Sau Khi Âm Thanh Nội Tâm Của Người Qua Đường Giáp Bị Lộ Được Cả Nhà Sủng Ái

Chương 62: Anh sợ không




Diệp Lạc Dao tùy tiện nghĩ ra một cái cớ, cười nói: "Không quen, vừa nãy khi lướt weibo hình như nhìn thấy tin spoil của chị Tiền Duyệt và Hạ Dương lão sư, thấy chị Tiền Duyệt ở đây liền nghĩ tới khả năng khách mời phi hành còn lại chính là Hạ Dương lão sư."

Hoắc Yến lúc này đã chìm trong tư duy bão táp, căn bản không nghe rõ Diệp Lạc Dao nói cái gì.

Nhưng Tống Triết Hàm đột nhiên liếc nhìn Diệp Lạc Dao, sao hắn nhớ Diệp Lạc Dao lên xe không lâu liền ngủ, đừng nói đến xem điện thoại, cậu thậm chí còn chưa từng lấy điện thoại ra.

Tống Triết Hàm nhướng mày, thú vị.

Xem ra hai khách mời phi hành thần bí này cũng không đơn giản.

Tiền Duyệt không nghi ngờ lời nói của Diệp Lạc Dao, cười giải thích nói: "Lúc tổ chương trình mời chúng tôi, đặc biệt cùng chúng tôi ký thỏa thuận bảo đảm, yêu cầu chúng tôi trước khi ghi hình chương trình không thể tiết lộ tin chúng tôi tới tham gia chương trình, không ngờ cuối cùng vẫn bị fans chụp được."

Nếu như vừa rồi chỉ suy đoán nghi ngờ, vậy hiện tại Diệp Lạc Dao đã có thể chắc chắn ———

【 Tần tổng quả nhiên biết quan hệ giữa Tiền Duyệt, Hạ Dương và Du Bạch! 】

【 Mời hai khách mời phi hành tới chỉ chơi một trò chơi tương tác đơn giản không thể đơn giản hơn cùng chúng ta, nào có yêu cầu ký thỏa thuận bảo mật trước với khách mời? Trước khi ghi hình chương trình này tổ tiết mục cũng không lộ bất cứ thông tin nào của khách mời phi hành. 】

【 Đây đâu phải vì muốn tạo bất ngờ cho khán giả mà gạt người xem, đây rõ ràng là gạt Du Bạch, làm hắn không có bất cứ chuẩn bị nào tới tham gia ghi hình chương trình! 】

Diệp Lạc Dao nghĩ tới đây, khóe miệng chợt có chút không chịu khống chế mà cong lên.

【 Tuyệt, quả là Tẩn tổng. 】

【 Nhưng mà điều khiến mình không ngờ là, Tần tổng vậy mà cũng là một người thích ăn dưa hóng chuyện! 】

【 Hai người đương nhiệm tụ hợp lại, vậy chẳng phải sắp có tu la tràng để xem rồi sao?! 】

Diệp Lạc Dao lập tức có chút kích động.

【 Cho nên hai nhóm người chúng ta phải nhanh nhanh gặp nhau! 】

Hoắc Yến yên lặng suy nghĩ một phút, đầu óc rốt cuộc cũng hoạt động trở lại.

Lại nghe thấy mấy lời này của Diệp Lạc Dao, hắn cũng không nhịn được cười.

Nói chứ, Hoắc Yến cũng khá mong chờ xem Tu La tràng.

Hơn nữa còn đặc biệt muốn biết sau khi chuyện bị lộ, Du Bạch sẽ có kết cục như thế nào.

Suy cho cùng, Tiền Duyệt tuy khiêm tốn nhưng Tiền gia sau lưng cô và hai người anh trai cuồng bảo vệ em gái không phải là người dễ chọc.

Diệp Lạc Dao khi còn nhỏ không biết rõ nhưng Hoắc Yến biết rõ rành rành!

Bỗng dưng thấy cực kỳ mong đợi.

Một đám người quay về đường ban đầu, đi về hướng địa điểm mà tổ chương trình đã giao hẹn.

Trên môi Diệp Lạc Dao luôn mang theo nụ cười nhàn nhạt, cách càng gần địa điểm tập hợp, nụ cười bên môi cậu càng lúc càng đậm, hai mắt long lanh, giống như đang mong đợi điều gì đó.

Sự chú ý của cư dân mạng ăn dưa trong phòng phát sóng trực tiếp luôn đặt trên người Diệp Lạc Dao, người hiểu rõ Diệp Lạc Dao đều biết, chỉ cần Diệp Lạc Dao bắt đầu xem trò vui ăn dưa, trên mặt cậu nhất định sẽ xuất hiện nụ cười này.

