Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 824




Hai Thiên Thần Hộ Vệ đứng trước đòn tấn công là thiên thạch hắc ám và lôi điện hắc ám.

Xẹt! Ầm!

Một Thiên Thần Hộ Vệ dùng hai tay cầm kiếm rồi bổ xuống từ trên cao, thanh kiếm dài tỏa sáng chói lóa rồi biến thành một vệt sáng nhỏ cắt quả thiên thạch làm đôi, còn tạo ra một vệt kiếm dài hơn một ngàn mét, hai phần thiên thạch bị cắt tách ra rồi rơi xuống mặt đất tạo ra một vụ nổ lớn, nhiệt độ trong không khí tăng nhanh, băng tuyết gần đó liền tan chảy thành nước.

Rầm! Rầm!

Thiên Thần Hộ Vệ còn lại thì đối đầu trực tiếp với tia lôi điện hắc ám bằng cách điều khiển đôi cánh biến thành tầm khiên bảo vệ ở đằng trước, lôi điện đầm sầm vào đôi cánh nhưng không thể làm được gì, còn bị đôi cánh đánh tan.

Thiên Thần Trảm!

Thiên Thần Quang Dực!

Mỗi một đòn tấn công nhẹ nhõm hay một bộ phận cơ thể của Thiên Thần Hộ Vệ đều là thứ vũ khí đáng sợ nhất đối với kẻ địch.

Chưa hết, một Thiên Thần Hộ Vệ nhanh chóng quyết định phản công bằng cách cầm thanh kiếm làm tư thế chuẩn mực, hai tay cầm chuôi kiếm, mũi kiếm hướng xuống dưới đất, năng lượng thần thánh lan tỏa ra xung quanh như thể đang thực hiện một nghi thức gì đó.

“Thiên Thần Phán Quyết!”

Một giọng nói lạnh lùng không cảm xúc vang lên từ Thiên Thần Hộ Vệ, đôi mắt nghiêm nghị ánh lên tia sáng lóa mắt.

Sau tiếng nói kia, cả thế giới bỗng nhiên yên tĩnh lại, ánh sáng Mặt Trời trở nên ảm đạm, mất đi màu sắc vốn có, một thanh kiếm tỏa sáng to hơn cả ngàn mét đang lao xuống từ bầu trời, thanh kiếm này cực kỳ bá đạo, giống như một sự trừng phạt của Thần Linh xuống thế giới loài người.

Nếu như nói Quang Minh Thần Kiếm của Ngọc Trang là thanh kiếm của chính nghĩa, thanh kiếm của cái thiện, cũng là thanh kiếm của quang minh xua đuổi hắc ám trên thế gian, mang lại cho chúng sinh niềm hạnh phúc và an lành thì Thiên Thần Phán Quyết chính là thanh kiếm phán quyết xóa sổ mục tiêu của chúng, lạnh lùng, vô tình, không một chút lòng thương tiếc, không hề có sự khoan dung!

Thiên Thần Hộ Vệ còn lại cũng thực hiện hành động tiếp theo sau khi chống đỡ lôi điện hắc ám, đôi cánh trắng tinh khôi tuyệt đẹp vỗ nhẹ để đưa Thiên Thần Hộ Vệ lên thẳng trên không trung, Thiên Thần Hộ Vệ từ từ nhìn xuống dưới, tập trung vào một Venger Vương Giả, đôi cánh màu trắng mở rộng, năng lượng thần thánh vĩ ngạn tỏa ra từ Thiên Thần Hộ Vệ biến nó giống như một vị Thần Linh đang giữa trần thế.

Thiên Thần Hộ Vệ lạnh lùng cất tiếng nói: “Thần Phạt!”

Cùng lúc đó, năng lượng thần thánh đang bao quanh Thiên Thần Hộ Vệ bỗng nhiên biến thành một vòng tròn pháp thuật cực lớn và tối nghĩa, vòng tròn pháp thuật chuyển động nhanh chóng giống như các bánh răng tinh xảo đang kết nối lại với nhau, sau cùng tạo ra một cột sáng to hơn mười mét bắn thẳng đến vị trí của Venger Vương Giả.

Rầm!

Thiên Thần Phán Quyết giáng xuống thành phố ngủ đông, trong một khoảnh khắc, toàn bộ âm thanh đều biến mất, một vụ nổ khổng lồ xuất hiện giữa thành phố.

