Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 496




Quang Minh Tín Ngưỡng quả ép buộc Minh Khư Quỷ Vương phải trung thành tuyệt đối với Quang Minh Giáo Đình, ông ấy không thể nào phản bội được nữa.

Ngoài ra, tất cả mọi thứ vẫn y như cũ, Minh Khư Quỷ Vương vẫn là một Quỷ Vương đầy kiêu ngạo.

Thất bại ở trong tay Thanh Vũ là do sự đắn đo trong vài giây gần cuối trận chiến.

Lúc đó ông ấy đang nghĩ rằng có nên kích hoạt đại trận ở bên dưới để đánh bại Thanh Vũ hay không, và Thanh Vũ có xứng đáng để ông ta sử dụng đại trận vốn là một nước đi của một kế hoạch khổng lồ.

Đại trận kia hấp thụ sức mạnh từ nhiều nguồn, trong đó có một nguồn lớn nhất là năng lượng ẩn trong người của hơn một trăm ngàn linh hồn đang ngủ mê dưới hố sâu.

Minh Khư Quỷ Vương đã từng tính toán, để đánh bại mộ tu sĩ như Thanh Vũ thì Minh Khư Quỷ Vương sẽ mất hơn năm mươi ngàn hồn phách mà ông và Tiền Phá Lang vất vả thu thập được trong rất nhiều năm dài.

Phải biết để có được số hồn phách và nuôi dưỡng ở dưới hố sâu là một chuyện rất khó khăn.

Hằng năm, Tiền Phá Lang sẽ giao nhiệm vụ cho một nhóm oan hồn đang tức giận tấn công các ngôi làng ở vùng hẻo lánh, không có tu sĩ, giết sạch người dân ở trong đêm tối và kéo linh hồn họ trở về đây.

Bên dưới hố sâu có một mạch linh mạch đặc biệt, người ở Tu Chân Giới gọi linh mạch giống vậy với cái tên là âm mạch, phẩm chất của âm mạch này bằng với một linh mạch trung cấp, nó cung cấp âm khí cho các hồn phách, giữ cho hồn phách không biến mất và còn giúp các hồn mạnh mẽ hơn trước.

Và đám hồn phách kia có một trọng trách trong kế hoạch, hồn phách chính là những vật chứa đựng năng lượng cho các đại trận.

Qua rất nhiều năm, kế hoạch này chưa bao giờ bị người đời, tu sĩ nào phát hiện, bởi vì người dám mon men điều tra đều bị diệt khẩu, một Quỷ Vương ra tay, đừng nói là một tu sĩ bình thường ở các vùng đất nghèo nàn, cho dù là Tông Chủ, Quốc Vương của thế lực hai sao cũng phải ôm hận.

Một trăm hai mươi tám Quỷ Vương và một Dị Hồn Chân Quân, một thế lực cực kỳ khủng bố đủ để quét ngang tất cả thế lực hai sao, tuy nhiên bọn họ chưa đủ sức mạnh để đối đầu với thế lực ba sao cho nên bọn họ làm việc trong bóng tối.

Từng bước, từng bước một hoàn thành tiến độ kế hoạch đã đề ra!

Chỉ cần một chút tin tức ở đây rơi vào tai người ngoài, chắc chắn rằng sẽ có đại năng tìm tới, giết sạch lũ Quỷ Vương, chỉ một lý do đơn giản, bọn họ đang giết hại người phàm vô tội, không ảnh hưởng đến quyền lợi của Tu Chân Giới, người phàm là một nguồn cung cấp nhân tài số một.

Với lại, Quỷ Vương thuộc Quỷ Tộc, một chủng tộc đáng sợ ẩn trong các vùng đất xa lạ và đầy bí ẩn, nghe nói từng có Quỷ Vương làm hại nhân gian, đánh giết vô tội vạ, gây ra cái chết của hàng triệu người, Tu Chân Giới căm phẫn không thôi, bọn họ liền tụ họp lại thành một đội quân giết chết Quỷ Vương và đám Quỷ Tướng, Quỷ Tốt của hắn.

Minh Khư Quỷ Vương là kẻ gây ra sự trễ nãi của kế hoạch nếu như sử dụng đại trận, ông ấy còn phải tìm cách bổ sung thêm linh hồn và tiêu hao rất nhiều năm để kế hoạch trở lại như lúc ban đầu.

Đó là sơ hở của Minh Khư Quỷ Vương, ông ta do dự trong giây lát và Thanh Vũ vừa phát hiện sự tồn tại của đại trận, hắn điều khiển Thánh Thuẫn ngăn cản Minh Khư Quỷ Vương trước khi ông ta tấn công Thanh Vũ.