Thấy vậy, cư dân mạng cũng sáng hai mắt.

"Lại là nụ cười quen thuộc này! Diệp Lạc Dao, chẳng lẽ cậu lại có dưa?"

"Thật không hổ là Dưa King, chương trình này vừa mới bắt đầu trực tiếp không lâu, tui vừa xem chuyện hay xong, tiếp đến lại có dưa nữa?"

"Cho nên lần này là dưa gì?"

"Chẳng lẽ có liên quan đến Tiền Duyệt?"

Dù sao vừa rồi Diệp Lạc Dao chỉ nói chuyện với Tiền Duyệt hai câu, đột nhiên lộ ra nụ cười thần bí này.

Có không ít cư dân mạng cảm thấy rất có đạo lý.

Phân tích nói:

"Cũng có khả năng liên quan đến Hạ Dương, dù sao vừa nãy Diệp Lạc Dao còn nhắc đến cái tên Hạ Dương."

"Nhưng hình như bình thường Hạ Dương và Tiền Duyệt cũng chưa từng xuất hiện cùng một chỗ đúng không? Rốt cuộc là dưa gì?"

Vấn đề này vừa ra, cư dân mạng và quần chúng ăn dưa đều trầm mặc.

"Bọn tôi đâu biết đâu ( nghiến răng nghiến lợi )."

"Cho nên Diệp Lạc Dao, rốt cuộc tại sao cậu lại được ăn được dưa trước bọn chị! Chẳng phải cậu là minh tinh à, cậu rảnh rỗi như vậy à, tại sao ngày nào cũng thấy cậu có thể ăn được dưa?"

"Đáng tiếc, Diệp Lạc Dao cậu tốt nhất mau chóng nói trộm hết dưa mà cậu biết cho chị nghe, bằng không cậu đừng ép chị phải quỳ xuống cầu xin cậu!"

Trên khu bình luận ồn áo náo nhiệt, toàn là bình luận thúc dục Diệp Lạc Dao mau buông dưa xuống, người Hoắc gia trước màn hình trực tiếp, lúc này cũng có chút nôn nóng.

Mẹ Hoắc nhìn Hoắc Trạch: "Anh hai con vẫn chưa gửi tin nhắn trong nhóm?"

Hoắc Trạch lắc đầu, liếc nhìn màn hình trực tiếp: "Hiện tại vẫn đang quay chương tình, có lẽ không tiện."

Hoắc Cảnh nói: "Khoảng cách này không xa, chắc rất nhanh có thể nghe được tiếng lòng của Tiểu Dao rồi."

Trải qua hơn một tháng kiểm tra của Hoắc gia, cả nhà cuối cùng cũng phát hiện hạn chế phạm vi mà bọn họ nghe được tiếng lòng của Diệp Lạc Dao.

Phạm vi này không coi là lớn, nhưng cũng không nhỏ.

Chỉ cần Diệp Lạc Dao không cách bọn họ quá 2 km, bọn họ đều có thể nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao. Nhưng chỉ cần vượt qua phạm vi này, bọn họ sẽ không nghe được nữa.

Diện tích của khu vui chơi trường quay ghi hình thật sự quá lớn, cộng thêm nhóm người Diệp Lạc Dao phải liên tục thay đổi vị trí để làm nhiệm vụ, khoảng cách xa nên cả nhà bọn họ không nghe được cái gì.

Tuy nhiên dựa trên sự hiểu biết của cả nhà bọn họ đối với Diệp Lạc Dao và Hoắc Yến, ngay khi Diệp Lạc Dao thay đổi sắc mặt, bọn họ liền mẫn cảm ngửi được mùi vị của dưa.

Vừa rồi khi làn đạn bàn luận, cả nhà bọn họ cũng cùng phân tích, kết hợp với những lời Diệp Lạc Dao nói khi vừa xuống xe, cuối cùng đã thống nhất đưa ra kết luận ———

Tiền Duyệt và Hạ Dương khẳng định có quan hệ gì đó, hơn nữa hai người bọn họ chắc hẳn còn có quan hệ với một trong hai khách mời cùng tham gia lần này.

Về phần rốt cuộc là Du Bạch hay là Trương Kỳ Nhiên, cả nhà Hoắc gia đều bỏ phiếu cho Du Bạch.

Dù sao lúc trên xe Tống Triết Hàm đã nói, Trương Kỳ Nhiên là người hắn mời tới!

Ngoài ra, bọn họ cũng chưa từng nghe Diệp Lạc Dao nói về quan hệ riêng tư của Trương Kỳ Nhiên có bao nhiêu hỗn loạn, mà Du Bạch lại có một đống chị dâu anh dâu.

