Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 408




Lời nói vừa kết thúc, tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn vào Hắc Phen. Bọn họ không rõ ràng cho lắm, Hắc Đinh sử dụng đan dược cấm kỵ để so tài, chiến thắng Hắc Tiêu sao?

“Hắc Phen bô lão nói không sai, kẻ này sinh ra từ vùng rừng nghèo nàn, không thể đánh bại Hắc Tiêu một cách áp đảo như thế được, chắc chắn hắn sử dụng đan dược, chơi trò bẩn thỉu, cần phải khảo tra cho kỹ càng.” Một Tộc Trưởng lạnh nhạt nói ra, hắn là Hắc Lục Tắc, một cường giả Kết Đan sơ kỳ, lời nói rất có giá trị.

“Cái này…!” Hắc Diên Sương kinh ngạc nhìn Tiểu Hắc.

“Hắn cho Hắc Đinh ăn đan để giành chiến thắng thật sao.” Nội tâm Hắc Diên Sương nghi ngờ không thôi.

“Hắc Phen, ngươi có ý gì?” Tiểu Hắc bình tĩnh nhìn Hắc Phen, thái độ tự nhiên đứng trước toàn bộ ánh mắt của mọi người ở đây, cây ngay không sợ chết đứng, vài lời kết tội vô căn cứ mà thôi.

“Hừ, ngươi còn không chịu nhận tội?” Hắc Phen lạnh giọng quát lớn, hơi thở Kết Đan trung kỳ tràn ngập, như một tảng đá khổng lồ đặt trên đầu của Tiểu Hắc.

“Kết Đan trung kỳ!” Hắc Ni ngưng trọng nói, ánh mắt lập lòe nhìn Hắc Phen, ông biết Hắc Phen liên kết với Thiết Thạch Nghĩ tộc, Liệt Sơn Hổ tộc và Thủy Linh Xà tộc, tuy vậy, ông chưa biết Hắc Phen đột phá cảnh giới, đạt tới trình độ ngang bằng với ông.

“Dã tâm của ngươi, bắt nguồn từ sức mạnh đó sao?” Hắc Ni hừ lạnh.

“Tới đi, để xem trò hay của ngươi diễn ra như thế nào!”

“Hắc Phen đột phá cảnh giới!” Mười ba bô lão ngồi gần Hắc Ni kinh ngạc, lạnh lẽo nhìn vào Hắc Phen, nhiệm vụ của họ là ổn định bộ tộc, không cho phép xảy ra sai lầm, nay Hắc Phen có ý đồ đen tối, hôm nay bọn họ phải xử lý kẻ có dị tâm này!

“Ông ta đột phá rồi.” Một vài Tộc Trưởng với ánh mắt nhúc nhích, lòng họ thì đang đắn đo suy nghĩ.

“Hắc Phen, ngươi có bằng chứng gì?” Tiểu Hắc lạnh lùng nói.

“Tất nhiên là ta có bằng chứng rồi, vài trò xiếc cỏn con của ngươi mà tưởng có thể qua mặt được cả Hắc Viên tộc sao?” Hắc Phen cười to nói.

“Hắc Tinh, mấy tháng trước ngươi cấu kết với tu sĩ nhân loại, nguyện làm nô lệ cho bọn chúng sai khiến, hôm nay, ngươi còn nhận lấy đan dược của bọn chúng nhằm chiếm đoạt vị trí cao nhất trong cuộc so tài, nếu không phải ta phát hiện kịp thời, thì hậu quả rất nặng nề rồi.” Hắc Phen cao giọng nói.

“Lời nói vô căn cứ mà thôi.” Tiểu Hắc lạnh giọng trả lời.

“Thật sao?” Hắc Phen cười mỉa mai trong khi vung tay lên cao.

“Đưa bọn họ tới đây.”

Nhận được mệnh lệnh từ Hắc Phen, một vài Hắc Viên đẩy một chiếc lồng tới, mở tấm vải đen bao trùm cái lồng ra, ba Hắc Viên bị trói tay chân, bịt kín miệng xuất hiện ở trong lồng, mọi người ngạc nhiên nhìn vào ba người họ.

