Rung Động Trước Anh Ấy

Chương 6: Cánh gà




Trong điện thoại, tên đồng đội kia vẫn không chịu khuất phục, còn khiêu khích Chử Dạng.

"Tới đi! Kiếm phòng đi! Xem ai cầu ai!"

Chử Dạng nhanh chóng tắt âm thanh điện thoại, quay về phía Từ Nam Diệp cực kỳ gượng ép, cố nặn ra gương mặt tươi cười.

"Đã về rồi à?"

Từ Nam Diệp "Ừm" một tiếng, nhìn cô mặc áo tắm dài, tóc xoã tung khoác trên vai, không trang điểm nhưng gương mặt có chút hồng, đoán chừng vừa nãy chơi game tức quá.

Chử Dạng phí công giải thích: "Tôi cùng đồng đội nói đùa thôi."

"Tôi biết," Từ Nam Diệp thuận tay đem cà vạt ném trên bàn trà, giơ tay cởi nút tay áo, "Em căn bản không có."

"......"

Trò chơi vẫn còn tiếp tục, mắt thấy đối phương sắp đẩy lên cao, Chử Dạng tựa như học sinh tiểu học bị cha mẹ quản thúc, không nỡ bỏ trò chơi, nhưng tay cũng không dám động.

Giường lớn bỗng có cảm giác lún xuống, hơi thở nam tính sạch sẽ còn kèm theo mùi thuốc lá và rượu nhưng cũng không khó gửi lắm.

Từ Nam Diệp nghiêng đầu qua, Chử Dạng không nhịn được lặng lẽ hít hít mũi, đem hương vị này chiếm hữu.

Cô muốn biết môi Từ Nam Diệp màu gì, cũng muốn biết Từ Nam Diệp dùng loại nước hoa nào.

Từ Nam Diệp cúi đầu, nhìn màn hình di động của cô, bình tĩnh nói: "Em tiếp tục đi."

Chử Dạng máy móc đáp ứng, ngón tay cứng đờ di chuyển ở trên màn hình.

Đồng đội phỏng chừng cũng đoán được cô ngắt âm thanh, không những không có ngừng chiến, ngược lại còn bắt đầu dùng giọng nói đánh chữ.

"Sao không mắng tiếp? Bị ba mẹ kiểm tra?"

"Học sinh tiểu học thì phải có bộ dáng của học sinh tiểu học, học cho tốt."

"Còn 1m85 250 cân, ta thấy ngươi chính là gà con."

Từ Nam Diệp một chút không có hứng thú, Chử Dạng trong đầu nháy mắt hiện lên một đống câu chửi, bộ não lọc bớt từ, ngón tay đánh chữ lại biến thành "Ngươi thật hung dữ, hu hu....TvT".

Khóc mẹ ngươi.

Đồng đội: "......"

Thật giống như quyền anh trên sân thi đấu, mới vừa bị đối thủ đánh đến hộc máu, đang định phản kích, thì đồng đội vừa nãy mới hung dữ bạo lực đã xoay 180 độ.╭(╯^╰)╮."

"Hữu nghị thứ nhất, trò chơi thứ hai, chúng ta phải làm người có tố chất của học sinh ngoan ngoãn OvO"

Đồng đội bị tức giận đến nôn ra máu.

Chử Dạng trộm liếc mắt nhìn Từ Nam Diệp, lại phát hiện anh căn bản không đem lực chú ý đặt ở trên màn hình, mà là rất có hứng thú nhìn cô.

Bên này Thư Mạt nhắn tin wechat riêng với cô.

【 cậu có thể đừng ỏn ẻn như vậy được không, lấy ra cái khí thế lúc tức giận của cậu đi? 】

Chử Dạng nhấn chặn cô ấy.

Cũng không biết có phải do trận chửi bới lắng xuống không, mấy đồng đội ngoài ý muốn lại đoàn kết lên, thừa dịp hai người đối diện đã chết, trực tiếp đi lên đẩy tháp, bắt được trận đầu "Victory".

Chử Dạng chính mình cũng không tin.

Tên đồng đội chửi nhau với cô lại gửi lời mời kết bạn tốt, lý do là "Lão tử phục".

Chử Dạng đưa lưng về phía Từ Nam Diệp, ấn từ chối.

Sảng khoái.

Nỗi phẫn uất tích cóp bấy giờ được giải tỏa, cô dịch dịch mông, đưa điện thoại di động cho Từ Nam Diệp, nhếch miệng cười: "Tôi thắng rồi nha."

