Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 224: Trang bức Tiêu Viêm!




Thời gian nhanh chóng trôi qua hơn nửa năm, trong thời gian này, Lý Thiên Ngọc từ Dược Lão học tập được thêm rất nhiều tri thức luyện đan, bởi mỗi ngày đều phải luyện đan, tích tiểu thành đại, cho đến hiện tại hắn đan sư chức nghiệp đã lên tới Lv.7, 92% độ thành thục.



Khẽ nhấp một ngụm trà xanh, Lý Thiên Ngọc sau đó điều ra hệ thống bảng nhiệm vụ:



(1) Diệt trừ hồn điện, tiêu diệt điện chủ hồn điện Hồn Diệt Sinh, ban thưởng tăng lên một cấp.



(2) Danh hiệu Luyện đan sư tấn cấp tới cấp 8, ban thưởng tăng lên một cấp, luyện đan bảo điển một phần.



(3) Đánh bại hoặc tiêu diệt Hồn Thiên Đế sau khi trở thành đấu đế, ban thưởng tăng lên hai cấp, thế giới bản nguyên.



Sau đó hắn lại nhìn tới bảng thuộc tính:



* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc



* Cấp: 72 (Thánh cấp nhị trọng)(Kinh nghiệm: 38,40%)



* Kỹ năng: Sáng thần điển (bao gồm: Nhẫn điển, Võ điển, Ma điển)



* Pháp tắc lĩnh ngộ: Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, ám, hủy diệt



* Nghề nghiệp: Trù sư cấp 6 (15,87%), Đan sư cấp 7 (92,83%), Y sư cấp 8 (52,41%), Đoán tạo sư cấp 5 (36,25%), Tuần thú sư cấp 3 (0%).





* Danh hiệu: Đồ tể giết heo



* Trang bị: Dao phay, Bạch ngọc tiêu, Hoàng phong nhuyễn giáp (tàn), Xích kim kiếm.



* Vật phẩm: Trí tuệ nhân tạo đồng hồ đeo tay, bình máu x23, bình mana x16, Hắc long giáp, không gian bản nguyên toái phiến x1.




* Sủng vật: Bạch Tuyết, Tiểu Hồng, Shukaku, Matatabi, Songoku, Kokuou, Gyuuki.



* Tọa kỵ: Cửu trảo kim long.



* Điểm kỹ năng: 54.



* Hối đoái điểm: 12.821.115 điểm.



Để ý tới Đan sư chức nghiệp chỉ còn kém 8% liền có thể đề thăng lên lv.8 đồng thời hoàn thành đầu mối nhiệm vụ thứ hai, tính toán một phen, Lý Thiên Ngọc khẽ gật đầu coi như hài lòng, nếu theo tiến độ này thì chỉ cần khoảng 5,6 ngày thời gian là có thể thăng cấp đan sư chức nghiệp.



Hắn thì tốt rồi, chỉ là Tiêu Viêm tiểu tử này thì lại gặp chút rắc rối, mà Dược Lão thì lại là sư phụ của Tiêu Viêm cho nên công khóa hàng ngày cũng vì thế mà bị buộc phải tạm dừng.



Ban đầu hắn còn không hiểu Tiêu Viêm tên này gặp phải chuyện gì, chỉ nghĩ hẳn Dược Lão muốn để cho Tiêu Viêm tên này xả hơi một thời gian, phải mãi sau đó hắn đang nhàn rỗi bên trong cửa hàng, Huân Nhi cô gái nhỏ này tìm tới thì hắn mới từ trong miệng Huân Nhi biết được là chuyện gì xảy ra, hóa ra là Nạp Lan Yên Nhiên tới Tiêu gia từ hôn rồi.




Để Lý Thiên Ngọc rất không nói gì, chính là Tiêu Viêm tiểu tử thực lực hiện giờ là tứ tinh đấu giả, so với Nạp Lan Yên Nhiên chỉ kém một tinh, nhưng sau khi nghe nàng đưa ra yêu cầu từ hôn vẫn tại chỗ phun ra một câu:



”ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, chớ khinh thiếu niên nghèo!”



Khi nghe qua Huân Nhi kể lại, hắn chỉ muốn nhổ nước bọt một câu “Quát đờ phắc!”, tên này quả thực là vẫn rất thích trang bức, Nạp Lan Yên Nhiên muội muội khi đó cũng rất đỗi ngạc nhiên, ngược lại có phần tán thưởng cốt khí của Tiêu Viêm, thà gãy không cong, ai biết tên này sau đó còn ngay trước mặt muốn quyết đấu với nàng, sau đó…đương nhiên Nạp Lan muội tử thua trận.



Còn là vì sao ư? Đơn giản Tiêu Viêm tên này bây giờ đã là tứ tính đấu giả, so với ngũ tinh đấu giả Nạp Lan muội tử cũng không thua chị kém em chút nào, từ trong tay Dược Lão đã học được Bát cực băng cùng Diễm phân phệ lãng thước hai môn huyền cấp cao giai đấu kĩ, trong khi Nạp Lan muội tử nghĩ rằng hắn vẫn là phế vật tam đoạn đấu khí, cho nên thương tình nương tay, hậu quả bị Tiêu Viêm lừa thảm, nhét tỏi vào mồm, thua đến không thể thua lại, con mẹ nó vậy chứ đây không phải giả heo ăn thịt hổ thì là cái gì, cho nên hắn nghe xong Huân Nhi cô nàng này thuật lại liền không thiếu một phen khinh bỉ tên này một trận.