“Hắc Cư?” Một bô lão âm trầm lên tiếng, Hắc Cư khá nổi bật và lọt vào tầm mắt của các bô lão, là một Hắc Viên nhận được sự bồi dưỡng cấp cao nhất, tại sao Hắc Cư lại bị bắt vào lồng?

“Hắc Vâu, ngươi bị gì thế?” Hắc Tần thốt lên, một trong ba người là thiên tài của tộc hắn.

“Hắc Lô, Hắc Lô, con mau tỉnh lại đi.” Một Tộc Trưởng vội vàng chạy đến, mở cái lồng ra rồi giải thoát cho ba người, ông ta lo lắng nhìn Hắc Lô.

“Là Hắc Tinh Tộc Trưởng bắt lấy bọn tôi, xin mọi người hãy giúp bọn tôi trừng phạt Hắc Tinh Tộc Trưởng.” Hắc Cư mở mắt đầu tiên, tiếng nói yếu ớt.

“Hãy kể ra, tại sao ngươi lại bị Hắc Tinh bắt lấy cho mọi người cùng nghe!” Hắc Phen đi tới gần, kéo tay Hắc Cư lên sân đấu.

Hắc Cư nhận được truyền âm từ Hắc Phen, hắn sợ hãi nhìn vào Tiểu Hắc, sau đó rụt rè nói: “Bọn tôi phát hiện Hắc Tinh cấu kết với tu sĩ của nhân loại hòng có ý đồ xấu với Hắc Viên tộc, vì vậy, chúng tôi muốn trở về báo cáo lại cho các Tộc Trưởng, nào ngờ tên Hắc Tinh phát hiện, hắn ra tay đánh bọn tôi trọng thương rồi bắt giữ.”

“Bọn chúng còn cho tôi ăn đan dược của nhân loại, làm bọn tôi mất trí để áp giải tới đây, tên Hắc Tinh rất tàn độc, hắn muốn kết tội chúng tôi tấn công tộc nhân của hắn lên Tộc Trưởng đại nhân, để Tộc Trưởng đại nhân trừng phạt chúng tôi, cũng như che lấp lại bí mật của chính hắn.”

Một âm mưu kinh động chủng tộc tiết lộ ra từ miệng Hắc Cư, một thiên tài có nhiều người ngưỡng mộ, kết hợp với nét mặt còn hoảng sợ, lời nói như muốn khóc vì bị oan ức, mọi người đều căm phẫn nhìn vào Tiểu Hắc, ánh mắt chứa nhiều hận thù.

“Đáng chết! Tên Hắc Tinh khốn kiếp, ngươi đã làm gì với tộc nhân của chúng ta?” Một Hắc Viên thuộc dòng chính gầm thét, sau đó hắn nhảy ra khỏi khán đài, tay cầm một cây côn to muốn lao đến đánh Tiểu Hắc, tuy nhiên hắn bị chặn lại bởi một số Hắc Viên giữ chức vụ bảo vệ sân đấu.

"Thả tôi ra, đừng ngăn cản tôi cho tên khốn kia một bài học!!"

Hành động của tên kia là một mồi lửa châm ngòi cho cuộc bạo động từ dòng chính, các dòng thứ thì tức giận bởi vì Hắc Đinh sử dụng đan dược, nếu như Hắc Đinh thành công đoạt vị trí đầu, cuộc sống của bộ tộc họ sẽ trở nên đau khổ.

Nhân dịp đó, tu sĩ con người tất nhiên sẽ thực hiện kế hoạch sau nữa, gây hại đến Hắc Viên tộc, thậm chí là diệt tộc, các lối suy nghĩ cực đoan bi quan ảnh hưởng bởi cảm xúc trái chiều hiện lên trong đầu họ, họ nghĩ ra hàng trăm ngàn viễn cảnh tàn khốc dành cho Hắc Viên tộc.

“Tộc Trưởng!” Một bô lão cũng hơi tức giận nhìn vào Tiểu Hắc, dù mục đích của Hắc Phen là gì đi chăng nữa, nhưng nếu lời nói của Hắc Cư là đúng, các bô lão, và Hắc Ni Tộc Trưởng tất nhiên phải đứng ra bảo vệ Hắc Cư, bắt lấy Hắc Tinh tra khảo, huống hồ, chuyện này còn liên quan đến con người, trong ấn tượng của Hắc Viên tộc, con người là chủng tộc tham lam vô độ, tàn ác vô biên.

