dài tung bay thì biển lửa chung quanh cũng

đồng thời biến thành áo choàng, tạo cho hắn cảm giác vô cùng tôn quý.

Theo hắn đi ra, biển lửa biến thành áo choàng ở sau lưng càng ngày càng

trải ra rung chuyển bát phương, đồng thời Kim Ô cũng cúi người hạ xuống và

đầu bay lên trên đỉnh đầu của người thiếu niên, như là Đế quan.

Phối hợp với dung nhan tuyệt mỹ vốn có, khiến cho giờ khắc này Hứa

Thanh bước đi mạnh mẽ uy vũ, khí thế bễ nghễ tựa như một thiếu niên Cổ

Hoàng bước vào nhân gian.

"Kim Ô Luyện Vạn Linh!" Tư Mã Như nhìn chằm chằm Hứa Thanh mở

miệng nói từng chữ từng chữ, đồng thời thân thể cũng mơ hồ một cái trong thời

gian ngắn lại bộc phát tốc độ, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Hứa Thanh, tay

phải giơ lên hung hăng đâm về phía con mắt của hắn.

Hứa Thanh thần sắc như thường, chợt cúi đầu dùng chính đầu mình đập vào

bàn tay Tư Mã Như đang đâm tới.

Dạng chiến đấu này khiến cho tâm thần Tư Mã Như cũng phải chấn động,

trong nháy mắt tiếp theo một tiếng oanh vang lên, tay phải của Tư Mã Như lập

tức dập nát, thần sắc lộ ra một tia kinh ngạc và thân thể cấp tốc rút lui.

Hứa Thanh chợt xông lên, tốc độ cực nhanh vượt ra khỏi dự đoán của Tư

Mã Như, nháy mắt liền đuổi theo sau và hắn giơ tay phải lên, một phát bắt được

tóc của đối phương rồi hung hăng kéo ghì ả xuống mặt đất!

Âm thanh nổ tung vang lên, mặt đất vỡ vụn.

Thân thể Tư Mã Như đột nhiên hóa thành rất nhiều sương mù rồi tản ra từ

trong tay Hứa Thanh, thời khắc này bỗng có âm thanh thê lương bất chợt truyền

ra, đám sương mù chung quanh tạo thành rất nhiều hư ảnh quỷ dị, bọn chúng từ

bát phương vọt tới Hứa Thanh.

Mà trên đỉnh đầu Hứa Thanh, chiếc ô quỷ dị của Tư Mã Như biến ảo rồi

bỗng nhiên trấn áp về phía Hứa Thanh.

Nhưng chỉ là chiếc ô, há xứng trấn áp Kim Ô!

Trong nháy mắt tiếp theo Đế quan do Kim Ô hình thành bỗng nhiên ngẩng

đầu, trong mắt lộ ra một tia khinh miệt và đột nhiên vọt lên.