Qua 3 tuần thì Vân Ly và Dương Khắc cũng đã dọn về nhà chính ở, cuối cùng thì Lưu Y cũng chấp nhận cô là con dâu của mình.
Vân Ly cảm thấy bây giờ đã đủ lắm rồi,cô thật sự rất hạnh phúc, không nghĩ là sẽ có 1 ngày như thế này.
" Vân Ly,đi ăn tổ yến thôi." Dương Khắc dẫn cô đi xuống lầu.
Lưu Y và chồng mình đã đi chùa rồi,cho nên bây giờ chỉ có 2 người đang ở nhà mà thôi.
Bà ấy thật sự rất vui khi đã có cháu nội,cứ nghĩ suốt cuộc đời này con mình sẽ không lấy vợ, nhưng mà cuối cùng cũng đã có gia đình rồi …
__&
Buổi tối ở nhà chính,cả nhà đang quây quần ăn cơm với nhau …. Truyện Phương Tây
" Em ăn món này đi.".
" Ừm."’.
" Chí Đình dạo gần đây công việc cũng ít rồi,2 đứa cũng tranh thủ đi du lịch đi,xem như là bù lại tuần trăng mật cho con bé. ".
" Dạ được."..Chí Đình gật đầu,anh cũng đang định như vậy.Mấy ngày nay công việc anh cũng đã làm xong hết rồi.
Sau khi ăn cơm xong thì Cao My kéo Hân Nghi lên phòng chơi.
" Chị Nghi …"
" Hửm? Em có gì muốn nói với chị sao?."
" Dạ.".
" Chị,mẹ em dạo gần đây không có mắng em nữa. Mẹ em rất tốt với em.".
’ Ừm,mẹ là người tốt nhất với chúng ta mà …" …
" Dạ,vậy mà lúc trước em cứ tưởng mẹ ghét em,sợ mẹ sẽ không cần em nữa.".
" Sẽ không có chuyện đó đâu,em đừng lo lắng. ".
" Dạ vâng.".
Ở ngoài sân,Chí Đình và Phương Đào đang nói chuyện với nhau,anh không ngờ bà ấy đã thật sự thay đổi rồi.
" Chí Đình,năm xưa là dì có lỗi với con, dì thành thật xin lỗi."’
" Thời gian qua tuy ghét dì nhưng con vẫn luôn tốt và bao dung với Cao My…’".
" Thì con bé là em gái của tôi mà,cho nên phải tốt với nó mà thôi …".
" Cái gì qua thì cho nó qua luôn đi,sau này dì là người chăm sóc cho gia đình này mà,dì ở cạnh chăm sóc cho ba của tôi.".
" Con không còn hận dì nữa sao …".
" Hết rồi.".
Buông bỏ khiến cho người ta nhẹ nhàng hơn và anh cũng đã như vậy.
" Tôi không còn hận dì nữa,dì đã nhận ra lỗi lầm của mình thì tốt rồi.Sau này dì hãy chăm sóc tốt cho gia đình nhỏ của mình là được,và nhớ là quan tâm đến Cao My nhiều 1 chút,con bé bây giờ đang ở độ tuổi phát triển đấy..".
" Lần trước đưa Cao My đi khám bệnh,bác sĩ có nói con bé bị trầm cảm nhẹ đấy. Vậy cho nên cần pha quan tâm và nói chuyện với con bé nhiều hơn.".
" Ừm,dì biết rồi." …
Đến 11 giờ thì cả 2 người cũng ra về,Chí Đình đưa cô ra ngoài chơi 1 chút..
" Chí Đình,Cao My hình như là đã cởi mở hơn rồi.Em nghĩ con bé nó chỉ đang bị tâm lý mà thôi.".
" Dì ấy bây giờ không còn la rầy gì con bé nữa cho nên tâm trạng cũng đã ổn hơn trước.".
" Ừm." anh gật đầu rồi nói tiếp:" chuyện của anh và dì ấy cũng đã giải quyết xong hết rồi.".
" Thật sao …" cô có chút bất ngờ.
" Anh lựa chọn tha thứ có đúng không?.".
" Ừm,anh nên buông bỏ cho nó nhẹ nhàng,dù sao thì đây cũng là người nhà của anh mà …"’.
" Ừm,em cũng mong là như vậy.Chứ em không muốn anh đấu đá với dì ấy làm gì,càng suy nghĩ nhiều thì sẽ càng mệt hơn.".
" Và cuối cùng người đau khổ nhất chính là những người thân ở bên cạnh của chúng ta.".
" Ừm."
Anh đã nhận ra, cũng may là không có quá muộn,quá khứ cứ để cho nó ngủ yên đi.Mọi chuyện nên tới đây là kết thúc được rồi.
Đi dạo quanh thành phố hơn 40 phút thì cả 2 cũng về nhà, giờ này cũng đã muộn lắm rồi.
Anh phải đưa vợ mình về nhà ngủ sớm để còn ngày mai đi du lịch nữa chứ,và đây chính là chuyến đi hưởng tuần trăng mật của 2 người,anh sẽ bù đắp lại cho Hân Nghi vào thời gian đã qua,yêu thương cô ấy nhiều nhất có thể.
Bây giờ anh rất hạnh phúc khi được ở cùng Hân Nghi, người mà anh yêu thương nhất.Sau bao nhiêu sóng gió thì cô ấy vẫn chọn anh,vẫn yêu thương anh hết mình.
Đời ngươi chỉ cần tìm 1 người như thế là đủ rồi,có lẽ kiếp trước anh đã làm việc tốt cho nên kiếp này mới gặp được cô ấy đây mà,…
Cứ ngỡ sẽ hẹn lại kiếp sau, nhưng không ngờ mọi chuyện đã đúng như những gì anh muốn, làm tình yêu này vẫn sẽ mãi mãi ở bên cạnh anh,và sẽ trăm năm hạnh phúc đến cuối đời luôn.