Sát Thủ Xuyên Không Truy Thê Kí

Chương 58: ảnh đế Minh Quang




Lại thêm một ngày đặc biệt trong đời Hàn Kỳ, Phan Quỳnh Như sinh em bé là một bé gái kháu khỉnh được Hàn Kỳ đặt tên Nguyễn Phan Giai Kỳ . Mọi người có thấy điều gì đặc biệt trong cách đặt tên của Hàn Kỳ không ? Đó chính là Hàn Kỳ sẽ lấy họ của vợ làm tên lót cho con của cô như là thể hiện sự biết ơn và yêu thương đối với mấy lão bà.

Nếu tính theo thời gian năm nay Hàn Kỳ sẽ học lớp 12 nhưng cô đã sớm lấy bằng tốt nghiệp nên không có đi học chỉ còn Bảo Ân là phải đến trường tiếp tục học chương trình lớp 11. Thời gian bây giờ của Hàn Kỳ chỉ lo tập trung cho công việc ở tập đoàn và gia đình lớn rảnh cũng không rảnh mà bận thì lại không.

Hôm nay ở khách sạn có tổ chức bữa tiệc sinh nhật của Ảnh Đế Minh Quang thuộc quyền quản lí của công ty SW entertainment Trần Ngọc Bảo Ân tất nhiên là có tham gia. Nàng diện một bộ váy không quá hở hang ôm trọn ba vòng nảy nở của thiếu nữ làn dan mềm mịn như có thể ngửi được hương sữa tươi thơm mát bước đi uyển chuyển đầy thần thái làm khách mời nam nhìn đến điêu đứng.
Buổi tiệc này ước chừng có khoảng 20 người chủ yếu là bạn bè của Minh Quang đến dự chẳng có phóng viên hay nhà báo vì muốn riêng tư thoải mái một chút. Nhân vật chính trong bữa tiệc hôm nay ảnh đế Minh Quang tuổi 30 chưa có người yêu bề ngoài lịch lãm phong độ rất nhiều fan nữ cuồng.

- Chúc mừng sinh nhật chú Quang.

Trần Ngọc Bảo Ân đưa hộp quà cho Minh Quang cười mỉm, tính ra hai người cũng thân quan hệ rất tốt nên Bảo Ân xem ảnh đế Minh Quang như chú của nàng.

- Cảm ơn cô bé của tôi nhé.

Minh Quang nở nụ cười lãng tử trên môi nhận lấy hộp quà để lên cái bàn quà kế bên. Lời nói đùa nhưng sâu trong lòng Minh Quang đã có ý với Bảo Ân, ánh mắt che giấu rất tốt nhưng đâu đó vẫn có một tia chiếm hữu người trước mắt này.

Bữa tiệc diễn ra ít phút sau đó mọi người thoải mái bung xoã nhảy múa hát hò rồi cụng ly với nhau. Một tiếng hơn trôi qua ai nấy đã có dấu hiệu hơi say tạm biệt nhau ra về.
- Em ổn không để chú đưa về nhé !.

Minh Quang dìu Bảo Ân quan tâm hỏi gương mặt thoát hiện tia giảo hoạt.

- Cháu ổn tạm biệt chú nha cháu phải về rồi.

Bảo Ân đẩy nhẹ người Minh Quang ra đầu óc có hơi mơ hồ rõ ràng là nàng uống rượu trái cây đâu đến nỗi nào không hiểu sao đầu óc lại choáng váng tới như vậy .

Bảo Ân loạng choạng khụy người xuống cũng may Minh Quang nhanh tay đỡ kịp môi nở nụ cười gian trá trực tiếp bồng Bảo Ân đi vào thang máy bấm lên tầng trên phòng đã thuê sẵn để thực hiện chủ đích ngày hôm nay.

Cơ thể Bảo Ân bị ngấm thuốc bắt đầu nóng dần lên mắt mơ màng còn chút ý thức được nàng đang bị người nào đó bế đi muốn chống trả nhưng không có sức.

" Ụa".

Bảo Ân nôn ra dính vào áo Minh Quang hắn cúi đầu xuống nhìn thấy áo bị bẩn chẳng những không tức giận ngược lại còn cười nghĩ trong đầu lát nữa phải trừng trị cô bé này đến khóc lóc xin tha mới được.
" cạch ".