Mọi việc có sự xuất hiện của con người đều tính là việc nghiêm trọng, cần phải được giải quyết ở hàng đầu.

“Không vội, để xem Hắc Tinh phản bác ra sao đã.” Hắc Ni đưa tay lên ngăn cản mười ba bô lão hành động, ánh mắt nhàn nhạt quét về phía Hắc Phen đang cười gằn, còn Hổ Kinh Tuyên và Thiết Tuy thì nhìn xuống toàn trường với nét mặt hứng thú nồng đậm.

“Trò hay của Hắc Phen lên sàn rồi.” Thiết Tuy cười nhẹ một tiếng.

“Haha! Hắc Phen thật biết làm chúng ta vui đấy, chuyện này sẽ nháo đến mức nào đây?” Hổ Kinh Tuyên vui vẻ nói. Chứng kiến chủng tộc có xích mích với Liệt Sơn Hổ tộc nội đấu, chia rẽ lẫn nhau là một chuyện vui không tả nổi.

“Tên Hắc Ni kia vẫn bình tĩnh, có lẽ hắn đã nhận ra việc gì đó từ Hắc Phen rồi.” Thiết Tuy nhìn qua Hắc Ni, sát khí nồng nặc che dấu bên trong hai con ngươi màu vàng.

“Lời nói của Hắc Cư chính là bằng chứng, mọi người hãy nhìn xem Hắc Tinh đã làm gì với ba người Hắc Cư, hắn muốn tiêu diệt ba người họ để diệt khẩu!” Hắc Phen tức giận quát lớn, âm thanh chấn động cả không khí.

“Bắt giữ Hắc Tinh, Hắc Đinh, xử phạt theo tộc quy!” Các khán giả gào thét, họ đều đứng lên rồi xông về phía sân đấu, nhưng các Hắc Viên bảo vệ cản họ lại, tình cảnh hỗn loạn.

“Hắc Tinh, Hắc Đinh, các ngươi còn không mau quỳ xuống nhận tội!” Hắc Mộ âm trầm nói ra.

“Quỳ xuống nhận tội! Nếu không cả bộ tộc của ngươi đều phải chết!” Hắc Lục Tắc trầm giọng nói, có bốn Tộc Trưởng Kết Đan sơ kỳ khóa chặt vào Tiểu Hắc, còn những Tộc Trưởng khác cảm thấy mọi việc không đơn giản như vẻ ngoài, bọn họ im lặng, không tham gia vào.

Với bọn họ thì Tiểu Hắc – một Tộc Trưởng cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ chưa có đủ giá trị để họ bảo vệ, hơn nữa, bốn trong số mười Tộc Trưởng mạnh nhất đã lên tiếng, vậy thì Hắc Tinh chắc chắc không sống qua khỏi ngày hôm nay.

“Hừ, Hắc Tinh, ngươi nghĩ rằng ngươi che dấu được sao? Cấu kết với tu sĩ nhân loại để phá hủy Hắc Viên tộc từ bên trong, tội này đáng để diệt tộc, nhưng hôm nay, ta đại diện toàn thể dòng chính ban cho ngươi một ân huệ, chỉ cần ngươi tự sát tạ tội, ta cam đoan bộ tộc của ngươi sẽ an toàn.” Hắc Phen chầm chậm nói ra.

Tiểu Hắc đứng người ở trên sân đấu, từ khi Hắc Phen đem cái lồng do TIểu Hắc đem theo tới đây nhằm muốn kiếm một lý do gây hấn với Hắc Ni, cho Hắc Ni nhìn thấy thực lực của bản thân, và dòng máu của Thánh Viên, từ đó khuyên bảo Hắc Ni, nào ngờ, còn chưa nói chuyện với Hắc Ni, thì Hắc Phen xối xả kết tội.

“Tộc Trưởng, chúng ta phải làm sao đây?” Hắc Đinh lo lắng hỏi, bị hàng chục ngàn người chú ý, áp lực khiến cơ thể Hắc Đinh trầm xuống.