"Anh cảm thấy chắc không khác với suy đoán của chúng ta lắm." Ba Hoắc sau một lúc trầm tư mở miệng nói.

Mẹ Hoắc đương nhiên cũng cảm thấy suy đoán của bọn họ rất có lý, nhưng vẫn muốn chờ Diệp Lạc Dao xác nhận lại.

Vì thế, khi nhóm người Diệp Lạc Dao càng lúc càng đến gần điểm hẹn, tiếng lòng của Diệp Lạc Dao cuối cũng cũng truyền tới ———

【 A, bên kia chẳng phải là Tần tổng sao? Bọn họ cũng quay lại rồi! 】

Diệp Lạc Dao không nghĩ ngợi mà nói với Tiền Duyệt: "Em thấy đám người Tần tổng rồi."

Tiền Duyệt nghe thấy lời này, trực tiếp quay đều nhìn về phương hướng mà Diệp Lạc Dao nói, nhưng tầm mắt của cô hiển nhiên không phải đang tìm Tần Diệu.

Ánh mắt theo thứ tự lướt qua từng người trong nhóm 6 người kia, cuối cùng rơi thẳng lên người Du Bạch.

Nhìn kỹ, trong mắt Tiền Duyệt còn tràn đầy nhu tình.

Diệp Lạc Dao thấy vậy, vừa hưng phấn vừa không nhịn được thở dài:

【 Quả nhiên đang nhìn Du Bạch! Nhưng chị Tiền Duyệt à, ánh mắt này của chị thật không ổn! 】

Mà người Hoắc gia nghe thấy câu tiếng lòng này của Diệp Lạc Dao, đồng thời thở dài, cũng không khỏi gật đầu.

Hoắc Trạch hưng phấn: "Nhìn đi! Chúng ta quả nhiên không đoán sai, có quan hệ với Du Bạch!"

Mẹ Hoắc nói: "Nhưng đứa bé Tiền Duyệt này, ánh mặt thật sự không ổn, mẹ nhớ bạn trai trước của con bé hình như cũng là vì dạng chân mà chia tay?"

Ba Hoắc nói: "Đúng, nhưng ——— bạn trai cũ kia của con bé cũng bị anh trai con bé đánh gãy chân."

Đánh gãy chân dựa trên ý nghĩ vật lý.

(*) Nói một cách huỵch toẹt ra là bị đánh gãy chân giữa.

Nhắc đến chuyện này, thùng xe nhất thời vang lên một trận cười.

Hoắc Trạch nhìn hai người: "Sao con chưa từng nghe nói đến chuyện này? Hơn nữa nhà chúng ta có quen biết với nhà Tiền Duyệt?"

Mẹ Hoắc bất lực nói: "Bộ phận pháp lý của ông ty nhà chúng ta có quan hệ rất tốt với nhà bọn họ, con và Tiểu Dao thật không biết gì về công ty, không biết là chuyện bình thường."

Hoắc Trạch chớp chớp mắt.

Cái này cũng không thể trách bọn họ, dù sao hắn và Diệp Lạc Dao xác thật không có một chút hứng thú nào về việc quản lý công ty.

"Đúng rồi." Mẹ Hoắc nghĩ đến cái gì, hỏi Hoắc Cảnh: "Mẹ nhớ sau đó cũng không cho bồi thường đúng không?"

"Đánh gãy chân người ta rồi còn không đền bù sao?" Hoắc Trạch trừng lớn hai mắt.

"Phía nam chủ động đưa ra hòa giải." Hoắc Cảnh bổ sung "Cho nên chỉ cho tiền viện phí."

Hoắc Trạch lập tức càng kinh ngạc hơn: "Nhà bọn họ rốt cuộc làm gì vậy?"

Mẹ Hoắc cười nói: "Cả nhà Tiền gia 5 người, bốn người đều là luật sư hàng đầu trong nước, hai công ty luật hàng đầu trong nước đều là của bọn họ."

Hoắc Trạch mở to hai mắt, không khỏi cảm khái: "Khó trách!"

Hắn lại nghĩ đến gì đó, cúi đầu nhìn phòng phát sóng trực tiếp, trùng hợp camera lúc này đặc tả Du Bạch, Hoắc Trạch trực tiếp bật cười: "Vậy Du Bạch chẳng phải sẽ rất thảm hay sao?"

Không chỉ thảm thôi.

Đối tượng trước của Tiền Duyệt chính là sau khi ở bên cô, bám váy, tiêu tiền của Tiền Duyệt, còn dùng tiền của Tiền Duyệt nuôi người ở bên ngoài.