(Hãy đọc ở wattpad để ủng hộ editor nha. Những trang khác đều là reup.) _thân ái_

"ừm, tôi thấy được," Từ Nam Diệp phối hợp gật đầu, ngay sau đó đứng dậy "Tôi đi tắm rửa."

Chử Dạng người này thật thức thời, vì bảo trì tâm tình, cô dứt khoát kết thúc bảng xếp hạng, ngày khác đánh tiếp.

Rời khỏi trò chơi, Chử Dạng nhìn thời gian.

Cư nhiên đã 9 giờ rồi.

Từ buổi chiều đến bây giờ, cô ngay cả nước miếng cũng chưa kịp nuốt, hiện tại rảnh rỗi, bụng rốt cuộc khởi xướng kháng nghị.

Nhìn tủ đầu giường khách sạn, giờ này phục vụ bữa ăn chính sớm đã kết thúc, liền tính kêu người phục vụ, phỏng chừng cũng chỉ có thể đưa chút trái cây điểm tâm tới.

Chử Dạng mở phần mềm gọi đồ ăn ra, tính toán gọi cơm hộp với nướng BBQ.

Cô còn rất quan tâm đi đến cửa phòng tắm, gõ gõ cửa hỏi Từ Nam Diệp: "Tôi muốn gọi cơm hộp, anh có ăn không?"

Trong phòng tắm nước từ vòi hoa sen chảy róc rách, Từ Nam Diệp hình như không nghe thấy.

Chử Dạng lại nghĩ cùng lắm thì đến lúc cơm hộp giao tới rồi, anh muốn ăn, cô chia cho anh là được.

Nghĩ như vậy, Chử Dạng lại vui vui vẻ vẻ chọn món mình thích ăn.

Lúc điền địa chỉ, cô còn cố ý nhìn số phòng trên thẻ phòng.

Thời điểm Từ Nam Diệp đi ra, nước trên mặt còn chưa lau khô, lông mi với tóc đều dính bọt nước, mỹ nhân sống ra khỏi bồn tắm nha.

Chử Dạng ngồi ở mép giường, nghe điện thoại.

"Sao lại không vào được?"

Nhân viên giao cơm ở đầu kia nói: "Tôi bị bảo an ngăn ở ngoài cửa, tôi đã đưa đơn giao cho anh ta nhìn, nhưng anh ta vẫn không cho vào."

Khi nhân viên giao cơm nhận được đơn hàng.

Kết quả chạy moto vào càng cảm thấy không đúng.

Thẳng đến khi vào CBD Thanh Hà, nhìn xung quanh toàn nhà lầu cao chót vót, đường phố toàn cửa hàng nhãn hiệu xa xỉ, tiếng các loại siêu xe gào rít chạy qua bên người, so với cái moto của hắn thì.......

Cũng không phải nói người có tiền thì không ăn cơm hộp, mà hiện tại tình huống xác thật chính là như vậy.

Đến dưới cửa bảo an ngăn anh ta lại.

Trên cơm hộp ghi "Cô em nóng bỏng nướng BBQ", địa chỉ hóa đơn cũng xác thật là khách sạn Hilton, chính xác đến cả số phòng.

Người nhận là là " Bà xã đại nhân của Tiêu Chiến".

Ai mà biết có phải là trò đùa dai hay không.

Anh ta nói gì bảo an cũng không cho vào.

Chử Dạng cũng không nghĩ tới sẽ không giao cơm hộp lên được, chính mình đang mặc áo tắm dài, cũng không trang điểm, khẳng định không thể xuống lầu lấy.

Cô tinh ý, nhanh chóng chạy chậm đến trước mặt Từ Nam Diệp, chớp mắt bán manh: "Giúp tôi đi xuống lấy cơm hộp được không?"

Từ Nam Diệp nhìn bộ dáng này của cô, cũng lười hỏi cô vì sao tối muộn vẫn gọi cơm hộp.

Lúc cô có việc cầu xin thì giả đáng yêu.

Anh than nhẹ: "Ở chỗ nào?"

"Ở dưới cửa khách sạn."

Từ Nam Diệp cầm lấy thẻ phòng chuẩn bị ra cửa, thuận tiện hỏi:'' Tên người nhận là gì?"

"Cái đó.....," Chử Dạng nhấp môi, nghịch ngợm le lưỡi, "Bà xã đại nhân của Tiêu Chiến."

Từ Nam Diệp quay đầu lại nhìn cô, hỏi lại: "Cái gì?"

" Bà xã đại nhân của Tiêu Chiến."

"......"

