Sau Đêm Ấy, Tôi Thành Vợ Của Tổng Tài

Chương 35: Vợ?!




Trong lòng không tránh khỏi có phần muốn thử, Tần Tuấn Phi cho rằng tôi là tình nhân của Trình Dịch Lâm, cố ý đưa thiệp qua làm nhục tôi, nếu như ở hôn lễ của anh ta Trình Dịch Lâm lại thừa nhận hai người chúng tôi là vợ chồng hợp pháp, Tần Tuấn Phi nhất định sẽ ói chết.

“Được, vậy anh đi cùng tôi đi”, tôi không nhịn được liền bật cười, càng mong đợi có thể đánh một trận chuyển mình.

Thời gian ba ngày thoáng chốc trôi qua, lúc tôi kéo cánh tay Trình Dịch Lâm đến khách sạn liền có chút hoảng hốt, nhưng lại thành công hấp dẫn tầm mắt mọi người.

Trình Dịch Lâm giống như vật phát sáng, đến đâu cũng trở thành tiêu điểm. Trong lòng tôi có chút hồi hộp, theo bản năng muốn lùi bước, nhưng bàn tay to của Trình Dịch Lâm đã nắm lấy eo tôi, khiến tôi lúc này nhớ ra phải thẳng lưng, giữ khí chất.

Để tham gia hôn lễ này, vừa sáng sớm Trình Dịch Lâm đã dẫn tôi đi làm đẹp, theo như lời của anh thì đây gọi là nghiền ép kẻ địch về mặt khí thế.

Tôi có hơi buồn cười nói Trình Dịch Lâm còn coi trọng lần ra sân này hơn cả tôi, nhưng sau khi nhìn ra vẻ bất ngờ lộ ra trong mắt Tần Tuấn Phi, tôi hoàn toàn hiểu được suy tính của Trình Dịch Lâm.

“Lạc Tĩnh Văn, không ngờ cô thật sự đã tới”, Tần Tuấn Phi tiến lên chào đón, bầu không khí lập tức giống như gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây. Anh ta nhìn thấy Trình Dịch Lâm bên cạnh tôi liền lạnh lùng nhếch môi: “Xem ra Tĩnh Văn vẫn được anh Trình đây yêu quý, lại còn có thể đích thân cùng cô ta đến dự hôn lễ của chồng trước”.

Tại đây có không ít người biết chuyện của tôi và Tần Tuấn Phi, lúc này liền đồng loạt về phía bên này. Trong lòng tôi vô cùng hồi hộp, nhưng Trình Dịch Lâm lại nắm chặt tay tôi.

“Đúng là tôi rất thích Tĩnh Văn, hôn lễ của anh tôi vốn không có hứng thú. Nhưng nếu anh đã mời vợ tôi, đương nhiên là tôi phải đi cùng rồi”.

“Vợ?!”, Tần Tuấn Phi sửng sốt.

Trình Dịch Lâm nhàn nhạt gật đầu: “Tôi và Tĩnh Văn đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, nhắc đến cũng phải cảm ơn anh, nếu không phải anh quá trớn đòi ly dị, tôi cũng không có cơ hội cưới Tĩnh Văn”.

Tôi trợn tròn mắt nghe Trình Dịch Lâm nói lời này, gần như sắp không nhịn được vỗ tay khen anh.

Chuyện tai tiếng Tần Tuấn Phi gây ra người có mặt tại đây đều biết rõ, mặc dù bọn họ không biết trông tôi như thế nào, nhưng lúc nghe ra tên của tôi, đương nhiên bọn họ cũng biết tôi chính là vợ cũ của Tần Tuấn Phi.

Lời này của Trình Dịch Lâm nói rõ tôi và Tần Tuấn Phi ly hôn là vì Tần Tuấn Phi lạc lối, nguyên nhân hậu quả của chuyện này đều đã có, đương nhiên mọi người sẽ tin. Mặc dù sự thật là vì ở giữa có sự tồn tại “ngoài ý muốn” của Trình Dịch Lâm này, nhưng chuyện này không công khai, làm gì có ai biết được?

“Cô kết hôn với anh ta khi nào?”, Tần Tuấn Phi chất vấn tôi.

Trình Dịch Lâm nhàn nhạt mở miệng: “Đương nhiên là sau khi Tĩnh Văn và anh ly hôn”.

