Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1788: Bạch Linh (Ba)




Edit: Quỳnh Lê.



“Ta là người Kỳ gia, ca ca của ta là Kỳ Tô…… Cũng là công tử của Kỳ gia,” nàng rũ mi mắt, che đậy nỗi bi ai, “Chỉ là, đều là người của Kỳ gia nhưng còn ta.....chỉ là một phế vật.”



Trên thực tế, từ thời điểm Vân Lạc Phong nhìn thấy tiểu Loli liền cảm nhận được thân thể của nàng tồn tại một ít vấn đề.



Vì vậy, sau khi nghe tiểu Loli nói, trên mặt nàng chẳng xuất hiện một biểu cảm dư thừa nào.



“Kỳ gia đuổi ta ra khỏi gia tộc, hơn nữa còn đổi đến thành trấn lạc hậu này, ca ca vì bảo hộ ta nên cũng bị đuổi đi,” trong mắt tiểu Loli chứa nước mắt, “Những người đó cho ca ca ta một nhiệm vụ, muốn hắn đem



hiệu thuốc trong thành trấn này kinh doanh thật lớn mạnh, nếu không sẽ không cho chúng ta trở về Kỳ gia.”



Vân Lạc Phong nhướng mày: “Ta thấy năng lực của ca ca ngươi cũng không thấp, một khi đã như vậy các ngươi cứ đem hiệu thuốc kinh doanh thật lớn mạnh không phải là được rồi sao?”



Tiểu Loli lắc đầu: “Không có đơn giản như vậy, hiệu thuốc yêu cầu cần có linh dược để chống đỡ, chỉ là phải cần trăm năm mới làm dược liệu biến thành linh dược, lại cố tình mấy cây linh dược lớn trên sơn mạch ở



Phong Vân Đại Lục đều bị những thế lực nắm trong tay, người bình thường tất nhiên là không lấy được……”





Vân Lạc Phong đã sớm biết, bất kể là Vô Hồi Đại Lục hay mảnh không gian này thì linh dược khẳng định cũng không dễ dàng để có dược.



Ngoài thời gian ở bên ngoài là trăm năm, càng cần phải gặp may mắn mới có thể đủ làm dược liệu thay đổi thành linh dược……



Nhưng cũng không đủ linh dược để dùng!



“Bọn họ nói,” tiểu Loli cúi đầu, sợ hãi nói, “Nếu ca ca ta không hoàn thành nhiệm vụ này, việc trục xuất chúng ta không đơn giản như vậy, còn muốn…… Còn muốn bán ta cho những người khác làm con dâu nuôi từ



bé, bởi vậy một khoảng thời gian trước ca ca ta đi tìm một người tình nguyện bán linh dược, hơn nữa sắp tới ca ca còn tính toán dùng tiền mua một gốc cây linh dược để làm bảo vật trấn điếm của hiệu thuốc.”



Kỳ thật, đối với Phong Vân Đại Lục mà nói, linh dược cũng không phải không thể mua được vật phẩm, chỉ là những linh dược thừa thãi trên sơn mạch đều bị các thế lực nắm giữ.



Kỳ Tô cũng đã nghĩ cách đi đến hiệu thuốc ở đế thành mua một gốc cây linh dược, chỉ là những hiệu thuốc này đều nhận được mệnh lệnh của Kỳ gia nên sẽ không bán linh dược cho hắn.



Chính vì vậy mới có thể tạo thành khó khăn cho Kỳ Tô……




Bây giờ Vân Lạc Phong mới hiểu địch ý của Thơ Vũ đối với mình.



Hiện tại Kỳ Tô đang rơi vào hoàn cảnh khó khăn lại cố tình ngay lúc này thu lưu nàng, chẳng phải gánh nặng của bọn họ lại gia tăng sao?



“Tiểu Linh.”



Bỗng nhiên một thanh âm nôn nóng truyền từ bên ngoài.



Kỳ Linh chớp mắt, quay đầu lại liền nhìn thấy Kỳ Tô vội vã chạy vào.




“Tiểu Linh, muội hãy chốn ở chỗ này, ngàn vạn lần không được đi ra biết chưa!”



Kỳ Linh ngẩn ra, vừa định trả lời Kỳ Tô liền nghe được tiếng động ầm ĩ truyền từ đại sảnh.



Sắc mặt Kỳ Tô âm trầm, hắn nhìn Vân Lạc Phong, nói: “Vân cô nương làm ơn giúp ta chăm sóc muội muội một chút.”




Sau đó hắn không hề nhìn Kỳ Linh một cái liền xoay người đi về đại sảnh.



“Vân tỷ tỷ,” Kỳ Linh có chút sợ hãi, cuốn thân mình ở một bên, “Là người Kỳ gia, khẳng định là người Kỳ gia lại tới……”



Nhìn khuôn mặt nhỏ sợ hãi của Kỳ Linh, Vân Lạc Phong lại đem tầm mắt hướng về phía ngoài, con ngươi trầm xuống.



……



Trong đại sảnh.



Một nam nhân có dung nhan tương tự Kỳ Tô ngồi ở trên ghế, đang nhẹ nhàng thưởng thức ly trà.



Nhìn hắn lớn hơn vài tuổi so với Kỳ Tô, dung mạo không tuấn mỹ giống Kỳ Tô ngược lại thiên về âm nhu.