Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 707




Ngọc Trang lẳng lặng ở đó, đôi mắt điềm tĩnh quan sát Souza Volterra, đây là lần thứ hai cô gặp người thần bí này.

Dù Ngọc Trang hơi ngạc nhiên vì Tiêu Mị có khả năng đánh bại hai tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ cùng lúc nhưng bây giờ không có thời gian hỏi chuyện đó.

Cô phải bảo đảm kẻ địch không thể gây hại đến người dân trong Tòa Thành Fluchter và những người cô yêu quý.

Cùng lúc này, Souza Volterra nhìn vào Ngọc Trang, vẻ mặt biển đổi thành ngưng trọng, sau đó là nghiêm nghị, cuối cùng, Souza Volterra cười nhạt một tiếng với vẻ mặt thong dong:

“Không sai!”

“Hai lần, khả năng cảm nhận từ rất nhiều loại dị năng cho ta nhìn thấy sức mạnh chân chính của cô!”

“Rất mạnh!” Souza Volterra trầm giọng nhấn mạnh. Hắn mang nhiều bí mật không tưởng, một trong những thành viên của Hội Khải Huyền, hoạt động vì mục đích tối thượng mà con người không thể nào tưởng tượng nổi.

Để tham gia vào Hội Khải Huyền cần có một sức mạnh ở đẳng cấp cực cao, tất nhiên là phải vượt trội hơn người bình thường gấp hàng trăm lần.

Vì vậy, Souza Volterra có thể nhìn thấy thực lực của Ngọc Trang cao hơn hắn, nhưng hắn lại không quay đầu bỏ chạy bởi vì hắn là một kẻ thích gây chiến với những tồn tại mạnh mẽ.

“Ngươi cũng không yếu!” Ngọc Trang lạnh nhạt trả lời. Souza Volterra luôn tỏa ra một cảm giác thần bí đối với Ngọc Trang, dường như có một luồng năng lượng đang bao phủ hắn ta vào bên trong để ẩn dấu khả năng chân chính của Souza.

Giống như một lớp màng bảo vệ vô hình, ngăn cản cảm quan, thần thức của Ngọc Trang, tuy vậy, bằng Quang Minh Thần Thể cùng nhiều yếu tố sức mạnh khác, cô có thể nhận ra Souza Volterra mạnh hơn vẻ ngoài gấp nhiều lần.

“Tất nhiên, ta là một người được chọn!” Souza Volterra cười khẽ một tiếng, có vẻ như hắn rất tự hào khi nói ra lời này.

“Người được chọn? Mặc kệ ngươi có là ai đi chăng nữa thì ngươi cũng không nên xuất hiện ở trước mặt ta!” Ngọc Trang bình tĩnh nói, cô làm sao quan tâm lời nói của kẻ địch, cô chỉ cần biết rằng kẻ địch này cần phải bị trừng phạt vì những việc làm xấu xa mà hắn ta gây nên.

“Bởi vì sự tồn tại của ngươi chính là đại diện cho cái xấu, cần phải bị bắt giữ!” Ngọc Trang bình tĩnh nhấn mạnh, đôi mắt nhìn thẳng vào Souza Volterra, một cảm giác đè nén âm thầm lan tỏa trong không khí khiến cho những người xung quanh ngột ngạt, cảm thấy khó thở.

“Ngọc Trang Giáo Chủ cố lên!” Một số người cố gắng nói lớn, cổ vũ tinh thần cho Ngọc Trang.

“Ngài Giáo Chủ cố lên!”

“Chúng tôi tin tưởng ngài! Hãy đánh bại kẻ xấu xa đó đi!”

Bọn họ hò hét, họ không thể giúp đỡ Ngọc Trang về mặt chiến đấu nhưng họ lại dành tặng cho Ngọc Trang một niềm tin to lớn, không thể bị lay động dù cho kẻ địch rất mạnh.

Bọn họ tin tưởng vào người đã tạo ra Thần Tích bằng một cái khoát tay, người mang cho họ những quyển sách giúp họ sử dụng được pháp thuật, giúp họ có những món vũ khí sắc bén dễ dàng đâm thủng da dày của lũ quái vật, lại còn cho họ một mái ấm thực thụ.

Dù cho có đối mặt với nhiều nguy hiểm, nhiều sự kinh hoàng hơn đi chăng nữa họ vẫn không bỏ chạy, họ vẫn ở đây vì bọn họ tin tưởng vào Ngọc Trang một cách tuyệt đối.

