Sắc Đỏ Của Hòa Bình

Chương 6: Vũ Nữ Tóc Vàng




Trời vào đông, tuyết lại rơi phủ trắng vạn vật. Ngoài trời, không còn gì khác ngoài những cành cây trơ trọi, đen đúa, được khoác lên mình một nửa màu trắng của tuyết. Khó có ai để ý rằng, bên trong lớp vỏ đen sạm, khô héo đó lại đang tồn tại một sự sống đang ươm mầm, chờ ngày nắng đến để vươn chồi thoát ra khỏi lớp vỏ khô cứng kia.

Con người lạnh lùng vô tình, mấy ai biết được thiên nhiên cũng không ngừng chuyển đổi, cũng như chính con người vậy song song và đồng hành cùng nhau.

* * *

Khi Rill vừa bước ra khỏi phòng Linux đã vội chạy theo. Anh quay lại, gương mặt trầm tĩnh không chút cảm xúc.

- Có chuyện gì sao?

Linux đứng lại ngay trước mặt Rill. Ngập ngừng trong chốc lát.

- Tôi.. có thể đi cùng chứ?

Cô nhìn anh, ánh mắt tràn đầy hi vọng.

- Không được!

Rill trả lời dứt khoát, không một chút đắn đo suy nghĩ, cắt ngang tia hi vọng của Linux. Cuối cùng thì Linux chỉ là một kẻ gặp nạn, mọi người chỉ là giúp đỡ cô trong lúc khó khăn nhất, anh không có ý định sẽ cho Linux tham gia vào bất cứ hoạt động nào. Hiện tại thì cô dường như đã bình phục hoàn toàn.. ngoại trừ một điều - kí ức. Mọi kí ức trong cô đã hoàn toàn mất, và dường như không có dấu hiệu nào chứng tỏ chúng sẽ trở lại.

Linux ngày ngày cũng chỉ có thể ra vào khu bếp giúp đỡ những việc lặt vặt. Cô cảm thấy khó chịu khi mọi người lại tất bật với bao công việc, cô muốn bản thân có ích hơn.

- Vì sao chứ? Tôi có thể giúp mà.

Linux nói, đôi mắt vẫn hướng về phía anh mong chờ. Vẻ mặt Rill vẫn rất trầm lặng, không mảy may có chút nét gì là sẽ thay đổi ý kiến. Anh nhìn cô, đôi mắt màu lam sâu thẳm, vẻ tinh anh hiện rõ trong nó, nhưng sắc mặt vẫn nhợt nhạt. Mái tóc vàng cùng làn da trắng khiến mọi thứ toát lên từ cô là một sự nhẹ nhàng, mong manh. Nhìn dáng người mảnh khảnh của cô anh chỉ khẽ thở dài và quay đi.

- Tôi nói không là không.

Lời nói dứt khoát của Rill dập tắt hết mọi nổ lực và hi vọng cuối cùng trong cô. Thoáng buồn và thất vọng, cô quay vào trong, vẻ ủ rủ.

- Anh nhớ cẩn thận nhé.

Rill quay đi, không để tâm đến lời nói của Linux.

* * *

Noma là vùng đất tách biệt, được bao bọc xung quanh bởi vách núi treo leo, cũng là nơi ngoài tầm kiểm soát của Vua Aftiji. Eris nghĩ đó là một vị trí tốt để có thể đóng quân, tuy nhiên việc có thể đưa quân đến đó là một vấn đề khó khăn. Cô đã để Rill đi dò xét và thất bại, bởi hiện tại họ chỉ biết duy nhất một con đường đến đó, nhìn tấm bản đồ trên bàn, các vùng lân cận đều rõ ràng ngoại trừ Noma.

- Tôi biết kẻ có thứ mà chúng ta cần.

Shel lên tiếng, mọi người đều ngước nhìn.

- Quan đô đốc Alan, hắn thường hay qua lại với các thương gia lớn, vô tình tấm bản đồ Noma lại rơi vào tay hắn, theo tôi được biết thì tấm bản đồ vẫn còn trong phủ của hắn.

