Quốc Thuật Hung Mãnh

Quốc Thuật Hung Mãnh - Quyển 4 Chương 14: Cơn giông trước trời mưa




Ngày quyết đấu giữa Hà Nam bang cùng Bưu Thịnh Đường ngày càng gần, toàn bộ thế lực ngầm ở thành phố S đều thay đổi bộ mặt hẳn, ngay cả Nam Kinh bang đang ầm ĩ với Thanh Trúc bang cũng yên tĩnh hơn nhiều.



Trung Nghĩa đường, Hòa Tín Đường, Bưu Thịnh Đường, Hà Nam bang, Nam Kinh bang đã đạt thành hiệp nghị, mở cuộc đánh cược. Tất nhiên mở cuộc tỷ thí này, mồng một pháo phóng không xong, ai nói rằng ngày rằm không thể phóng chứ, đã mời nhiều võ sư quyền thủ như vậy, chỉ đánh mười một trận chắc chắn không có lời, cũng không phù hợp với xu thế hiện tại.



Vì thế Trung Nghĩa đường công bố ra ngoài, mười một trận đầu là Bưu Thịnh Đường đấu với Hà Nam bang, quyết định chuyện của bọn họ. Những trận đấu phía sau, dùng tiền thưởng kếch xù hấp dẫn quyền sư, nhân cơ hội này, có khả năng khôi phục bảng xếp hạng quyền sư ở thành phố S.



Vài năm gần đây, vùng duyên hải Chiết Giang cá cược đấu quyền đang dần phát đạt, đổ quyền (cá cược đấu quyền) chính quy hay không chính quy đều rất nhiều, dù ở trung tâm thành phố S, nhưng ở phương diện này lại rất lạc hậu, nhìn sàn đổ quyền mỗi ngày thu vào lượng lớn tiền bạc, những lão đại chuyên kinh doanh hắc ám đều đỏ hồng con mắt, thế nhưng thoáng cái đưa ra số lượng tiền lớn mời quyền thủ, đối với những lão đại kinh doanh hôi hắc bạch tam sắc (*) hiện đại mà nói, cũng không phải dễ dàng như vậy. Hiện tại vừa vặn Bưu Thịnh Đường quyết đấu cùng Hà Nam bang, không tiếc động tới căn cơ mời quyền thủ tư về, mọi người chỉ cần xuất ra chút tiền thưởng, tiến theo dòng nước, cớ sao lại không làm chứ?



Về phần sàn đấu quyền, Trung Nghĩa Đường vốn có sẵn sàn đấu, đồng ý cung cấp, nhưng mọi người đều không muốn, nếu cứ như vậy, lần này đấu quyền kết thúc, chẳng phải bị người ta quản chế sao! Liền có người đưa ra ý kiến mọi người cùng xây dựng một sàn đấu mới, nhưng mà thời gian không kịp, Thang Thần Long không hổ bản sắc kiêu hùng, lập tức đưa ra sàn đấu quyền, mời mọi người đánh giá giá trị, phân chia cổ phần, mời mấy nhà thu mua.



Trung Nghĩa Đường tự nhiên chiếm ba mươi lăm phần trăm, bốn mươi phần trăm khác do Hòa Tín đường, Nam Kinh bang, Bưu Thịnh Đường, Hà Nam bang chia làm ba. Hòa Tín Đường và Nam Kinh Bang chiếm một phần, nhân vật chính Bưu Thịnh đường cùng Hà Nam bang chiếm phần thứ hai, còn phần còn lại bên nào thắng đấu quyền liền là của bên đó. Còn hai mươi phần trăm còn lại, để phân chia cho các thế lực khác.



Sự tình bàn bạc xong, mọi người nhận đủ lợi ích đều nhất trí, vận dụng quyền lực cùng tài chính hấp dẫn tiền thưởng cái nơi đổ vào thành phố S.



Hà Nam bang bên kia thế nào thì không biết, Bưu Thịnh Đường bên này, Dương gia mời tới ba người, tự nhiên có người của Dương gia, còn có Trần Nhị Trụ của Nam Kinh bang, Bạch lão gia tử, hai người này cũng coi như người trong nhà của Bưu Thịnh đường, chỉ có người Hướng Sơn mời tới, Thịnh tỷ từ đạo nghĩa phải nói chuyện với Hướng Sơn một chút.