Về sau Tiền gia chỉ để anh hai của Tiền Duyệt đứng ra giải quyết chuyện này, lão nhị Tiền gia làm gì thì bọn họ không biết, dù sao không lâu sau, tra nam chủ động đưa ra hòa giải, thậm chí còn bồi thường một khoản tiền lớn phí tổn thất tinh thần của Tiền Duyệt.

Nhưng dù vậy, cuối cùng công ty của tra nam vẫn bị cục thuế vụ điều tra.

Nhưng chuyện này vẫn chưa xong, khi cha ruột của tra nam bị đưa đi điều tra, mẹ của tra nam phát hiện tra cha ngoại tình, cuối cùng đưa ra đơn kiện, trực tiếp khởi tố tra cha trùng hôn.

(*) Trùng hôn 重婚: kết hôn với một người khác trong khi mình đang có vợ hoặc có chồng, vi phạm chế độ hôn nhân một vợ một chồng.

Trong khoảng thời gian rất dài, tra cha và tra nam thậm chí không dám tham gia bữa tiệc nào trong vòng bọn họ.

Càng đừng nói đến Du Bạch.

Hắn còn là nhân vật công chúng.

Chỉ cần Tiền gia nguyện ý đi điều tra, hễ là vụ án bị chưa qua thời hạn kiện tụng bị bọn họ phát hiện ra ———

Vậy Du Bạch sẽ gánh chịu hậu quả.

Cậu nói cậu đắc tội ai không đắc tội, cậu lại cố tình phải đi trêu đùa viên bảo bối Tiền Duyệt của Tiền gia.

Ba Hoắc mẹ Hoắc nghĩ đến một khả năng, liên tục lắc đầu.

.........

Dời ánh mắt tập trung ở hiện trường một lần nữa.

Hai nhóm người Diệp Lạc Dao và Tần Diệu bị ngăn cách bởi một thiết bị giải trí.

Nghe thấy giọng nói của Diệp Lạc Dao, đám người Tần Diệu liền đi về phía này.

【 Tới rồi tới rồi, Tu La tràng sắp xuất hiện rồi. 】

Vẻ mặt của Diệp Lạc Dao vô cùng hưng phấn.

Hai nhóm người còn chưa đến gần, Lê Tư Viễn liền cất cao giọng hét: "Các cậu tìm được khách mời chưa?"

Bọn Diệp Lạc Dao còn chưa nói chuyện liền thấy Tiền Duyệt hưng phấn vẫy tay với nhóm người bọn họ: "Tôi ở đây này!"

Ánh mắt của Diệp Lạc Dao đã dán chặt vào Du Bạch từ lâu, tự nhiên cũng chú ý tới Hạ Dương đang theo sát bên cạnh Du Bạch.

Trước kia Hạ Dương và Du Bạch từng hợp tác, thoạt nhìn hai người đi gần giống như cũng không có vấn đề gì.

Nhưng vấn đề là, nếu hai tên đàn ông không có quan hệ đi cùng nhau liệu xảy ra vai chạm vai không?!

Mà ngay khi giọng nói của Tiền Duyệt vang lên, Diệp Lạc Dao còn phát hiện ra Du Bạch rõ ràng dừng bước chân, sau đó Du Bạch không dám tin nhìn nhanh về phía này.

Tuy ở giữa vẫn còn chút khoảng cách nhưng Diệp Lạc Dao không cần đoán cũng có thể đoán ra vẻ mặt trên mặt lúc này của Du Bạch kinh ngạc đến mức nào.

Khóe miệng cậu không chịu khống chế mà giương cao:

【 Xem ra không chỉ nghe thấy giọng nói của Tiền Duyệt, còn nhìn thấy người luôn. 】

Dưới sự nhắc nhở của Diệp Lạc Dao, Hoắc Yến và Tần Diệu cũng không nhịn được về phía Du Bạch và Hạ Dương đi bên cạnh hắn.

Hạ Dương đi trước hai bước, đột nhiên phát hiện Du Bạch không bước lên, y nghi hoặc dừng chân, nhỏ giọng hỏi: "Sao vậy?"

Trên trán Du Bạch lúc này đã toát ra một tầng mồ hôi.

Khi nhìn thấy khách mời phi hành thần bí lần này là Hạ Dương, Du Bạch đã rất kinh ngạc rồi.

Nhưng Du Bạch suy nghĩ lại, trước khi hắn và Hạ Dương ở bên nhau đã từng đạt thành thỏa thuận với Hạ Dương, tuyệt đối không thể tiết lộ cho người người biết quan hệ của bọn họ.

Ở bên nhau 5 tháng, Hạ Dương cũng làm được.

Cho nên cho dù hiện tại bọn họ cùng nhau quay cùng một chương trình, chắc chắn cũng sẽ không bị phát hiện ra quan hệ của bọn họ là gì.