Eris có chút suy ngẫm.



- Nếu hắn đã cất giữ vật đó cho riêng mình, vậy nếu chúng ta có thể trà trộn vào phủ lấy được tấm bản đồ hắn sẽ không thể làm lớn vụ này, việc đó sẽ đến tai nhà vua. Tuy nhiên, chuyện này không dễ dàng như chúng ta nghĩ.

- Hắn không phải rất thích những cô gái tóc vàng sao..

Shel nói, đôi chút lấp lững đánh mắt về phía Rill.

- Nếu tôi nhớ không nhầm thì chỗ Rill có một người phù hợp.

Nghe Shel nói, tất cả mọi người đều hướng mắt về phía Rill.

- Không được. Cô ta chỉ là một cô gái bình thường, cô ta chẳng giúp được gì đâu.

Rill vội nói, tuy nhiên sự nhắc nhở của Shel làm Eris nảy ra một ý tưởng nào đó.

- Sắp đến khi lễ hội trăng tròn diễn ra, chỉ cần để cô ấy trong vai một vũ nữ biểu diễn trên phố, chắc chắn sẽ thu hút được hắn ta.

Ý kiến của Eris được tán thành, dù không muốn nhưng Rill cũng không làm khác được.

Lễ hội đêm trăng tròn là lễ hội cầu phúc, mang nhiều phước lành đến người dân. Đêm hôm đó đường phố đông đúc, tấp nập, người người ra phố ngắm trăng, thưởng thức các cuộc diễu hành trên phố.

Đô đốc Alan đứng từ trên tường thành nhìn xuống, hắn cũng đang chiêm ngưỡng không khí của lễ hội. Tiếng trống vang dội, điệu nhạc rộn ràng, tất cả làm cho bầu không khí trở nên thật háo hức đáng mong chờ. Từng đoàn người diễu hành trên phố, mang theo những nghi thức truyền thống, hoặc những vũ điệu lạ lẫm làm mê hoặc lòng người.

Alan bị thu hút bởi một vũ nữ trên phố, đứng trên bục cao của xe kéo, nàng ta dễ dàng tách biệt với đám đông xung quanh. Bước nhảy của nàng đầy ngẫu hứng, phóng khoáng, lại không kém phần quyến rũ. Khi đến gần hơn với tường thành, nàng đưa tay kéo khăn trùm đầu, làm bung xõa mái tóc vàng, hướng đôi mắt về phía Alan khiến hắn không thể nào bỏ qua mỹ nhân này. Đôi mắt xám của hắn hướng theo nàng không rời, là một kẻ yêu thích cái đẹp nhưng có lẽ hắn chưa bao giờ trông thấy một vẻ đẹp vừa thánh thuần lại vừa quyến rũ đến như vậy.

- Điều tra xem, nàng ta từ đâu đến.

Alan nói, tên hầu cận bên cạnh lập tức đi ngay. Khi trở về hắn đã mang đến những thông tin cần thiết về người mà Alan đang muốn chiếm giữ kia. Nàng ta theo đoàn bán nghệ đến từ phương bắc. Đã đến đây được hơn hai tuần. Chỉ bán nghệ, không bán thân, chỉ điều đó thôi cũng làm trỗi dậy sự kích thích mãnh liệt trong hắn.

- Ba ngày nữa là tiệc sinh thần của ta, sắp xếp để nàng ta biểu diễn vào đêm hôm đó.

* * *

Theo chân đoàn người vào trong thủ phủ của đô đốc Alan, Linux có chút lo lắng, Rill và Shel tháp tùng theo sát phía sau.

Tại phòng yến tiệc, các khách mời say xưa bên rượu ngon, mỹ nữ đẹp. Alan là một kẻ biết hưởng thụ, bên cạnh hắn là các cô gái trẻ vây quanh, bên trái vô cùng quyến rủ, bên phải lại càng mặn mà, càng nhìn lại càng khiến hắn say mê. Đặc biệt những phụ nữ vây quanh hắn, tất cả đều mang màu tóc vàng. Hắn thích màu tóc ấy, kết hợp với làn da trắng tất cả đều trở nên tuyệt mỹ.

