Ra Vẻ Đạo Mạo - Xác Trung Hữu Nhục

Chương 25




Vương Khả nếm hương vị đắng chát của rượu vang đỏ giữa môi và răng Mạnh Phàm, anh nhấc tay lên vòng qua cổ Mạnh Phàm, nhẹ nhàng liếm láp đầu lưỡi đối phương, kết quả lại bị Mạnh Phàm cắn chặt lấy đầu lưỡi, hắn mút mạnh đến mức khiến lưỡi anh trở nên tê dại.

Vương Khả được hắn hôn tới mức cả người nóng ran, nóng lòng muốn được quấn quýt tay chân với Mạnh Phàm.

Nhưng Mạnh Phàm lại muốn kết thúc nụ hôn này: “Hôm nay không làm nhé.”

“Em muốn.” Vương Khả dán sát lên người Mạnh Phà, nhỏ giọng nói: “Lâu lắm rồi mình không có làm. Anh à, anh không muốn chút nào sao?” Anh cầm tay Mạnh Phàm đặt lên ngực mình.

Gân hàm của Mạnh Phàm căng lên.

“Em muốn anh.” Vương Khả nhìn thẳng vào Mạnh Phàm.

Hơi thở của Mạnh Phàm trở nên rối loạn, hắn tiếp tục hôn lên môi Vương Khả, vòng cánh tay qua ôm eo Vương Khả, hơi nhấc người anh lên bước vào trong phòng ngủ. Dọc theo đường đi Vương Khả cứ nâng mặt Mạnh Phàm lên mà hôn liên tục mấy cái, mãi đến tận lúc bị ném lên giường cũng không ngừng lại.

Mạnh Phàm nắm lấy tay Vương Khả sờ lên hạ bộ của mình: “Để anh.” Mạnh Phàm cởi bỏ quần áo trên người Vương Khả, xoa lên từng đường nét bắp thịt của anh, hôn một đường từ cằm lên môi anh, mút mát một bên xương quai xanh, gặm cắn nơi đầu v* và bụng dưới, bàn tay cũng bận bịu vuốt ve dương v*t cương cứng của Vương Khả trong tay, ngón cái nhẹ nhàng xoa lên dây thắng(1).

Tiếng thở dốc của Vương Khả dần trở nên gấp gáp, anh khó chịu co một chân lên: “… Đừng có trêu em.”

Mạnh Phàm nằm giữa hai chân Vương Khả, nhấc cái chân đang co lại của anh lên, Cúi đầu hôn lên vùng da mềm mại ở đùi trong. dương v*t trong tay hắn phấn khích run lên, hắn nhìn biểu cảm của Vương Khả, rồi thuận theo bắp đùi liếm thẳng một đường lên trên.

Hơi thở ấm nóng của Mạnh Phàm phà lên bộ phận riêng tư nhất ở dưới thân, Vương Khả vừa cảm thấy thoải mái vừa mong chờ điều đó, nhưng đồng thời cũng nghĩ rằng chuyện đó không mấy khả thi, mãi cho tới khoảnh khắc mà môi lưỡi Mạnh Phàm bao lấy túi trứng của anh, Vương Khả mới ngửa cằm lên, phát ra tiếng thét ngắn ngủi chói tai.

Sao Mạnh Phàm có thể? Trong đầu Vương Khả rối như tơ vò, thực sự quá kích thích, mà Mạnh Phàm cũng không hề ngừng lại, ban đầu là túi trứng được mút, sau đó là phần cán gậy được lưỡi hắn liếm láp liên tục, từ gốc tới ngọn. Mỗi khi đầu lưỡi đảo qua quy đầu, bụng dưới Vương Khả đều co thắt dữ dội, anh nhắm mắt lại, hai tay quơ quào trong không trung mấy lần mới túm được đầu Mạnh Phàm. Anh đặt tay lên gáy Mạnh Phàm, Mạnh Phàm quay mặt qua cắn một phát lên dương v*t Vương Khả làm hai chân anh vô thức mà co lại.

Mạnh Phàm cứ chậm chạp mãi không mút tới, Vương Khả đã muốn lên đỉnh nhưng vẫn chưa được, cuối cùng anh cũng không nhịn được nữa, tiếng rên rỉ vừa ngọt vừa tràn đầy nôn nóng, nhưng vẫn không dám nắm mái tóc ngắn của Mạnh Phàm quá chặt.