“Chị Ngọc Trang, hắn muốn hủy diệt tòa thành này!” Tiêu Mị khẽ nói.

“Đúng đó, nếu như chị không trở về kịp thì hắn ta đã gây ra thảm cảnh rồi!” Dương Khả nói với vẻ mặt tức giận khi nhìn vào Souza Volterra.

Ngọc Trang không đáp lại mọi người, cô chỉ điềm tĩnh chú ý Souza Volterra, giọng nói điềm đạm vang lên nhưng lại khiến cho bầu không khí vốn dĩ đang lạnh lẽo lại càng thêm lạnh, nhiệt độ dường như có thể đông luôn cả linh hồn con người.

Ngọc Trang đã cảm thấy tức giận! 

Dù chỉ là cảm xúc ít ỏi vì tâm tính của Ngọc Trang đã trưởng thành nhiều hơn, không dễ dàng bị cảm xúc tức giận chi phối, một ít tức giận kia, đủ cho trời đất biến sắc, cuồng phong gào thét, bông tuyết tung bay, không khí xơ xác, tiêu điều.

“Ngươi đã chuẩn bị tinh thần chưa?” Tiếng nói nhỏ nhẹ vang ra từ Ngọc Trang.

Souza Volterra vừa nghe xong, vẻ mặt lập tức thay đổi đột ngột, trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều, hắn ta cảm thấy áp lực nặng nề khi nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của Ngọc Trang.

“Bắt đầu thôi!” Ngọc Trang thấy Souza Volterra không trả lời lại, cô bình tĩnh nói tiếp, một cánh tay nhẹ nhàng vung lên cao.

Ầm!!

Ngay lập tức, không có một chút báo hiệu gì, một luồng sức mạnh vô hình đánh thẳng tới Souza Volterra, một luồng sức mạnh ẩn chứa năng lượng hủy diệt đủ đánh bẹp tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ trong nháy mắt!

Sức mạnh từ pháp thuật hệ phong, Ngọc Trang tất nhiên thuần thục hết mọi pháp thuật của Quang Minh Giáo Đình, và pháp thuật của Giáo Đình lại có hơn hàng ngàn, hàng chục ngàn bản đủ hệ, một kho tàng kiến thức pháp thuật khổng lồ.

Người duy nhất tinh thần tất cả chính là Nguyễn Ngọc Trang, Hồng Y Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Đinh, cảnh giới Tam Dương hậu kỳ!

“Quá mạnh!” Số bốn mươi, Mounir Maya căng mắt lên nhìn đòn tấn công vô hình hệ phong, bọn họ cảm thấy bản thân bị uy hiếp sinh tử, nếu người đang đứng trước pháp thuật đó là họ thì chắc chắn một trăm phần trăm họ sẽ phải bị đánh chết.

Một cảm nhận cực kỳ tàn nhẫn đối với hai người sở hữu sức mạnh ngang tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ, tuy nhiên, đây chính là hiện thực không thể chối cãi, không thể bị chối bỏ.

“Tốt!” Souza Volterra nở một nụ cười lớn, đôi mắt mở to ra hết cỡ, biểu cảm trên gương mặt hoàn toàn là một sự thích thú, khát vọng và điên cuồng.

“Pháp thuật hệ phong à? Ta cũng có dị năng loại này!” Souza Volterra nhàn nhạt nói trong khi xiết chặt một tay thành nắm đấm, và rồi một cú vung trời giáng đâm mạnh về phía trước, năng lượng tiến hóa trong người hắn liền tuôn trào ra bên ngoài.

Ầm!!

Một luồng sức mạnh khủng khiếp đâm mạnh tới pháp thuật của Ngọc Trang, nháy mắt sau chúng liền va chạm trực tiếp vào nhau rồi tạo ra tiếng động trầm trọng, và còn xóa sổ luôn cả một khoảng đất rộng hơn một trăm mét, khiến cho mặt đất rung động, tòa thành ở gần đó lung lay mạnh.

Souza đã ngăn chặn pháp thuật của Ngọc Trang một cách trực diện!

“Nếu đã nhận quà từ cô thì ta không thể không đáp lễ!” Souza Volterra cười lạnh một tiếng, hắn ta đưa một bàn tay ra ngoài rồi bóp nhẹ như thể đang nắm giữ cả một vùng đất trong lòng bàn tay.

Dị năng “Điều Khiển Đất”!