Tiếng nhạc thay đổi khiến mọi người phải chú ý, Alan đảo mắt về phía cửa vào. Cánh cửa mở rộng, các vũ công theo đoàn tiến vào, sau tiết mục mở màn vô cùng bắt mắt, các vũ công tách ra làm hai hàng đứng dạc vào hai bên. Mọi thứ trở nên im lặng, hai vũ công nam đỡ trên cao là một tấm thảm cuộn tròn, tiến vào trung tâm và đặt xuống. Dồn mọi sự chú ý vào nó, tiếng trống và nhạc vang lên cũng là lúc chiếc thảm lay động, lăn tròn tách từng lớp vỏ đến khi tới trước mặt Alan cũng là khi lớp thảm được mở hết.

Dưới chân Alan là nàng vũ nữ yêu kiều của đêm trăng tròn. Sự xuất hiện của nàng làm lu mờ những kẻ vây quanh hắn hiện tại. Nàng đưa tay về phía hắn, Alan đưa tay bắt lấy, kéo nàng đứng dậy, nàng khẽ mỉm cười quay đi và điệu nhảy của nàng bắt đầu. Alan nhìn theo, đôi mắt không rời khỏi những đường cong quyến rũ nơi nàng, hắn đưa tay lên, khẽ hít hà mùi hương còn vương lại. Tuyệt phẩm này không phải chỉ nên để mình hắn được thưởng thức thôi sao.

Alan đứng lên, ra hiệu cho tất cả dừng lại, điều đó khiến cho mọi người hoang mang. Những vũ công hoảng sợ quỳ rạp xuống, đã có sai sót gì chăng? Chậm rãi từng bước, Alan tiến lại gần vũ nữ tóc vàng, đưa tay nâng cầm nàng lên. Khi ngẩn mặt lên, đối diện với với ánh mắt của kẻ trước mặt Linux lúc này mới cảm thấy sợ hãi thật sự. Biểu hiện ấy của cô khiến hắn vô cùng hài lòng. Tại đây, trong thủ phủ này, hắn là chủ, tất cả đều phải quy phục hắn. Chỉ cần một tay, Alan nhấc bổng Linux lên vai. Hắn không thể kiên nhẫn lâu hơn, muốn nếm thử trái ngọt.

- Ban thưởng, đưa chúng trở về trước.

Alan nói, định đưa Linux ra khỏi phòng, nhưng Rill đã ngăn lại.



- Thưa Ngài, nàng ấy chỉ bán nghệ, không bán thân.

Alan nhìn hai tên vũ công nam trước mặt, rồi lại đưa mắt nhìn mỹ nữ trong tay. Khoé môi càng lúc lại càng mở rộng.

- Nếu đã là trái cấm.. thì ta lại càng muốn nếm thử một lần.

Hắn cười to, bước ra khỏi sảnh tiệc. Shel đưa tay giữ lấy Rill, lúc này họ vô cùng nóng lòng nhưng cũng không thể manh động. Khi vào phủ, họ đã cho người bí mật đi tìm kiếm tấm bản đồ, vẫn chưa có kết quả gì, việc Alan bất ngờ đưa Linux đi vượt ngoài tầm kiểm soát.

Đưa Linux về phòng, Alan đảo mắt nhìn thấy một vật trên bàn, hắn có chút lơ đễnh khi xem xong đã quên cất thứ đó đi. Nhưng không sao, phòng hắn được canh gác nghiêm ngặt, hơn nữa ở đây chỉ có hắn và một mỹ nữ bé nhỏ. Đặt Linux xuống giường, hắn quay qua lấy vật trên bàn đem cất. Linux nhìn theo, biết đó là vật mình đang tìm kiếm. Đưa tay vào ngực áo lấy ra một chiếc khăn tay, chiếc khăn đã được tẩm thuốc mê từ trước. Tiến lại gần Alan từ phía sau, hắn bất giác quay lại, Linux nhanh chóng giấu chiếc khăn ra sau.