Nghĩ như vậy, Du Bạch liền nhanh chóng tiếp nhận hiện thực này.

Nhưng ai đó có thể nói cho hắn, tại sao Tiền Duyệt cũng ở đây!

Trên người cô còn đeo mic, hiển nhiên cũng tới tham gia ghi hình chương trình ———

Du Bạch chợt cảm thấy có chút không yên.

Hạ Dương lúc này cũng nhận ra vẻ mặt Du Bạch có chút quái lạ, nhưng y chỉ cho rằng Du Bạch không thoải mái, bước lên trước hai bước: "Có phải thấy khó chịu không, nếu không ———."

Y còn chưa nói xong, một bóng dáng nhanh chóng vút qua y, một giây tiếp theo liền thấy Tiền Duyệt nhào thẳng vào lòng Du Bạch: "Du Bạch! Lâu rồi không gặp!"

Hạ Dương sững sờ ngay tại chỗ.

Du Bạch chảy mồ hôi lạnh đầy trán luôn rồi.

Khóe miệng của Diệp Lạc Dao không khống chế được nữa, cậu mím chặt môi mới không để mình trực tiếp cười ra tiếng.

【 Bạn gái hiện tại ôm Du Bạch ngay trước mặt bạn trai hiện tại ha ha ha ha ha ha ha ha ha ——— 】

【 Thật muốn phỏng vấn Du Bạch một chút, anh có hoảng hay không? Ha ha ha ha, dù sao tôi cũng hoảng sợ thay anh luôn rồi! 】

Diệp Lạc Dao ở trong lòng cười rất to tiếng.

Khóe miệng của Hoắc Yến và Tần Diệu cũng không hạ xuống được.

Mà Tống Triết Hàm vẫn luôn quan sát biểu cảm của Diệp Lạc Dao, thấy ánh mắt cậu cứ nhìn chằm chằm vào hai người kia, hắn cũng suy nghĩ sâu xa, ghé sát lại gần Diệp Lạc Dao, nhỏ giọng nói: "Ba người bọn họ, có tình huống?"

Đồng tử của Diệp Lạc Dao chợt co lại, rất sốc.

【 Không phải, Câu Sử lão sư anh cũng nhìn ra? 】

Phản ứng của Diệp Lạc Dao quá lớn, không cần cậu nói, Tống Triết Hàm liền hiểu rõ hắn đoán đúng rồi.

Tống Triết Hàm khẽ mỉm cười, âm thanh không lớn, chỉ có hai người bọn họ có thể nghe thấy: "Vậy thì thú vị rồi đây."

Diệp Lạc Dao thật sự rất tò mò, cũng hạ giọng: "Sao anh biết?"

Tống Triết Hàm liếc nhìn cậu, cười hỏi: "Có người nào từng nói em không có giải diễn xuất chưa?"

"Giáo viên lớp diễn xuất của em từng nói." Diệp Lạc Dao rất thành thật.

Tống Triết Hàm cười: "Rất đúng trọng tâm."

Diệp Lạc Dao: "........"

Qua một lúc mà không nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao, Tần Diệu quay đầu lại nhìn, liền thấy Diệp Lạc Dao và Tống Triết Hàm đang ghé vào nhau thì thầm to nhỏ.

Không biết bọn họ đang nói cái gì, ý cười trên mặt Tống Triết Hàm vô cùng rõ ràng.

Tần Diệu hơi nhíu mày, dời tầm mắt.

Làn đạn đương nhiên cũng chú ý đến màn này, sôi nổi nói:

【 Hai người bọn họ đang thì thầm gì vậy? 】

【 A! Câu Sử lão sư còn cố ý bịt micro đeo tai lại, được được được, chính là không muốn cho chúng tôi nghe đúng không? 】

【 Đáng tiếc, Câu Sử lão sư không chỉ che micro đeo tai, còn bảo Dưa King cũng bẻ micro tai nghe luôn! 】

【 Vậy là bọn họ khẳng định đang lén lút ăn dưa đúng không?! 】

【 A a a a a a a a a, không được! Tôi không cho phép! Tại sao bọn họ phải ăn sau lưng chúng ta! 】

【 Không, thật ra tui cảm thấy không thể coi là ăn sau lưng chúng ta, các cô nhìn đi, mặc kệ là Dưa King hay là Câu Sử lão sư, bọn họ đều đang nhìn Tiền Duyệt và Du Bạch! 】

Nhìn thấy bình luận này, các cư dân mạng mới nhanh chóng chuyển ánh mắt sang Tiền Duyệt và Du Bạch.

