Đến khi Lộ Nguyên tới nơi thì chỉ thấy Đoàn Ân đang ôm Thập Thất trong lòng thủ thỉ từng câu trong tiếng nấc nghẹn .
Lộ Nguyên nhìn quanh không thấy Lâm An, cậu tiến đến kéo mạnh Đoàn Ân nói lớn :
" Chị An đâu ?"
Đoàn Ân giật mình quay qua, ngay khi nhìn thấy Lộ Nguyên, cô òa khóc như đứa trẻ, túm lấy tay cậu vội nói :
" Lộ Nguyên ....Thập Thất...Thấp Thất....em mau cứu cậu ấy đi ...nhanh lên...
Lộ Nguyên cau mày nhìn Đoàn Ân đang hoảng loạn chỉ tay về phía Thập Thất . Đi cùng Lộ Nguyên còn có Bạc Tử Sâm, Chu Hi Thành và Viên Lãng .
Ngay sau đó Bạch Lang từ phía sau chạy lên trước cùng nhân viên y tế .
Đoàn Ân ánh mắt đầy trông mong nhìn Bạch Lang nhưng đáp lại cô là cái lắc đầu bất lực...
Chợt Chu Hi Thành hất đầu lên tiếng :
" Ở kia'
Theo tiếng nói của Chu Hi Thành mọi người đồng loạt nhìn lên . Cột khói đen nghi ngút giữa rừng đêm đập vào mắt .
Bạc Tử Sâm là người di chuyển đầu tiên, anh chạy thật nhanh về nơi khói đen bốc lên bởi cô đang ở đó .
Lộ Nguyên ném lại một câu rồi cũng nhanh chân chạy theo .
Bạch Lang, ở đây nhờ anh
Thập Thất chết, Đoàn Ân chịu đả kích thần trí hoảng loạn vậy Lâm An đâu ?
Lâm An lúc này đang nghìn cân treo sợi tóc . Hơi nóng cùng khói nồng nặc làm cô không thở nổi . Cô chống tay lên tường quét ánh mắt rét lạnh về phía người đàn ông có vết thẹo dài trên má ở phía đối diện - đàn em thân cận bên cạnh Châu Du, Tô Cẩn .
' Khụ....khụ..."
Tô Cẩn gắn giọng từng chữ rồi với con dao găm trong tay, hắn lao đến .
Lâm An đẩy mạnh vào tường để mượn lực tránh đi nhưng vẫn bị rạch một vết thương trên vai .
Tô Cẩn vung tay lia dao ngang mặt cô, Lâm An vội ngồi xuống quơ chân đạp ngã hắn ra sàn . Cô đè lên người hắn, hai tay nắm chặt dao găm cố gắng đâm xuống nhưng Tổ Cẩn đã chặn lại .
Trên người cô lúc này chi chít vết thương lại bị sặc khói nên Lâm An không thể đấu lại Tô Cẩn . Cô bị hắn hất văng xuống sàn, lưng đập mạnh vào tấm gỗ đang bị lửa bao phủ, tia lửa nhỏ lóe lên bắn tứ tung.
Lâm An quơ tay chống người đứng dậy nhưng lại bị Tô Cẩn đá thẳng vào bụng với lực đạo rất mạnh . Hắn đứng trên cao nhìn xuống Lâm An đang quằn quại, nở nụ cười tươi, vết thẹo trên mặt cũng vì vậy mà trông đáng sợ vô cùng .
Lâm An với tay ra phía sau thì mò được một khẩu súng, cô nắm chặt trong tay lên nòng bắn thẳng một viên ghim vào đùi Tô Cẩn . Hắn khụy người ôm đùi kêu lên :
" A ...Mẹ kiếp, con chó này "
Lâm An chớp thời cơ bật dậy vung chân đá thẳng mặt hắn . Cú đá xoay liên tiếp làm hắn ngã nhào đến choáng váng, máu mũi máu mồm cũng chảy ra .
Lâm An nhanh nhẹn lên cò nhắm thẳng đầu hắn nhưng ngón trỏ chỉ còn cách cò súng chút xíu thôi thì cô bị Tô Cẩn gạt chân ngã xuống sàn, khẩu súng bạc cũng vì thế mà văng ra xa .
Lâm An cố gắng ngồi dậy lấy súng nhưng Tô Cẩn biết thừa ý định của cô, hắn nhanh tay lấy súng trước kéo cò nhằm thẳng vào Lâm An đang chống người dậy . Nhưng cô cũng đâu dễ đối phó, cô chống hai tay xuống sàn sau đó tung chân đá bay súng trong tay Tô Cẩn .
Cuộc chiến giữa cô và hắn kéo dài gần ba mươi phút thì đám đàn em của Châu Du cũng tìm tới . Lâm An bị dồn trong góc không lối thoát .
Lửa ngày càng bùng lớn, khói dày đặc, thiếu oxy khiến Lâm An bắt đầu choáng váng, hít thở cũng ngày một khó khăn hơn nhưng ánh mắt cô vẫn đậm sát khí . Cô còn chưa tìm ra kẻ đứng sau cái chết của ba mẹ thì làm sao mà chết được . Cô không thể chết ở đây .
Vào thời khắc nguy cấp nhất thì anh tới rồi .