Sắc Xuân Dụ Hoặc: Quấn Quýt Không Rời

Chương 11: Quyến rũ xong tính bỏ chạy?




Nghe người đàn ông nói vậy Khúc Yểu Sa ngay lập tức đỏ mặt.

Không hiểu vì sao cơ thể của cô không cảm thấy khó chịu khi anh ấy ôm cô vòng lòng như vậy, thậm chí cô còn ngoan ngoãn nằm im, lặng lẽ ngửi mùi hương mê say trên người anh.

Hơi thở của cô phà vào da thịt khiến cho người đàn ông có chút ngửa ngáy. Ngay lập tức anh nắm lấy một bên tay của cô gái đưa lên miệng, anh vươn đầu lưỡi ra khẽ mút lấy ngón tay trỏ của cô, nhìn vào đôi mắt ngây thơ của cô rồi nói.

"Sáng ngày ra đừng nên quyến rũ tôi! Thằng em trai tôi không chịu nổi sự hấp dẫn của em đâu, nó chuẩn bị ngóc đầu dậy hỏi thăm sức khoẻ của em đó!"

"Gì... gì cơ?"

Khúc Yểu Sa hoàn toàn không hiểu những gì người đàn ông vừa nói.

Anh ghé sát vào tai của Khúc Yểu Sa, thổi một hơi nóng ran vào vành tai mẫn cảm, thì thào to nhỏ.

"Có muốn giống như đêm qua hay không?"

"Đêm qua?" Khúc Yểu Sa hỏi lại.

"Đêm qua, giọng của em rất dâm đãng!"

Toàn thân Khúc Yểu Sa cứng đờ lại, hai tay siết chặt một mớ áo ngủ trong lòng bàn tay.

"Sao nào, quên rồi à? Mới qua một đêm sao lại quên nhanh vậy? Có cần tôi nhắc lại không?"

Khúc Yểu Sa cắn răng suy nghĩ.

Nhìn vào biểu cảm hứng thú của người đàn ông, cô dường như đoán ra được điều gì đó.

Bỗng nhiên, từng mảnh ký ức đêm qua ùa về.

Gương mặt người đàn ông thân quen ấy, vẻ mặt lộ rõ chất của một tên cầm thú. Anh ta không ngừng tra tấn cô vài tiếng đồng hồ.

Nhớ đến cảnh hai cơ thể trần như nhộng liên kết lại với nhau, cộng thêm giọng nói nỉ non kiểu suyễn của cô van xin người đàn ông buông tha. Khúc Yểu Sa không tự chủ được mà đỏ mặt.

Không ngờ bản thân mình lại quên nhanh như vậy!

Cô cứ nghĩ đêm qua mình mộng xuân, tưởng rằng mình xuyên không vào cuốn tiểu thuyết nào đó bị nam chính cưỡng ép. Chỉ cần cô thức tỉnh thì mọi chuyện sẽ qua hết, những thứ trong mơ mình thấy được không có chút dính líu gì đến hiện tại. đam mỹ hài

Nhưng không... cô thật sự bừng tỉnh nhớ ra tất cả rồi...

Cô không còn là một đóa bạch liên hoa thuần khiết không tì vết nữa rồi.

Đời người con gái mỏng mảnh như tờ giấy trắng đã bị người đàn ông nhàu nát, vấy bẩn.

Mất thật rồi, còn gì nữa đâu mà tiếc nuối cơ chứ?

Khúc Yểu Sa cô đây bị phá thân là vì ai cơ chứ?

Không phải vì gia cảnh khốn khổ cha mẹ bệnh tật, cũng không phải bị người bạn thân hay người xa lạ hãm hại, đưa lên giường của một người đàn ông cô không hề quen biết.

Mà người đó lại chính là mẹ kế của cô, Hạ Tình Nhu.

Chỉ vì phân chia địa vị trong giới kinh doanh, muốn sản phẩm của mình được lọt top hàng ưu việt trong nước cũng như vươn mình ra tầm nhìn quốc tế, bà ta không ngần ngại gì mà trao bán trinh tiết con riêng của chồng cho đối thủ cạnh tranh.

Mười lăm năm công nuôi dưỡng, bà ta chỉ chờ đợi đến ngày này mà hạ thấp con gái trong mắt chồng của mình.

Người bị hại luôn luôn là đứa con riêng, còn người được hưởng sẽ luôn luôn là kẻ bày mưu tính kế.

Nghĩ đến đây, Khúc Yểu Sa lập tức vùng dậy thoát khỏi vòng tay của người đàn ông.

"Đêm... đêm qua... tôi... anh... đã..."

Dẫu biết là bản thân mình đã trải qua những điều không thể tưởng nổi, nhưng đối với Khúc Yểu Sa đây là một cú sốc khá lớn đối với cô.

Cơ mà cũng đâu thể trách bà ta được! Ai bảo bố cô dám lén lút vụng trộm sau lưng của bà ta, để bà ta bắt gian tại trận thì biết trách sao được.

Bà ta căm ghét cô cũng chỉ vì mẹ của cô dám là con giáp thứ mười ba chen ngang vào cuộc sống hôn nhân của người đàn ông đã có vợ

Hay nói cách khác, mẹ của Khúc Yểu Sa được gắn cái mác người phụ nữ chuyên đi quyến rũ người đàn ông đã có vợ.

Kết quả thì khỏi phải bàn, mẹ ruột của Khúc Yểu Sa đã lén lút sinh đứa con đầu lòng của mình ra, định bụng một mình nuôi nấng lên người.

Nhưng ai ngờ đâu, bi kịch bất hạnh ập đến cuộc đời của mẹ cô.