Khang Thuận Phong vẫn đang từ luyện tập cảm một một tầng đấu pháp mới, đem hai mươi năm học đấu pháp quyền thuật dung hợp một chỗ, cũng không phải chuyện dễ dàng, hơn nữa là trước đại chiến một đêm. Bất giác, đấu pháp của hắn đã dung nhập một chút thái cực, cũng là thời kỳ chuyển biến, cảm ngộ lần này gia tăng độ khó lớn.



Từ ngày hôm qua vào phòng, hắn đã không ra ngoài, ăn uống đều do Hướng Sơn gọi tới phòng cho hắn, ngay cả khi đi tắm, đi vệ sinh hắn cũng suy tư, có thể tự nhiên luyện ra mấy chiêu thủ pháp.



Tiểu thuyết võ hiệp thời cổ nói bế quan, cũng không có lửa thì làm sao có khói, giai đoạn này chính là võ công, đấu pháp đến thời kỳ dung hợp nhất định, hoặc là thời kỳ đột phá bình cảnh.



Hướng Sơn cũng không quấy rối hắn, đi ra ngoài luyện quyền với đám bạn bè, bớt chút thời gian chỉ điểm cho Hồ U một chút. Hắn chỉ điểm cho Hồ U rất tận tình, có chút ý tứ hoàn nghệ (trả lại tri thức), lúc trước ông nội, cha của Hồ U đã chỉ điểm Trạc Cước cho hắn.



Chạng vạng, Thịnh tỷ đi tới khách sạn Hâm Thành, để Hùng Tử mời Hướng Sơn tới gặp.



Hâm Thành kỳ thực là một trong những sản nghiệp của Bưu Thịnh đường, Thịnh tỷ vốn có một phòng làm việc luôn để sẵn ở đây, tuy rằng nàng không làm việc ở đây, nhưng vẫn có người quét dọn sạch sẽ mỗi ngày. Sau nàng có cảm giác lãng phí, liền cho quản lý khách sạn Hâm Thành ở phòng này.





Lúc này nàng tới, quản lý tự giác đem phòng làm việc trả lại, để nàng dùng.



Hướng Sơn lần đầu tiên chăm chú quan sát Thịnh tỷ, lần đầu gặp mặt trên bàn rượu, hắn chỉ cảm giác cô gái này có hào khí, nhưng mỗi người nói một khác, nhân cơ hội này quan sát nàng một chút. Mờ ám giữa nàng và Khang Thuận Phong không giấu nổi con mắt hắn, Hướng Sơn cũng giống như Khang Thuận Phong, có năng lực mẫn cảm với biến hóa xung quanh, có thể từ động tác thường ngày đoán ra được bản năng hành động của toàn bộ thân thể.



Hồ Tà Tử huấn luyện hai người không khác gì nhau, nhưng năng lực quan sát của Hướng Sơn sâu sắc hơn Khang Thuận Phong nhiều.



Hướng Sơn nhìn một lát, phát hiện Thịnh tỷ này mày dài mặt rộng, trán thẳng quyền nặng, đi mà không rung động, đẹp mà không yêu dị, là một cô gái khẳng khái. Võ sư ba phần tín mệnh, đều có thể từ tướng pháp mà biết được một, hai...



Tướng pháp này tuy rằng không đầy đủ cũng không căn cứ chính xác, nhưng thống kê từ trăm nghìn người tổng kết thành một bộ học vấn, quan sát khí, hình biết bản chất, tính cách.



Vừa nhìn, Hướng Sơn cũng thu lại ba phần chú tâm, hắn chỉ sợ Khang Thuận Phong nghĩ hắn lợi dụng tình nhân của cậu ta.



Tuy rằng trong lòng hắn coi Khang Thuận Phong như em trai, nhưng dù sao Khang Thuận Phong cũng là một người hành động độc lập, chuyện của Khang Thuận Phong hắn chỉ có thể lưu tâm, âm thầm giúp đỡ, cũng không tiện can thiệp, nhất là quan hệ nam nữ.



