Có thể tưởng tượng, một khi Thất Huyết Đồng thật sự trấn áp được pháp
bảo Cấm Kỵ của Lăng Vân Kiếm tông, vậy thì Thất Huyết Đồng sắp có được
kiện pháp bảo Cấm Kỵ thứ hai, lực lượng nhất định sẽ một bước tăng vọt.
Một màn này cũng khiến những lão tổ khác phải ngóng nhìn, thần sắc của
bọn họ cũng tự tin cùng nhẹ nhõm tương tự như Thánh Quân Tử và phụ tử của
gã vậy, không có vẻ ngưng trọng như trong tưởng tượng, bởi vì bây giờ tất cả
bọn họ đã minh bạch việc gì đang xảy ra.
Thánh Quân Tử và phụ thân của gã phản bội Lăng Vân Kiếm tông, tiến
hành một màn biểu diễn huyết sắc, thế nên đã làm nước sông ô nhiễm để thu hút
lực chú ý của liên minh qua đó, sau đó liền mở ra pháp bảo Cấm Kỵ.
Mà người quan sát dĩ nhiên là Chúc Chiếu, dẫu sao thì chỉ có Chúc Chiếu
mới có cái quy củ biểu diễn huyết sắc thế này.
Vậy thì người quan sát biểu diễn huyết sắc, nhất định sẽ ở trong liên minh.
Chỉ cần ở trong liên minh, thân là sáu thế lực lớn của Nghênh Hoàng Châu,
một liên minh có nhiều Quy Hư, có lòng tin trấn áp cái Chúc Chiếu đã từng bị
đánh tan và đang truy nã này.
Về phần Thất Huyết Đồng chỗ đó, nhìn như chấn động, nhưng trên thực tế
ảnh hưởng cũng không lớn.
Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà cũng là như vậy, bọn họ đã bị tìm được nơi đầu nguồn
gây ra ô nhiễm, cũng đã lấy ra vật gây nên ô nhiễm, nước sông tại rất nhanh lại
được tinh lọc, sương mù bao phủ bốn phía cũng đang dần tiêu tán.
Đối với Liên Minh Bát Tông mà nói, từ lúc việc này xảy ra đến bây giờ, tất
cả đều ở trong phạm vi có thể khống chế.
Cùng lúc đó bên phía Hứa Thanh, hắn đang dùng tốc độ nhanh bay thẳng
đến sơn môn Thất Huyết Đồng, hắn nhìn thấy cái cây máu cực lớn, nhìn thấy
sơn môn bị lay động, nhìn thấy rất nhiều đệ tử đang xua tán huyết ảnh, cũng
nhìn thấy lão tổ Huyết Luyện Tử và Thất gia đang xuất thủ trấn áp cái cây kia.
Hết thảy tựa hồ không có gì náo động quá lớn, nhưng không biết tại sao đáy
lòng của Hứa Thanh vẫn có một cỗ bất an mãnh liệt như trước, nhất là khi khói
đen trên bầu trời dần dần dung hợp với bầu trời huyết sắc, khiến cho màu tím so
với trước đó còn rõ ràng hơn trước.
Hứa Thanh hít sâu rồi lấy ra một tấm Vô Tự Truyện Tống Phù cầm sẵn ở
trong tay, cưỡng ép đè xuống cảm giác tim đập nhanh, phóng thật nhanh vào
sơn môn, sau đó lập tức gia nhập hàng ngũ xua tán những huyết ảnh mà huyết
sắc đại thụ tản ra. Hắn phất tay một cái, mệnh hỏa trong cơ thể thiêu đốt, chiến
lực tuyệt đỉnh bộc phát, trực tiếp trấn áp một đạo huyết ảnh.
Bởi vì cây máu đã bị trấn áp cho nên những huyết ảnh này không hề có rễ,
mặc dù khá là cuồng bạo, nhưng dưới đệ tử Thất Huyết Đồng vây quét thì tất cả
đang không ngừng tan vỡ. Mà số lượng vẫn là quá nhiều, Hứa Thanh đẩy cao
tốc độ bay nhanh bên trong sơn môn, cũng nhìn thấy thân ảnh của Phong chủ và
các hộ pháp phong khác đang riêng phần mình xuất thủ ở trên không trung.
Mắt thấy những thứ này, bất an trong đáy lòng Hứa Thanh cũng hơi hòa
hoãn một chút, giờ phút này đạo huyết quang phía trước bỗng lóe lên, một đạo
huyết ảnh mang theo khí tức tà ác lao đến, Hứa Thanh phất tay trảo một cái,
một phát bắt được, hung hăng bóp nát rồi đang muốn tiếp tục, nhưng vào lúc
này...