Thanh Vũ không tự tin bản thân có thể sống sót sau một đòn toàn lực của đại trận cấp năm, mà đại trận này rất phi phàm, mạnh hơn cả Ngũ Dương sơ kỳ gấp mấy chục lần, tạm thời Thanh Vũ không hiểu rõ giới hạn của nó.

“Vâng!” Minh Khư Quỷ Vương cúi đầu trả lời, sau đó ông ấy phất tay lên cao, quỷ khí tràn ra ngoài rồi cứu đám Quỷ Tốt, Quỷ Tướng.

Quỷ Tướng là một thống lĩnh của đám Quỷ Tốt, bình thường cảnh giới của Quỷ Tướng đều ở Kết Đan kỳ trở lên và còn có tài năng hơn các quỷ hồn khác.

“Quỷ Vương đại nhân!!” Đám Quỷ Tốt vội vàng chạy đến gần rồi kêu lên, sau đó chúng cứ nhìn chòng chọc vào Thanh Vũ và vẻ mặt thì toát ra sự đề phòng.

Chính kẻ này đánh cho Minh Khư Quỷ Vương vị đại ngã gục và còn làm cho bọn chúng đau khổ không ngớt, nói đúng thì bọn chúng đang sợ Thanh Vũ, nhưng có Quỷ Vương là chỗ dựa nên dũng khí của chúng cao hơn nhiều, ít nhất không bỏ chạy ngay lập tức.

Đợi khi nào Minh Khư Quỷ Vương bỏ chạy trước thì chúng mới chạy theo!

“Nhìn cái gì? Đây là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, kể từ ngày hôm nay, Minh Khư ta sẽ là thuộc hạ của Giáo Hoàng, làm việc cho Giáo Đình.” Minh Khư Quỷ Vương trầm giọng nói với đám Quỷ Tốt.

“Cái gì?” Đám Quỷ Tốt trừng mắt, bọn chúng có nghe lầm hay không?

Một Quỷ Vương luôn luôn có một thái độ hơn người, và sức mạnh thì lớn lao vô cùng lại cam chịu trở thành một thuộc hạ của người thanh niên nhỏ tuổi?

Tùy tiện chọn một quỷ hồn trong đám Quỷ Tốt cũng lớn tuổi hơn Thanh Vũ gấp ba bốn lần!

“Mau bái kiến Giáo Hoàng!!” Minh Khư Quỷ Vương nghiêm giọng nói, hắn không chọn lũ Quỷ Tốt vô dụng, đám Quỷ Tốt này là các thiên tài do Quỷ Vương phát hiện ở giữa các hồn phách, sau đó sử dụng quỷ khí giúp đỡ chúng lột xác trở thành quỷ hồn, có thể tu luyện đạt được sức mạnh cao hơn.

Thời gian buồn chán ở dưới hố sâu, Minh Khư Quỷ Vương vừa quan tâm đến đại trận vừa bồi dưỡng đám Quỷ Tốt, để sau này để chúng trở thành thuộc hạ mạnh nhất ở ông ấy.

“Tham kiến Giáo Hoàng đại nhân!!” Đám Quỷ Tốt giật mình và vội vàng khom người hô to.

“Ừ! Từ nay về sau các ngươi là thành viên dự bị của Giáo Đình.” Thanh Vũ thản nhiên gật đầu và lên tiếng nói.

Một Quỷ Tốt là một cường giả Tam Dương kỳ, một nguồn trợ lực lớn cho Thanh Vũ ở vào thời buổi hiện tại, huống chi có một đội quân Quỷ Tốt làm việc thì thuận tiện hơn nhiều.

“Các ngươi hãy bắt giữ bọn chúng, và ở đây chờ lệnh!” Minh Khư Quỷ Vương trầm giọng ra lệnh.

“Vâng thưa Quỷ Vương đại nhân!!” Đám Quỷ Tốt lớn tiếng nói và làm nhiệm vụ, Tiền Phá Lang thì hôn mê chưa tỉnh, còn đám người mặc áo đen thì rã rời, bầm dập, Quỷ Tốt không bỏ ra chút sức lực nào để trói sạch bọn chúng.

Thanh Vũ chậm rãi bước đi tới gần hố sâu, càng gần thì không khí càng lạnh lẽo âm u.

“Quỷ Vương và Dị Hồn Chân Quân đang mưu đồ gì?” Thanh Vũ bình tĩnh lên tiếng.