Tôi cười dựa vào người Trình Dịch Lâm, nhìn dáng vẻ đờ đẫn của Tần Tuấn Phi, càng nhìn càng thấy vui sướng.

“Chúc mừng anh, cô dâu đâu? Sao tôi không thấy?”

Vừa dứt lời, tôi liền thấy Cận Văn Thiến mặc váy cưới vội vàng đi đến, vừa thấy tôi liền khoác tay Tần Tuấn Phi.

“Ông xã, người dẫn chương trình nói buổi lễ sắp bắt đầu rồi, chúng ta mau chuẩn bị lên sân khấu đi”.

Khuôn mặt của Cận Văn Thiến tràn đầy hạnh phúc, đắc ý nhìn tôi, mang theo phong thái của người chiến thắng.

Tôi càng cảm thấy buồn cười, chưa từng thấy người ăn sơn hào hải vị sẽ hâm mộ người ăn bánh bao đâu? Bây giờ nếu tôi độc thân, nhìn thấy cô ta và Tần Tuấn Phi kết hôn có lẽ thật sự sẽ ghen tỵ đến phát điên. Nhưng hôm nay tôi có Trình Dịch Lâm, Tần Tuấn Phi có gì mà tốt hơn so với anh?

“Tĩnh Văn cũng tới à, trước đó Tuấn Phi đưa thiệp mời cho cô, tôi còn sợ cô sẽ không tới chứ. Bây giờ cô có thể đến đây chúc phúc cho chúng tôi, tôi thật sự rất vui”, Cận Văn Thiến nhìn tôi cười híp mắt, hiển nhiên là muốn cứu vãn thế cục.

“Đương nhiên là chúc phúc cho hai người rồi, nếu không phải Tần Tuấn Phi và cô ở bên nhau, tôi cũng không có cơ hội gả cho Dịch Lâm”, tôi cũng giống như Cận Văn Thiến kéo cánh tay Trình Dịch Lâm, nhìn dáng vẻ ngơ ngác của cô ta, tôi cố ý nói: “Đúng rồi, chuyện của con cô sao rồi? Có đi xác nhận chưa?”

Vừa nghe thấy vậy, trong nháy mắt Cận Văn Thiến biến sắc, chân mày Tần Tuấn Phi cũng nhíu chặt lại.

“Ha, có phải tôi nói sai không…”, mặt tôi đầy lo lắng ngước lên nhìn Trình Dịch Lâm, trong tròng mắt đen của anh hiện ra chút ý cười.

“Em cũng có lòng tốt nhắc nhở, anh nghĩ nhà họ Tần sẽ hiểu. Hơn nữa nếu thật sự tra ra cái gì đó, bọn họ còn phải cảm ơn em mới đúng đó”.

Tôi nín cười gật đầu, Trình Dịch Lâm thật sự là thần trợ công. Nhưng Cận Văn Thiến cũng không thể nào bình tĩnh nổi nữa.

“Lạc Tĩnh Văn, tại sao cô lại vu oan cho tôi? Tôi…”, nước mắt lớn chừng hạt đậu lăn xuống, Cận Văn Thiến cắn môi: “Tôi biết cô đang giận tôi, tức tôi vì cướp Tuấn Phi đi mất. Nhưng bây giờ cô cũng đã gả cho anh Trình rồi, cô không thể tha thứ cho tôi sao?”

Trong lòng tôi cảm khái Cận Văn Thiến giỏi thật, một chiêu lấy lùi làm tiến, bây giờ cô ta đã thừa nhận mình nhúng tay vào cuộc hôn nhân giữa tôi và Tần Tuấn Phi, lần này tới mơ hồ mọi người đều dồn sự chú ý vào đứa bé trong bụng cô ta.

“Tĩnh Văn, tha thứ cho tôi được không?”, Cận Văn Thiến chìa tay tới kéo tôi, tôi theo bản năng lùi về phía sau một bước, nhưng không ngờ Cận Văn Thiến hét thảm một tiếng, cơ thể ngã về phía sau.

“A…”, giọng Cận Văn Thiến rất lớn, tại đây vang lên một tiếng rít.

“Văn Thiến!”, Tần Tuấn Phi khôi phục tinh thần, lập tức xông tới bên cạnh Cận Văn Thiến, còn Cận Văn Thiến nhìn tôi bằng vẻ mặt đầy tố cáo.