Một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt đến cực hạn, bỗng nhiên ầm ầm hiện lên
ở trong nội tâm Hứa Thanh.
Cảm giác nguy cơ này tới quá đột ngột, mà cảm giác kinh khủng mà nó tỏa
ra lại quá lớn, Hứa Thanh không kịp phản ứng chút nào, thậm chí hắn cũng
không nhìn thấy bất cứ cái gì, chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng
vang thật lớn.
Sau một khắc...Tử Thiên Vô Cực Quan trên đầu hắn hiển lộ, lực lượng che
chở tản ra, nhưng tất cả giống như là một tờ giấy mỏng vậy, trực tiếp liền tan vỡ
nổ tung.
Tử Thiên Vô Cực Quan chia năm xẻ bảy.
Hứa Thanh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, hắn giống như nghe được một
tiếng kêu thê lương thảm thiết của một tiểu nhi.
Tiểu quỷ thế mạng của hắn hiện ra ở trước mặt, sau đó liền trực tiếp vỡ vụn,
thân hình tàn phá chỉ còn lại có bảy thành, đã mất đi một mạng.
Nhưng vẫn không kết thúc, sau khi vỡ vụn thì tiểu quỷ thế mạng trong thời
gian rất ngắn lại lần nữa thét lên, thân thể dập nát lại càng thêm tàn phá, ba
thành thân thể gần như bị xóa đi, đã mất đi lần thế mạng thứ hai.
Mà hết thảy những việc này đều là phát sinh trong chớp mắt, nhanh đến cực
hạn, mắt thấy thân thể của tiểu quỷ thế mạng run lên, hình như còn muốn tan vỡ
lần thứ ba, Hứa Thanh theo bản năng bóp chặt Vô Tự Truyện Tống Phù trong
bàn tay.
Trong chớp mắt thân thể tiểu quỷ vặn vẹo, theo một tiếng kêu thê lương
thảm thiết truyền ra, thân ảnh Hứa Thanh trực tiếp liền tan biến ngay tại chỗ, chỉ
còn sót lại gợn sóng truyền tống cùng với tiểu quỷ đã hoàn toàn tan vỡ trên mặt
đất, phân tán tất cả mười phần, tất cả số mạng chết thay hoàn toàn đã hết.
"Có chút ý tứ, cũng được, coi như tha ngươi một lần." Một giọng nói rất nhỏ
truyền ra từ trong hư vô, một đạo hắc ảnh từ chỗ Hứa Thanh tan biến đi xa,
trong sát na bay thẳng đến chỗ mấy người Phong chủ Thất Huyết Đồng đang
trấn áp huyết ảnh trên bầu trời.
Mà một màn vừa rồi cũng lập tức khiến thần sắc của Huyết Luyện Tử và
Thất gia biến hóa, thậm chí những lão tổ khác của Liên Minh Bát Tông đang
chú ý nơi đây cũng có phát hiện, thần sắc nhao nhao biến đổi.
"Quy Hư!!"
Nhưng trong khi tâm thần mọi người chấn động, chỉ trong một cái chớp mắt,
bóng đen kia đã tới gần mấy vị Phong chủ của các ngọn núi Thất Huyết Đồng
…tới trước mặt Lục gia!
Vừa nãy ra tay với Hứa Thanh chỉ là tùy ý đánh ra một kích mà thôi, nhưng
bây giờ không giống vậy, bóng đen này lấy tu vi Quy Hư toàn lực ứng phó, tốc
độ xuất thủ cực nhanh và ẩn nấp cực sâu, vừa bộc phát liền vô cùng nhanh
chóng, xuất thủ cực kỳ đột ngột khiến cho Huyết Luyện Tử và Thất gia đang
trấn áp cây máu đều không kịp ngăn trở, trong nháy mắt tiếp theo...
Một đạo huyết quang từ giữa không trung bay tới, nổ tung trên cổ Lục gia.
Thân thể Lục gia chấn động, trong đôi mắt mang theo vẻ mờ mịt, có chút
hoảng hốt, có chút thoải mái, cuối cùng …ánh sáng trong mắt và ánh sáng thế
giới cũng trở nên ảm đạm, chỉ cảm thấy thiên địa đang xoay tròn.
Đầu người... Bay lên!
Nguyên Anh..... Tan vỡ!
Âm thanh đau lòng tới tận xương tủy, giống như ngũ tạng đều nứt ra, truyền
ra từ trong miệng Thất gia vẫn luôn luôn thong dong cùng với Huyết Luyện Tử.
Âm thanh mang theo cảm giác không thể nào tin, mang theo bi thương gần
chết, mang theo vô tận đau khổ và điên cuồng.
Phong vân, biến sắc!
Thất Huyết Đồng, đại thảm!