Yêu thương hắn cũng không có lý do can thiệp vào chuyện riêng của hắn, rất nhiều bạn bè tốt đều quên mất điểm này, can thiệp quá nhiều vào chuyện bạn bè, thay đổi tới quyết định cùng tư tưởng của bạn mình, vô tình lại khiến tình cảm tan vỡ, khi bạn bè thực sự cần hắn giúp đỡ, thì lại không thực sự hết lực mà làm, đổi lấy là giọt lệ hối hận của bạn bè, có lúc dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn sinh tử của bạn bè, thậm chí có kẻ còn nhân bạn gặp họa bỏ đá xuống giếng.



Khi Thịnh tỷ kể lại toàn bộ sự tình từ đầu tới cuối cho Hướng Sơn nghe, Hướng Sơn thở dài, nhưng không nói cái gì.



Hắn biết trận đổ quyền này mở ra, không biết có bao nhiêu hảo quyền thủ sẽ bị rơi vào vũng bùn này, nhưng hắn không biết nói cái gì, tuy rằng người là do hắn mời tới, nhưng có tham gia mười một trận đầu tiên hay không, mọi người đều tự nguyện.



Hắn cũng không tiện can thiệp tới người khác.



Hơn nữa, luyện võ thuật truyền thống, nếu như không phải phòng thân, ra ngoài vô luận cần dùng võ thuật làm cái gì, cũng không phải đều động tới sống chết chứ? Sống chết không nhìn ra, luyện công phu cũng không dùng tới nhiều, cũng không tham gia vào loại đổ quyền thế giới ngầm này! Nhìn thấu sống chết, người chết lên trời, người sống vui vẻ, chết có gì sợ, sống cũng chỉ là tiếp tục một vòng luân hồi sống chết mà thôi.



Thường có rùa vương ngàn năm không chết, còn sống trăm năm chính là người bất tử!




Người luyện võ thường truyền miệng một câu như vậy!



Bên này đang nói chuyện, đột nhiên truyền tới tiếng điện thoại, Hướng Sơn vẫn ngồi yên lặng, Thịnh tỷ không nhịn được nhắc nhở: "Điện thoại của anh!"



Hướng Sơn lúc này mới phản ứng, nhớ tới bản thân cũng có một cái "điện thoại di động", hắn còn tưởng là điện thoại của Thịnh tỷ chứ.



Lập tức xấu hổ cười, lắng nghe một chút, từ túi quần trái lấy ra một cái điện thoại, xinh xắn nhỏ nhắn, hồng hồng, trên mặt còn dán một ảnh nhân vật hoạt hình. Thịnh tỷ sửng sốt, thực sự không ngờ Hướng Sơn cầm một chiếc điện thoại ngộ như vậy.



Hướng Sơn cầm điện thoại, không biết điện thoại này nghe ở chỗ nào, không khỏi ngại ngùng nhìn Thịnh tỷ cười nói: "Phiền cô giúp tôi nhận điện, tôi không biết nhận."



Thịnh tỷ kinh ngạc nhướng mày, cầm điện thoại nhận máy, sư ca này của Khang Thuận Phong, thực sự khiến người khác bất ngờ.



Hướng Sơn nhìn vẻ buồn cười cố nén của nàng, giải thích nói: "Hôm qua có người đưa điện thoại cho tôi sau đó chạy mất, thứ này vô dụng quá với tôi."



Thịnh tỷ nhận điện xong liền trả lại, Hướng Sơn đưa điện thoại lên tai, bên trong truyền tới giọng Trang Phỉ: "Sư phụ, anh ở đâu, em đang ở đại sảnh khách sạn Hâm Thành, hôm nay mua cho anh một cái điện thoại mới..."



Hướng Sơn sửng sốt, nói: "Anh ở đây không quen ai, không cần điện thoại di động..."




Trang Phỉ bên kia cười khanh khách nói: "Em liên hệ với anh cho tiện mà! Anh mau xuống nha, cầm điện thoại của em, vạn nhất mẹ em gọi điện, anh nhận thì lại phiền phức to..."