Cũng đúng thôi, do Lý Thiên Ngọc hắn chen ngang một cước, mỗi ngày Tiêu Viêm đều có đan dược như đường đậu tới ăn, lại nói Dược Lão thức tỉnh sớm gần một năm, cho nên thực lực của hắn cũng không có trong nguyên tác khi Nạp Lan muội tử tới từ hôn chỉ có tam đoạn đấu khí phế vật, ngược lại vượt một hai tinh cấp chiến đấu cũng là dư xài.



Chỉ là để Lý Thiên Ngọc lắc đầu cảm thán, Tiêu Viêm sau đó hành xử cũng hơi thái quá, lại có phần thiếu niên đắc chí, Tiêu Viêm vậy mà ngay mặt viết hưu thư ném tới cho Nạp Lan Yên Nhiên cùng Cát Diệp trưởng lão Vân Lam Tông, chưa hết, trong tay viên tụ khí tán cũng bị hắn quăng trả, từ trong giới chỉ còn ném ngược ra một bình bên trong có năm viên tụ khí tán cao giọng muốn nhân đó đền bù tổn thất để hai người nghiến răng chịu đựng khuất nhục rời đi.




Trong Tiêu gia mấy vị trưởng lão lúc này hoàn toàn quên mất rằng Tiêu gia so với Vân Lam Tông con quái vật khổng lồ của Gia Mã đế quốc thì chẳng khác nào con kiến, cứ thế đối với Tiêu Viêm hiến ân cần mong dành được một viên tụ khí tán ban thưởng, Tiêu Chiến phụ thân Tiêu Viêm tuy vui mừng con trai mình cuối cùng cũng một lần nữa đứng lên, thế nhưng tầm mắt cũng không nông cạn như đám trưởng lão, ngược lại chân mày nhíu chặt, một mực nghĩ đối phó.



“Haizz, Tiêu Viêm tiểu tử này, cuối cùng không phải là ta đứng ra thay hắn chùi đít sao?”



Nghe hắn cảm thán, Huân Nhi ngồi bên cạnh tò mò hỏi thăm:



“Lý đại ca, có việc gì phiền não sao?”




Khoát tay, lắc đầu biểu thị không có chuyện gì, sau đó hắn vươn tay ôm lấy cô gái nhỏ này vào lòng, bàn tay không an phận cũng luồn vào bên trong y phục của nàng nắm lấy một bên thánh nữ phong khẽ nhào nặn để cho Huân Nhi tiếu dung đỏ ửng, thở gấp mê man, hơi thở như lan kiều hô:



“Ân, Lý đại ca…ngươi thật xấu!”



“Hắc hắc, nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu, Huân Nhi muốn ta là nam nhân xấu hay là nam nhân tốt đây?”



Bật cười một tiếng, sau đó còn không để nàng mở miệng hắn liền cúi đầu khẽ hôn lên đôi môi của Huân Nhi, đầu lưỡi như linh xà uốn lượn luồn lách vào bên trong đuổi bắt lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng, hai người môi lưỡi triền miên một hồi, đến khi Huân Nhi có chút khó thở, hắn mới buông tha cho nàng.



Cả hai một hồi ôn tồn sau đó, khi tiễn Huân Nhi trở về, hắn mới lách mình biến mất, đương nhiên là tìm tới Vân Lam Tông.



Do Tiêu Viêm ngay mặt đánh bại cùng từ hôn, mà Nạp Lan Yên Nhiên thân phận là thiếu tông chủ của Vân Lam Tông, sỉ nhục như vậy, nếu Vân Lam Tông có thể để yên, như vậy sau này làm sao còn có thể tại Gia Mã đế quốc lăn lộn, cho nên đương nhiên đợi Nạp Lan Yên Nhiên cùng Cát Diệp trở về, Vân Lam Tông chắc chắn sẽ tới tìm bãi.



Lý Thiên Ngọc có chút cạn lời với Tiêu Viêm, đi vòng một vòng cuối cùng vẫn quay lại điểm xuất phát, hắn nghĩ bản thân tồn tại, Tiêu Viêm thực lực tăng lên thì sẽ khác đi, ai biết tên này vẫn cố tình muốn cùng Vân Lam Tông gây sự, mà hắn đáp ứng Dược Lão trở thành người hộ đạo cho Tiêu Viêm, cho nên không thể không đi một chuyến này.



Thực ra nếu hắn tiêu diệt Vân Lam Tông thì cũng được, có điều Vân Vận muội tử hiện tại là Vân Lam Tông tông chủ đây, hắn nếu diệt đi nhà của nàng, còn có thể phao được nàng sao? Hay lại muốn hắn như trong Xạ Điêu thế giới kéo dài đến thời kỳ Thần điêu hiệp lữ đối với Lý Mạc Sầu như vậy đồng dạng mạnh bạo với nàng?



Tất nhiên hắn lần này tới cũng không phải chỉ tới không hoặc tới điều đình, chắc chắn sẽ đối với Vân Sơn uy hiếp một phen, dù sao hắn cũng là một tên hàng thật giá thật đấu thánh cường giả, cho dù không phải ỷ mạnh hiếp yếu cũng cần mặt mũi chứ hả? Đồng thời thuận tiện một lần diệt đi chó săn của Hồn điện Vụ hộ pháp tên đấu tông này.