Mẹ của Khúc Yểu Sa phát hiện mình bị ung thư dịch não giai đoạn cuối và mất vào đúng năm Khúc Yểu Sa tròn ba tuổi.

Và kể từ đó, ngày sinh nhật của cô cũng là ngày giỗ của mẹ.

Sau khi mẹ của cô mất, cô được bà ngoại gửi đến gia đình của bố ruột mình.

Bố ruột của cô là Khúc Hiểu Đình nghi ngờ cô không phải là con ruột, nhưng nghĩ lại năm đó ông yêu mẹ của cô rất nhiều, nhưng vì danh tiếng của mình nên ông chọn cách phản bội mẹ của Khúc Yểu Sa.

Dù biết sau lần gặp cuối cùng người tình của mình mang thai, cũng không ngờ người phụ nữ đó lại cấn thai mang dòng máu của mình.

Khúc Hiểu Đình vẫn một mực dẫn Khúc Yểu Sa đến bệnh viện tiến hành xét nghiệm ADN, kết quả cho thấy gen hai người khớp nhau đến 99,9%.

Khúc Hiểu Đình vác cái mặt dày mấy lớp bê tông dẫn con gái riêng về nhà giới thiệu với mọi người.

Trong mắt của Hạ Tình Nhu ghét cay ghét đắng đứa con rơi này. Nhưng vì gia tài của nhà họ Khúc nên bà ta mới ngậm đắng nuốt cay chấp nhận đứa con rơi này.

Do con gái Hạ Tình Nhu sinh sau Khúc Yểu Sa một năm cho nên cô được làm chị.

Dù Khúc Yểu Sa có cố gắng làm vừa mắt mẹ kế mình đi chăng nữa, nhưng trong mắt của bà ta cô chỉ là một cái gai cần phải nhổ đi.

Và cơ hội đó Hạ Tình Nhu đã chờ đợi hơn mười lăm năm cuối cùng đã tìm được cách tống khứ cái gai trong mắt này đi rồi.

Bà ta đã lên kế hoạch chuẩn bị kế âm mưu thâm độc trước một tháng.

Lợi dụng lúc Khúc Hiểu Đình đi công tác bên nước ngoài hai tháng, bà ta lúc này mới bắt đầu dàn dựng mọi chuyện.

Ban đầu bà ta sẽ đổi lỗi cho Khúc Yểu Sa rằng cô không chịu nghe lời của bà, nhất quyết theo đuổi một người có tai tiếng, nổi trội trên cộng đồng mạng cũng như ngoài đời.

Hạ Tình Nhu còn ranh mãnh hơn, nói cô mê hoặc mục tiêu không thành, sau đó nghĩ đến mưu kế hèn bẩn, chốc thuốc rồi lên giường với người khác.

Nếu như kế hoạch này thành công, bà ta sẽ loại được khỏi cái đồ đáng ghét này, Khúc Yểu Sa sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Khúc.

Nhưng thực chất, bước đầu trao đổi lợi nhuận của bà ta đang thực hiện, chưa có tiến triển đến thời cơ chín muồi.

Người chưa thấy về, tài khoản chưa cộng tiền.

Trở về với hiện thực, Khúc Yểu Sa hít một hơi thật sâu, sau đó thẳng thừng tuyên bố với người đàn ông một câu.

"Mọi chuyện đã qua rồi! Tôi và anh sau này đường ai nấy đi, nước sông không phạm nước giếng, nếu sau này vô tình gặp lại thì cứ xem như là người xa lạ, chưa từng chạm mặt nhau."

Nói xong, Khúc Yểu Sa xê dịch mông ra phía sau, ý định muốn rời khỏi đây.

Nhưng mà đêm qua bị hành cho lên bờ xuống ruộng, bây giờ sống lưng vẫn tê buốt khó chịu.

Khúc Yểu Sa vừa xoa lưng, đồng thời vừa đấm nhẹ.

Cô thầm chửi rủa, mả cha cái thằng dám hành hạ cô ra nông nỗi này. Nhấp nhô cho lắm vào, hậu quả để cho cô gánh hết.

Dưới hạ thể vẫn truyền đến cơn đau đê tê, Khúc Yểu Sa còn cảm nhận được nơi đó của mình dường như vẫn đang bài xích ra được thứ gì đó ươn ướt, nhớt nháp kéo dài xuống bụng chân.

Người đàn ông nằm nghiêng sang một bên, tay chống bên tai, ánh mắt trầm lặng nhìn về phía Khúc Yểu Sa.

"Em chọc tôi khiến cho người anh em ngóc đầu dậy, bây giờ muốn bỏ trốn sao?"

Buổi sáng là thời điểm nam giới dồi dào sinh lực, cảm giác ham muốn chiếm hữu mãnh liệt hơn mọi khi.

Khúc Yểu Sa nhớ lại ban nãy mình nằm trên người của anh ta, không yên phận nằm yên một chỗ ấy thế mà lại dám ngang nhiên trêu chọc anh, cựa quậy khiến cho thân dưới của cô ma sát mờ ám với bộ phận nóng rực ẩn náu dưới lớp áo ngủ. Không dừng lại ở đó, Khúc Yểu Sa lại ngang nhiên kề mũi mình vào hõm cổ của anh để mà ngửi, hơi thở ấm nóng của cô phà vào da thịt kích thích lớp mô da giãn nở, dây thần kinh thị giác phân tán khắp nơi chạy thẳng đến đại não, đồng thời tăng sự ham muốn rạo rực thúc đẩy người anh em của ai kia từ từ vươn cao mình lên.

"Anh lưu manh một vừa hai phải thôi!"