“Không cần lo lắng!” Tiểu Hắc nói nhỏ với Hắc Đinh, sau đó Tiểu Hắc bước lên trước, bình tĩnh nói ra:

“Hắc Phen, ngươi cố ý hãm hại bổn Tộc Trưởng, rõ ràng ba người Hắc Cư đánh tộc nhân của ta, làm bọn nhỏ bị thương nặng, nên ta mới bắt lấy bọn họ để áp giải tới đây để cho các ngươi xử phạt.”

“Đến giờ phút này còn nói dối?” Hắc Phen cắt ngang, âm thanh như sấm rền.

“Ngươi tưởng toàn thể Hắc Viên tộc đều bị ngu sao?” Hắc Phen châm ngòi vào cơn giận của mọi người, khiến bọn họ như muốn bùng cháy, thảm trạng của ba người Hắc Cư là bằng chứng tốt nhất.

“Hắc Tinh tự ý cấu kết với nhân loại, mời Tộc Trưởng đại nhân xuất thủ, bắt lấy tên nghiệt súc để treo cổ!” Hắc Phen không để ý tới Tiểu Hắc nữa, hắn quay người sang phía Hắc Ni rồi cúi đầu, âm thanh bi phẫn.

Theo tiếng nói của Hắc Phen, mọi người liền nhìn tới Hắc Ni, vị Tộc Trưởng đại nhân vĩ đại, người luôn bảo vệ họ trước các mối nguy hiểm đáng sợ, họ đang chờ đợi Hắc Ni ra tay trừng phạt tên Hắc Đinh đáng ghê tởm kia.

Một dòng tộc chi thứ mà cũng có ý đồ với toàn bộ tộc, hành hạ thiên tài Hắc Cư của dòng chính, tội lỗi ngập trời!

“Mời Hắc Ni Tộc Trưởng ra tay!” Hắc Lục Tắc khom người nói.

“Mời Hắc Ni Tộc Trưởng ra tay!” Hắc Mộ cũng khom người.

“Mời Hắc Ni Tộc Trưởng ra tay!” Toàn bộ mọi người đồng thanh nói, sức mạnh của quần chúng tạo thành một mũi thương chỉ thẳng vào Hắc Ni.

Bầu không khí hỗn loạn đột nhiên yên tĩnh lại đến kỳ lạ, cả Tiểu Hắc cũng nhìn vào Hắc Ni, Tiểu Hắc biết bản thân có giải thích cũng vô nghĩa thôi, Hắc Phen có danh tiếng cao, Hắc Cư thì lại là thiên tài dòng chính, cộng thêm bốn Tộc Trưởng Kết Đan sơ kỳ, một mình Tiểu Hắc quá nhỏ bé trước bọn họ.

Lần đầu tiên trong đời, Tiểu Hắc bị chèn ép và áp bức bởi địa vị, chức vụ cùng sức mạnh! Và hơn hết, kẻ làm điều đó có chung một dòng máu Hắc Viên tộc với Tiểu Hắc.

Ngay cả khi ở Giáo Đình, đứng trước một người cường đại như Giáo Hoàng, Tiểu Hắc cũng chưa bao giờ cảm nhận được một chút tức giận vì bị chén ép như hiện giờ.

Hắc Phen híp mắt lại thành hình vòng cung, lòng thì cười to, hắn không nghĩ tới tên Hắc Đinh lại mang cả Hắc Cư, Hắc Vâu,Hắc Lô tới đây, bớt đi nhiều thời gian của Hắc Phen, vốn dĩ hắn còn định phái người đến bộ tộc của Hắc Đinh để đưa ba người kia đến.

Tưởng chừng kế hoạch bị đảo loạn, nhưng không ngờ lại trở nên quá thuận tiện. Hắc Phen đã tính toán Hắc Cư, đặt niềm tin vào tính tình bao che của Hắc Đinh.

Đoán rằng Hắc Tinh bắt giữ Hắc Cư, mọi việc sau đó dễ dàng hơn nhiều, một lời kết tội từ Hắc Cư, vài giọng nói thúc giục từ bốn vị Tộc Trưởng Kết Đan sơ kỳ, Hắc Đinh rơi vào tình cảnh nguy hiểm.

Và đương nhiên, Hắc Phen cũng tính toán cả Hắc Ni vào, một người ở gần Hắc Ni lâu năm thì phán đoán quyết định của Hắc Ni là một chuyện đơn giản.