Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 515




“Quang Minh Phù của Giáo Hoàng?” Những thành viên của Quân Đoàn Gaia cũng bất ngờ thốt ra, vẻ mặt chấn động.

Quang Minh Phù này không phải là cái đầu tiên được sử dụng tại Huyễn Linh Chiến Trường, trước đó, mọi người từng thấy Quang Minh Phù hiện lên ở bên ngoài phòng tuyến, cách nơi Quân Đoàn Gaia luyện tập rất xa, mấy trăm km, ở ngoài kia, bọn quái vật dữ tợn và có một trí thông minh đáng kinh ngạc.

So với chúng thì lũ quái vật ở gần với bức màn ranh giới chỉ là một đám trẻ con chưa trưởng thành mà thôi. Quân Đoàn Trưởng Dieter còn lên tiếng đánh giá cao thực lực của quái vật và tiết lộ rằng Dieter từng thua thiệt trong tay bọn chúng.

Bìa rừng, chủng tộc quái vật chủ yếu là côn trùng lớn, chúng am hiểu về hệ phong hay sử dụng nọc độc để giết chết kẻ thù, còn có thêm một vài loài động vật bốn chân nhỏ to hơn gấp hai lần đến năm lần loài trâu bò bình thường, trên người chúng có một lớp vảy sắt cứng rắn.

Nơi xa hơn ngoài đó, quái vật sinh sống theo từng bộ tộc lớn, tựa như tộc Thạch Nhân Năm Màu, loài trâu cổ dài sở hữu tài năng hệ thủy đáng sợ, loài thụ quái thành tinh sống theo một bầy đàn, chúng mạnh mẽ một cách nguy hiểm vì chẳng ai biết rằng họ đã đặt chân lên vùng đất chết chóc của thụ quái, còn có Trăn Đất khổng lồ, mỗi cá thể to như một ngọn núi chừng hai trăm mét, toàn thân chúng được bao bọc bởi một lớp da bằng đất màu xám cứng ngắt, loài Hổ Răng Kiếm sinh sống theo từng cá thể nổi trội về tốc độ và khả năng săn giết con mồi, loài Cá Sấu Đầm Lầy với hàm răng đầy nọc độc giết chết luôn cả tu sĩ Tứ Dương kỳ, tộc Hà Mã Có Cánh thường hay giẫm nát kẻ địch bằng thân thể cực nặng…

Hàng trăm, hàng ngàn, hàng triệu loài sinh vật vẫn còn nằm ở trong sương mù đang tồn tại ở ngoài kia, một thế giới được gọi là Huyễn Linh Chiến Trường – chỉ hai từ Chiến Trường bởi đủ để diễn tả sự tàn khốc lẫn thần bí của thế giới này!

Và giờ đây, nhiều con người dũng cảm dám đương đầu với các loài quái kinh khủng vừa nhận thấy Quang Minh Phù – tín hiệu triệu tập bọn họ từ Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình!



“Hôm nay tôi sẽ luyện chế một pháp bảo cấp ba tuyệt phẩm, mọi người hãy chú ý cho thật kỹ nhé!” Vũ Hy đang cầm một thanh chùy sắt màu trắng sáng, cậu ta dùng cây chùy đó đập vào một miếng thép – nguyên liệu cấp ba hiếm gặp – cậu ấy đang chế tạo miếng sắt nóng bỏng kia thành một món vũ khí pháp bảo tuyệt vời trước hơn ba mươi Luyện Khí Sư đang tập trung tinh thần cao độ.

Và cây chùy đó chính là Luyện Khí Thánh Chùy – Thánh Vật của Luyện Khí Đường, bỏ qua tài năng luyện khí của Vũ Hy, một con người bình thường sử dụng nó cũng đủ để luyện ra một pháp bảo phẩm chất tuyệt phẩm, giờ đây, những món pháp bảo kia còn nhận thêm tình yêu thương từ một Luyện Khí Sư tài năng, lĩnh ngộ ra cảnh giới Luyện Tâm khiến mọi việc chế tạo pháp bảo đối với Vũ Hy càng dễ dàng hơn.

Keng! Keng! Keng!

Thánh Chùy đập vào miếng sắt theo một nhịp độ tĩnh lặng, âm thanh cứ vang lên theo mỗi giây và chính nhịp độ kia lớn là thứ quan trọng, tựa hồ cả thế giới, nhịp tim của mỗi người đều hòa chung với mỗi lần đập xuống của Thánh Chùy!

