(Quyển 3) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 594




"A Dã, hai người đi nói chuyện đi."

Đường Quả đương nhiên biết mục đích của Tạ Thế Quân. Nói đi nói lại, người này cũng thật xui xẻo, bị Trần Anh để mắt đến. Nếu Trần Anh thực sự thích anh ta rồi ráng sống tốt thì không nói, nhưng mà Trần Anh đã chú định không phải người biết an phận thủ thường.

Tống Dã gật đầu, mặc dù lúc trước anh đi bàn hợp đồng đều có vợ bên cạnh, nhưng giờ là Tạ Thế Quân, anh vẫn thấy nên hạn chế không cho người ta gặp bảo bối nhà anh thì hơn. Cảm giác năm đó đến giờ vẫn khiến anh khó chịu, bằng không thì anh đã không tìm đủ cách để cho Tạ Thế Quân đi làm xa.

[Ký chủ đại đại, cô có thấy vị kia nhà cô là lạ không? Hình như ảnh không muốn cho Tạ Thế Quân gặp cô.]

"Biết chứ, ta đây không phải cái gì cũng không hiểu, để cho ảnh tự xử lý à?"

[Rồi rồi. Mà nói ra thì thế giới này cũng khá an toàn, không có quá nhiều phiền phức. Chẳng lẽ là vì đây là thế giới tiểu thuyết chưa hoàn thành?]

Xuyên qua thế giới tiểu thuyết cũng không ít, nhưng mà loại vừa mới viết hai chương mở đầu đã drop thế này thật đúng là có một không hai.

Được rồi, vì thế mà dẫn đến ký chủ đại đại sẽ vô cùng nhàn, không cần cả ngày suy nghĩ làm sao để chỉnh kẻ thù và trừng phạt kẻ thù sao cho tàn nhẫn nhất.

Và sau đó... Ký chủ đại đại vui vẻ, năng lượng của nó sẽ bùm bùm bùm tăng lên, còn tăng đến mức không thể dừng lại được.

[Ký chủ đại đại, Thiên Tuyền sáng lên khá nhiều rồi.]

Đường Quả hào hứng, "Thật?"

[Đúng. Mà tôi cảm giác được năng lượng trong Thiên Tuyền rất mạnh, nhưng tôi không cách nào động đến được. Lúc đầu Thiên Tuyền tối đen sì sì à, chỉ sau khi ký chủ đại đại thả bay bản thân rồi thì mới càng ngày càng sáng, năng lượng bên trong cũng càng ngày càng mạnh.]

Nó nói cái này cũng là có suy đoán, hình như ký chủ đại đại nhà nó xuyên qua những thế giới này là để làm gì đó theo ý của mình, xong rồi mới có thể kết thúc được hành trình xuyên qua dài dằng dặc?

Đường Quả cũng nghĩ đến chuyện này, "Vậy sau này ta càng không cần phải làm khổ bản thân nữa."

Nghe cô nói thế, tim gan hệ thống cũng run lên, cứ cảm thấy những người ăn hiếp ký chủ ở các thế giới sau sẽ cực kỳ không may.

[À đúng rồi, ký chủ đại đại, tôi lại thăng cấp.]

"Thế có năng lực gì không?"

Hệ thống hơi buồn bực, [Chả có bao nhiêu, chỉ thấy có thêm một hộp email, không biết để làm gì. Tôi cũng đâu có quen các hệ thống khác, để đó làm cảnh chắc.]

"Vậy có nhận được email nào không?"

[Không có.]

Đường Quả chán đời, quả thực là vô dụng, khó trách hệ thống cũng buồn bực.

[Lần sau tôi mà gặp một hệ thống nữa, trước tiên tôi không nuốt ngay mà có một ý tưởng to gan thế này này...]

Đường Quả có hơi cạn lời, hệ thống hình như càng ngày càng giống con người, nhưng cô vẫn rất phối hợp, "Ý tưởng gì?"

[Cho nó gửi file thử cho tôi xem, tôi muốn biết cái email có dùng được hay không. Thử xong nuốt luôn.]

Nói thật, Đường Quả cũng không ngờ hệ thống lại to gan như thế!

Đúng là tày đình.

Không hiểu sao cứ cảm thấy nó hơi hư hỏng, chẳng biết là học ai.

Tạ Thế Quân nói chuyện với Tống Dã một giờ. Sau khi ra ngoài, Đường Quả cảm nhận rõ ràng trên người anh ta có một cảm xúc phải tiến lên phía trước, phải liều mạng phấn đấu.

Cô tròn mắt, lại nhìn Tống Dã đi sau. Không biết A Dã nhà cô rót canh gà tâm hồn gì cho người ta mà kíƈɦ ŧɦíƈɦ người ta nóng máu đến như thế.

_____

Editor:

Quả Quả: Thống tử nhà ta học hư rồi.

Ủa học ai? Học ai cơ? Học aiii??