Minh Khư Quỷ Vương đứng ở đằng sau Thanh Vũ, ông ấy thu nhỏ thân thể lại còn năm mét, giọng nói trầm thấp: “Toàn bộ Quỷ Vương và Dị Hồn Chân Quân đang lập ra một kế hoạch, bọn họ muốn…”

“Giải cứu Quỷ Hoàng!”

“Quỷ Hoàng?” Thanh Vũ nhẹ nhàng nhắc lại với vẻ mặt ngưng trọng, không hiểu tại sao, khi nghe về Quỷ Hoàng thì Thanh Vũ có một dự cảm không tốt.

“Đúng vậy, đại trận này gọi là Thiên Linh Phá Diệt, bao gồm một trăm hai mươi tám trận nhỏ, chúng được bố trí dựa trên một trăm hai mươi tám âm mạch, ngưng tụ hàng chục triệu linh hồn chứa năng lượng lớn để kích hoạt đại trận chính, một thành đại trận kích hoạt, uy năng của nó rất lớn.” Minh Khư Quỷ Vương chầm chậm nói, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn một góc của Thiên Linh Phá Diệt trận.

“Uy năng của nó mạnh như thế nào?” Thanh Vũ điềm tĩnh hỏi.

“Giết tu sĩ Hóa Thần kỳ như diệt sâu bọ!” Minh Khư Quỷ Vương bình thản nói, ông còn cảm thấy khâm phục người bố trí ra đại trận mạnh mẽ tới vậy.

Cảnh tượng khi đại trận hiển hiện giữa thế gian đồ sộ đến mức nào? Những ngày trước đó, Minh Khư Quỷ Vương luôn ngóng trông được nhìn thấy cảnh đó, nhưng hiện tại thì ông hi vọng là ngày đó không bao giờ tới, bởi vì Giáo Đình không chịu nổi sức hủy diệt, và chắc chắn tan thành mây khói.

Thanh Vũ không cảm thấy sợ hãi, hắn rất bình tĩnh để suy nghĩ về nhiều khía cạnh, sau một vài phút, Thanh Vũ nói ra: “Quỷ Hoàng đang bị vây nhốt ở đâu?”

“Giáo Hoàng đại nhân không biết sao?” Minh Khư Quỷ Vương kinh ngạc hỏi.

“Biết cái gì?” Thanh Vũ nhíu mày.

“Quỷ Hoàng đang bị nhốt ở bên dưới.” Minh Khư Quỷ Vương thấy vẻ mặt nghi hoặc của Thanh Vũ, ông liền chỉ tay về phía mặt đất.

“Ở bên dưới lòng đất?” Thanh Vũ nghi ngờ hỏi.

“Không!” Minh Khư Quỷ Vương nhẹ nhàng lắc đầu, giọng nói sâu lắng.

“Ở trong thân thể một Thiên Hoàng Thủy Hỏa Quy!”

“Chúng ta đang đứng trên một mai rùa, một mai rùa rộng lớn vô ngần, và mai rùa này cũng là nơi sinh sống của hàng tỷ sinh linh!”

“Thiên Hoàng Thủy Hỏa Quy?” Thanh Vũ ngạc nhiên đến mức thốt ra thành tiếng.

“Ý của ông là, chúng ta, kể cả toàn bộ những vùng đất ở đây đều ở trên một cái mai rùa?”

“Chính xác là như vậy.” Minh Khư Quỷ Vương ngưng trọng gật đầu.

“Thiên Hoàng Thủy Hỏa Quy là một chủng tộc lai tạp từ các Tiên Thú từ thuở hồng hoang, ban sơ, nó mang trên mình hai dòng máu cực kỳ mạnh, đây là một cái xác chết của Thiên Hoàng Thủy Hỏa Quy.”

“Tại sao Quỷ Hoàng lại bị nhốt ở đó?” Thanh Vũ cau mày hỏi.

“Tôi không biết, tôi chỉ biết rằng khi lấy lại được nhận thức thì tôi đã nhìn thấy Dị Hồn Chân Quân và một trăm hai mươi bảy Quỷ Vương khác cùng kế hoạch lớn lao này, Quỷ Hoàng là một tồn tại rất mạnh, tôi khắc sâu điều đó ở trong đầu.” Minh Khư Quỷ Vương chậm rãi nói.

“Được rồi, ta cần một chút thời gian để thích nghi với tin tức này.” Thanh Vũ hít một hơi rồi lên tiếng nói, sau đó Quỷ Vương đứng lẳng lặng ở bên cạnh, đôi mắt nhìn xa xăm, còn Thanh Vũ thì trầm mặc suy nghĩ.

“Quỷ Vương, Dị Hồn Chân Quân, Luyện Hồn Tông, Thiên Linh Phá Diệt trận, và có rất nhiều chủng tộc bị nô dịch bởi Dị Hồn Chân Quân.”