Lại thêm một dị năng nữa xuất hiện, một con người có thể sử dụng nhiều dị năng cùng lúc!

Đây là lần đầu tiên Ngọc Trang hay toàn bộ người đang ở đây nhìn thấy chuyện kỳ lạ nhưng lại đang xảy ra ở trước mắt họ.

“Không thể nào!” Một người dân hét lên, vẻ mặt hoảng sợ không thôi.

“Chuyện này là thật ư? Tại sao hắn lại dùng được nhiều năng lực như thế chứ?” 

“Thật điên rồ!”

“Chị Ngọc Trang tất thắng!” Dương Khả không hề đánh mất niềm tin vào Ngọc Trang.

“Tất nhiên là thế! Dù cho Souza có mạnh mẽ, có ẩn dấu bao nhiêu bí mật, chỉ cần đối thủ của hắn là chị Ngọc Trang thì xác định rằng hắn đã thua cuộc!” Tiêu Mị nhẹ nhàng gật đầu.

“Thể chất của cô ấy… chưa bao giờ tồn tại!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy trầm ngâm lẩm bẩm trong khi nhìn vào Ngọc Trang.

“Với lại, cô ấy đã có thể thoát khỏi sự ảnh hưởng của Vận Mệnh Trường Hà, đây là một chuyện chưa bao giờ xảy ra, dù cho Thánh Giả cũng chỉ mới tìm hiểu Vận Mệnh mà thôi…” Nói tới đây, vẻ mặt của Thiên Hoàng Tử Tinh Quy vừa ngạc nhiên vừa mê mang.

Với những kiến thức khổng lồ mà nó tích lũy trong năm tháng dài đằng đẵng, nó cũng không thể tìm ra một câu trả lời thích hợp cho hoàn cảnh này, tại sao một người như Ngọc Trang lại tồn tại trên thế gian?

Tại sao những người trong Quang Minh Giáo Đình lại luôn đặc biệt?

Từ Tiêu Mị sở hữu Thiên Sinh Mị Thể làm cả Thiên Địa thân cận cho đến Ngọc Trang, lại còn có một người Giáo Hoàng mà hắn không thể nhìn thấy cảnh giới, vì có một sức mạnh khổng lồ không thể phỏng đoán đang bảo vệ Giáo Hoàng.

Quá nhiều thứ bí ẩn càng thúc đẩy Thiên Hoàng Tử Tinh Quy bám víu vào Quang Minh Giáo Đình và Ngọc Trang, tổng thể thì chuyện này không gây hại cho nó, nếu không nó đã đi theo Vong Phượng, cần gì ở đây nương nhờ vào những tu sĩ nhỏ yếu.

Ầm! Ầm!

Sau khi Souza hành động, đất đá bên dưới Ngọc Trang lập tức chuyển động, chúng trồi lên bầu trời rồi ngưng tụ thành bốn bàn tay to hơn một trăm mét, bốn bàn tay ngăn cách ở bốn phía Ngọc Trang.

Sau đó bốn bàn tay đất to lớn này liền dùng sức mạnh to lớn đập tới, muốn tấn công Ngọc Trang từ bốn hướng.

“Ngài Giáo Chủ cẩn thận!” Những người dân liền kinh hô.

“Có thể ngăn cản không?” Cá thế nhân bản số bốn mươi và Mounir ngưng thần quan sát, mạng sống của họ phụ thuộc vào Souza Volterra, và kết quả trận chiến này, hiển nhiên bọn họ muốn tiếp tục sống.

“Không có tác dụng đâu!” Ngọc Trang từ tốn nói trong khi dùng một tay vung nhẹ xuống mặt đất.

Ầm! Ầm!!

Bỗng nhiên, bốn tảng đá khổng lồ xuất hiện từ hư vô, chúng chính là pháp thuật của Ngọc Trang, bốn tảng đá này đập mạnh xuống dưới, đánh vỡ hết bốn bàn tay đất khổng lồ, dị năng của Souza Volterra không tạo ra được một chút tác dụng.

“Souza đang bị áp đảo?” Mounir giật mình nói.

“Không thể nào!” Số bốn mươi kinh hãi.

“Ngài Giáo Chủ vô địch!” Người dân bên dưới hò hét.

“Pháp thuật… ta càng lúc càng hứng thú với nó!” Souza Volterra cười lớn như thể hắn ta không nhận ra bản thân bị áp đảo như thế nào, vẫn là một bộ dạng thong dong, hời hợt và có thêm một chút điên cuồng đó.

