Rốt cuộc Thất Huyết Đồng đã xây dựng xong toàn bộ chủ thành.
Theo người lần lượt truyền tống tới, nhân khẩu của toàn bộ chủ thành lúc
này mặc dù vẫn không bằng chủ thành bên Nam Hoàng Châu, nhưng số lượng
đệ tử của 138 tông trong liên minh rất đông đảo, mà bọn họ tự nhiên có hứng
thú rất lớn đối với cái tòa thành trì mới thành lập này.
Vô luận là người tới kinh doanh hay là tới mua đồ vật, hoặc là tới đây kết
giao, đều khiến cho tòa chủ thành mới xuất hiện này trở nên vô cùng hối hả và
náo nhiệt.
Cùng lúc đó, từng ti bên trong chủ thành cũng xuất hiện sự điều chỉnh nhân
sự, mà Hoàng Nham vẫn làm trong Hoa Tiêu ti như trước.
Nhị sư tỷ mà y yêu thích thì đảm nhiệm Phó ti của Tuần Bộ ti, cái ti này
cũng phù hợp với tính cách của Nhị sư tỷ, nàng cũng có lực chấn nhiếp nhất
định đối với bọn đạo chích.
Mặt khác, trong tông còn thiết lập thêm một số bộ phận ti để đồng bộ cùng
với những tông khác trong liên minh.
Ví dụ như Thương Vụ ti.
Để quyết định độ mạnh yếu của một thế lực, ngoại trừ chiến lượng của cao
tầng và pháp bảo Cấm Kỵ, còn có một nhân tố rất trọng yếu, đó chính là tài phú.
Vô luận là ở bất kỳ địa phương nào thì đạo lý này đều đúng, chỉ cần là tổ
chức quần cư có hệ thống, đều sẽ như vậy.
Cho nên Thương Vụ ti cũng liền thuận lý thành chương mà ra đời, ti này sẽ
chịu trách nhiệm toàn bộ thương vụ bên trong và ngoài của Thất Huyết Đồng,
Thất gia đã khâm điểm Tam đệ tử của lão đảm nhiệm chức Phó ti của cái ti này.
Về phần Hứa Thanh và đội trưởng, Thất gia cũng biết quan hệ của hai người
bọn họ không tệ, cho nên đã an bài cả hai vào trong một cái ngành quan trọng
nhất sau khi Thất Huyết Đồng gia nhập vào liên minh.
An Phòng Đặc ti.
Danh tự này có chút không giống với phong tục của Nam Hoàng Châu, tràn
đầy ý vị của liên minh, tên đầy đủ của nó là An Toàn và Phòng Hộ Đặc Biệt ti.
Mà không phải chỉ có Thất Huyết Đồng có An Phòng Đặc ti, bảy tông khác
của liên minh cũng đều có, tất cả là một cái tổng thể và cần tiếp nhận tổng bộ
điều phối, đồng thời bất kể là đối nội hay là đối ngoại, ti này cũng trách nhiệm
quản lý cực kỳ rộng lớn, mà Ti trưởng của ti này là do Lục gia đảm nhiệm.
Phó ti có hai người, một là đội trưởng, một là Hứa Thanh.
Lục gia ngày thường sẽ mặc kệ, trao toàn quyền cho cấp dưới, hoàn toàn
giao cho Hứa Thanh và đội trưởng chịu trách nhiệm tất cả mọi việc.
Mà địa điểm của ti cũng đã được xây dựng ở gần tám cây cầu lớn gần chủ
thành Thất Huyết Đồng, tổng thể nhìn lại thì có bộ dáng giống như là một hình
tam giác, bên trong có trên trăm lầu các, trong từng lầu các đều có một cái sân
không nhỏ, độc lập riêng biệt nhưng cũng là thuộc tổng thể.