Nó ảnh hưởng lên cả thế giới ở xung quanh mà không một ai hay biết, họ chỉ đang nhìn ngắm vẻ đẹp kỳ diệu của Thánh Chùy lúc nó đang đánh bóng một viên sỏi đá thành thứ đá quý vô giá!

Người thợ đang làm việc đó càng nổi bật hơn, mồ hôi chảy xuống theo gò má, hai mắt chăm chú, còn hơi thở thì đồng đều, tay cầm chùy gõ xuống tạo hình cho miếng sắt dẹp, từ từ, nó biến thành một thanh kiếm màu đen tuyền, lưỡi kiếm sắc bén đủ để xẻ đôi một cọng tóc cách ở gần nó một cm.

Xì! Xì!

Vũ Hy làm công việc tạo hình đó năm, sáu lần, sau khi kết thúc việc đập chùy thì Vũ Hy đưa miếng sắt vào thùng nước để nó nguội đi, cậu ta còn kết ấn tạo ra những ký hiệu đặc biệt ẩn chứa năng lượng của Ngũ Hành để gia trì cho pháp bảo, năm, sáu lần đó thì các ký hiệu đã in sâu vào lõi kiếm, khiến thanh kiếm có sức mạnh đặc biệt và cho phép linh lực chạy xuyên vào thân nó.

“Cuối cùng cũng xong rồi.” Vũ Hy thở phào một hơi để trút bỏ nặng nhọc, cậu ta ưng ý nhìn thanh kiếm vừa mới luyện thành, vẻ mặt hài lòng và thỏa mãn, Vũ Hy nở một nụ cười vui sướng trong khi đặt thanh kiếm vào một cái bao kiếm ở gần đó.

Bên cạnh bao kiếm, còn có nhiều loại vũ khí và giáp sắt khác đang nằm yên lặng một chỗ, chúng không tỏa ra ánh sáng rực rỡ hay tạo cho người khác một cảm giác phi thường, tuy vậy, tất cả Luyện Khí Sư có mặt ở đây và bọn họ đang nhìn xem Vũ Hy luyện khí đều nhìn chúng với vẻ mặt khao khát.

Tất cả đều là pháp bảo cấp ba tuyệt phẩm!



“Buổi học hôm nay kết thúc ở đây, mọi người hãy tiếp tục luyện tập chăm chỉ nhé, nếu có gì không hiểu thì cứ mạnh dạn hỏi tôi, tôi sẽ trả lời mọi người một cách thật lòng nhất.” Vũ Hy ngẩng đầu lên nhìn các Luyện Khí Sư một sao, số lượng lên đến hơn ba mươi người, bọn họ vừa được cấp quyền hạn ra vào Huyễn Linh Chiến Trường luyện tập.

Tuy nhiên, việc số lượng có hạn vì tài nguyên để học tập luyện khí đắt đỏ, Quân Đoàn Gaia phải bỏ ra máu tươi để giành lấy tài nguyên ảo từ trong miệng lũ quái thú khát máu ngoài kia.

Vậy thì Luyện Khí Đường làm sao nhẫn tâm tăng thêm số người tiến vào Huyễn Linh Chiến Trường và rồi đặt lên vai Quân Đoàn Gaia một gánh nặng lớn hơn chứ?

Mặc dù Quân Đoàn Gaia chưa bao giờ than phiền vì điều đó, Luyện Khí Đường cũng chế tạo nhiều món pháp bảo tặng cho Quân Đoàn Gaia nhưng đôi khi phải biết giới hạn là ở đâu, người khác không lên tiếng không đồng nghĩa với việc họ chấp nhận.

Với một người lĩnh ngộ ra Luyện Tâm như Vũ Hy, cậu ta càng coi trọng cái nhìn và cảm xúc của người khác.

Bốp! Bốp! Bốp!

Hơn ba mươi Luyện Khí Sư, những người đang là trụ cột của Quang Minh Giáo Đình vỗ tay nồng nhiệt trong khi nhìn tới Vũ Hy, khuôn mặt hào hứng và khâm phục, bọn họ đứng xem Vũ Hy luyện chế pháp bảo đã hơn một giờ liền nhưng không hề mệt mỏi hay than phiền gì, đơn giản là vào thời gian Vũ Hy gõ chùy, thế giới đối với họ trở nên xinh đẹp hơn bao giờ hết!

Đó là nội tâm hướng tới cái cao cả và hoàn mỹ của Luyện Khí Sư hay những người đang học tập các nghề nghiệp khác.