“Tiếp tục nào!” Souza Volterra cao giọng nói.

Hắn ta lại dùng thêm nhiều dị năng của Hệ Tự Nhiên như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, thậm chí có cả hệ Cảm Thức như tấn công bằng linh hồn, trấn áp tinh thần, có cả những hệ Điều Khiển – Khống Chế hòng làm Ngọc Trang mất đi sức chiến đấu.

Đáng tiếc, tất cả đều vô dụng!

Ngọc Trang chưa hề di chuyển, cô chỉ ở yên một chỗ rồi lẳng lặng nhìn vào Souza Volterra, bây giờ trông hắn ta giống như một tên hề đang diễn mấy trò xiếc nhạt nhẽo không thể tạo ra một chút tiếng cười nào.

Ngọc Trang chỉ đang tìm hiểu về bí mật của Souza mà thôi, hắn ta có thể dùng nhiều dị năng nên Ngọc Trang có hơi hiếu kỳ đôi chút.

Đáng tiếc toàn là những dị năng cơ bản, không mạnh mẽ gì cho lắm.

“Ngươi không cần nhảy nhót nữa!” Ngọc Trang đột nhiên nói ra.

“Ồ!?” Souza Volterra biết rằng Ngọc Trang đã không còn thời gian để hao phí với hắn nữa, cảm giác áp lực đến từ Ngọc Trang bỗng dưng tăng lên gấp hàng trăm lần, tựa hồ đang đang đứng trước sức mạnh của toàn bộ trời đất mà ngay cả Mặt Trời cũng không muốn ban cho hắn một chút ánh nắng ấm áp, sự cô lập tuyệt đối!

“Có vẻ như ta cũng không nên đùa giỡn nữa!” Souza trầm giọng cất tiếng nói.

“Tới đi, hãy cho ta thấy sức mạnh chân chính của cô!” 

“Như ngươi mong muốn!” Ngọc Trang chậm rãi lên tiếng, đôi mắt tĩnh lặng, thần thái tự tin kia vẫn chưa bao giờ thay đổi.

Keng! Keng!

Vài tiếng vang bén nhọn phát ra, một thanh kiếm màu vàng kim hiện giữa không trung, đây chỉ là một thanh kiếm nhỏ nhưng lại tỏa ra áp lực to lớn như là nó có thể đâm thủng hết mọi thứ trên đường.

Quang Minh Thần Kiếm!

Vù!!

Vừa xuất hiện, nó liền bắn nhanh về phía trước với tốc độ như một tia chớp để lại vô số tàn ảnh màu vàng rực rỡ, không khác gì một viên thiên thạch vĩ đại giáng xuống từ bầu trời, mang theo một luồng áp lực khủng khiếp làm cho mặt đất dưới dân Souza Volterra vỡ nát ra.

“Thật đáng sợ!!” Số bốn mươi trừng mắt hết cỡ.

“Quá khủng bố!!” Mounir Maya bần thần lẩm bẩm.

“Không sai, rất đáng để ta bỏ thời gian ở đây!” Souza Volterra cười lớn một cách điên cuồng, hắn ta không né tránh dù cho bị mũi kiếm sắc bén nhắm vào, rõ ràng một thanh phi kiếm pháp thuật này có thể giết chết hàng tá tu sĩ Ngũ Dương kỳ cùng lúc.

Tại sao một tên Souza Volterra tiến hóa cấp năm lại không sợ hãi?

“Tới đây đi!” Souza hét dài một tiếng, hắn ta đưa đôi tay nhấn mạnh ra đằng trước giống như đang tạo thành một cái thuẫn chặn đứng Quang Minh Thần Kiếm.

Trước những đôi mắt đang chăm chú, Quang Minh Thần Kiếm nhanh chóng tiếp cận Souza.

Vù! 

Không ngờ, chuyện lạ đã xảy ra, một luồng sức mạnh vô hình xuất hiện ở trước Souza, trước đôi bàn tay của hắn, chính nguồn sức mạnh kỳ lạ này đã cản trở Quang Minh Thần Kiếm, giúp Souza tránh khỏi cảnh bị Quang Minh Thần Kiếm đâm thủng ngực.

“HAHAHAHAHA!!!” Tiếng cười vang dội phát ra từ miệng của Souza, mồ hôi đổ xuống từ trên trán của hắn, Quang Minh Thần Kiếm chưa ngừng lại, nó vẫn đang cố gắng phá vỡ bức tường phòng ngự nhưng nó đang suy yếu bởi vì Souza vừa sử dụng một dị năng.