Mạnh Phàm túm lấy tay anh, đè xuống giường, lòng bàn tay ấm áp bọc lấy tay Vương Khả, sau đó cúi đầu ngậm vào cả cây dương v*t của Vương Khả.

“A.” Vương Khả kích động kêu lên, anh trở tay nắm lấy tay Mạnh Phàm tay: “Đừng, đừng mút nó… A.”

Đầu Mạnh Phàm cử động từ trên xuống dưới, cố gắng để dương v*t tiến vào thật sâu, đầu lưỡi cũng không quên liếm láp khắp nơi trong khoang miệng.

“A…a… quá mức rồi!” Vương Khả mở mắt ra, hai mắt ướt nhẹp nước nhìn Mạnh Phàm đang nằm dưới háng khẩu giao cho mình, hình ảnh kích thích thẳng vào thị giác làm cho cái đó của anh trong miệng Mạnh Phàm càng căng cứng hơn nữa, “Đừng liếm nữa, em sắp—— a a!”

Mạnh Phàm dùng tay trái cố định chân phải đang giãy dụa yếu ớt của Vương Khả, đầu lưỡi đặt ở đỉnh quy đầu, đẩy mở mắt ngựa liếm vào bên trong, nhìn thấy biểu tình sung sướng cực độ trên mặt Vương Khả, hắn bèn tăng nhanh tốc độ liếm mút. Ngón tay hắn mò ra sau mông Vương Khả, đâm vào hậu huyệt tìm kiếm vị trí tuyến tiền liệt, nhẹ nhàng vừa ấn vừa xoa, động tác phía trước cũng không hề ngừng lại.

Khoái cảm từ phía trước lẫn phía sau mạnh mẽ ập đến làm Vương Khả suýt thì phát điên, eo anh cũng tê dại cả đi, anh muốn đẩy Mạnh Phàm ra nhưng lại không nỡ từ bỏ cảm giác sung sướng này. Cả tay lẫn chân anh đều bị Mạnh Phàm đè chặt không thể động đậy, hoặc cũng có thể nói là anh đã chẳng còn hơi sức đâu để mà tránh thoát.

Môi lưỡi Mạnh Phàm vừa nóng vừa mềm, làm anh cảm thấy mình sắp tan chảy tới nơi.

Khoái cảm liên tục truyền tới từ hậu huyệt, đồng thời phía trước lại được mút mát đến sướng, trải nghiệm tuyệt vời khó tả nên lời làm Vương Khả lần nữa thất thố, bắp chân cọ tới cọ lui trên ga giường, vô số khoái cảm sôi sục không có chỗ trút.

“Đừng làm nữa, em muốn, em muốn ra…” Giọng nói Vương Khả nhão nhoét như bị dính nước, vừa ẩm ướt vừa nhớp nháp.

Mạnh Phàm vuốt ve đùi Vương Khả, há mồm ngậm sâu hơn nữa, hành động này gần như là ngầm cho phép tất cả mọi thứ mà Vương Khả muốn làm.

“Nhả ra… Em sắp…” Quy đầu lại bị đầu lưỡi mạnh mẽ càn quét, Vương Khả cũng không thể nào nhịn được nữa, nhưng anh có cố hết sức cũng chẳng thể đẩy Mạnh Phàm ra nổi, chỉ có thể hổn hển thở gấp bắn ra trong miệng Mạnh Phàm.

Trong suốt quá trình bắn tinh Mạnh Phàm cứ như vậy mà ngậm chặt không nhả, khiến Vương Khả sướng tới tê cả da đầu, thân dưới sảng khoái vô cùng cực. Vương Khả vì quá kích động mà không nói chuyện nổi, chỉ có thể nằm vật ra giường mãnh liệt thở dốc.

Nhổ ra tinh dịch, nơi khóe miệng Mạnh Phàm vẫn còn dính chút chất lỏng trắng đục.

Vương Khả sau khi lấy lại tinh thần thì cả khuôn mặt cũng nóng muốn bốc cháy, luống cuống tay chân đi lấy khăn giấy lau giúp hắn, xong xuôi thì cấp tốc vo thành cục ném qua một bên. Vương Khả đỏ mặt hỏi:”Sao tự nhiên anh lại đi làm cái này?!”

“Có sướng không?”

Cảm giác trống rỗng sau khi bắn tinh xong cùng với cảm giác tội lỗi trong lòng làm Vương Khả chẳng có can đảm để trả lời câu hỏi này, anh bèn thẳng thắn vòng tay ôm cổ Mạnh Phàm, nhắm mắt hôn lên đáp trả hắn, vừa hôn vừa đẩy người ngã ra giường.

