Rượu Gạo Hôn Hoa Hồng

Chương 44




“Á á á á á á cuối cùng cũng qua rồi!!!”

“Vượt ải vượt ải!”

“Đậu má nó suýt nữa là tưởng G tiếp rồi!”

“Qua qua chúng ta lấy được vượt ải đầu rồi hu hu hu!!!!”

Tiếng reo hò đinh tai nhức óc truyền đến từ kênh voice chat, Trì Tái Hạ thấy thông báo vượt ải nhảy ra trên màn hình, cô ngẩn người, thật sự qua rồi?!

Vui sướng từ đáy lòng lặng lẽ lan tỏa, hình như cô đã bất chợt cảm nhận được một chút niềm thích thú của việc cạnh tranh giữa các người chơi PVE rồi.

[Đệt mẹ vượt đầu!!!!!]

[Nb, gánh một bà chủ mà cũng có thể qua.]

[Có sao nói vậy, nếu không phải trước khi chết Thiên Vu buff cho miếng máu kia, Thanh Sơn Bất Hứa đã không chống đỡ được đến khi BOSS G rồi.]

[Điểm sát thương này của Thanh Sơn Bất Hứa quá kinh khủng!]

[Mau nói đội mấy người làm sao áp được Huyết Trì Địa Ngục xuống đi, có ai giải thích vì sao lại kiên trì để Thiên Vu xuống dưới không?]

[Streamer mau đọc bình luận streamer mau đọc bình luận!!!]



Khu bình luận phòng livestream đang điên cuồng.

Nhưng bây giờ streamer cũng không rảnh để ý.

Sau khi vượt ải, thứ mọi người mong đợi nhất tất nhiên là đồ rớt từ phó bản.

Vượt ải lần đầu ở BOSS cuối chắc chắn sẽ rớt vật liệu Long hồn, Phượng phách để rèn đúc Thần võ.

Phượng phách, Trì Tái Hạ cũng xem như từng thấy hai lần, bên trong vòng tay liền cành Hứa Định tặng cô đã có. Trước đó không lâu, đầu sỏ gây nên sự kiện chia công chia tư rớt ngựa cũng là một viên Phượng phách bị phú bà tranh đoạt. Trước mắt, giá thành giao ở phó bản đại khái từ 60w-80w vàng. .

||||| Truyện đề cử: Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |||||

Long hồn còn hiếm thấy hơn cả Phượng phách, giá thành giao cao gấp đôi, không chuẩn bị khoảng một tỷ vàng thì đừng mơ.

Nhắc đến đây, Trì Tái Hạ cũng hơi động lòng với Thần võ. Thần võ của Thiên Vu là một thanh pháp trượng được huyết ngọc quấn quanh tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, so với các vũ khí khác của Thiên Vu thì xinh đẹp nổi bật hơn hẳn.

Bên này Trì Tái Hạ còn đang suy nghĩ có nên tham gia đấu giá hay không, dù sao món đồ như Long hồn Phượng phách vốn sẽ không cho vào hệ thống đấu giá, mà chỉ trực tiếp đập Nhân Dân tệ xong tính tiền, chuyển khoản cho mọi người, cũng không thể quẹt thẻ. Trước tiên, cô cần phải kiểm tra xem tiền tiêu vặt còn lại bao nhiêu.

Nào ngờ Thu Hành phân loại vật phẩm đấu giá xong, vở kịch lớn - đấu giá Long hồn bắt đầu, đồng thời sau khi tuyên bố bắt đầu đấu giá thì đã xuất hiện người ra giá trên trời, một bước đúng ngay trọng tâm.

[Đội] Thanh Sơn Bất Hứa: 300w.

[Đội] An Yểu Yểu:???

[Đội] Xuân Phong Bất Độ:???

[Đội] Nhất Xuyên Yên Thảo:???

Từng dãy dấu chấm hỏi bay qua kênh đội.

“Định không cho một chút cơ hội tham dự nào ư!”

“Đội trưởng đập vật này làm gì, không phải đã có Thần võ rồi sao?”

Đúng thế, anh đập món này làm gì, đã có Thần võ rồi mà, Trì Tái Hạ cũng hơi khó hiểu, không nhịn được mà hỏi một câu trong voice chat.

Hứa Định trả lời: “Anh nhớ lúc em nói chuyện trên trời dưới đất với nhóm An Yểu Yểu, có từng bảo mình thích Thần võ Thiên Vu.”

Trì Tái Hạ sững sờ, sao việc này mà anh cũng nhớ được?