Tiền Duyệt lúc này đã rời khỏi người Du Bạch, cười nhìn đám khách mời bọn họ giải thích: "Tôi và Du Bạch lão sư là bạn tốt, chỉ là lâu quá không gặp anh ấy nên có chút kích động, khiến mọi người giật mình rồi?"

Văn Tương Nguyệt cười nói: "Không có."

Sau đó cô và Lưu Nghiên nhìn nhau, chính là cách chào hỏi này khiến bọn họ không ngờ tới mà thôi.

Nhóm người Diệp Lạc Dao lúc này cuối cùng cũng đi tới.

Ánh mắt của Diệp Lạc Dao quét qua mấy người Du Bạch - Hạ Dương - Tiền Duyệt, khóe miệng lại cong lên.

【 Không phải đã nói là bạn tốt à, sao chỉ có một mình Tiền Duyệt vui vẻ thôi vậy, Hạ Dương thiếu chút nữa viết tâm trạng không tốt lên mặt luôn rồi. 】

【 Mọi người đều là diễn viên, vẫn phải chú ý quản lý biểu cảm nha! 】

Lại nhìn sang Du Bạch, hắn lúc này thật sự có chút căng thẳng.

Trước tiên nhìn biểu cảm của Hạ Dương rồi nhìn sang Tiền Duyệt vẫn đang đứng bên cạnh hắn kéo tay hắn.

Tựa hồ đang cân nhắc có nên rút tay mình ra không, nghe Tiền Duyệt giải thích lại không nhịn được, vội nở nụ cười giải thích theo: "Đúng, tôi và Tiền Duyệt là bạn bè, cô ấy bình thường tùy tiện quen rồi."

Câu cuối cùng, hiển nhiên là đang giải thích với Hạ Dương.

Cũng không biết Hạ Dương có tin hay không, dù sao sau khi nghe thấy câu này của Du Bạch, sắc mặt y trở nên tốt hơn một chút.

Nói rồi Du Bạch lại nhìn Tiền Duyệt: "Em còn cầm tay anh?"

Tiền Duyệt cố ý kéo mặt không vui trừng hắn một cái, mới buông ta ra.

Cũng chính lúc này, sắc mặt Hạ Dương rốt cuộc cũng trở nên tốt hơn.

Các khách mời thường trú của 《 Cùng nhau đi du lịch 》 đều là người chứng kiến sóng to gió lớn.

Bầu không khí giữa ba người Du Bạch lúc này có chút kỳ lạ, bọn họ đều không xen vào chỉ nở nụ cười lịch sự.

Nhưng người lịch sự không nhiều, huống hồ bọn họ cũng sẽ không lịch sự mà ngăn cản người muốn nói.

Vì thế liền nghe thấy Lê Tư Viễn đột nhiên cười nói: "Cho dù quan hệ rất tốt, chúng ta đang ở trước camera nhưng cũng phải tránh hiềm nghi, đúng không?"

Trong mắt Tiền Duyệt, cô và Du Bạch vốn dĩ chính là người yêu, mặc dù hiện tại chưa công khai nhưng sớm muộn gì một ngày nào đó khẳng định sẽ công khai.

Cho nên trong chương trình, bọn họ cho dù hơi thân mật một chút cũng không có vấn đề gì.

Nhưng Tiền Duyệt lại không tức giận, nghe thấy Lê Tư Viễn nói như vậy, chỉ cười: "Lần sau tôi sẽ nhớ kỹ."

Chỉ thấy Lê Tư Viễn mi mắt cong cong.

Phàm là người quen biết Lê Tư Viễn đều biết, tính tình hắn không tốt, bình thường nói chuyện mang theo mỉa mai chế giễu, hiếm khi mang vẻ mặt ôn hòa với người khác chứ đừng nói đến sắc mặt tốt.

Nhưng hắn cũng không phải mỗi lần khịa người đều sẽ trưng ra bộ mặt thối, có khi tâm tình tốt, hắn cũng sẽ dùng khuôn mặt tươi cười trào phúng người ta, chính là hiện tại ———

"Người không biết còn cho rằng hai người là người yêu đấy, bạn bè gặp nhau vẫn chỉ ôm nhau một cái."

Lê Tư Viễn vừa dứt lời, Diệp Lạc Dao thấy rõ sắc mặt vừa chuyển sáng của Hạ Dương lại tối sầm.

Diệp Lạc Dao thiếu chút nữa không nhịn được cười, vẫn là Tống Triết Hàm lặng lẽ dùng cùi chỏ chọc cậu một cái, Diệp Lạc Dao mới nhanh chóng che mặt cười.

