Quy Tắc Cuộc Chơi

Chương 2: Khổ Nhục Kế




Ngày hôm đó, Ma Quân có cảm giác gần như sụp đổ, thất tha thất thỉu về lại Minh Uyển Cung. Cô tỏ tình tha thiết đến vậy, mà bị người ta từ chối.

Nếu như bị từ chối là do cô xấu tính, do cô là Ma Quân thì cô có thể sửa được. Cô có thể từ bỏ cái vị trí Ma Quân này đi, cả đời chỉ làm một Tô Minh Nguyệt bên cạnh Lộ Vãn An.

Nhưng cô ấy lại nói với cô, cô ấy có người mình yêu rồi...

Tô Minh Nguyệt hồi tưởng lại lời nói ngày hôm ấy của Lộ Vãn An, bước chân bất giác trở nên chậm hơn.

"Tô Minh Nguyệt, ngài thân là Ma Quân, lẽ ra phải tu luyện tuyệt tình đạo, bỏ qua chuyện tình cảm cá nhân mà sống vì con dân Huyết Tộc. Nhưng ngài lại không làm vậy, ngài chấp nhận vứt bỏ thân phận Ma Quân để theo đuổi tình yêu, ngài không cảm thấy ích kỉ hay sao?"

"Con dân Huyết Tộc của ngài phải làm sao bây giờ?"

Đối mặt với sự chỉ trích của Lộ Vãn An, lúc ấy cô đã nghĩ gì...

Cô chỉ muốn nói rằng cô chưa bao giờ muốn đứng lên vị trí Ma Quân này. Cô đứng vào vị trí này, chỉ vì Lộ Vãn An mà thôi.

Lộ Vãn An là Thần Nữ được chỉ định của thiên giới, cô mang trong mình sứ mệnh cân bằng tam giới. Giữ vững hòa bình, ngăn chặn chiến tranh.

Nhưng Tô Minh Nguyệt cảm thấy cái sứ mệnh này thật chẳng ra làm sao cả, không chỉ khó thực hiện, mà nó còn là một sợi dây trói buộc lại tự do của Lộ Vãn An.

Nếu Thần Nữ không hoàn thành được sứ mệnh, thì sẽ phải đem đi cho Thiên Đạo trừng phạt.

Mấy cái lão già cổ hủ đó không bao giờ chịu thay đổi mấy cái suy nghĩ thiển cận đó, Thần Nữ là do bọn họ chỉ định, sứ mệnh là do bọn họ đưa ra, nhưng lại trừng phạt khi không hoàn thành sứ mệnh.

Cái sứ mệnh chết tiệc đó, làm sao có thể thực hiện được khi mà trong lòng bọn họ đều mang dã tâm thống nhất tam giới?

Người đời nói gì? Nói Thần Nữ là "con cưng" của tam giới?

Hay cho hai chữ "con cưng", đem dây buộc người ta lại mà tính là "con cưng" sao?

Một đám người giả tạo.

Nếu năm đó cô không bất chấp tính mạng giành lấy vị trí Ma Quân, ra tay sát phạt tam giới, phân chia lại quyền lực. Thì nói không chừng, hiện giờ tam giới chỉ còn lại cái gọi là Huyết Tộc.

Ma Quân tiền nhiệm lúc trước tàn bạo ra sao, không ai là không biết. Người này thật sự là một kẻ tuyệt tình, chuyện xấu làm không nghỉ tay.

Nhưng một người như vậy...

Lại là người nằm trong tim Lộ Vãn An.

Tô Minh Nguyệt thật sự không hiểu được hai người này sao lại có thể liên quan đến nhau.

Một người là Thần Nữ thiên giới, người kia là tiền nhiệm Ma Quân. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, xảy ra khi nào, mà hai người lại có thể tiến triển đến cái gọi là đạo lữ.

Cô không bao giờ biết được...

Cô không bao giờ quên cái ngày mình giết chết Ma Quân, chạy đến báo tin cho Lộ Vãn An. Ánh mắt thù hận ấy, làm sao mà quên được...

"Tô Minh Nguyệt, cô dựa vào cái gì mà dám thay tôi quyết định tất cả, cô ấy là người duy nhất mà tôi yêu, cả đời này cũng vậy."

"Ma Quân, ngài đã trở thành Ma Quân của Huyết Tộc, thì ngài hãy làm tốt trách nhiệm của mình đi."

"Chính cô giết chết Cố Như để leo lên vị trí này, dựa vào cái gì mà bây giờ muốn vứt bỏ để theo đuổi tình yêu của cô?"

..........

Nếu ai đó hỏi cô có hối hận không, cô vẫn sẽ trả lời là, "Không hối hận."

Cố Như chưa bao giờ là người xứng đáng có được tình yêu của Lộ Vãn An.

Cô ta chính là một kẻ không từ thủ đoạn, lợi dụng vị trí Thần Nữ của Lộ Vãn An để làm bá chủ thiên hạ.

Dù Thần Nữ phải nghe theo cái gọi là sứ mệnh, nhưng địa vị của Thần Nữ chưa bao giờ là thấp. Thần Nữ nắm trong tay bí mật của Thập Đại Thần Khí, đóng vai trò cực kỳ quan trọng đối với tam giới.

Nhưng chính cũng là vì lý do này, Lộ Vãn An đã trở thành mục tiêu của Cố Như. Cố Như dùng hết mọi thủ đoạn để biết được bí mật từ Lộ Vãn An.

Nhưng thân là Thần Nữ, Lộ Vãn An sao có thể để lộ ra bên ngoài, dù hai người là đạo lữ cũng không thể.

Vậy làm sao mà Cố Như có thể thành công đây?

Câu trả lời là, "Khổ nhục kế."