“Mạnh đấy nhưng chưa đủ, với năng lực Hấp Thụ, ta có thể trở nên bất khả xâm phạm!!” Souza Volterra nhàn nhạt nói, rõ ràng Quang Minh Thần Kiếm đang yếu dần đi, ánh sáng ảm đạm xuống, còn Souza thì đang trở nên mạnh mẽ, hắn đang hấp thụ năng lượng của Quang Minh Thần Kiếm.

“Lại thêm một dị năng!!” Người dân bên dưới không khỏi thốt lên.

“Đây chính là ngài Souza vĩ đại!!” Số bốn mươi cười to.

“Haha! Dù không đánh bại được cô gái kia nhưng ngài Souza vẫn không thể thất bại!” Mounir Maya nở nụ cười vui vẻ, nếu Souza bị đánh bại, điều này đồng nghĩa với việc hắn cũng bị Ngọc Trang bắt giữ, khó thoát khỏi cái chết.

Cuối cùng thì Mounir vẫn quan tâm đến mạng sống của hắn hơn là thắng bại của Souza Volterra.

“Có chút thực lực!” Ngọc Trang bình tĩnh nói, cô đang định tiếp tục tấn công thêm một lần nữa để đánh bật Souza Volterra nhưng một tiếng nói phát ra từ đằng xa đã làm cô chú ý.

“Souza Volterra, ăn một đấm của ta!” Tiếng nói thuộc về nữ giới, hay nói chính xác hơn là Taha Juma, thủ lĩnh được người đời xưng là Bất Khả Chiến Bại!

Sau một khoảng thời gian chạy theo sau Ngọc Trang thì Taha Juma cùng Chỉ Huy Cường Hóa – Sven Fluchter đã về tới Tòa Thành Fluchter để tiếp viện.

Taha Juma nhìn thấy Souza nên sự tức giận trong lòng tăng cao, không thể kiềm chế được hành động nên cô liền đổi hướng, tấn công Souza bằng một nắm đấm đầy uy lực, một quyền này có thể đánh bại luôn cả tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ.

“Cẩn thận!” Ngọc Trang liền thốt ra một tiếng để nhắc nhở Taha Juma đừng khinh thường Souza Volterra.

“Taha Juma?” Souza hời hợt liếc mắt nhìn vào Taha Juma, ngay sau đó, vẻ mặt của hắn ta trở nên bí hiểm.

“Cô tới rất đúng lúc, để ta kiểm tra dị năng của cô một chút nào!” Souza Volterra thản nhiên nói trong khi hấp thụ hoàn toàn Quang Minh Thần Kiếm.

Với một nguồn năng lượng khổng bị đang ở trong thân thể, Souza Volterra quay người đi, hắn ta đối mặt với Taha Juma, một nắm đấm vung mạnh ra ngoài.

Keng! Keng!

Lần này, không phải là dị năng gì, mà là một thanh kiếm màu vàng kim giống hệt như của Ngọc Trang.

Nhưng sức mạnh lại lớn hơn nhiều, có thể giết chết luôn cả tu sĩ Ngũ Dương hậu kỳ một cách dễ dàng như cắt bánh.

“Lùi lại đi Taha Juma!” Ngọc Trang lập tức muốn giải cứu Taha Juma vì cô cho rằng Taha Juma không đủ khả năng chống lại Souza Volterra.

“Taha Juma, nguy hiểm đấy!” Sven Fluchter vội vàng thốt ra.

“Đừng lo lắng! Tôi là Bất Khả Chiến Bại!” Đáp lại những tiếng nói nhắc nhở của mọi người, Taha Juma nở một nụ cười tự tin rạng rỡ, không hề sợ hãi Souza Volterra.

Nháy mắt sau, nắm đấm Taha Juma đâm sầm vào thanh kiếm vàng kim, cả hai vang chạm một cách trực tiếp nên tạo ra một luồng sóng xung kích mạnh mẽ thổi bật lên một lớp băng đá, đánh nát hết thực vật gần đó, thậm chí còn khiến cho cả mây trời bị tản đi.

Bụi mù bốc lên cao ngăn cản tầm nhìn từ bên ngoài, không ai biết chuyện gì xảy ra ở bên trong.

Liệu Taha Juma có còn sống sau đòn tấn công hủy diệt của Souza Volterra hay không?

