(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 310




"Vãi lều!"

"Còn có thể như thế à??"

"Thao tác này thật 666."

"Ai không phục đến đỡ Đường Quả."

"Bà cố nội tôi cũng đỡ không nổi."

Chuyện là thế này, Đường Quả đi trước, cái vali đi ngay bên cạnh cô. Lúc vào rừng rậm, mặt đường không bằng phẳng nữa, chỉ có một con đường nhỏ đã có người đi qua.

Tóm lại minh tinh ra cửa chỉ ngồi xe không có thói quen đi kiểu đường này.

Sau đó, bọn họ thấy cái vali lệch pha của Đường Quả cao lên.

Nó mọc ra hai "chân", bước từng bước lên trước Đường Quả.

Càng khiến người ta quỳ lạy là, cái vali còn vung dao lên, bất cứ nơi nào nó đi qua, cây cỏ đều bị cắt xén hết, mở ra một con đường lớn.

Hai người đi song song có chút chen chúc, nhưng một người đi thì đủ rộng rãi.

Quay ra nhìn những người khác, ai cũng một tay gậy gộc, rẽ cỏ sang bên, còn gặp phải mấy cây nằm ngang cản đường không nhảy qua được thì cũng phải khom lưng xuống, nếu không cũng phải cắt đứt rồi mới đi qua được.

Tóm lại, đường không dễ đi.

Nhìn sang Đường Quả bên này, một cái vali mở đường, còn mở ra đường tốt, quả thực quá thuận lợi.

Lương Triều ban đầu còn sửng sốt một chút, sau đó vui sướng đi theo sau.

Quả nhiên, Tiểu Quả thâm tàng bất lộ, lần trước anh mới phát hiện ra.

Ai cũng nghĩ là anh vội theo Đường Quả là để chăm sóc cô, thực tế là anh cho rằng Đường Quả rất lợi hại.

Anh nhìn về phía Tô Hòa, cha này mắt mù.

Anh không nghĩ Tiểu Quả là người như thế, ngoài đời khác hoàn toàn tin đồn, chẳng lẽ Tô Hòa cũng nghĩ vậy.

Anh cảm thấy hẳn là có nguyên nhân gì đó.

Mấy người đi trước vốn định quay lại xem Đường Quả xấu mặt, sau đó thấy một màn như thế, lại lộn xộn lên.

Ống kính cũng đặc biệt quay đến cái vali kia, người xem điên cuồng bắn mưa đạn.

"Cầu link."

"Cầu link a a a."

"Vali kiểu này tui cũng muốn có một cái."

"Mẹ tui sẽ không bao giờ phải lo khi tui đi leo núi nữa."

"Đường Quả, nữ thần, chỉ cần cô cho tôi link mua, sau này tôi sẽ không ném đá cô."

"Nữ thần, nữ thần, từ hôm nay trở đi em là fan trung thành của chị, là fan cực kì trung thành."

Đương nhiên cũng có antifan tỏ vẻ: "Haha, không thèm. Đầu cơ trục lợi mà thôi."

"Đây là show sinh tồn nơi hoang dã, cô ta như thế thì còn gì thú vị nữa."

Sau đó fan đốp lại, "Đạo diễn nói ngay từ đầu rồi, có thể mang bất cứ cái gì mình muốn, nếu có thể mang cả máy bay trực thăng với ô tô vào, đạo diễn cũng không nói gì."

Mọi người yên lặng nhìn khu rừng tươi tốt cây cỏ sát nhau, lái máy bay trực thăng? Lái ô tô? Tìm chết à?

Thôi Ni dừng lại, kéo Thôi Nguyên Bân, "Em trai, chị muốn có loại vali này."

"Chị à, em cũng thèm lắm ấy." Thôi Nguyên Bân xách một cái túi lớn cực kì, trên lưng cũng là ba lô leo núi loại lớn nhất, mặt đau khổ, "Thực sự rất thèm."

Flycam mini linh hoạt quay đặc tả anh ta, khiến người xem chú ý.

"Ha ha ha ha, tôi có thể hiểu được tâm trạng của hai chị em nhà này."

Nhìn hai chị em Thôi Ni túi lớn túi nhỏ, lại nhìn sang Đường Quả nhẹ nhàng đi về phía trước, trên lưng chỉ có một cái túi xách, còn buộc túi của Lương Triều vào cái vali, hai người này chẳng lẽ đi du lịch thật à?

___

Editor: Bão nhỏ 10 chương/ngày đến hết thế giới này nhé ~