[Quyển 2] Tổng Tài Tuyệt Ái Tình Thê

Chương 12: Biết đâu kết quả cũng nhầm lẫn





Nhưng trước mặt Cảnh Diệc Ngôn cô ta không tiện tỏ thái độ đành chuyển đề tài: "Diệc Ngôn, em nghe bác gái nói lâu rồi anh không về nhà chính, bác rất nhớ anh."

"Cảm ơn, chiều nay tôi sẽ về thăm bà."

Liên tục bị cắt đứt đề tài Lâm Vi có chút gượng gạo: "Diệc Ngôn, anh lạnh nhạt với em như vậy có phải vì cô thư kí họ Lạc không, em nghe người trong công ty bảo anh rất ưu ái cho cô ấy thì phải."

"Dừng." Cảnh Diệc Ngôn ra động tác cắt lời Lâm Vi, "Trước đó hãy cho tôi biết "người trong công ty" mà em nhắc đến là ai không, tôi nhất định kỷ luật người đó vì tội lơ là công việc, quan tâm vào chuyện phiếm!"

"Diệc Ngôn, anh như vậy là muốn khiến em khó xử sao?" Lâm Vi rốt cuộc không chịu được, ai oán nhìn hắn.

Nhưng dáng vẻ đáng thương của cô ta hiện tại không làm Cảnh Diệc Ngôn lay động: "Lâm Vi, có Tiểu Vũ ở đây nên tôi không tiện nói nhiều, những năm qua ý muốn của tôi ra sao điều đã thể hiện rất rõ rồi. Tôi không hy vọng em lãng phí tuổi xuân đẹp đẽ của mình dành cho tôi đâu, đây là lời chân thành."

"Em không chấp nhận!"

Cô ta vừa nâng giọng thì Tiểu Vũ trong lòng Cảnh Diệc Ngôn liền rụt lại, tỏ ý sợ hãi khiến kẻ làm ba như hắn xót ruột cho con trai, vỗ vỗ mông nó rồi nhìn Lâm Vi: "Chuyện của chúng ta lại nói sau đi, bây giờ em về nói với mẹ tôi chiều nay tôi sẽ về thăm bà. Còn nữa, chuyện thư kí bên cạnh tôi, tôi ưu ái ra sao là quyền tự do cá nhân của tôi, em và mẹ tôi nếu không hài lòng, muốn giải quyết thế nào thì chiều nay nói rõ một lời."

"Diệc Ngôn, em không có ý đó." Lâm Vi muốn giải thích nhưng Cảnh Diệc Ngôn lắc đầu.

"Em về đi, Tiểu Vũ còn phải nghỉ trưa, tôi chăm nó rồi không tiện tiếp em."

Thế là Lâm Vi bị thư kí của Cảnh Diệc Ngôn tiễn về trong sự miễn cưỡng, mà ở đây Tiểu Vũ vừa thấy cửa đóng lại liền chòm lên hôn mạnh vào má hắn, sẵn tiện giơ ngón tay cái lên:

"Ba ba thật là oách... oách xà lách!"

Cảnh Diệc Ngôn không khỏi phì cười, xoa xoa đầu nó.

Ai ngờ lại có tiếng điện thoại định mệnh reo lên. Là di động cá nhân nên Cảnh Diệc Ngôn lập tức mở ra xem, biết đâu lại là Lạc Y Tuyết.

Nhưng không, là tin nhắn từ cô giáo của Tiểu Vũ thông báo kết quả học tập của học kỳ vừa kết thúc.

Tiểu Vũ cũng trông thấy được khuôn mặt trắng trẻo nhanh chóng xanh xao.

Cảnh Diệc Ngôn trừng nó một cái rồi ấn điện thoại ra xem.

Ôi trời ơi!

Hắn phải thốt lên! Sau đó khuôn mặt cũng xanh xao như nó.

Chưa bao giờ hắn thấy bảng điểm nào mà vừa xấu vừa "thối" được thế này! Trông lớp chẳng có mấy đứa mà tên Cảnh Hạo Vũ liên tục đứng bét lớp! Là thế nào hả?

"Sao ba có thể vô phước như vậy? Thế nào lại bóc trúng con nòng nọc khuyết tật như con? Cảnh Hạo Vũ, nói đi, có phải hay không khi thượng đế ban phát trí thông minh thì con lại lấy ô ra che không?!"

Cảnh Diệc Ngôn không nhịn được mắng cho Tiểu Vũ một trận! Mà nó chỉ biết ôm đầu ngồi nghe. Còn tự nghĩ chắc chắn lúc đó nó đang bận ăn chứ không phải ngu ngốc đi che ô gì đó, mà nếu không ăn thì sức đâu đi nhặt sự ban phát kia.

"Cả lớp chỉ có 20 đứa thế nào con luôn là đứa thứ 20, không thể thứ 19 một lần cho ba hãnh diện sao? Trời ạ, rồi làm sao đi họp với hành, con ơi là con!"

Cảnh Diệc Ngôn không khỏi ngao ngán nghĩ tới lúc đi họp phụ huynh, hắn cũng có vài tên bạn được xem là thân thiết có con học cùng Tiểu Vũ, thế này đủ hiểu là toang!

Vậy mà nghe xong, lần này Tiểu Vũ lại nhảy đong đỏng lên: "Ơ, Tiểu Vũ đâu đứng bét lớp, rõ ràng Tiểu Vũ đứng được tận hạng 19 cơ mà!"

"Còn cãi chày cãi cối à? Cô giáo đã ghi rành rành thế này!" Cảnh Diệc Ngôn đưa điện thoại cho Tiểu Vũ xem.

Nó vừa ngó vào lại kêu lên: "Không phải, cô giáo nhầm rồi, Tiểu Vũ được đứng hạng 19 cơ, buổi học cuối cô giáo ở trước lớp đã đọc rất rõ, Tiểu Vũ được hạng 19 còn Trác Tư Huân mới hạng 20!"

"Trác Tư Huân?" Chẳng phải là Tiểu Quân con nhà Trác Thành Quân bạn thân hắn sao?

Tiểu Vũ gật gật đầu: "Ba ba hãy gọi cho cô giáo đi, cô giáo sẽ chứng minh lời của Tiểu Vũ nói là thật."

Vì Tiểu Vũ dám nói thế nên Cảnh Diệc Ngôn tạm thời tin nó, nhưng cùng lúc này một ý tưởng cũng xẹt ngang đầu hắn.

Ai ngờ Tiểu Vũ nhanh nhạy không kém, chu môi nói: "Nhưng mà ba ba, điểm của Tiểu Vũ còn có thể nhầm lẫn thì có khi nào bác sĩ xem cho Tiểu Vũ và chị Y Tuyết cũng nhầm lẫn không? Nếu nhầm lẫn thì tốt quá rồi."