Hướng Sơn thầm nghĩ: đúng thế! Nghĩ tới đây nói với Trang Phỉ: "Em ở đó chờ chút, anh xuống ngay."



Nói xong, nói với Thịnh tỷ: "Chuyện này tôi đã biết, nhưng mà hiện tại không phải lúc nói chuyện này, chờ tới lúc gặp bọn họ, cô tự mình nói với họ đi, tham gia tự nguyện, quay lại tự do, đúng chứ?" Nói xong lời này, hắn chăm chú nhìn Thịnh tỷ, chuyện này không thể ép buộc mọi người, tất cả mọi người đều đại diện cho Hướng Sơn hắn, nếu bị ép lên đài, trừ phi Hướng Sơn hắn chết trước.



Thịnh tỷ cười: "Đương nhiên!"




Hướng Sơn gật đầu, cười nói: "Vậy xin lỗi, tôi có chuyện phải xuống dưới một chút..."



Thịnh tỷ nhìn điện thoại nữ tính hắn vừa dùng, lại nghe khẩu khí nói chuyện của hắn không lạnh lùng như bình thường với người khác, trong lòng khẽ động, nói: "chờ chút!" Sau đó gọi điện nội bộ nói: "Tôi là Thịnh tỷ, mời Tôn quản lý tới!"



Hướng Sơn thấy Thịnh tỷ mời quản lý, tuy rằng không biết có chuyện gì, nhưng vẫn kiên trì chờ đợi.



Chỉ chốc lát, quản lý khách sạn Hâm Thành tới, Thịnh tỷ phân phó hắn: "An bài cho vị tiên sinh này một căn phòng."



Hướng Sơn thế mới biết ý của Thịnh tỷ, liền cười nói: "Không cần, tôi ở cùng Thuận Phong một phòng là được rồi."



Thịnh tỷ cười nói: "Có thêm một phòng, chuyện gì cũng tiện hơn a..."



Hướng Sơn nghĩ tới chuyện Thuận Phong đang thời cảm ngộ đấu pháp, quấy rối hắn ít sẽ tốt hơn, vì thế gật đầu đáp ứng: "Vậy cảm ơn cô! Vừa lúc Thuận Phong đang cảm ngộ công phu cần thanh tĩnh!" Nói xong gật đầu bắt chuyện với Tôn quản lý một chút, nói phải đi tới đại sảnh gặp Trang Phỉ. Tông quản lý thấy hắn tới đại sảnh, nếu bình thường, hắn tự nhiên điện thoại cho nhân viên tới là được, nhưng vừa thấy tiên sinh này là khách nhân quan trọng của Thịnh tỷ, vội hỏi: "Hướng tiên sinh chờ một chút..." sau đó quay lại nói với Thịnh tỷ: "Tôi tiễn Hướng tiên sinh xuống, thuận tiện an bài phòng một chút."



Thịnh tỷ gật đầu, nói: "Chúng ta cùng đi, tôi xong việc rồi." Thịnh tỷ vốn muốn gặp Khang Thuận Phong, nhưng thấy Hướng Sơn nói Khang Thuận Phong cần yên tĩnh, sẽ không quấy rối hắn.



Tời phòng khách, Trang Phỉ đang ngồi ở ghế sô pha chờ, con mắt đánh giá xung quanh, thấy Hướng Sơn tới, nhảy dựng lên, gọi: "Sự phụ, ở đây!"



Giọng nói hơi lớn, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.



Hướng Sơn gật đầu với Thịnh tỷ ý từ biệt, đã đi qua, đưa điện thoại di động trong tay đưa tới.



Thịnh tỷ nhìn bộ dạng trẻ con của Trang Phỉ, lại nghe nàng gọi tiếng sư phụ, buồn cười xóa bỏ ý nghĩ lúc trước trong đầu, cùng A Bình đi ra ngoài, cũng không quay đầu lại, vừa ra khỏi khách sạn, đã có mấy người từ trên xe xuống đón.



(*): Hôi, hắc, bạch tam sắc: xám, đen, trắng ba màu, chỉ ba phương thức kinh doanh của xã hội đen, màu xám là dung hợp của màu trắng và màu đen