- Sao thế? Nàng nóng lòng đến thế sao?

Alan nhìn Linux, hắn tiến từng bước, Linux lui dần cho đến khi ngã trên thành giường. Hắn đưa tay bắt lấy tay cô bẻ ngược ra phía sau, nhìn chiếc khăn trên tay cô hắn nhếch môi.

- Nghĩ rằng có thể qua mắt được ta sao? Ai cử nàng đến đây hả?

- Đại nhân, dân nữ không bán thân, đây chỉ là cách dân nữ bảo vệ chính mình mà thôi.

Đẩy Linux vào sát góc tường, lồng ngực hắn ép sát lưng cô, Alan đưa lưỡi liếm nhẹ vành tai Linux hắn thì thầm.

- Cũng phải, nàng mong manh yếu đuối thế này, sẽ không ai đành lòng đẩy nàng vào chỗ chết. Chỉ cần nàng đồng ý ở lại bên ta, ta có thể cho nàng mọi vinh hoa phú quý mà nàng muốn.

Linux khẽ thu mình trước hành động của Alan, cố gắng vùng vẫy nhưng không thể.

- Bên cạnh ngài thiếu gì nữ nhân xinh đẹp, việc gì phải cưỡng ép vũ nữ tha hương như dân nữ chứ?

Xoay Linux lại, để cô đối diện với hắn, rồi thô bạo đẩy cô xuống, hai bàn tay cô áp chặt trên ngực hắn, cố gắng đẩy ra, thấy thế hắn liền bắt lấy tay cô siết chặt, thân thể to lớn của hắn trường lên khiến cô không thể nào kháng cự. Sự giãy giụa nơi cô lại làm hắn thêm bội phần hưng phấn.

- Ta vẫn là thích cưỡng ép nàng.

Alan cuối xuống, hơi thở dồn dập, đôi môi hắn lần mò trên cổ rồi dừng trên khuôn vai trắng muốt, bất ngờ cắn mạnh, một chút vị máu khiến hắn say mê. Linux sớm đã không còn chút sức lực, sự vẫy vùng nơi cô đã đi tới bờ vực của sự tuyệt vọng. Khi đặt chân đến đây cô cũng phần nào biết được kết cục này, nhưng khi đối mặt với thực tại thì trong cô lại là sự kinh hãi tột cùng.

Dùng chuôi kiếm đánh thật mạnh từ phía sau khiến Alan bất tỉnh. Rill vội lao tới đỡ lấy Linux, dù chưa tìm được tấm bản đồ nhưng anh không thể để cô rơi vào nguy hiểm như vậy.

- Cô ổn chứ?

Rill hỏi, nhìn cô có đôi chút xót lòng. Đầu tóc rũ rượi, cổ tay hằng in những vết bầm tím, vai rướm máu vì vết cắn. Rill kéo tầm áo choàng che đi trang phục mỏng manh nơi cô. Chỉ mới đó thôi mà hắn đã dày vò cô đến mức này, nếu anh đến chậm một bước không biết mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào nữa. Rill tự hỏi, từ khi nào bản thân anh trở nên vô cảm như thế? Một cô gái yếu đuối như cô, sao anh lại nhẫn tâm lợi dụng?

- Tấm bản đồ.

Linux chỉ về phía tủ, nơi Alan cất giữ tấm bản đồ. Tưởng rằng nhiệm vụ thất bại, không ngờ lại lấy được nó trong phút chót.

- Chúng ta nên đi mau thôi, Shel đang đợi ta bên ngoài.

Bước ra khỏi cửa, những tên lính gác nằm ngổn ngang bên ngoài. Có được tấm bản đồ trong tay, họ nhanh chóng tìm cách khoát ra khỏi thủ phủ đô đốc.