【 Chịu không nổi, Lê Tư Viễn! Phải chăng, người ta chính là người yêu của nhau! 】

Quả nhiên, nghe thấy lời này của Lê Tư Viễn, trên mặt Tiền Duyệt lập tức hiện lên một tia ửng hồng: "Không, không có........"

【 Khập khà khập khiễng, lắp ba lắp bắp, ai nghe cũng cảm thấy có chuyện! 】

【 Anh nói xem có đúng không, Hạ Dương?! 】

Diệp Lạc Dao đúng lúc quay đầu, vừa hay nhìn thấy khuôn mặt xấu của Hạ Dương, không để ý đến Du Bạch và Tiền Duyệt nữa mà đi thẳng về phía trước.

Du Bạch thấy vậy, vẻ mặt rõ ràng hoảng sợ, cau mày trừng mắt với Lê Tư Viễn, trực tiếp mở miệng nói: "Sắp đến giờ rồi, chúng ta vẫn nên nhanh chóng đến địa điểm tập hợp đi."

【 Chủ đề này xoay chuyển quá rõ ràng rồi! 】

Có điều hiện tại xác thật cũng sắp đến thời gian tổ chương trình quy định rồi, mọi người đều không nán lại nữa mà tiếp tục đi đến địa điểm tập hợp.

Diệp Lạc Dao đi sau mấy người Du Bạch, đảm bảo mình lúc nào cũng có thể nhìn thấy mọi động tác của đám người bọn Du Bạch.

Cậu nhìn quá chăm chú nên không để ý đến dưới chân.

Ngay lúc Diệp Lạc Dao suýt chút nữa bị vấp phải hòn đá trên đường rải sỏi, một bàn tay từ bên cạnh kịp thời vươn ra.

Tần Diệu nói: "Cẩn thận."

Diệp Lạc Dao cười với Tần Diệu: "Cảm ơn Tần tổng."

【 May có Tần tổng, nếu không phải vì Tần tổng, hôm nay cũng không có trò hay để xem rồi! 】

Vẻ mặt Tần Diệu có chút bất lực, nhắc nhở: "Đi đường cẩn thận chút."

Diệp Lạc Dao ngoan ngoãn gật đầu: "Ừm, được."

【 Dù sao bọn họ lúc này chắc sẽ không có động tác gì nữa, vậy mình nghiêm túc đi đường. 】

Tần Diệu nghe thấy lời này của Diệp Lạc Dao, yên tâm mà buông tay.

Hai người sóng vai đi về phía trước, ánh mắt Tần Diệu đột nhiên rơi trên người Tống Triết Hàm.

Lê Tư Viễn đang nói chuyện với Tống Triết Hàm, không biết đang nói cái gì, Tống Triết Hàm bỗng quay đầu nhìn về hướng Diệp Lạc Dao, lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt.

Lông mày Tần Diệu chợt không chịu khống chế mà nhíu lại, không biết vì sao, hắn bỗng dưng lại nghĩ đến cảnh vừa rồi Diệp Lạc Dao và Tống Triết Hàm đứng cùng nhau thì thầm nói chuyện.

Hắn bỗng không nhịn được, nhỏ giọng hỏi một câu: "Vừa rồi em và Tống Triết Hàm nói gì vậy?"

Diệp Lạc Dao lập tức quay đầu, quái lạ nhìn Tần Diệu.

Tần Diệu không nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao, tiếp tục hỏi: "Sao thế?"

Diệp Lạc Dao đột nhiên cười một tiếng.

Nam sinh vô cùng đẹp, đôi mắt hạnh khi cười trong mắt tựa như chưa đựng hàng ngàn ngôi sao.

Ánh mắt Tần Diệu rơi vào đôi mắt của Diệp Lạc Dao, bỗng dưng không dời được mắt.

Sau đó Tần Diệu liền thấy Diệp Lạc Dao đột nhiên đưa một tay ra, trực tiếp nắm lấy chiếc micro vô tuyến của Tần Diệu.

Tần Diệu dừng chân, trái tim đập trật một nhịp.

Diệp Lạc Dao dùng một tay khác cũng che mic vô tuyến của mình lại, dùng giọng điệu gian xảo lại mang theo chút dí dỏm nói: "Tần tổng, anh rõ ràng biết còn cố hỏi, anh mời hai người này tới, anh còn hỏi bọn em nói chuyện gì? Đương nhiên là đang nói chuyện bát quái rồi!"

Nói xong, Diệp Lạc Dao buông bàn tay che mic vô tuyến của Tần Diệu xuống, phất phất tay với Tần Diệu: "Đi thôi đi thôi, chúng ta mau đi thôi!"