Trước mắt thì mọi người vẫn không tin tưởng vào khả năng của Taha Juma cho lắm vì những gì Souza Volterra vừa thể hiện.

Một người hết sức mạnh mẽ với muôn vàn dị năng khó lường!

Thậm chí Souza còn chặn đứng luôn cả Quang Minh Thần Kiếm vốn chưa từng thất bại của Ngọc Trang.

Dương Khả, Tiêu Mị, Ngọc Trang, Sven Fluchter hay năm người đồng hành với Taha Juma, thậm chí là Souza Volterra cũng ngừng hành động trong vài giây để chờ xem kết quả với gương mặt chờ mong.

“Hây!” Sau một vài giây, một tiếng hét dài vang lên từ bên trong khói mù, Taha Juma với một thân thể hoàn chỉnh, không bị tổn thương dù chỉ là vết thương ngoài da nhảy ra từ khói bụi, cô ta đưa một ngón tay chỉ thẳng vào Souza Volterra.

“Hôm nay ngươi đừng hòng thoát khỏi đây!”

“Haha! Đúng như ta dự đoán, với Hấp Thụ và Phục Chế cũng không thể đánh bại vị thủ lĩnh Bất Khả Chiến Bại – Taha Juma, xem ra dị năng của ngươi không phải chỉ đơn giản là Trao Đổi Chất nhỉ?” Souza Volterra cười nhạt một tiếng.

“Ngươi biết rất nhiều!” Sắc mặt của Taha Juma thay đổi đột ngột vì cô cảm thấy bí mật vừa bị Souza Volterra tìm thấy.

“Tất nhiên, ta có hơn mười loài dị năng hệ cảm nhận cơ mà?” Souza Volterra hờ hững nói.

“Được rồi, quá đủ cho một ngày mệt mỏi, ta nghĩ chúng ta nên từ biệt thôi!” Souza bỗng dưng muốn rút lui, hắn chiến đấu nhiều lần trong một ngày, dù có nhiều dị năng gia tăng sức khỏe, sức hồi phục cũng không thể giúp hắn ta đứng vững nếu như còn ở lại đây.

Ngoài trừ Taha Juma, Bất Khả Chiến Bại cực kỳ khó lường, lại còn có thêm cả Ngọc Trang, một vị Hồng Y Giáo Chủ đến từ Quang Minh Giáo Đình.

Trước đó không lâu, hắn ta gửi một Venger Thức Tỉnh giả mạo tới tiếp chiến với Taha Juma cũng chỉ là muốn kiểm tra một chút mà thôi, nếu không hắn ta đã tới tìm Taha Juma sau khi xử lý đám thủ lĩnh khác rồi chứ không tìm tới Tòa Thành Fluchter này làm gì.

Hắn ta có một kế hoạch vẹn toàn, nhưng sự xuất hiện của Ngọc Trang chính là nhân tố thay đổi kế hoạch của hắn.

Souza không nắm chắc đánh bại Taha Juma cho nên hắn muốn bày ra một kế hoạch rằng tất cả thủ lĩnh bị đánh bại với Venger Thức Tỉnh, điều này cho phép hắn trở thành đồng minh với Taha Juma, sau đó hắn ta sẽ còn nhiều cơ hội đánh bại Taha Juma sau khi biết rõ sức mạnh của cô ấy nằm ở đâu.

“Không phải ta đã nói rồi sao? Ngươi không thể rời khỏi đây!” Ngọc Trang đưa mắt nhìn vào Taha Juma trong một giây, sau đó cô lên tiếng nói với Souza Volterra.

Ngọc Trang cũng bị bất ngờ vì Taha Juma không bị làm sao cả dù nhận trọn đòn công kích mạnh mẽ đó.

“Cô cần nhiều sức mạnh hơn nữa nếu muốn giữ chân ta ở lại đây!” Souza Volterra cười khẽ một tiếng.

“Sức mạnh? Ta có nói rằng ta đã dùng toàn bộ sức mạnh ư?” Ngọc Trang từ tốn trả lời, giây lát sau, toàn bộ ánh sáng đều ảm đạm, bầu trời tối đi, Mặt Trời bị phai mờ, tất cả ánh sáng đang ngưng tụ thành một vầng hào quang hoàn mỹ, tuyệt đẹp quanh Ngọc Trang.

“Thái Dương Thần Quang!” Giọng nói nhẹ nhàng phát ra từ Ngọc Trang.