Chu Khải Phàm nhìn thấy như thế thì tâm thần lập tức chấn động, nhưng
thần sắc vẫn bảo trì bộ dáng quật cường và phẫn nộ như cũ, thế nhưng trong lời
nói lại mang theo thái độ giải thích.
"Hứa Thanh, mặc dù ta mua Dưỡng Bảo Nhân nhưng không phải để cho ta
dùng, ta không có thói quen kia, ta chỉ mua sắm giúp cho một số người trong
tông môn mà thôi."
"Với cả sáng sớm hôm nay đã thu xếp an bài ổn thỏa cho những tên Dưỡng
Bảo Nhân kia rồi, cũng sai người đưa một phần danh sách những Dưỡng Bảo
Nhân này tới Bộ Hung ti của ngươi, cho các ngươi tiện tiếp thu, tính toán thời
gian thì có lẽ bây giờ cũng đã đến."
Chu Khải Phàm thở sâu với vẻ mặt cương liệt, nhanh chóng mở miệng.
Thần sắc Hứa Thanh cổ quái, lúc này ngọc giản truyền âm trên người của
hắn cũng chấn động, hắn lập tức đảo qua để cảm giác thì tin tức bên trong từ Bộ
Hung lập tức hiện ra trong đầu của hắn.
"Ti trưởng, có người lấy danh nghĩa Chu Khải Phàm của Đại Diễn Đạo
Cung, đưa tới một phần danh sách Dưỡng Bảo Nhân, đồng thời còn có một
phần khen ngợi đối với việc càn quét Dạ Cưu của Bộ Hung ti. Mặt khác, bên
trong phần khen ngợi còn có hai trăm vạn linh thạch cùng với một khối đan
dược không biết tên, đối phương nói đây là Khai Khiếu Đan."
Mắt thấy Hứa Thanh đang xem xét ngọc giản, đáy lòng của Chu Khải Phàm
cũng nhẹ nhàng thở ra, nhưng thần sắc vẫn biểu hiện ra sự quật cường cùng với
phẫn nộ.
Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn Chu Khải Phàm thật sâu, chậm rãi hạ tay phải
đang muốn vỗ xuống.
"Đi thôi." Nói xong, Hứa Thanh quay người đi ra phía bên ngoài.
Chu Khải Phàm hừ lạnh một tiếng vểnh cái cằm lên, trong sự trầm mặc của
từng người đệ tử bốn phía, nhanh chóng đi theo Hứa Thanh ra khỏi cửa hành
quán Đại Diễn Đạo Cung.
Một đường quật cường đi đến đại lao của Bộ Hung ti.
Cho đến khi gã nhìn thấy mình được an bài vào một nhà tù hoàn cảnh rõ
ràng tốt hơn vo sới Tư Mã Lăng đang hấp hối ở một bên, đáy lòng của gã mới
xem như hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra.
"Cũng may ta phản ứng nhanh, nếu không lần này chỉ sợ thật sự sẽ bị té ngã
thật đau."
Sau đó gã cũng nhìn thấy Hoàng Nhất Khôn và sư đệ của Thánh Quân Tử
càng thê thảm ở bên trong, một màn này khiến cho trong lòng của gã thất kinh,
mặc dù bọn gã cũng đã sớm đoán được Hoàng Nhất Khôn mất tích có liên quan
với Hứa Thanh, nhưng khi tận mắt nhìn thấy đối phương mà lại còn thê thảm
như vậy, gã càng sâu sắc cảm thấy sự chuẩn bị lần này của mình là vô cùng
chính xác.
Đồng thời, gã cũng chú ý tới vòng cấm pháp trên người mình là mười tám
cái, mà Tư Mã Lăng và Hoàng Nhất Khôn, là hai mươi cái.
"Xem ra Hứa Thanh kia, cũng là người giảng đạo lý."