Mạnh Phàm đỡ eo Vương Khả, ngăn không để Vương Khả chạm vào thân dưới của mình: “Hôm nay không làm nhé.”

“Sao vậy, anh cũng cứng ngắc rồi cơ mà.”

“Anh hơi mệt.”

Máu nóng trong người Vương Khả vẫn chưa tan, anh xấu hổ nói: “Nhưng mà em vẫn còn muốn.”

“Vậy để anh giúp em.”

Vương Khả sờ xuống nửa người dưới của Mạnh Phàm, thứ kia vừa cứng lại vừa lớn, anh nuốt nước miếng một cái: “Em muốn anh đâm vào, em muốn anh chơi em, giống như trước kia vậy. Em thích lắm.”

Bàn tay đặt trên eo Vương Khả của Mạnh Phàm đã siết chặt thành nắm đấm.

Vương Khả không them nhìn mặt Mạnh Phàm nữa, anh kéo lưng quần Mạnh Phàm, đồ chơi to lớn nóng hổi nhảy vọt ra ngoài, Vương Khả cọ sát háng mình lên nó. Trong khoảng thời gian này anh với Mạnh Phàm đã làm tình rất nhiều lần, thân thể đồng điệu hợp nhau vô cùng, chỉ cần cảm nhận nhiệt độ của đối phương qua làn da thôi cũng đã khiến anh cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, hậu huyệt trống rỗng muốn được lấp đầy.

Tệ thật đấy, Vương Khả nghĩ thầm, nhưng anh vẫn chủ động cầm lấy vật cứng của Mạnh Phàm, hạ eo ngồi xuống.

Mạnh Phàm lấy sức, quay người đè ngược Vương Khả xuống dưới thân, hai tay chống xuống hai bên tai anh.

Tay Vương Khả cũng thuận theo vuốt ve khắp bả vai Mạnh Phàm, chân dài quặp lấy eo Mạnh Phàm, nhỏ giọng kêu: “Vào nhanh đi.”

“Em có muốn không?”

“Em muốn.” Vương Khả liếm môi một cái, “Anh ơi mau chơi em đi.”

Mạnh Phàm cúi đầu, chôn mặt vào gáy Vương Khả, chậm rãi đâm dương v*t vào trong cơ thể Vương Khả.

Vương Khả lớn tiếng rên rỉ: “Căng quá đi. A, đầy quá.”

“Có đau không em?”

“Không đau.” Vương Khả hai má nóng bừng, “Chỉ là hơi trướng chút thôi, nhưng mà em thích như vậy lắm.”

Vương Khả vừa ngọt vừa dâm. Mạnh Phàm dịu dàng nằm đè lên người anh, từ tốn mà chơi anh, quy đầu lần nào cũng cọ đúng vào điểm sướng, chọc mấy phát đã đủ khiến Vương Khả hóa thành bãi nước, cả eo lẫn chân đều rụng rời mềm nhũn ôm lấy Mạnh Phàm, chẳng có tí sức lực nào.

Vương Khả không thèm che dấu sự sung sướng của mình, ôm Mạnh Phàm rên hừ hừ: “Sướng quá đi mất, lại muốn bắn nữa rồi… Đúng là chỗ đó, ưm, đâm mấy cái nữa đi. A… Mạnh lên, ưm.”

“Chỗ này đúng không?” Mạnh Phàm hôn lên vành tai anh.

Nửa người dưới của Vương Khả đã tê rần, tiếng rên rỉ vừa ngọt vừa ngấy: “Đúng rồi, mạnh lên… Quá sướng, anh hôn em nữa đi…”

Mạnh Phàm hôn nhẹ lên khóe miệng anh, tay không ngừng xoa lên mái tóc của Vương Khả.

Vương Khả được Mạnh Phàm dịu dàng ôm vào lòng, cả người vừa thỏa mãn vừa thích ý, anh sướng đến mức không biết phải làm sao cho vừa, bèn ôm lấy Mạnh Phàm vừa lắc hông vừa đón ý nói hùa cổ vũ đối phương chơi mình, miệng liên tục phát ra những tiếng rên dâm đãng vô nghĩa.