“Vũ Hy Đường Chủ lại tiến bộ hơn rồi.” Trọng Huy – Luyện Khí Sư lĩnh ngộ ra Luyện Tâm cảnh, nghiễm nhiên trở thành người mạnh nhất sau Vũ Hy – ông ấy cũng ở đây để tham gia buổi luyện chế pháp bảo của Vũ Hy vì đó là những kinh nghiệm quý báu của một Luyện Khí Sư tài giỏi.

Trọng Huy chưa hề đố kỵ hay ghen ghét Vũ Hy vì tài năng thiên phẩm của cậu ta, ông ấy đã có một con đường dành riêng cho bản thân, và chẳng thể nào bị người khác ảnh hưởng, thay đổi chính bản tâm đó, cảnh giới Luyện Tâm cảnh là thế, không bị các yếu tố ở bên ngoài lung lay dễ dàng được.

“Anh cũng không kém một chút nào, đột phá Luyện Khí Sư hai sao dù chỉ mới ở Huyễn Linh Chiến Trường chưa đầy một trăm ngày, tôi rất khâm phục anh vì điều đó.” Vũ Hy nhẹ giọng trả lời Trọng Huy.

Trọng Huy khá trẻ tuổi so với cảnh giới hay so với cả một cuộc đời của phàm nhân, anh ta chỉ hơn bốn mươi tuổi một chút thôi, nhờ vào tu luyện nên khuôn mặt trẻ trung hào sảng, ẩn sâu trong hai con người đen nhánh là một ý chí kiên định như sắt thép, thứ nguyên liệu chủ yếu của Luyện Khí Sư vậy.

“Mọi người có gì nghi hoặc nữa không?” Vũ Hy nhìn hơn ba mươi người Luyện Khí Sư một sao khác và lên tiếng nói ra, trong đó, gần hai mươi người vừa đột phá khi nhận được một đặc cách tiến vào Huyễn Linh Chiến Trường để học tập, bọn họ đã trải qua nhiều khảo nghiệm để đến được vùng đất vừa nguy hiểm vừa là một cơ duyên tạo hóa hiếm có.

“Tôi có điều muốn hỏi!” Một người phụ nữ tuổi tầm ba mươi đưa tay lên cao, cô ta cũng là một Luyện Khí Sư, người tu luyện không quan trọng giới tính, ai cũng có thể ngang hàng với nhau cả.

“Mời cô Thúy Nga.” Vũ Hy mỉm cười gật đầu với Thúy Nga, cô ta là một người ham học hỏi và luôn đưa ra câu hỏi của mình khi không hiểu, những Luyện Khí Sư khác cũng vui vẻ nhìn sang Thúy Nga, thông thường câu hỏi của cô ấy luôn đúng trọng tâm và để mọi người đạt được lợi ích to lớn khi nhận được câu trả lời tốt.

“Tôi muốn hỏi Đường Chủ rằng làm thế nào để hòa lẫn giữa Luyện Khí Ngữ khác hệ vậy? Theo tôi thấy thanh kiếm mà Đường Chủ vừa chế tạo xong được Đường Chủ gia trì hai Luyện Khí Ngữ hệ Kim và hệ Thủy!” Thúy Nga suy tư nói ra.

Luyện Khí Ngữ ám chỉ các ký hiệu của riêng Luyện Khí Sư, họ phải đóng các Luyện Khí Ngữ vào cốt lõi của vật liệu, nguyên liệu để chúng trở thành pháp bảo thật thụ, cho phép linh lực chạy qua chúng.

Có thể nói, Luyện Khí Ngữ là một thứ không thể thiếu đối với các Luyện Khí Sư và họ thường dùng một khoảng thời gian dài dằng dặc để học tập, nghiên cứu chúng.

Luyện Khí Ngữ cũng chia thành nhiều cấp độ như cấp một dành cho pháp bảo cấp một, cấp hai dành cho pháp bảo cấp hai, cấp ba, cấp bốn… các Luyện Khí Ngữ sẽ thâm ảo hơn trước và Luyện Khí Sư muốn tăng cấp thì phải nắm rõ chúng.

“Rất đơn giản, Thúy Nga, cô có biết vì sao tôi khuyến khích mọi người học tập Nhị Dương Thánh Thuật, Tam Dương Thánh Thuật không?” Vũ Hy thản nhiên vừa nói vừa nhìn mọi người, khuôn mặt thân thiện.