Dạo trước, cô bị An Yểu Yểu lôi kéo đến biển Tam Sinh, theo dõi một streamer Thiên Vu của server khác ký khế ước.

Lúc ấy, cô chỉ thuận miệng nói một câu nghi thức ký khế ước thật đẹp mắt, điểm chưa hoàn mỹ là đa số vũ khí của Thiên Vu chỉ có hai màu xanh trắng. Có mỗi chuôi pháp trượng huyết ngọc Thần võ này mới khá xứng đôi với áo cưới ký khế ước.

Thế nên…

Thu Hành: “Nếu không ai ra giá thì tôi đếm ngược vậy. Còn ai muốn xác nhận lại không?”

“Xác nhận, pppp!”

“Đề nghị của tôi là tranh thủ thời gian đếm ngược đi. 300w, tôi sợ anh ấy đổi ý!”

“Được, tôi đếm ngược Long hồn đây, 5, 4, 3, 2, 1! Chúc mừng ông chủ!” Thu Hành dừng lại, trước khi Hứa Định kịp nói thì đã rất tinh ý hỏi: “Tặng Hạ Hạ à?”

[Đội] Thanh Sơn Bất Hứa: 1.

[Thiên Vu này là thiên tiên gì thế, Long hồn nói đưa là đưa?]

[Có thể vì đã cứu mạng anh ấy, vừa có vượt ải đầu vừa nhận được Long hồn [ngạc nhiên đến nỗi ngẩn người]].

[66666666].

[Tôi chỉ hận không thể tag mấy thằng đàn ông “Lễ hỏi 8w8, em thế này không phải muốn mạng cả nhà anh sao” vào xem một chút.]

Khu bình luận phòng livestream tiếp tục đổi qua đề tài mới.

Tranh thủ lúc đang đấu giá, An Yểu Yểu theo thường lệ đăng bài tuyên truyền ăn mừng vượt ải đầu lên diễn đàn.

Mấy bình luận phía trước đều là chúc mừng tán dương, nhưng khen một lát, chủ đề cũng bị mấy bình luận không hề mang thiện ý ở giữa dẫn lệch đi.

20L: [Chỉ có thể nói, đội các người vì kiếm tiền cũng chẳng dễ dàng gì. Loại phu nhân đội trưởng b gà này cũng phải nhịn.]

43L: [Bình luận thứ 20 nói không sai, nhưng nếu là tui tui cũng nhịn [đầu chó]].

82L: [Cùi bắp đến mức chẳng cần nhấc chân, Thanh Sơn Bất Hứa bị cô ta chơi ngải hay sao mà còn tặng Long hồn? Cô ta cầm Thần võ làm gì chứ, làm đạo cụ chụp ảnh à?]

155L: [Cười chết, người trong đội người ta còn chưa nói gì, dân mạng đã bày đặt cãi nhau rồi.]

200L: [Trận chiến giải tán bang Tây Giang Nguyệt không phải Cố Kiếm đánh vì cô ta sao, chỉ là Long hồn mà thôi, trên internet thật không có ký ức.]

311L: [Tôi nhớ bản thân vị phu nhân đội trưởng này là một phú bà nha. Dạo trước khi đang cắn xé với Mộ Thiển Dao, mỗi ngày cô ta đều chiêu mộ cao thủ bảo vệ.]

400L: [Các người mở miệng là một tiếng phu nhân đội trưởng, Thanh Sơn Bất Hứa ký khế ước với cô ta chưa? Sao tôi không có tí ấn tượng nào vậy?]

Khi bình luận bài đăng vượt qua 500L, An Yểu Yểu cập nhật bài đăng bằng một tấm hình mọi người bắn pháo hoa đứng chụp hình nhóm ở ải cuối cùng của Mười Điện Diêm La, tiểu vu nữ cùi bắp - trung tâm của chủ đề đứng ở chính giữa, hai bên là tình duyên và sư phụ của cô.

An Yểu Yểu: [Ăn mừng vượt ải! Thuận tiện giải đáp một lượt, người trong đội chúng tôi kiếm tiền dễ dàng lắm, dù sao vượt đầu hằng năm cũng không thiếu ông chủ được ^-^. Đội trưởng chúng tôi tặng Long hồn bởi vì Thần võ Thiên Vu tương đối hợp với áo cưới đấy, quả thực là một đạo cụ chụp ảnh thôi. Nửa tiếng sau ở biển Tam Sinh, đội trưởng và phu nhân đội trưởng nhà này thực hiện nghi thức ký khế ước, nếu muốn tặng tiền mừng để phu nhân đội trưởng chúng tôi thăng cấp đạo cụ chụp ảnh thì chào mừng tới chứng kiến nhá.]

