Đúng lúc này lão giả Dạ Cưu bị mấy vị Phó ti vây khốn kia không biết đã
triển khai thủ đoạn bảo vệ tính mạng gì, theo một tiếng nổ vang thì chỗ đó bỗng
bộc phát một luồng chấn động cường hãn, vậy mà cứng rắn chấn khai mọi
người đang bao vây. Sau đó lão nhanh chóng lấy ra một khối lệnh bài ném ra,
lệnh bài kia lập tức ken két vỡ vụn khiến cho trận pháp trấn áp của tông môn có
chỗ buông lỏng đối với lão.
Mượn nhờ cơ hội này lão già áo đen Dạ Cưu chợt lao ra, trong mắt mang
theo hoảng sợ phóng thẳng đến nơi xa, mà phương hướng lão bỏ chạy lại là phía
đỉnh núi của Thất Huyết Đồng.
Hứa Thanh quay đầu, lạnh lùng nhìn thoáng qua.
Hắn không biết đối phương là ai, nhưng hắn có thể cảm nhận được hình
dạng của người này là đang huyễn hóa ra tới, không phải chân dung thật, mà
tấm lệnh bài khiến cho trận pháp trấn áp của tông môn có chỗ buông lỏng kia, là
một tấm lệnh bài thân phận.
Mặc dù đám Phó ti đã gọi ra lực lượng trận pháp trấn áp, uy lực cũng bình
thường nhưng sẽ không dễ dàng có thể buông lỏng như vậy, có thể làm được
điểm này, chỉ có... Thân phận chân chính của đối phương, hẳn là đệ tử Thất
Huyết Đồng.
Dạ Cưu có thể cắm rễ ở chủ thành Thất Huyết Đồng, phía sau không thể nào
không có đệ tử Thất Huyết Đồng tham dự được, Hứa Thanh cũng rất rõ ràng
điểm này, bây giờ hắn cũng không có ý định vạch trần và đào móc việc này.
Điều này không có ý nghĩa.
Trước mắt nhìn thân ảnh đối phương càng ngày càng đi xa, thần sắc Hứa
Thanh vẫn bình tĩnh như thường, một bước đạp vào hư không đứng giữa không
trung lạnh lùng nhìn tới, tay phải giơ lên, trong nháy mắt tiếp theo hư ảnh một
thanh Thiên Đao khổng lồ bỗng nhiên huyễn hóa ra trên bầu trời.
Một thanh đao động trời khí thế dồi dào, chớp mắt xuất hiện liền khiến cho
phong vân biến sắc, từng trận cảm giác mãnh liệt khuếch tán khắp bốn phía
khiến cho thần sắc của toàn bộ những người cảm thụ đều phải bị biến hóa.
Nhất là vài người đệ tử Liên Minh Bảy Tông cũng đang chú ý đến trận chiến
này, có người lập tức nhận ra đao này mà kinh hô một tiếng.
"Một đao Thái Thương!"
Tiếng kinh hô như ẩn như hiện từ bốn phương, Hứa Thanh đồng thời nhìn
qua lão giả đang cấp tốc bỏ chạy, hắn cũng sắp không nhìn thấy thân ảnh của
lão giả ba đoàn mệnh hỏa Dạ Cưu này nữa, giờ phút này tay phải của hắn chợt
hạ xuống.
Trong chốc lát Thiên Đao trên bầu trời lập tức bạo phát ra ánh sáng rực rỡ
chói mắt, tốc độ cực nhanh chém về phía lão giả Dạ Cưu như lưu tinh trảm
nguyệt, trường hồng quán không, ầm ầm chém tới gần.
Từ xa nhìn lại Thiên Đao dường như có một luồng sức mạnh to lớn, khiến
cho bầu trời biến sắc và phong vân cuốn động, như một ngôi sao chói mắt tỏa
ánh sáng rực rỡ trong đêm tối.
Một đao hạ xuống, bát phương chấn động.
Lão giả Dạ Cưu đang gấp rút chạy trốn thần sắc lộ ra hoảng sợ, toàn lực
thiêu đốt bộc phát mệnh hỏa trong cơ thể, muốn chống cự …nhưng đều vu vô
bổ. Theo ánh đao đuổi theo rồi chợt lóe tới trước mắt, toàn thân lão lập tức chấn
động mãnh liệt, trong mắt lộ ra tuyệt vọng còn có vẻ đắng chát, thì thào nói nhỏ.
"Hóa ra ngươi còn có một đao Thái Thương..."