Vù!

Thần Phạt đánh thẳng xuống một Venger Vương Giả, ánh sáng quá mạnh khiến cho tất cả mọi người đều phải nhắm mắt lại, lúc mở ra thì họ nhìn thấy một cái hố sâu ngay vị trí của Venger Vương Giả bị Thần Phạt nhắm trúng.

Hai đòn tấn công của Thiên Thần Hộ Vệ đều là pháp thuật cao cấp của Thiên Sứ tộc, mọi người lặng người nhìn dấu vết do chiến đấu để lại, một ngọn lửa lớn đang cháy ở đó, sóng xung kích vẫn chưa ngừng lại, cả một thành phố bị san bằng, để lại một khoảng đất trống với khói bụi mù mịt, bọn họ không nhìn thấy Venger Vương Giả nữa.

Cảnh giới của Thiên Thần Hộ Vệ là Tứ Dương đỉnh phong, bằng với Ngọc Trang nhưng lực chiến đấu của chúng quá đáng sợ.

Thông thường, tu sĩ Thiên Địa Nhị Dương có thể chiến thắng tu sĩ Tứ Dương sơ kỳ.

Thiên Địa Tam Dương có thể đánh thắng tu sĩ Ngũ Dương sơ kỳ.

Thiên Địa Tứ Dương thì thắng luôn cả tu sĩ Lục Dương sơ kỳ.

Hiển nhiên rằng không tính đến thể chất hay pháp thuật mạnh mẽ của hai đối thủ, chỉ tính lực chiến ở trạng thái bình thường nhất, không ảnh hưởng bởi nhân tố khác. Còn một điều nữa, tu sĩ Thiên Địa Tứ Dương phải đột phá Thiên Địa Nhị Dương và Thiên Địa Tam Dương, duy trì trạng thái đột phá giới hạn về cảnh giới từ thấp đến cao mới bảo đảm khả năng đánh thẳng đối thủ Lục Dương sơ kỳ, nếu không thì chiến lực sẽ bị giảm xuống.

Thiên Thần Hộ Vệ, Tứ Dương đỉnh phong, nhưng lại dễ dàng tạo ra hai đòn tấn công có thể đánh bay luôn cả tu sĩ Lục Dương trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ, đỉnh phong!

Điều đó cho mọi người đoán được phần nào về sức mạnh của vị Hồng Y Giáo Chủ, Nguyễn Ngọc Trang, danh hiệu Nữ Thần Quang Minh!

Thiên Hoàng Quy nói với vẻ mặt rung động: “Có thật là Thiên Thần Hộ Vệ chỉ là thuật pháp hay không? Tại sao ta lại cảm thấy run sợ bọn chúng?”

Thiên Hoàng Quy vừa lắc đầu vừa nghĩ thầm:

“Vô lý, trước khi mất đi bản nguyên Thiên Quy Song Linh Hành, ta chính là Thiên Hoàng Quy đã tinh lọc huyết mạch, luyện ra một phần huyết thống của Thần Thú Huyền Vũ! Không thể nào lại yếu thế hơn Thiên Thần Hộ Vệ!”

“Bọn chúng thậm chí còn không phải là một sinh linh…” Thiên Hoàng Quy vừa nuốt một ngụm nước bọt vừa nói, nó nghĩ đến một khả năng khác khiến nó rùng mình.

“Chẳng lẽ, chúng đến từ bên ngoài kia?” Thiên Hoàng Quy ngẩng đầu nhìn bầu trời, vẻ mặt mê mang.

Nguyệt Linh dùng Luyện Phù Thánh Bút đánh bay hàng đống Dark Venger, bọn chúng đang suy yếu vì ngủ say, lại truyền năng lượng cho Venger Vương Giả nên không thể chống lại Nguyệt Linh dù số lượng rất lớn, ngoài việc bị ảnh hưởng từ trận chiến khiến chúng thê thảm, chúng còn bị tấn công bởi pháp thuật từ các Thái Dương Thần Vệ nên chúng không thể tiếp cận trung tâm thành phố, đánh phải thay đổi mục tiêu là Thái Dương Thần Vệ.