Được đó, ngang nhiên vượt quá giới hạn.

Anh vẫn là quá dung túng cô.

Thời điểm vào thang máy xuống lầu, Anh dựa theo lời Chử Dạng nói đi đến cửa lớn, quả nhiên thấy một nhân viên giao hàng trẻ tuổi đang nói chuyện với bảo an.

"Xin chào, tôi tới lấy cơm hộp."

Bảo an thấy có người tới, thấy rõ gương mặt liền vội vàng cung kính: "Từ tiên sinh."

Đây là khách sạn dành cho khách VIP, lãnh đạo trực tiếp qua chào hỏi.

Từ Nam Diệp mặc quần áo ở nhà đơn giản, dáng người nho nhã, tóc còn có chút ướt, nhìn dễ gần hơn lúc đi cùng một đám người lúc trưa nay.

Anh chàng giao cơm như thấy được vật quý, tựa hồ là vì chứng minh cho bảo an mình thật sự không có ý đồ gây rối, lớn giọng hỏi Từ Nam Diệp: "Xin hỏi ngài là bà xã đại nhân của Tiêu Chiến sao!!!!"

"......"

Bảo an: "......"

Hắn vừa nói xong cái này thì khẳng định muốn gây rối rồi!!!!

"Từ tiên sinh xin lỗi, khẳng định là lầm, tôi liền xử lý ngay," bảo an thần sắc kinh hoảng, quay đầu giơ bộ đàm lên nói, "Phòng an ninh,phòng an ninh, chỗ này có người làm loạn, xuống xử lý nhanh."

Từ Nam Diệp sắc mặt vô cảm, con ngươi màu hổ phách ảm đạm không chút ánh sáng.

Thanh âm cũng có chút cứng đờ: "Là tôi."

Bộ đàm phòng an ninh bên kia lập tức truyền đến: "Ây ây ây? ở cửa số mấy? Chúng tôi lập tức dẫn người qua!"

Thần sắc bảo an có chút phức tạp.

Trơ mắt nhìn người giao cơm cùng Từ tiên sinh đối chiếu thông tin, lúc sau anh ta đưa hộp cơm hộp giao cho Từ tiên sinh.

"cô em nóng bỏng nướng BBQ ' đã giao đạt! Phiền ngài đánh giá năm sao khen ngợi nha!"

"Cảm ơn."

Người giao cơm hộp cưỡi motor rời đi, Từ tiên sinh cùng hắn gật gật đầu rồi lên lầu.

Hắn hỗn độn, nhân viên bên bộ đàm còn hỏi là ở cửa nào.

"Tôi hỏi anh," bảo an hoài nghi nhân sinh ngữ khí nhỏ giọng nói, "Hiện tại thể chế công tác có phải không được nhẹ nhàng như trước? khả năng bởi vì áp lực quá lớn dẫn tới sở thích cá nhân không giống người thường?"

***

Cơm hộp tới.

Chử Dạng cao hứng phấn chấn đứng ở cửa phòng nghênh đón anh.

Từ Nam Diệp lại không có đưa ngay cơm hộp cho cô, mà đem hộp cơm giấu ở sau lưng, ngữ khí lãnh đạm: "Ai cho phép em ăn?"

"Đây là cơm hộp tôi đặt," Chử Dạng vô tội nhìn anh, "Tôi vì cái gì không thể ăn?"

Từ Nam Diệp liếc mắt nhìn cô, xẹt qua cô đi vào trong phòng.

Chử Dạng có chút không cao hứng, nhưng bởi vì quá đói, chỉ có thể ngoan ngoãn đi sau mông anh.

Mắt thấy Từ Nam Diệp bình tĩnh đi đến bàn ăn, ngồi xuống mở hộp cơm ra.

Mùi hương tỏa ra, Chử Dạng nuốt nuốt nước miếng, ngồi xuống bên cạnh anh.

Từ Nam Diệp gắp một cái cánh gà, Chử Dạng thèm nhỏ dãi, thò đầu qua há miệng: "A ——"

Kết quả cánh gà kia trực tiếp vào miệng Từ Nam Diệp.

Chử Dạng chu môi trừng anh.

Từ Nam Diệp ở nước ngoài nhiều năm như vậy, hoài niệm hương vị nướng BBQ quê nhà, cũng không nên đoạt với cô ngay lúc này, quá không phong độ.

"Em đừng ăn," ánh mắt Từ Nam Diệp thản nhiên "Tiêu Chiến sẽ ghen."

"......"

Nam nhân này sao nhỏ mọn như vậy......