Trong thời gian ở Huyễn Linh Chiến Trường, nhờ vào số tài nguyên của một Luyện Khí Sư một sao, nhiều người đột phá cảnh giới tới Tam Dương kỳ, nên họ đủ yêu cầu thấp nhất để học tập Tam Dương Thánh Thuật.

“Tại sao vậy?” Thúy Nga nhíu mày hỏi.

“Bởi vì khi học tập Nhị Dương Thánh Thuật, chúng ta sẽ hiểu rõ một pháp tắc đơn giản hệ Kim, còn Tam Dương Thánh Thuật cũng thế, chúng ta sẽ đạt được pháp tắc hệ Mộc.” Vũ Hy mỉm cười giải thích.

“So với việc điều khiển một cánh tay ở trên người và điều khiển một cỗ máy lạnh lẽo, cái nào có hiệu quả cũng như thoải mái hơn?”

“Tất nhiên là điều khiển cánh tay của chính mình rồi, cỗ máy hoạt động không biết mệt mỏi nhưng chúng ta sẽ không bao giờ có thể cảm nhận nó như một phần của cơ thể.” Thúy Nga liền đáp lại câu hỏi của Vũ Hy.

“Đúng thế.” Vũ Hy cười gật đầu, giọng nói từ tốn.

“Tương tự với pháp tắc, chúng ta sẽ điều khiển pháp tắc hệ Kim như một cánh tay, và dùng nó để nắm lấy một thứ khác sẽ đơn giản phải không?”

“Thì ra là vậy, theo như Đường Chủ nói, dù không học tập được pháp tắc hệ Thủy thì Đường Chủ vẫn có thể nắm lấy nó bằng hệ Kim, hai thứ không xung đột? Hệ Kim cứng rắn và có thể co giãn, hệ Thủy thì mềm mại, dễ thích ứng và khó lường, một loại pháp bảo đặc biệt cứ thể được chế tạo bởi đôi tay khéo léo tài hoa của ngài.” Thúy Nga nhẹ nhàng nói ra, vẻ mặt khâm phục nhìn Vũ Hy.

“Mọi người ai cũng có thể làm được nếu chịu khó, chịu khổ, tất nhiên chúng ta nên học tập mọi pháp tắc từ đơn giản nhất để bổ sung thêm kiến thức lẫn nền móng cho Luyện Khí Ngữ, cuối cùng thì chúng ta đang sử dụng Luyện Khí Ngữ bằng cách sử dụng sức mạnh của pháp tắc để luyện khí.” Vũ Hy ôn hòa nói.

“Đường Chủ lời vàng, tiếng ngọc, chúng tôi có được một người dẫn đạo như ngài quả là phúc đức mấy đời.” Một Luyện Khí Sư vui vẻ nói, giọng chân thành không pha lẫn một chút nịnh nọt hay tư tâm nào.

“Đúng vậy, có Đường Chủ chỉ bảo nên chúng tôi giỏi hơn qua từng giây, từng phút, quả là một điều kỳ diệu.” Một Luyện Khí Sư cao tuổi vừa vuốt râu trắng dài vừa cười hớn hở.

Đúng lúc này, Quang Minh Phù hiện rõ ở trên bầu trời cao, đứng ở trên phòng tuyến của Quân Đoàn Gaia, tia sáng chiếu thẳng về phía xa hơn bên ngoài phòng tuyến, thế nhưng vẫn còn tồn tại một ít tia sáng mờ nhạt rọi về phía bên trong.

Và những người ở đây, bao gồm Luyện Khí Sư, Luyện Đan Sư, Phù Sư dưới sự dẫn dắt của Linh Long – một Phù Sư vừa đột phá tới một sao, một vài Trận Pháp Sư học đồ được Mặc Hàn tin cậy nên cho phép quyền lợi vào trong này… tất cả họ đều ngẩng đầu lên, vẻ mặt kinh ngạc.

“Quang Minh Phù!” Vũ Hy nhẹ giọng lẩm bẩm một vài tiếng.

“Linh lực này là của Giáo Hoàng, xem ra anh ấy đang triệu tập những người kia, bây giờ là thời điểm nên lên đường tới Trúc Cơ Cốc.”

“Thật là trùng hợp mà, mình vừa luyện chế xong món pháp bảo cuối cùng để dành tặng bọn họ sau những gì bọn họ phải chịu đựng ở Huyễn Linh Chiến Trường.”

“Giờ là lúc nên đưa cho bọn họ rồi.” Vũ Hy nói xong, cậu ta dặn dò mọi người một vài lời rồi bay tới phòng tuyến của Quân Đoàn Gaia.