Cảm giác dịu dàng và thỏa mãn này kéo dài rất lâu, lâu đến mức lỗ thịt của anh cứ như đã bị chịch cho chín rục, liên tục mấp máy co giật, Vương Khả túm chặt lấy cánh tay Mạnh Phàm, bụng dưới anh thít chặt, dương v*t lắc lư bắn tinh dưới sự nắc liên tục của Mạnh Phàm.

“Quá đã…” Cảm giác kỳ lạ khi tinh dịch chầm chậm chảy ra từ mắt ngựa làm Vương Khả cảm thấy mình như đang bay lượn trên không trung, vừa thoải mái vừa no đủ.

Nhưng đồ chơi to bự ở đằng sau anh vẫn còn cứng ngắc chưa chịu bắn, quy đầu to lớn vẫn còn nằm ngay tuyến tiền liệt, làm anh vừa xót vừa sướng, ngay lúc Mạnh Phàm muốn rút ra Vương Khả lại kẹp chặt eo hắn, giọng nói ẩn chứa sự luyên tiếc: “Đừng đi, anh ơi đừng đi ra mà…”

Hơi thở của Mạnh Phàm trở nên nặng nề, thân dưới của hắn vừa cứng vừa đau, hắn nhìn Vương Khả cả người ửng hồng nằm dưới thân mình, khẽ chạm tay lên mặt anh.

Vương Khả mặt mũi e lệ, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh: “Em thích nhất là khi anh chơi em như này.”

Mạnh Phàm cũng không kiềm chế cảm xúc của mình được nữa, đâm cả cây gậy th*t vào nơi sâu nhất ở bên trong, nghe Vương Khả dâm đãng kêu rên, hắn hôn anh liên tục, chịch anh dữ dội đến mức anh mất khống chế chảy nước mắt. Hắn nhấc hai chân anh đặt lên vai, sức mạnh toàn thân đều dồn xuống nửa thân dưới mà đưa đẩy, làm anh vừa sướng vừa thỏa mãn.

Vương Khả bị chịch đến cả người run bần bật, đuôi tóc thấm mồ hôi ướt nhẹp, tiếng rên rỉ đứt quãng vang lên theo từng nhịp chịch. Cả người anh như bị ném vào trong nước, trôi nổi bồng bềnh dưới sự chi phối hoàn toàn của người kia, anh như mất ý thức tạm thời trong vài giây khi đạt đến cực khoái, trước mắt biến thành màu trắng xóa.

Mạnh Phàm túm chặt lấy mông Vương Khả rồi bắn vào bên trong, nãy hắn uống rượu, nên sau khi bắn xong cứ cảm thấy đầu nặng người nhẹ, phải chống tay xuống giường để không ngã sấp lên người Vương Khả. dương v*t của hắn vẫn còn cắm trong lỗ thịt ướt mềm, hắn muốn cứ ở mãi trong này như vậy thôi.

Vương Khả vuốt trán Mạnh Phàm: “Anh đổ mồ hôi nhiều ghê.”

Mạnh Phàm kéo tay anh lại để bên môi hôn nhẹ một cái.

Vương Khả trở tay sờ lên gò má Mạnh Phàm, giờ khắc này anh đã không thể kiểm soát cảm xúc của mình được nữa, Mạnh Phàm quả thật có thể khiến anh đôi khi phải động tâm: “Anh à anh đẹp trai thật đấy.”

Vẻ dịu dàng trên gương mặt Mạnh Phàm như muốn hóa thành dòng nước ấm áp.

Vương Khả nâng đầu lên hôn hắn.

Mạnh Phàm lặng thinh không cử động.

“Anh, anh kể cho em nghe chuyện mấy năm nay của anh đi.” Giọng nói Vương Khả mềm mại, như nước chảy như gió xuân, “Mấy nay anh nhìn cứ không vui ấy. Anh nói ra đi, cứ giữ trong lòng mãi là sẽ thành bệnh đấy.”

Mạnh Phàm im lặng.

“Em biết em không thể làm gì khác để giúp anh.” Vẻ mặt Vương Khả rất nghiêm túc, anh chân thành nói, “Nhưng mà ít nhất, em cũng có thể khiến anh cảm thấy nhẹ lòng. Có được không anh?”

Vương Khả tốt như vậy, Mạnh Phàm cảm thấy mắt có hơi xót, hắn ôm chầm lấy Vương Khả: “Anh sẽ nói cho em biết. Cho anh hai ngày nhé, rồi anh sẽ nói tất cả cho em.”

======Hết chương 25======

#Riz:Một ít vụn thủy tinh sắp tới nha mọi người