Đồng thời còn phân ra một số tiểu ti, còn có hơn ba nghìn đệ tử các phong
của Thất Huyết Đồng được an bài tới đây nhậm chức, một nửa bên trong đều đã
từng là đội viên của Bộ Hung ti, tiểu tử câm cũng ở trong số đó.
Trên đường Hứa Thanh đi tới nhận bổ nhiệm, hắn nghĩ tới mình lại sắp ở
trong cùng một cái ngành với đội trưởng, thế nên đã ghé qua một sạp trái cây
trên đường mua vài quả táo.
Sau đó tiếp tục đi về phía trước, khi đi ngang qua một nhà tiên trì mới mở,
hắn bỗng nhìn thấy một người cố nhân.
Chính là Từ Tiểu Tuệ.
Sau khi chú ý tới Hứa Thanh, Từ Tiểu Tuệ liền vui vẻ chào hỏi, còn đưa cho
hắn một khối ngọc giản.
"Hứa sư huynh, cái tiên trì này là ta và một người bạn tốt cùng nhau mở ra
làm nghề phụ, nếu ngươi rảnh rỗi có thể tới đây, cầm khối ngọc giản này sẽ
không mất phí."
Hứa Thanh nhẹ gật đầu, chú ý đến sau lưng của Từ Tiểu Tuệ có một cô gái
khác, kia chính là mật thám của hắn.
Tiền mà Từ Tiểu Tuệ mở cửa tiệm, là Hứa Thanh kêu mật thám của mình
góp vào.
Ở trong cái thế đạo này, Hứa Thanh cảm thấy rất ít người có ơn tất báo, mặc
dù tu vi và tư chất của Từ Tiểu Tuệ chưa đủ nhưng phẩm tính rất tốt, hắn cảm
thấy nếu mình đủ khả năng thì có thể giúp đỡ một chút.
Vì vậy sau khi nhận lấy ngọc giản thì Hứa Thanh liền rời đi, một đường đi
tới cửa lớn An Phòng Đặc ti.
"Bái Kiến Ti trưởng!"
Đội viên canh cửa của An Phòng Đặc ti cung kính bái kiến, trong mắt còn
có vẻ cuồng nhiệt, bọn họ đều là đội viên của Bộ Hung ti trước đây.
Hứa Thanh nhẹ gật đầu rồi đi vào An Phòng Đặc ti, một đường chứng kiến
phần lớn đều là người quen, thậm chí hắn còn nhìn thấy Đinh Tiêu Hải.
Người này năm đó một lòng muốn trở thành đệ tử hạch tâm, sau khi thu
được vị trí đứng đầu trong cuộc chiến ở Nhân Ngư Đảo, lại tấn thăng đến Trúc
Cơ, một khắc Đinh Tiêu Hải nhìn thấy Hứa Thanh, trong thần sắc của gã cũng
lộ ra một cảm giác phức tạp rất khó hình dung.
Gã nhìn Hứa Thanh, cúi đầu xuống, cúi đầu thật sâu.
"Bái kiến Ti trưởng."
Hứa Thanh liếc mắt nhìn qua Đinh Tiêu Hải, tư chất đối phương quả thực
không hề tầm thường, bây giờ đã có một đoàn mệnh hỏa, mà pháp khiếu cũng
đã mở đến khoảng 40 đạo, trong thời gian mấy năm đã làm được điểm này thì
không phải là người bình thường có thể dễ dàng làm được.
Nhưng Hứa Thanh cũng không thích gã, trông thấy người này là Hứa Thanh
lại nhớ tới Chu Thanh Bằng, nhưng mà mỗi người đều có cách sống của chính
mình, thế nên sau khi nhìn qua hắn liền thu hồi ánh mắt, đi về phía xa.
Đinh Tiêu Hải im lặng nhìn qua Hứa Thanh rời đi, đáy lòng thở dài một
tiếng, gã biết rõ việc của Chu Thanh Bằng, nhưng gã vẫn cảm thấy mình không
có làm gì sai.