Mấy lời móc mỉa này của An Yểu Yểu, cộng thêm thành viên trong đội chạy đến bình luận, đã lập tức chứng thực địa vị được cả đội chiều chuộng của người nào đó.

Nửa tiếng sau, biển Tam Sinh.

Tiểu vu nữ trong bộ áo cưới đỏ rực, cầm Thần võ Thiên vu mới ra lò, đứng dưới cây Nhân Duyên cùng kiếm khách Quân Sơn cũng mặc đồ đỏ.

Nghi thức ký khế ước trong “Phong Nguyệt” tương đối đơn giản, cả hai đứng dưới cây Nhân Duyên, sử dụng tín vật ký khế ước xong thì dây tơ hồng từ ngọn cây sẽ nhẹ nhàng rơi xuống, thắt giữa cổ tay hai người.

Đồng thời, sẽ có âm thanh thông báo của hệ thống bắt đầu một chuỗi lời kịch thật dài, hỏi đôi bên có đồng ý ký khế ước không.

Sau khi nhấn đồng ý…

Dây tơ hồng giữa cổ tay quấn quanh, lóe sáng vài lần rồi chợt biến mất.

Vòng tay liền cành cũng lơ lửng giữa không trung, tín vật phẩm chất cực hiếm có hiệu ứng đặc biệt riêng, cành cây sinh trưởng nhanh chóng, quấn lại rồi xuất hiện bóng chim Bỉ Dực từ đầu cành bay ra, phóng lên pháo hoa bùng nổ giữa trời đêm.

[Hệ thống] Cây Nhân Duyên rơi tơ hồng dắt mối, chúc mừng [Thanh Sơn Bất Hứa] và [Mưa hè không ngớt] vui kết lương duyên!

Cuối cùng bọn họ cũng ký khế ước!

Tuy cô và Hứa Định đã xác nhận quan hệ yêu đương, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng trong trò chơi, trong lòng Trì Tái Hạ vẫn có vài phần xúc động không sao diễn tả được.

“Hạ Hạ, không phải em tò mò sau khi chính thức ký khế ước thì có mở khóa được động tác hôn môi không à?”

[Tình duyên của bạn muốn sử dụng động tác [Hôn] với bạn, có đồng ý không?]

Cô đâu có tò mò!

Lỗ tai Trì Tái Hạ không kìm được mà đỏ bừng.

Thấy yêu cầu đang đếm ngược chỉ còn chưa đến mười giây, cô mới bất đắc dĩ bấm đồng ý.

Động tác hôn trong game là ôm eo hôn, kiếm khách với vẻ mặt dịu dàng tựa nước, khoảng khắc nghiêng người hôn lên, vạn vật tựa như ngưng đọng.



Mãi tới khi thoát game rửa mặt, vành tai Trì Tái Hạ vẫn còn hơi nóng.

Ắt hẳn cô nên cảm thấy may mắn vì người nọ ở bên cạnh mình, bằng không, loại thiết kế cảnh tượng trong game gạt người ta yêu qua mạng thế này, ai mà đề phòng được chứ. Dẫu đã qua rất nhiều năm, nhưng mỗi khi nhớ lại trải nghiệm này trong game, cô cũng sẽ hận không thể hồn xuyên vào mộng.

Chuông điện thoại vang lên, là Hứa Định.

Cô bấm nút nghe.

“Chào, Hạ Hạ, em rửa mặt xong chưa?”

Cô đặt bàn chải đánh răng về chỗ cũ: “Xong rồi, nhưng chưa thoa mỹ phẩm dưỡng da. Sao thế anh?”

“Anh đang ở dưới tòa ký túc xá của em.”

“Gì cơ?”

Tuy cuối tuần không quy định giờ giới nghiêm, nhưng đánh phó bản lâu như vậy, bây giờ đã rất trễ rồi, sao anh còn chạy đến?

“Anh đợi em một tí nhé!”

“Không cần phải xuống đâu, bên ngoài lạnh lắm, em ra ban công một chút là được.” Dường như giọng anh đang từ từ bị nhuộm bởi nhiệt độ lạnh lẽo của đêm đông, anh hơi nhấp môi, nói khẽ: “Anh chỉ, chỉ sợ em vẫn còn đang giận thôi.”

“Giận gì chứ, em nào phải khí cầu đâu!”

Cô mặc áo khoác vào, vừa nói vừa chạy xuống cầu thang.

