Quang Vinh Đế Phong Lưu

Chương 85




Ở phương bắc có một truyền thuyết về một vị thế thần ông tên là avata. Ông xuất hiện trong thời kì phương bắc loạn lạc chiến tranh liên miên giữa các đất nước. Ông mang trong mình sức mạnh của cả năm nguyên tố trong ngũ hành là kim mộc thủy hỏa thổ. Với thực lực mạnh mẽ ông đã hàng phục tất cả các đất nước và liên minh họ lại trở thành liên minh phương bắc hùng mạnh như ngày nay. Sau khi liên minh hình thành thì ông cũng biến mất một cách bí ẩn mà không ai biết là ông đã đi đâu. Có người bảo ông đã chết có người lại nói ông ở ẩn...Nhưng chắc chắn một điều ông chính là một thần vị ( tu vi đến thần sẽ có thần vị) với danh xưng thế thần. Đó là truyền thuyết mà đứa trẻ phương bắc nào cũng được mẹ kể cho nghe trước khi ngủ và nó đã ấp ủ bao ước mơ của lũ trẻ.

Và đó cũng là câu chuyện mà kata và gita được nghe kể. Hai người là bạn thanh mai trúc mã với nhau từ nhỏ. Hôm nay, cả hai cùng đi ra biển bắc bắt cá vào một ngày cuối đông như thường lệ: 

-Này gita cậu có nghĩ thế thần tồn tại không?

-Kata cậu hỏi tớ câu này không biết bao nhiêu lần rồi. Theo bố tớ bảo thì nó chỉ là truyền thuyết mà thôi làm gì có thật chứ. Mà thôi hôm nay tớ sẽ cho cậu thấy kĩ năng câu cá thần sầu của tớ.

-Thôi đừng có mà khoác lác ai chứ cậu thì tớ còn lạ gì nữa mau tập chung câu đi tối không có con nào là đói đấy ở nhà chả còn mấy cá nữa đâu mà đoàn đi săn vẫn chưa thấy về đâu.

-Sí cậu lo gì theo linh cảm của tớ hôm nay nhất định sẽ có cá to. Mà sắp tới nghe trưởng làng nói là sẽ có thầy giáo cuả học viên liên minh phương bắc tới làng ta kiểm tra tư chất cậu có tham gia không?

-Cậu hỏi như không tất nhiên là tớ tham gia rồi cậu quên là tớ sẽ trở thành một người vĩ đại như thế thần à? Hay cậu cũng tham gia đi kinh phí tớ bảo mẹ đóng cho cả hai cũng được đằng nà lúc cha cậu về thì bảo cha cậu trả cũng được.

-Tớ thấy hay là thôi đi nghe già bảo mười mấy năm nay làng ta chưa có ai đủ điều kiện gia nhập cả tiền đó thà để đổi lấy ít vũ khí trang bị còn hơn.

-Sao cậu lại tự ti vậy chỉ cần chúng tuyển không những được đi học trở thành cường giả mà còn được thưởng tiền nữa cậu quên sao?

Cứ như vậy một nam một nữa mải mê tranh cãi trên một chiếc thuyền nhỏ mà không để ý cần câu của họ đang rung động. Cho tới khi chiếc cần sắp rời khỏi tàu thì họ mới nhận ra:

-Kata này cậu xem cắn câu rồi mau lấy lưới nhanh nhanh.. tớ đã nói gì nào?

Nhưng gita kéo mãi mà cũng không thể kéo nổi con cá lên mà còn bị nó chống trả quyết liệt. nó lôi cả con thuyền lao về phía trước khiến kata phải lui lại phía sau để lái thuyền. Cả hai vô cùng căng thẳng vì đây là một con cá rất to và hai người phải dùng hết sức mới có thể có cơ may bắt được. Ngay cả thở mạnh họ cũng không dám vì sợ thoát lực con cá chạy maatslao qua các tảng băng trôi họ càng ngày càng đi xa và sức con cá cũng yếu dần. Khi chôi được một đoạn nữa thì con cá đã khá yếu lúc này gita đã có thể kéo nó bơi vòng vòng trên mặt nước nông rồi. Khi lên gần mặt nước con cá cũng lộ ra thân hình đồ sộ của mình. Nhìn thấy con cá gita gieo lên:

-Kata mau xem một con tuyết ngư khổng lồ nó ít cũng phải hai mét. Lần này chúng ta vớ bẫm rồi. Nó bắt đầu yếu đi rồi mau lấy cho tớ cái lao nào.

Nhận lấy cây laokata đưa cho, gita kéo con cá lên gần mặt nước rồi găm luôn cây giáo vào giữa chán của con cá. Nhận đau con cá vùng vẫy quyết liệt khiến cho con thuyền chòng chành muốn lật. Thấy không ổn cả hai quyết định chuyển lên một tảng băng trôi lớn gần đó để có điểm tựa chống lại con cá. Nhưng họ vẫn xem thường cú giẫy chết của con cá. Nó biết mình không thể thoát nên quyết định cá chết lưới rách với hai tên nhân loại này. Con cá vùng vẫy va chạm vào những tảng băng trôi gần đó khiến chúng vỡ vụn đổ sụp xuống biển. Tuy nhiên gita và kata vẫn kiên trì và bám chặt lấy tảng băng của họ.

Cuối cùng trời không phụ lòng người, con cá cũng chết và nó được hai người kéo lên bờ. Nhìn ngắm con cá khổng lồ nằm trên mặt băng hai người cảm thấy thỏa mãn với những gì mình bỏ ra. Cả hai nằm nghỉ trên mặt băng lúc này họ rất mệt với con cá kia rồi họ cần thời gian để hồi lại. Trong khi họ đang nằm thì một khối băng hình cầu nổi lên nó phát ra những ánh sáng nhu hòa thu hút ánh mắt của hai người.khi ánh sáng tán đi qua lớp băng trong suốt họ thấy một cậu bé trạc tuổi họ đang bị đông cứng trong tảng băng với tư thế đang ngồi thiền hai tay chắp vào nhau. Bỗng nhiên cậu bé mở mắt. Hơ ngẩn người ra một chút hai người cùng lao vào phá băng giúp cậu bé kia. Nhưng khi hai người mới gõ được vài nhát thì tảng băng đã vỡ nát cậu bé ngã xuống và gita đỡ được cậu. Lúc này cậu bé hai mắt nhắm nghiền hơi thở đều đều như đang ngủ vậy nhưng bỗng nhiên cậu bé thốt lên:

-Các cậu muốn đi trượt tuyết cùng mình không? 

Nghe thấy câu hỏi của cậu bé cả hai đều giật mình. Nhưng thấy vẻ mặt hồ hởi của cậu bé họ mới thở phào. Để cậu bé xuống gita bắt đầu hỏi:

-Cậu là ai?tại sao cậu lại ở trong tảng băng đó

Nghe thấy gita hỏi cậu bé đưa tay lên tỏ ra vẻ suy tư rồi nói:

-Mình tên là faseker còn tại sao mình ở trong đó thì mình không nhớ nữa mà abor đúng rồi abor cậu có ổn không.

Giật mình cậu bé chạy vào giữa tảng băng lúc này đang có một con bồ khổng lồ màu trắng đang thu mình ngủ.