Thân ở trong loạn thế, mỗi người đầu tiên sẽ phải nghĩ tới bản thân mình
trước tiên.
Hứa Thanh đi một đường tới trung tâm của An Phòng Đặc ti, cũng nhìn thấy
đội trưởng đang ở trong đó.
Đội trưởng đang không ngừng kiểm tra hồ sơ, khi thì phát ra từng đạo mệnh
lệnh, an bài từng chi nhánh xử lý các loại sự tình, bộ dạng bề bộn rất nhiều công
việc.
Mắt thấy một màn như vậy, Hứa Thanh cảm thấy đội trưởng thật ra vẫn là
người thích hợp để làm những việc này nhất, vì vậy hắn liền lấy ra một quả táo
mua được trên đường đặt ở trên mặt bàn của đội trưởng, sau đó liền ngồi xuống
bên cạnh, yên tâm thoải mái mà nhắm mắt tu hành.
Sau một lúc lâu đội trưởng ngẩng đầu, cầm lấy quả táo cắn một miếng và
quét mắt nhìn Hứa Thanh đang tu hành, đáy lòng cảm thấy khó chịu, chuẩn bị
đưa vài việc khó xử lý nhất cho Hứa Thanh làm, thế là liền ho khan một tiếng.
"Hứa phó ti!"
Hứa Thanh mở mắt ra.
"Đại sư huynh, còn cần táo không." Hứa Thanh nói xong, lại lấy ra hai quả
táo đặt ở trên mặt bàn.
Đội trưởng nhìn quả táo một chút, lại nhìn Hứa Thanh một lát, biểu cảm
bỗng trở nên nghiêm túc.
"Ít dùng trò vặt đi, tiểu Thanh, ngươi học thói xấu rồi!"
Hứa Thanh suy nghĩ một chút, lại lấy ra một khối ngọc giản đặt ở trên mặt
bàn.
"Cái này là cái gì?" Đội trưởng kinh ngạc.
"Trên đường đến thì trông thấy bên cạnh có một nhà tiên trì mới mở, ta nghĩ
đại sư huynh có lẽ cũng thích nơi này, liền làm cho ngươi một khối ngọc giản có
thể giảm bớt tám phần giá thành." Hứa Thanh đưa mắt nhìn qua đội trưởng, nói
rất nghiêm túc.
Đội trưởng nghe xong trên mặt lập tức nở một nụ cười, cảm xúc nghiêm túc
lúc trước lập tức biến mất.
Trong lòng rất là thoải mái.
Đội trưởng cảm thấy tuy rằng Hứa Thanh đã học thói xấu, thế nhưng cũng
đã trở nên càng hiểu chuyện hơn, biết nịnh nọt sư huynh rồi nha, vậy thì mình
cũng không thể hẹp hòi được, không nên đưa phần việc khó khăn nhất cho sư đệ
của mình.
"Bỏ đi, lão đầu tử đã an bài cái An Phòng Đặc ti này, việc cần làm quá
nhiều, ta vốn định cho ngươi đi xử lý những cái mâu thuẫn với các tông môn
khác trong liên minh, nhưng với tính cách của ngươi chắc là đi tới sẽ không
muốn nói chuyện, liền trấn áp người ta xuống đất, vẫn là để ta tới xử lý đi."
"Còn ngươi, chịu trách nhiệm giao tiếp quyền lợi và lợi ích cùng một số
tông môn trong liên minh đi, việc này thanh nhàn." Nói xong đội trưởng liền mở
hồ sơ ra, đưa một cái cho Hứa Thanh.
"Thúc đẩy trận pháp bảo vệ quyền hạn của liên minh cùng với trận pháp tiếp
sát với Thất Huyết Đồng chúng ta dời đi, người của đệ tam phong đã đi câu
thông với bọn họ nhiều lần, nhưng Trận Pháp ti của liên minh vẫn cố ý trì hoãn
kéo dài."