Cửa phòng đóng lại Minh Quang đặt Bảo Ân trên giường đi vào toilet tắm. Bảo Ân cố gắng mở mắt gượng người ngồi dậy lục tìm trong túi xách cái điện thoại đầu óc mơ hồ nàng lắc đầu vài cái cho thanh tỉnh nhưng sắp không ổn rồi hình ảnh trước mắt thật mông lung như làn sương mờ chẳng nhìn thấy rõ. Nàng sợ hãi tay mò loạn xạ cũng may dính được cái điện thoại bấm số 1 gọi Hàn Kỳ tâm trí của nàng chỉ còn nhớ đến Hàn Kỳ trong lúc này. Chuông reo một lúc không lâu nhưng với tình hình bây giờ sao cảm giác nó thật lâu khiến nàng phải hồi hộp chờ đợi. Chẳng đợi nàng chờ phía đầu dây bên kia Hàn Kỳ bắt máy cũng lúc này Minh Quang từ trong phòng tắm quấn khăn bước ra phát hiện nàng đang cầm điện thoại hắn nhíu mày nhanh chân bước lại giật cái điện thoại trên tay Bảo Ân quăng vào tường bể màn hình.
- Bé con làm cái gì đó thật không ngoan nha.

Minh Quang vuốt má Bảo Ân đưa mặt lại gần ngắm nhìn nàng thật kĩ như muốn khắc sâu vào trong tâm trí.

- Chú buông cháu ra cháu muốn về

Bảo Ân khó khăn nói cơ thể nàng thật nóng hai má ửng hồng càng nhìn càng quyến rũ.

- Không thể bé con đêm nay phải làm bánh kem cho chú ăn chứ sao lại về hửm.

Minh Quang thổi khí vào tai Bảo Ân giọng trầm khàn vươn lưỡi liếm vành tai Bảo Ân nhột theo phản xạ rụt cổ lại tay chống đỡ lấy thân thể cường trán của Minh Quang. Mắt nàng rơi lệ Bảo Ân cảm giác thật sợ người trước mắt này đây không phải là ảnh đế mà nàng quen biết.

Minh Quang rời khỏi người Bảo Ân lấy máy quay phim chọn một vị trí đẹp quay full HD cận cảnh . Hắn chính là muốn dùng đoạn phim này uy hϊếp Bảo Ân với độ nổi tiếng của nàng nếu để công chúng biết được mặt mũi thanh danh và sự nghiệp đều tiêu tan. Minh Quang muốn ràng buộc Bảo Ân ở bên hắn rồi lâu ngày sinh lòng yêu không còn muốn rời xa hắn nữa. Đầu óc thật đen tối hay do đóng phim tổng tài cường bạo nhiều quá nên tâm thần bị ảnh hưởng sinh ra ý định biếи ŧɦái như thế.
Lúc này ở nhà, Hàn Kỳ nhíu mày nhìn cuộc gọi bị tắt ngang trực giác nhạy bén làm cô cảm thấy có gì đó không ổn. Chẳng phải hôm nay Bảo Ân nói đi dự sinh nhật của ảnh đế Minh Quang hay sao ? Hàn Kỳ nhìn đến số giờ hiển thị trên màn hình điện thoại 9.30h pm hơi trễ thì phải. Linh tính mách bảo Hàn Kỳ vội khoác áo đi xuống lầu.

- Anh anh.. 4 người đi theo tôi.

Hàn Kỳ chỉ tay vào mấy vệ sĩ đang giữ nhà ra lệnh. 4 tên vệ sĩ nhanh chân nghe lệnh ngồi vào một chiếc xe hơi bốn chỗ lái theo chiếc siêu xe chạy phía trước.

- Anh điều tra xem vị trí trước khi ngắt kết nối của số điện thoại này ở đâu.

Hàn Kỳ gọi cho tên hacker dưới trướng ra lệnh giọng điệu gấp gáp.

- Vâng boss.

Chưa đầy 3 phút sau tên hacker gửi vị trí cụ thể đến khách sạn 5 sao KiaNova. Hàn Kỳ nhíu mày đạp chân ga tăng tốc chạy , trên đường hai chiếc xe chạy với tốc độ xé gió một trước một sau như là đang rượt đuổi.