“Đằng sau đó là một kế hoạch giải cứu Quỷ Hoàng khỏi thế xác của Thiên Hoàng Thủy Hỏa Quy.” Thanh Vũ ngẫm nghĩ ở trong đầu.

“Minh Khư, mọi người đều biết về Thiên Hoàng Thủy Hỏa Quy phải không?” Thanh Vũ ngẩng đầu hỏi Minh Khư Quỷ Vương.

Minh Khư Quỷ Vương liền lắc đầu nói: “Không phải, theo như số thông tin tôi biết được, chỉ những tu sĩ đạt tới cảnh giới Hóa Thần trở lên mới biết thôi, còn những người khác thì không biết.”

“Làm sao để một Quỷ Hoàng lại bị nhốt ở trong thể xác của Thiên Hoàng Thủy Hỏa Quy?” Thanh Vũ khó hiểu.

“Tôi nghe Dị Hồn nói là Quỷ Hoàng bị một nguồn sức mạnh thần bí khóa chặt, và đại trận là chìa khóa giải cứu Quỷ Hoàng.” Minh Khư Quỷ Vương trả lời với giọng nói trầm thấp.

“Nếu tất cả chỉ là một âm mưu đơn giản giống như lời ông nói thì Giáo Đình chỉ cần phá hủy đại trận là xong.” Thanh Vũ suy tư nói.

“Đúng vậy, đại trận là điểm mấu chốt của kế hoạch.” Minh Khư Quỷ Vương bình thản gật đầu, và ông cũng khá bất ngờ về lối suy nghĩ của Thanh Vũ.

Thường thì một người sẽ rất ngạc nhiên đến mất đi lý trí khi nghe nói cả một vùng đất rộng lớn lại là một cái mai rùa, còn có một bí ẩn động trời ở sau nữa, nếu như tu sĩ khác biết thì bọn họ trực tiếp bỏ chạy, dọn nhà khỏi nơi nguy hiểm này.

“Tôi e rằng với thực lực ở hiện giờ thì Giáo Hoàng không phải là đối thủ của Quỷ Vương và Dị Hồn Chân Quân.” Minh Khư Quỷ Vương nhắc nhở.

“Tại sao vậy?” Thanh Vũ hỏi lại.

“Bởi vì, trong số toàn bộ các Quỷ Vương, tôi là người không nổi bật cho lắm, Quỷ Vương cũng phân chia thứ hạng, càng đạt thứ hạng lớn thì thực lực càng mạnh, thậm chí có Quỷ Vương đã đột phá trở thành tu sĩ Hóa Thần.” Minh Khư Quỷ Vương trầm giọng nói ra.

“Tôi đang ở trong một quá trình lấy lại sức mạnh giống như tôi đã từng tu luyện tới cảnh giới cao hơn rồi thì phải, cảm giác này rất vi diệu.”

“Ông không cần lo lắng, ta sẽ không làm điều gì ngu ngốc mà không chắc chắn thành công, giờ thì hãy nói cho ta về các vị trí của một trăm hai mươi bảy phần đại trận khác đang ở đâu.” Thanh Vũ vừa khoát tay vừa nói, khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.

“Thành thật xin lỗi Giáo Hoàng đại nhân, Dị Hồn Chân Quân là kẻ đứng sau mọi việc, hắn ta chỉ dẫn cho tôi vị trí của âm mạch ở đây và tôi không biết những vị trí khác, kể cả Quỷ Vương khác đang ở đâu, vì vậy tôi không thể giúp đỡ ngài.” Minh Khư Quỷ Vương lắc đầu nói.

“Dị Hồn Chân Quân làm việc rất cẩn thận.” Thanh Vũ bình tĩnh gật đầu.

“Theo như ông nói thì âm mạch là một điều kiện tối thiểu để bố trí đại trận, vậy thì ta sẽ cho người điều tra, tìm kiếm âm mạch, sau đó tới để dò xét.”

“Ngài có đề nghị rất hay, nhưng tôi cho rằng việc làm kia không tốt chút nào.” Minh Khư Quỷ Vương vừa khen ngợi vừa phản bác.

“Dị Hồn Chân Quân có rất nhiều thuộc hạ, một chút tin tức về âm mạch đủ để đám thuộc hạ kia phát hiện rằng kẻ đang điều tra, chúng sẽ thông báo lại cho Dị Hồn Chân Quân.”

“Nếu như ngài làm thế thì Dị Hồn Chân Quân rồi sẽ theo đuôi và tìm thấy Giáo Đình.”