【 Tiếp theo, phải chăng chính là phân đoạn chia phòng! 】

【 Lần này Tần tổng biết kiếm chuyện như vậy, anh ấy không có khả năng sẽ chuẩn bị cho chúng ta 12 phòng giường lớn đâu ha? 】

Tần Diệu đứng sững tại chỗ, tầm mắt rơi vào bóng lưng của Diệp Lạc Dao.

Mấy giây sau hắn mới cười nhẹ, đi theo Diệp Lạc Dao.

Đúng vậy, không có năng sẽ chuẩn bị 12 căn phòng giường lớn.

Các khách mời hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ, dẫn hai khách mời phi hành thần bí quay lại.

Tiếp theo tổ chương trình dẫn bọn họ đến nơi ở lần này ———

Một tòa biệt thự dựa núi gần sông.

So với biệt thự hướng biển bọn họ ở ở số thứ nhất thì lớn hơn, toàn bộ biệt thự có bốn tầng, tầng một là khu sinh hoạt, ba tầng còn lại đều là phòng xép.

Tổng cộng có 6 phòng xép, cũng có nghĩa một phòng xép có thể ở được hai khách mời.

Giống hệt số thứ nhất, các khách mời vẫn có thể tự do lựa chọn phòng và tầng cho mình.

12 người từ tầng bốn bắt đầu quan sát một lượt.

Diệp Lạc Dao thích căn phòng xép hướng sống hơn, không khỏi lên tiếng hỏi: "Các anh ai ở phòng này với em?"

Tần Diệu liếc nhìn Hoắc Yến.

Sự chú ý của Hoắc Yến căn bản không đặt trên người Diệp Lạc Dao, hắn vẫn luôn lén lút quan sát nhóm người Du Bạch.

Vì thế Tần Diệu đang định mở miệng liền nghe Lê Tư Viễn nói: "Anh với em, anh cũng khá thích cảnh sắc bên này."

Tần Diệu mím môi dưới.

Cảm thấy như vậy cũng tốt, hắn xác thật nên bảo trì chút khoảng cách với Diệp Lạc Dao.

Văn Tương Nguyệt lại thích phong cách bên kia, vì thế cô và Chu Tử Kiện ở dãy phòng thứ hai trên tầng bốn.

Diệp Lạc Dao và Lê Tư Viễn chọn phòng xong cùng nhau xuống tầng tiếp tục tham quan, dù sao thì việc chọn phòng là phần thú vị nhất!

Tống Triết Hàm liếc nhìn gian phòng phía Bắc trên tầng hai, đột nhiên quay đầu nhìn Trương Kỳ Nhiên: "Cậu ở với tôi, được không?"

Nụ cười trên mặt Trương Kỳ Nhiên trực tiếp cứng đờ.

【 Không thể cười, không thể cười! 】

Thấy Trương Kỳ Nhiên không nói chuyện, Tống Triết Hàm tiếp tục hỏi: "Sao vậy? Chẳng lẽ cậu thật sự ghét bỏ tôi như vậy sao, không muốn ở chung một phòng với tôi?"

Tống Triết Hàm đã nói đến mức này rồi, Trương Kỳ Nhiên còn từ chối thế nào được nữa?

Vì thế y chỉ có thể nghiến răng, cố gắng nở một nụ cười, nói: "Được, chúng ta ở chung phòng đi."

Diệp Lạc Dao:

【 Sao mình lại cảm thấy từ "chung một phòng đi" này có chút gai góc vậy nhỉ? 】

Tống Triết Hàm không quan tâm Trương Kỳ Nhiên không muốn thật hay là không muốn giả, chỉ cần có thể khiến Trương Kỳ Nhiên không thoải mái, tâm trạng hắn liền đặc biệt dễ chịu.

Hai gian còn lại trên tầng hai thì Tần Diệu chọn một, Hoắc Yến dứt khoát ở chung gian phòng xếp với hắn.

Bởi vì trong mấy người còn lại, cũng chỉ có Tần Diệu có thể khiến hắn chọn.

Đến tầng hai, bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng.

Du Bạch vẫn luôn mím môi không nói chuyện.

Tiền Duyệt trái lại vui vẻ nhìn tới nhìn lui.

Trên mặt Hạ Dương nhìn không ra vui buồn.

Sau khi tham quan căn phòng xép cuối cùng, Tiền Duyệt và Hạ Dương đồng thời lên tiếng:

"Du Bạch, anh với em chung một phòng đi."

"Hai chúng ta ở chung đi, Du Bạch."

Diệp Lạc Dao không nhịn nổi, che khóe miệng của mình, cười đến mức bả vai run lên:

【 Hai người đều chọn anh, Du Bạch, anh sợ không? 】

【 Cho nên, tiếp theo đến lượt anh lựa chọn kìa! 】