“Mọi người hãy bình tĩnh, chúng ta không được phép để đám Dark Venger này rời khỏi thành phố!” Sven Fluchter khuếch đại âm thanh nhờ vào linh lực để chấn chỉnh tinh thần của các Thái Dương Thần Vệ khác, họ đang bị thu hút bởi trận chiến giữa Ngọc Trang và hai Venger Vương Giả.

“Vâng!”

Mọi người đồng thanh nói, sau đó chú ý vào Dark Venger, pháp thuật ngũ hành bắn xuống như một cơn mưa chôn vùi hàng trăm, hàng ngàn Venger.

Một số Thái Dương Thần Vệ hoàn thành nhiệm vụ khác cũng đang tập trung tới đây giúp đỡ, cản đường đám Dark Venger đang đói bụng là một chuyện nhỏ, họ chỉ cần kéo dài thời gian cho đến khi Quân Đoàn Gaia tiếp viện là có thể quét sạch Dark Venger.
Trung tâm thành phố ngủ đông, ảnh hưởng từ vụ nổ quá kinh hoàng khiến cho mọi người không thể nhìn thấy rõ cảnh vật nữa.

Nguyệt Linh chợt nói khẽ: “Chúng vẫn còn sống.”

Vù!

Nguyệt Linh vừa dứt lời thì hai bóng đen bay ra từ ngọn lửa lớn, chúng là Venger Vương Giả, tuy còn sống như chúng bị thương rất nghiêm trọng.

Một Venger Vương Giả bị đâm ngang hông bởi mũi kiếm ánh sáng lớn khiến nó gần như bị cắt làm đôi.

Một Venger Vương Giả thì có thêm một cái lỗ hổng lớn thông suốt từ trước ra sau, máu tươi màu tím đen vẫn đang chảy ồ ạt.

Tất cả đều là vết thương trí mạng, chúng còn bị thiêu đốt, da vẻ không còn hình dạng ban đầu, nhìn chúng rất thê thảm, thế nhưng không người nào cảm thấy vui mừng vì vết thương trên người Venger Vương Giả đang khép lại với một tốc độ nhanh, chúng hồi phục hoàn toàn trong chưa đầy mười giây.

“Khả năng giống như Derek à?” Nguyệt Linh nhẹ giọng lẩm bẩm.

Derek là Phó Đoàn Trưởng của Quân Đoàn Gaia, người sở hữu dị năng “Tái Sinh” cho phép Derek xông lên đầu trong mỗi trận chiến mà vẫn sống sót.

Dị năng “Tái Sinh” của Venger Vương Giả còn mạnh mẽ hơn cả Derek, vết thương kia không phải là thương thế vật lý bình thường mà là pháp thuật cao cấp của Thiên Sứ tộc, bên trong có chứa năng lượng thần thánh kỳ vĩ, thế nhưng Venger Vương Giả vẫn chống lại được năng lượng thần thánh kia nhờ vào năng lượng hắc ám của chúng.

Hai Venger Vương Giả đồng thanh gào thét: “GRAA!”

Sau đó chúng liền tiếp tục tấn công với sự phẫn nộ, một Venger Vương Giả điều khiển năng lượng hắc ám ngưng tụ quanh thân thể tạo thành một quả cầu hắc ám khủng bố, sau đó quả cầu kia bắn ra một tia sáng hắc ám đến Thiên Thần Hộ Vệ.

Venger Vương Giả kia thì biến đổi một cánh tay thành thanh kiếm hắc ám và nhanh chóng khiến nó to lớn hơn cả cơ thể, cuối cùng, thanh kiếm hắc ám rời khỏi thân thể của nó rồi biến thành một vệt sáng lóe lên rồi mất hút, một thanh kiếm lao nhanh tấn công Thiên Thần Hộ Vệ, không những vậy, thanh kiếm còn đang tỏa ra lôi điện đáng sợ nữa.

Ngoài ra, sức mạnh của Venger Vương Giả cũng đang tăng lên so với lúc bắt đầu trận chiến, giờ đây chúng không khác gì tu sĩ Lục Dương trung kỳ, hậu kỳ nhờ vào khả năng sử dụng và khống chế dị năng và năng lượng tốt hơn.