Chu Khải Phàm cảm khái trong lòng, càng lúc càng cảm thấy thoả mãn với
cách làm của mình, vì hóa giải việc này mà gã đã làm hết tất cả phương pháp
mình biết, minh ám đều dùng cuối cùng mới thành công vãn hồi thể diện.
Gã không giống với Tư Mã Lăng, gã tự nguyện đi đến phối hợp điều tra, thể
diện cũng không tổn thất bao nhiêu, có tổn thất cũng là tông môn, không liên
quan gì tới cá nhân gã cả.
Mà hoàn cảnh nơi đây cũng tạm được, nhất là khi nhìn thấy Tư Mã Lăng và
Hoàng Nhất Khôn thức tỉnh, dùng ánh mắt phức tạp nhìn qua chỗ ở của mình,
có bàn có ghế dựa, thậm chí còn có bồ đoàn đả tọa, cái loại ánh mắt không cách
nào hình dung của bọn họ quả thực khiến cho đáy lòng của Chu Khải Phàm còn
có một chút cảm giác ngạo nghễ.
Về phần bên ngoài, theo Chu Khải Phàm bị bắt thì một màn thách thức các
phong đã hoàn toàn biến mất, không có ai tiếp tục tiến hành nữa, mà tiệc ăn
mừng của Thất Huyết Đồng vẫn còn diễn ra như trước.
Về phần Hứa Thanh, sau khi hoàn toàn xử lý xong việc về Dạ Cưu thì hắn
chuẩn bị sẽ rời khỏi tông môn, ra ngoài một chuyến.
Địa phương mà hắn muốn đi, là Hoàng Cấm.
Hễ là độc thảo cùng với độc dược có thể mua được trong tông môn thì hắn
đều đã mua không sai biệt lắm, mà quá trình luyện chế tiểu hắc trùng, sau khi
tiến hành đến sau bình thứ 16 đã xuất hiện bình cảnh.
Kể từ đó, kế hoạch lần nữa luyện lại khỏa độc đan cũng là bị ảnh hưởng.
Không cách nào tiếp tục.
Sau khi Hứa Thanh nghiên cứu liền cảm thấy hẳn là cấp độ của độc thảo
chưa đủ, hắn cần thêm độc càng âm càng mạnh để tiểu hắc trùng hấp thu rồi sau
đó đột phá cái bình cảnh này.
Mà độc thảo độc dược, Hứa Thanh cảm thấy bốn phía thì nơi thích hợp nhất
chính là Hoàng Cấm.
Với cả đội trưởng từng nói bên trong Hoàng cấm có một phế tích truyền
thừa có một đao Thái Thương, Hứa Thanh dự định lần này đi tới đó xem xem.
Sau khi có quyết định này, trong mấy ngày kế tiếp Hứa Thanh bắt đầu thu
thập thông tin về Hoàng Cấm.
Tòa cấm địa này nằm ở ngay gần tông môn, lại là địa phương tu luyện của
đệ nhất phong, cho nên trong toàn bộ Nam Hoàng Châu, thế lực hiểu rõ đối với
Hoàng Cấm nhất chính là đệ nhất phong của Thất Huyết Đồng.
Tài liệu và tin tức của họ, tự nhiên sẽ không ít.
Nhưng Hứa Thanh không tin người của đệ nhất phong, cho nên hắn dùng
giá cao để tự mua tin tức và so sánh, đồng thời còn điều động hồ sơ xem xét,
cùng với đi Tình Báo ti để điều tra nghiên cứu thêm.
Cuối cùng từ trên trăm phần tư liệu, hắn đã tổng kết ra một phần tin tức khá
là toàn diện.
Bên trong bao hàm mấy địa phương ẩn chứa các loại kịch độc, cùng với một
số thứ quỷ dị có thể cung cấp cho hắn chất kịch độc.
Một số chi tiết trong đó, sau khi Hứa Thanh nhiều lần so sánh lại càng thêm
nắm chắc