Đến dưới lầu, cô dừng bước vài giây, ánh mắt tìm kiếm bóng dáng bên ngoài. Cô đẩy cửa lưới sắt đang khép hờ, chạy vội về phía Hứa Định đang đứng trong đống tuyết, tựa như chú chim non vào rừng.

Hứa Định cao hơn cô nửa cái đầu, mặc một chiếc áo jacket màu đen, trong đêm tuyết lạnh giá, gương mặt lạnh băng càng tôn lên bờ môi đỏ thắm đang nhấp nhẹ, lỗ tai cũng bị cóng đến mức hơi đỏ bừng.

Anh cúi đầu nhìn cô, mi mắt rất dài, đôi mắt đen tuyền, vẻ mặt nghiêm túc.

Trì Tái Hạ ngẩng đầu, không nhịn được mà dùng bàn tay ấm áp che chắn lỗ tai anh: “Sao trễ thế này mà anh còn tới?”

“Muốn gặp em.”

Anh không hề chớp mắt, dường như nếu có bông tuyết vương trên hàng mi, anh vẫn sẽ nhìn cô mãi.

Thật kỳ lạ quá đỗi, cớ sao có thể tồn tại một nam sinh như thế.

Dạo trước anh cũng rất tốt, nhưng trước khi chưa thẳng thắn về việc acc clone, anh luôn lịch sự, giữ chừng mực. Trì Tái Hạ cho rằng, dẫu hai người đã ở bên nhau thì anh cũng sẽ giống vậy, về sau vẫn cần cô dạy dỗ tỉ mỉ hơn.

Tuy nhiên, bây giờ chỉ mới một ngày, tuy không phải chuyện vượt khuôn phép, nhưng cô vẫn cảm nhận được, dù anh đã cố gắng đè nén hết sức, song trên người anh cũng toát lên một loại cảm xúc nóng bỏng đang được che giấu dưới vẻ tỉnh táo bên ngoài.

Bàn tay đang ủ ấm lỗ tai Hứa Định của cô rơi xuống, đặt trên vai, kế đó thì vờn quanh sau cổ anh.

Cô cũng hơi nghiêng người về phía trước, tạo thành tư thế chủ động ôm.

Dường như trong hơi thở thoang thoảng mùi tuyết mới lạnh lẽo, sạch sẽ. Cách một lớp áo khoác, cô không nghe rõ nhịp tim, nhưng cô chắc hẳn nó đang đập rất nhanh.

Có vẻ Hứa Định đã cứng đờ trong giây lát trước cái ôm bất ngờ này, sau khi phản ứng kịp thì anh cũng đưa tay ôm lấy cô, còn hơi thăm dò mà vòng chặt thêm một chút.

“Sao anh cứ tặng quà cho em mãi thế?” Trì Tái Hạ chôn trong ngực anh, giọng nói mang tới cảm giác chấn động nho nhỏ, tê dại ở lồng ngực: “Chúng ta vừa mới ở bên nhau, tặng quà cũng phải để ý tiến hành theo trình tự, anh biết chứ?”

Xương quai hàm của anh tỳ nhẹ lên đầu cô: “Anh chỉ muốn khiến em vui vẻ.”

Anh đã chờ quá lâu, quá lâu rồi, rốt cuộc cũng có tư cách có thể đường hoàng tặng quà cho cô. Với anh mà nói, những chuyện này còn lâu mới đủ.

“Vậy anh muốn gì? Em cũng muốn tặng quà cho anh.” Trì Tái Hạ hỏi.

Hứa Định cúi đầu, nương theo động tác mà nhìn bên gáy cô, thấy vành tai óng ánh ngọc tuyết của cô, yết hầu nhấp nhô lên xuống, do dự, đang tự hỏi yêu cầu hôn lỗ tai cô một chút có phải hơi quá mức không.

Một lúc lâu sau, hô hấp nóng bỏng cũng chầm chậm rơi xuống cần cổ cô, rốt cuộc anh vẫn không thể nói ra miệng suy nghĩ không an phận kia: “Không có, Hạ Hạ, anh không muốn gì cả.”

“Anh thế này sẽ khiến em rất khó xử đó.”

Trì Tái Hạ thò đầu ra khỏi ngực anh, suy nghĩ kỹ một chốc, ánh mắt từ bờ môi đang mở hờ kia chuyển sang gương mặt gầy gò, rồi dời lên lỗ tai đã cóng đến mức đỏ bừng.

Cuối cùng, cô nhón chân lên, khẽ hôn lên vành tai của anh.