Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sáng Thế Chi Chủ

Chương 124: Bạo Vương nhận đồ đệ




Chương 124: Bạo Vương nhận đồ đệ

Rầm!

Trong khoang điều khiển, Dạ Vũ tức giận gào thét, hướng phía bàn điều khiển đập mạnh xuống, khiến chúng toé lên lửa hoa, vang lên vài tiếng tạch tạch, hỏng luôn một bộ phận điều khiển.

“Tại sao lại có Thi vương tồn tại?” Dạ Vũ nghiến răng ken két, hướng phía màn hình nhìn lại, trong đầu muôn vàn câu hỏi vì sao.

Khi nàng tới đây, chưa từng thấy có sự tồn tại của Thi trùng, tất cả Thi trùng hiện tại mà nàng biết đều đang ở phía ngoài kia, một trăm đầu, do chính bản thân nuôi dưỡng từ ống nghiệm.

Bọn Thi trùng này rất điên cuồng, kể cả bản thân là người nuôi dưỡng chúng cũng có thể quay lại cắn một miếng, vì thế không có lý nào mà lũ Thi trùng này lại ngoan ngoãn phủ phục trước đối phương như vậy, trừ khi đó là Thi Vương, hoặc một loài dị biệt gọi là Quỷ trùng.

Nhưng Quỷ trùng thì phải có người chủ động sáng tạo, mà cách thức tạo ra chúng thì chỉ có người của quỷ giới mới biết, kẻ mang kiếp thân trùng tộc tại trùng vực như nàng còn không thể chạm tới mớ kiến thức này chứ đừng nói là nhân loại tại đây, thế cho nên Quỷ trùng liền bị nàng đá ra khỏi danh sách, phán đoán đây hẳn là một loại Thi trùng tại trái đất tự nhiên sinh ra, may mắn tiến vào Thi vương.

Nhưng dù vậy hiện tại nàng cũng đang rất tức giận, tự nhiên khi không mất toi một đội quân uy mãnh.

Đúng là số chó, gà đã không bắt được lại còn bị mất một nắm gạo!

“Nhưng không sao, ta vẫn còn lá bài tẩy!” Dạ Vũ nhanh chóng thay đổi trạng thái, từ tức giận vô bờ liền trở về với bộ dáng điên cuồng phách lối.

Bạo Vương lúc này không hề hay biết, đối phương lại sắp dở trò với mình, nhưng cái đấy nó cũng chẳng bận tâm nhiều, bởi hiện tại nó đang lo lắng đến an nguy của chủ nhân mình đây.

Sau khi xác định bọn này đã toàn tâm quy phục mình, Bạo Vương liền dẫn chúng về diện kiến chủ nhân.



Khi nhìn thấy Bạo Vương dẫn về một đoàn khủng long lớn nhỏ, tất cả đều là Thi trùng bám thân và ngang cấp Vương sơ kì tồn tại, biết được chúng đã hoàn toàn quy phục, Thắng liền vui vẻ đến không ngậm được mồm, có thêm lũ sinh vật này, an toàn của hắn và Hoàng như tăng thêm một bậc.

Còn Hoàng trợn mắt, há hốc mồm nhìn về phía Bạo Vương, sợ hãi kinh hô: “Ông chú không lẽ là tu sĩ ẩn cư? Kẻ có thể đối trị Thi trùng?”

Ở tương lai, khi bọn Thi trùng xuất hiện, phá hủy nhiều toà thành phố, các chiến sĩ của tân nhân loại đều c·hết bởi lũ quái vật này, gần như là không có ai có thể đối phó chúng.

Phải sau đó một thời gian, xuất hiện vài vị đạo sĩ, mặc trang phục tôn trung sơn, tiến vào toà thành thị đầy Thi nhân này, trấn áp, bắt giữ Thi Vương làm sủng vật, dẫn tới toàn bộ Thi trùng trong thành phố đó đều răm rắp nghe theo.

Nhưng về sau không biết vì nguyên nhân gì, cả toà thành thị đó cùng các vị tu sĩ kia đều chìm trong biển lửa, và những thứ đó đều sảy ra trước khi Hoàng ra đời, hắn chỉ là nghe kể lại mà thôi.

Hiện tại nhìn thấy Bạo Vương có thể điều khiển được lượng lớn Thi trùng, Hoàng mới đôi phần nhớ lại cố sự này.

Nhìn thấy Hoàng đang chăm chú, Bạo Vương thật sự không biết giải thích như thế nào, bỗng trong đầu xuất hiện một lời nhắn của chủ nhân. “Cứ gật đầu phải đi!’

Thắng không muốn Hoàng biết được quá nhiều bí mật, cái này là liên quan đến quỷ giới tồn tại, không phải thứ có thể dễ dàng kể ra, cùng với nhiều cái khó mà giải thích được, nên Thắng lựa chọn kín tiếng.

Ở đời, đôi khi bí mật của bản thân phải biết kín tiếng, đừng lúc nào cũng bô bô, kẻo mang họa vào thân.

Khi thấy Hoàng hướng Bạo Vương hỏi như vậy, Thắng liền bảo Bạo Vương thừa nhận, như vậy câu trả lời đã có, tên nhóc này cũng sẽ hết tò mò mà không hỏi gì thêm.

Quả nhiên, sau khi chiếm được đáp án, thay vì tò mò, Hoàng lại háo hức tiến tới lũ Thi trùng xem xét, thấy Thắng mới thở ra một hơi.



Đoàn người lại tiếp tục hướng về phía trong đi tới, vì lần này có lũ Thi trùng tồn tại, nên nhóm người Thắng cũng bạo hơn.