Hai Thiên Thần Hộ Vệ không phòng ngự, mặc cho tia sáng hắc ám và thanh kiếm hắc ám xuyên qua cơ thể mình giống như Thiên Thần Hộ Vệ là một ảo ảnh vậy, đòn đánh của Venger Vương Giả không trúng Thiên Thần Hộ Vệ.

Thiên Sứ Quang Ảnh!

Nơi nào có ánh sáng, nơi nào Thiên Thần Hộ Vệ nhìn thấy thì nó có thể đến vị trí đó ngay lập tức, giống như là dịch chuyển tức thời của Linda.

Venger Vương Giả giật mình khi thấy hai Thiên Thần Hộ Vệ không bị làm sao cả, chúng định tiếp tục tấn công thì Thiên Thần Hộ Vệ lại nhanh hơn một bước.

Một Thiên Thần Hộ Vệ mở rộng đôi cánh rồi tỏa ra vầng hào quang thần thánh bao phủ hai Venger Vương Giả khiến hai bọn chúng rít gào vì đau đớn, giống như thân thể, năng lượng trong người chúng đang bị hòa tan bởi thứ ánh sáng chói lóa đáng sợ kia.

Một Thiên Thần Hộ Vệ trừng mắt tỏa ra cảm giác áp bách kinh hoàng giáng thẳng lên hai Venger Vương Giả khiến cho tinh thần của chúng rơi vào hỗn loạn, một cảm xúc khiếp hãi tràn ngập tâm linh của chúng, thậm chí chúng còn khụy một gối xuống mặt đất, không dám nhìn thẳng vào Thiên Thần Hộ Vệ, mặt đất dưới chân chúng bị ép đến sụp lún, sâu tận mấy chục mét.

Hào Quang Thần Thánh!

Thiên Sứ Thần Uy!
Hai pháp thuật bá đạo áp chế kẻ địch!

Venger Vương Giả đau khổ chưa lâu, chúng lại tiếp tục tiến hóa thích nghi với chiến trường, một Venger Vương Giả dồn năng lượng hắc ám vào đôi mắt rồi trừng thẳng vào Thiên Thần Hộ Vệ, Venger Vương Giả còn lại thì tập trung năng lượng hắc ám rồi tỏa ra như một vầng hào quang đen tối, bọn chúng tự mình xóa bỏ hết trạng thái bất lợi!

Thiên Thần Hộ Vệ không biểu tình, không cảm xúc, lạnh nhạt đến khiến người khác khó thở!

“Thái Dương Thiên Thần!”

Cả hai Thiên Thần Hộ Vệ đột nhiên cháy bừng lên ngọn lửa màu hoàng kim, không, nó không phải là ngọn lửa, nó là hiệu quả khi Thiên Thần Hộ Vệ tiến vào trạng thái chiến đấu nghiêm túc, năng lượng thần thánh quá lớn tạo ra đặc hiệu hình ảnh đó thôi.

Thái Dương Thiên Thần cho phép Thiên Thần Hộ Vệ gia tăng lực chiến từ hai lần đến mười lần, với trình độ của Ngọc Trang, chúng dễ dàng đạt mức độ gia trì cao nhất là mười lần!

Thái Dương Thiên Thần cũng là một trạng thái chiến đấu của Thái Dương Thần Vệ, họ được ban tặng bởi Thất Thánh Đại Thiên Sứ, tuy nhiên, không phải Thái Dương Thần Vệ nào cũng sử dụng ra được trạng thái chiến đấu kia, họ cần phải hấp thụ một loại sức mạnh năng lượng cao cấp bắt nguồn Bản Nguyên Thần Thánh của Thiên Sứ tộc.

Ầm!

Hai Thiên Thần Hộ Vệ triển khai tấn công hai Venger Vương Giả, tốc độ khủng khiếp, lực lượng đáng sợ áp đảo, khả năng chiến đấu tuyệt vời một cách khó tin, tất cả điều đó đẩy hai Venger Vương Giả vào tình thế bị đánh mà không thể phản công lại, chúng cứ như bao cát bị chém bởi Thiên Thần Hộ Vệ, cơ thể cứ sụp đổ hay bị tách ra thành nhiều mảnh rồi hồi phục.

Rầm! Rầm! Rầm!