Sau một khắc mi tâm của lão xuất hiện vết máu, vết máu này nhanh chóng
lan tràn qua sống mũi, qua đôi môi, qua cằm, cho đến ngực sau đó lan tràn toàn
thân.
Tiếp đó rất nhiều máu tươi từ bên trong vết máu phun ra, thân thể của lão
cũng trực tiếp đứt thành hai nửa giữa không trung sau đó nổ tung, hai nửa thân
hình lần nữa vỡ vụn cho đến khi trở thành một mảnh mưa máu tung bay trên đại
địa.
Lấy tu vi bây giờ của Hứa Thanh, một đao Thái Thương sắc bén hơn lúc
trước rất nhiều, một đao vừa xuống lập tức chém giết ba đoàn mệnh hỏa, toàn
bộ người bên trong chủ thành đều nhao nhao trầm mặc.
Cùng lúc đó, trên đầu đường cách vị trí tên Dạ Cưu áo đen ba đoàn mệnh
hỏa chết không xa, một đội đệ tử Bộ Hung ti đang nghiêm mật điều tra hết thảy
những người qua lại trong đêm.
Nhiệm vụ của bọn họ là bắt lại những tên Dạ Cưu chạy tứ tán ra từ trong
tổng bộ về quy án, trong thiên la địa võng của Bộ Hung ti, những dư nghiệt Dạ
Cưu này không có chỗ nào thể ẩn nấp, không thể chạy trốn.
Nhưng mà dưới lệnh cấm đi lại ban đêm, vẫn sẽ có người bình thường với
các loại nguyên nhân cần phải ra ngoài, ví dụ như lúc này trước mặt đội đệ tử
Bộ Hung ti liền có một người thiếu niên bộ dạng 13-14 tuổi, vẻ mặt căng thẳng
và thân thể run nhè nhẹ.
Thiếu niên này là người hôm qua mới vừa tới Thất Huyết Đồng, ban ngày
hôm nay liền thông qua khảo hạch và bái nhập vào nhóm đệ tử mới của đệ lục
phong, bởi vì mới cầm lệnh bài và cấp độ còn thấp, thế nên đã được an bài đi
đến Bộ Hung ti đệ lục phong đưa tin.
Bây giờ thiếu niên này đang trên đường trở về chỗ ở, nhưng lại bị đệ tử Bộ
Hung ti ngăn lại điều tra, mà trong khi bị điều tra thì người thiếu niên đã nghe
thấy được âm thanh thê lương trên bầu trời, cũng nhìn thấy tên đầu sỏ Dạ Cưu
bên địch bị một đao chém rụng giữa không trung, toàn thân tan vỡ!
Một đao kia khiến cho thể xác và tinh thần của y chấn động, trong mắt lộ ra
khát vọng thật sâu, còn có cảm giác kính sợ không cách nào hình dung.
"Đó là Ti trưởng Hứa Thanh của Bộ Hung ti đệ thất phong, là nhân vật tuyệt
đỉnh bên trong toàn bộ Bộ Hung ti của bảy phong chúng ta."
Chú ý thấy sự kính sợ trong mắt của vị thiếu niên trước mặt, đệ tử Bộ Hung
ti điều tra đứng bên cạnh lập tức mở miệng, đôi mắt nhìn về phía một đao
truyền đến từ bầu trời xa xa, trong mắt mang theo cuồng nhiệt sau đó vung tay
với đội viên ở bốn phía.
"Tên tiểu tử này là người một nhà, các ngươi thu liễm một chút đừng có hù
dọa tiểu tử, chúng ta tiếp tục tìm khiếm dư nghiệt Dạ Cưu, mệnh lệnh của đại
nhân Hứa Thanh là trước hừng đông, bên trong chủ thành không có một tên Dạ
Cưu!"
"Còn tiểu tử ngươi nữa, nhanh trở về, đêm nay …không yên ổn."
Đệ tử Bộ Hung ti bốn phía đều phấn khởi nhanh chóng rời đi, chỉ có thiếu
niên kia đứng im tại chỗ nhìn lên hư ảnh Thiên Đao chậm rãi tiêu tán trên bầu
trời xa xa, trong mắt lộ ra một tia hướng tới.
"Không biết lúc nào, ta cũng có thể đạt đến như vậy."
Trong tiếng thì thào thiếu niên rất nhanh liền đi xa, đáy lòng bất tri bất giác
đã chôn xuống một khỏa hạt giống muốn trở thành cường giả