“Anh Thắng, chúng ta còn cách khoang năng lượng một cây số nữa là tới!” Ngồi trên lưng một đầu bạo chúa, Hoàng uy phong hướng Thắng hô lớn.

Đầu bạo chúa này hiện tại chính là sủng vật của Hoàng, được sư phụ ban tặng, còn được tặng thế nào? Thì mọi chuyện diễn ra cách đây từ bốn tiếng trước.

Sau khi Bạo Vương thu phục được nhóm long Thi này, Hoàng đã hướng Bạo Vương xin một con, khiến cho Bạo Vương thật sự là khó giải quyết, liền hướng Thắng cầu cứu.

Biết tin, Thắng đang tính bảo Bạo Vương từ chối thì nhớ đến một chuyện.

Chẳng phải tên nhóc này thi thoảng vẫn quanh quẩn bảo mình dạy tiếng Việt hay sao? Nhân cơ hội này nhờ Bạo Vương truyền thụ hộ cũng được.

Bản chất thần hồn của Bạo Vương vốn là từ Thắng tách ra, cho nên trong tiềm thức của nó vẫn bảo tồn toàn bộ kí ức của Thắng trước khi tiến vào đây, trong đó có cả quá trình sống lẫn kiến thức học tập, cho nên tiếng Việt là vẫn phải có.

Thế là theo sự gợi ý của Thắng, Bạo Vương thu Hoàng làm đồ đệ.

Không những truyền dạy tiếng Việt, mà còn truyền cho cách điều khiển Thi trùng.

Vốn Thi trùng không có linh hồn cụ thể, chúng sinh sôi và phát triển theo bản năng, tôn thờ kẻ mạnh cùng tộc, cho nên để điều khiển được chúng bảo khó cũng không khó, mà dễ cũng không dễ.

Nhưng nếu người nuôi dưỡng Thi trùng dám cắt một nửa linh hồn bản thân, tiến hành chế tạo linh hồn cho chúng, sau đó dùng sự tương đồng này liên kết với linh hồn kia, là người nuôi dưỡng có thể trở thành chủ, Thi trùng cũng không dám t·ấn c·ông.



Vì thế sau khi nhận Bạo Vương làm sư, Hoàng đã cố gắng tu luyện thần hồn, vì bản thân đã là cấp sư trung kì, nên thần hồn cũng không phải là quá kém, chỉ cần tĩnh toạ vài giờ là đủ yếu tố cắt đôi linh hồn.

Để Hoàng có thể kịp thời thu nạp một đầu Thi trùng, đoàn người cũng tạm thời dừng lại nghỉ chân, tiện cho Bạo Vương phục hồi chút thần hồn.

Cuối cùng sau hai tiếng đồng hồ, thần hồn của Hoàng cũng đã thành công tấn cấp sư, đủ yếu tố phân tách linh hồn.

Lại qua thêm một tiếng, Hoàng cũng đã thành công thu một đầu Bạo long dưới trướng, cảm giác có một đầu tọa kỵ uy mãnh khiến Hoàng vui sướng không thôi.

Có được tọa kỵ, Hoàng không phải đi bộ nên tốc độ của mọi người cũng trở nên nhanh hơn nhiều.

Chẳng mấy chốc ba người, một chuột cùng trăm đầu long Thi đã tới nơi khoang năng lượng toạ lạc.

“Còn khoảng một cây sao?” Thắng đăm chiêu, nhìn về phía vùng không gian tăm tối phía trước, ánh mắt hơi híp lại.

Không biết tại sao hắn lại luôn có một cảm giác bồn chồn, vui sướng... đúng vậy, là bồn chồn vui sướng, chứ không phải bồn chồn lo lắng, một cảm xúc thật kì dị.

“Chủ nhân, ta cảm giác nơi này có chút tà môn! Ngài cứ ở phía sau, để ta vào trong trước, xem xét tình hình...” Bạo Vương hướng Thắng đưa ra đề nghị, nhưng ánh mắt lại không hề rời đi vùng không gian tối om trước mặt, nó sợ nếu rời mắt một chút, sẽ có một quái vật từ trong đó lao ra, bởi Bạo Vương cảm thấy được, phía trong không chỉ có một đầu cấp hoàng tồn tại, ít cũng phải hai đầu trở lên.

Biết được Bạo Vương đây là lo cho mình, Thắng cũng biết lúc này không nên sĩ diện hão, cho nên cũng không từ chối, liền đồng ý, để Bạo Vương đi trước xem tình hình.

Trước khi đi, Bạo Vương không quên hướng Tiểu Thử nhắc nhở bảo vệ Thắng cùng Hoàng, sau đó dẫn theo năm chục đầu long Thi vào bên trong.

Lần này Tiểu Thử không từ chối, hay có tâm trạng khó chịu, bởi xét về góc độ nào đó thì Tiểu Thử như sư thúc của Hoàng vậy, cho nên bảo vệ tên nhóc này cũng là điều Tiểu Thử phải làm.

Nhìn Bạo Vương cùng năm chục đầu long Thi tiến vào trong vùng không gian tăm tối, Hoàng ngồi trên lưng sủng vật của mình mà âm thầm cầu nguyện cho sư phụ hắn được an toàn.

*p/s: oa oa anh em, cảm ơn mọi người ủng hộ và đề cử. tại hạ sẽ cố gắng theo đuổi con đường này, nhanh chóng cho Thắng trở thành tạo giới chủ, mọi người cố gắng chờ hăn trăm chap gì đó đi nhé :)))