Vài phút sau, Venger Vương Giả thích ứng với cường độ chiến đấu, chúng bắt đầu tạo ra những đòn tấn công đáp trả đánh bay Thiên Thần Hộ Vệ, cả hai bên rơi vào vòng chiến quyết liệt, khu vực năm km trong trung tâm thành phố bị nghiền nát.

“Trận chiến bên trong thành phố quá khủng khiếp, tôi không bao giờ nghĩ đến việc có sinh vật mạnh mẽ đến như thế!” Mounir Maya nói với vẻ mặt kinh hãi, chấn động từ trận chiến cứ liên tục truyền ra từ thành phố, ai cũng cảm nhận ra sự ác liệt trong đó.

“Chúng ta hãy làm tốt nhiệm vụ, mọi thứ còn lại hãy tin tưởng vào Giáo Chủ!” Sven Fluchter trầm giọng nói ra.

Taha Juma liếc mắt nhìn trung tâm thành phố một cái rồi cô tiến về phía trước, vượt qua phòng tuyến của Thái Dương Thần Vệ, cô nhàn nhạt nói ra:

“Tôi nên ra tay rồi, mọi người hãy lùi lại đi.”

Sven, Mounir Maya hay các Thái Dương Thần Vệ vừa nghe xong, bọn họ giật mình rồi vội vàng lùi ra phía sau, tránh xa Taha Juma.

Taha Juma cười khẽ trong khi nói: “Hủy Diệt!”

Ầm!

Taha Juma vung một quyền bình thường, trong tầm mắt của mọi người, toàn bộ Dark Venger đang đứng trước nắm đấm nhỏ nhắn kia đều bị đánh thành tro bụi, mấy ngàn Dark Venger bị quét sạch, tất cả chỉ còn lại một dạng năng lượng kì dị màu đen tuyền như thể chúng đang hấp thụ ánh sáng vậy.

“Taha Juma, Bất Khả Chiến Bại!” Sven Fluchter lẩm bẩm một tiếng.

Mounir Maya đổ mồ hôi đầy đầu: “Ngay cả Souza Volterra cũng không dám nói hắn có thể chiến thắng Taha Juma.”

“Rốt cuộc thì dị năng của cô ấy là gì?”

Ở một bên khác, ngay giữa thành phố ngủ đông, trận chiến vẫn đang tiếp diễn với cường độ cao, bốn bóng người khổng lồ cao hơn mười mét đang di chuyển bằng tốc độ mắt thường không theo kịp, cứ va chạm mạnh vào nhau rồi tách ra.

Dương Khả ngây người nói: “Chúng đã có thể đánh ngang tay với Thiên Thần Hộ Vệ rồi sao?”

Tiêu Mị thấp giọng nói ra: “Tôi chưa bao giờ nhìn thấy Thiên Thần Hộ Vệ của chị Ngọc Trang bị ngăn cản lâu đến vậy.”

“Venger Vương Giả, một sinh vật rất đáng sợ!” Thiên Hoàng Quy híp mắt trong khi nói.

Nguyệt Linh thản nhiên nói: “Chúng rất mạnh!”

Sau đó Nguyệt Linh bay đến gần Ngọc Trang trong khi nói:

“Ngọc Trang, tôi nghĩ chúng ta đã thu thập đủ thông tin về chúng, nên kết thúc thôi.”

“Một người một con, như thế nào?”

Ngọc Trang điềm tĩnh nói ra: “Tôi nghĩ rằng chúng vẫn chưa đánh thức sức mạnh tiềm ẩn của chúng nhưng hôm nay như thế là đủ rồi, một lần nữa, chúng ta phải đánh giá lại mức độ nguy hiểm của Venger Vương Giả và cần lập ra một phương án đối phó tốt nhất.”

“Nên kết thúc thôi!”

Ngọc Trang và Nguyệt Linh di chuyển về phía trước trong khi Thiên Thần Hộ Vệ lui lại đứng sau lưng của họ.

Hai Venger Vương Giả nhìn thấy kẻ địch hành động lạ, chúng cảnh giác cao độ, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Ngọc Trang và Nguyệt Linh, chúng cảm thấy toàn thân căng thẳng, một cảm giác nguy hiểm cùng cực ập xuống rồi khóa chặt chúng, không thể nào tránh khỏi.

“Gào!” Venger Vương Giả há to miệng rồi hống, âm thanh chấn động liên hồi.