Lý Dục Thần đang lo lắng không biết phải giúp chị Mai giải quyết chuyện này như thế nào. Đã sắp đến đại hội võ lâm, chắc chăn chị Mai sẽ không muốn trở lại bên cạnh Liễu Kim Sinh, mà Liễu Kim Sinh không chịu gánh trách nhiệm này, một khi sự thật được công bố, chắc chắn người của đảo Cửu Long sẽ đi tìm chị Mai tính sổ. Cho dù chị Mai giao yêu đan ra, bọn họ cũng sẽ không bỏ qua.
Hoàng Tổ Hùng thấy Lý Dục Thần không nói lời nào, còn tưởng rằng trong lòng anh mất hứng, liền tiếp tục nói: “Cậu Lý yên tâm, tôi sẽ không xen vào chuyện nhà họ Trần nữa”.
Lý Dục Thần biết ông ta hiểu lầm, cũng lười giải thích, chỉ nói: “Ông có xen vào hay không là quyền của ông, không liên quan gì đến tôi cả”.
Hoàng Tổ Hùng sửng sốt, cũng không biết Lý Dục Thần có ý gì, đây là muốn ông ta xen vào hay là mặc kệ đây? Nhưng ông ta cũng không dám hỏi nhiều, sợ mình nói sai khiến Lý Dục Thần mất hứng, vất vả lắm mới gặp. được “người thật tốt”, nếu để cậu ấy chạy mất, về sau biết đi đâu tìm người để hỏi về con đường Tiên Thiên đây?
“Cậu Lý..”, Hoàng Tổ Hùng thử thăm dò: “Về sau tôi nên đi tìm cậu như thế nào? Chúng ta... kết bạn Wechat đi?"
Cố Ngôn Châu bên cạnh suýt nữa bật cười thành tiếng. Đây chính là Tông Sư đó! Trước đêm nay, Tông Sư ở trong lòng ông ta là một tồn tại cao cao tại thượng! Ví dụ như lão gia chủ Cố Thanh Sơn của nhà họ Cố ở Tân Môn, ở trong nhà còn được tôn sùng như thần linh.
Nhưng vị Tông Sư trước mắt này lại nói chuyện vô cùng dè dặt trước mặt cậu Lý trẻ tuổi, giống như một học sinh tiểu học vậy.
Tông Sư mời người ta kết bạn Wechat, nếu chuyện này truyền đi, có người nào trong võ đạo thiên hạ sẽ tin chứ?
Nhưng sự thật lại đang xảy ra trước mắt, khiến Cố Ngôn Châu không thể không tin. Lại nhìn về hướng Lý Dục Thần, trong mắt Cố Ngôn Châu tràn ngập ánh sáng sùng bái. Ông ta bỗng nhiên cảm thấy mình may mắn cỡ nào, vậy mà lại gặp được một nhân vật như thần tiên trong trường đấu chó ở thành phố Hoà. Ông ta cũng được hưởng vận may từ Trần Văn Học, đương nhiên cũng bởi vì hành động của mình không tệ, không trông mặt mà bắt hình dong, cuối cùng bây giờ mới có hồi báo, chiếm được Bát Quái Du Hồn Chân Quyết mà tổ tiên để lại.
Lý Dục Thần nhìn thấy dáng vẻ này của Hoàng Tổ Hùng, không khỏi mỉm cười cười, nói: “Có thể kết bạn 'Wechat, có việc gì ông cũng có thể đến thành phố Hoà tìm tôi. Nhưng tôi vẫn giữ câu nói kia, chỉ luận bàn, không truyền đạo”.
Hoàng Tổ Hùng vội vàng gật đầu: “Vâng vâng vâng, tôi hiểu rồi”.
Nói xong lập tức lấy di động ra mở mã quét Wechat: “Cậu Lý, quét tôi!"
Thái độ e dè giống như một học sinh hư gặp được. thầy hiệu trưởng trên hành lang trường học vậy.
Ông ta rất thích con trai út của mình, mặc dù có chút bất cần đời, nhưng trong xương có kiêu ngạo và thông minh, làm cho Trần Định Bang giống như thấy được chính mình trước đây vậy. Mặt khác, ông ta cũng cảm thấy mình đã để mẹ của Trần Văn Học - La Bội Dao phải chịu thua thiệt, cho nên mới đặc biệt muốn bồi thường cho hai mẹ con bọn họ, đương nhiên cũng là vì yêu ai yêu cả đường đi, ông ta mới thân thiết với Trần Văn Học. hơn một chút.
Dưới sự so sánh, con lớn Trần Chí Hổ từ nhỏ đã được giáo dục tốt nhất, lại ngu ngốc đến mức không giống con ruột của ông ta. Mà quan trọng nhất là bản tính đứa nhỏ này đã vô cùng keo kiệt bủn xỉn, phẩm chất như vậy sẽ khó có thể kế thừa nghiệp lớn của gia tộc.
Cho nên trong lòng Trần Định Bang đã nhận định người nối nghiệp gia tộc chính là Trân Văn Học mà không phải Trần Chí Hổ. Nhưng những trưởng bối trong gia tộc lại không nghĩ như vậy. Bọn họ không quan tâm đến việc người thừa kế gia chủ có thông minh hay không, bọn họ chỉ quan tâm đến ích lợi. Ở trong mắt bọn họ, kiếm một con chó đến cũng có thể để làm gia chủ, chỉ cần bên trong gia tộc vẫn vận chuyển bình thường là được.
Trần Văn Học là con ngoài giá thú, nhà ngoại của mẹ anh ta - nhà họ La đã bị tiêu diệt hết, chọn anh ta làm gia chủ, ở trong mắt những người kia là hoàn toàn không có lợi ích gì cho tương lai của gia tộc. Mà nhà mẹ đẻ của Phan Phượng Anh - mẹ của Trần Chí Hổ - nhà họ Phan là gia tộc lớn ở Giang Đông, gia chủ Phan Phượng Niên là anh trai của Phan Phượng Anh, cũng chính là cậu ruột của Trần Chí Hổ, là một trong ngũ hổ của Giang Đông, mệnh danh là “Sấu Hổ”, nổi tiếng giống mãnh hổ Cô Tô Từ Thông vậy.