Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)

Chương 4




"Tôi không muốn như vậy."

*

Trước đây, Vân Khê thích xem phim tài liệu về con người và thiên nhiên khi rảnh rỗi.

Trong tự nhiên, nhiều loài động vật sẽ có những hành vi nhất định khi tán tỉnh bạn tình trong thời kỳ động dục, ví dụ như chuột túi sẽ chiến đấu để thể hiện sức mạnh của mình. Con công đực sẽ xòe đuôi, khoe bộ lông lộng lẫy. Chim cánh cụt sẽ cho những viên đá mịn và đẹp. Cá đực sẽ xây tổ, tặng vỏ sò, nhảy múa, theo sát phía sau cá cái và không bao giờ rời xa...

Hơn nữa, có rất nhiều loài đồng tính trong thế giới động vật, việc con cái bắt đầu hành vi tán tỉnh con cái không phải là điều bất thường.

Điều kỳ lạ là không phải những con cá này đều biết giữa cả hai là những loài khác nhau sao?

Mặc dù nàng tiên cá rất giống con người, nhưng rõ ràng con người không có đuôi...

Dưới ánh trăng, trong hang động khô cằn và trên đống cỏ khô, nàng tiên cá quấn đuôi quanh Vân Khê, nhìn cô bằng đôi mắt rực cháy.

Vân Khê xấu hổ tránh ánh mắt của nàng tiên cá.

Cô không thể nhìn nàng lâu được.

Khi các loài động vật tán tỉnh nhau, nếu nhìn nhau quá lâu, chúng sẽ mặc định là đồng ý giao phối.

Bước tiếp theo là lại gần, ngửi ngửi, liếm liếm...

Trong họng nàng tiên cá phát ra tiếng "a a a a", dường như đang kêu gọi, hấp dẫn sự chú ý của Vân Khê.

Vân Khê phớt lờ nàng, cảm thấy bất an, vẻ mặt phức tạp.

Việc này khiến cô cảm thấy sợ hãi và kỳ lạ.

Nàng tiên cá thật sự đã nắm lấy tay Vân Khê và đặt nó lên đuôi nàng, như thể nàng muốn Vân Khê vuốt ve những chiếc vảy trên đuôi như vừa rồi.

Vừa rồi ở hồ bơi, Vân Khê không hiểu được hành vi tán tỉnh của nàng, tò mò vuốt ve đuôi nàng.

Bây giờ đã biết ý nghĩa của những lời tán tỉnh đó, Vân Khê làm sao còn có thể làm được?

Vân Khê dứt khoát nhắm mắt, muốn rút tay lại, nhưng mu bàn tay lại bị lòng bàn tay lạnh lẽo, ướt át của nàng tiên cá bao phủ.

Nàng tiên cá ấn tay Vân Khê, dẫn dụ Vân Khê ve vuốt đuôi mình, càng ngày càng đến gần.

Mùi thơm thoang thoảng bay đến, Vân Khê cảm nhận được hơi thở của nàng tiên cá thoát ra, phả vào cổ cô.

Sức mạnh của chiếc đuôi quấn quanh eo cô siết chặt lại. Nàng bắt đầu dùng lòng bàn tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve Vân Khê, như sợ lại làm trầy xước làn da của Vân Khê. Lực của nàng rất nhẹ, cảm giác lạnh lẽo và ướt át truyền lên một bên chân cô.

Một cảm giác khó chịu và xấu hổ mãnh liệt dâng lên từ tận đáy lòng. Vân Khê đè nén sợ hãi, mở mắt ra, lấy hết can đảm đẩy tay nàng tiên cá ra, co chân lại, nhìn vào mắt nàng tiên cá, chậm rãi lắc đầu, từ chối:"Tôi không muốn như vậy."

Nàng tiên cá bỗng dừng lại, dùng đôi mắt tròn xoe nhìn Vân Khê.

Nhìn thấy phản ứng của nàng, Vân Khê lại lắc đầu nói: "Tôi không muốn chuyện này."

Về bản chất, nếu con cái không muốn giao phối với con cái, nó có thể chỉ cần bỏ đi hoặc cuộn bụng lại để thể hiện sự từ chối.

Bây giờ eo cô đã bị đuôi của nàng tiên cá quấn quanh, không thể rời đi mà chỉ có thể biểu lộ sự từ chối bằng ngôn ngữ cơ thể.

Cô không biết liệu mình có bị nàng tiên cá ăn thịt sau khi từ chối lời tán tỉnh hay không, nhưng vẫn phải thử một lần.

Nếu nàng tiên cá tức giận, cô sẽ cố gắng lần nữa... cầu xin sự thương xót...

Trong môi trường khắc nghiệt, sự sinh tồn là quan trọng nhất, những thứ khác như nhân phẩm, thể diện đều không đáng nhắc đến.

Nàng tiên cá không hiểu ý nghĩa trong lời nói của Vân Khê, nhưng dường như nàng hiểu rằng lắc đầu có nghĩa là từ chối.

Nàng nhìn Vân Khê thật lâu, như bị tổn thương nặng nề, phát ra một tiếng "a a", sau đó buông chiếc đuôi đang quấn quanh Vân Khê ra, để sang một bên. Chiếc đuôi dài vướng vào góc tường, đôi mắt có chút ươn ướt, con ngươi màu xanh lam trong veo đầy nước, vẻ mặt ủ rũ, không muốn nhìn Vân Khê nữa.

Nàng, sắp khóc sao?

Vân Khê trợn tròn mắt, nhìn thấy nàng tiên cá sắp khóc vì bị từ chối, vẻ mặt chứa đầy tủi thân.

Hành vi này nằm ngoài kiến ​​thức sinh học của Vân Khê.

Não ngừng hoạt động trong vài giây, cô thực sự không biết nên dùng lý thuyết khoa học nào để giải thích hành vi khóc lóc của nàng tiên cá.

Liệu những động vật nhỏ bé khác trong tự nhiên có khóc lóc buồn bã và đau khổ như nàng khi sự tán tỉnh của chúng bị từ chối không?

Có vẻ như sẽ không.

Chỉ có con người mới cảm thấy buồn sau khi bị người mình thích từ chối.

Lúc này, nỗi sợ hãi đã hoàn toàn tiêu tan, chỉ còn lại một cảm giác kỳ lạ trong lòng.

Có thể người kia vượt trội hơn bản thân về vóc dáng và sức mạnh nhưng việc khóc luôn khiến người ta ảo tưởng về sự yếu đuối.

Quanh eo của cô có một vòng vết nước do đuôi cá để lại. Vân Khê đứng dậy, lấy quần áo trên cột đá ra, mặc vào lại, cũng không quan tâm quần áo còn chưa khô.

Mặc quần áo xong, cô đứng đó, ngơ ngác.

Xem ra, cô mới là kẻ yếu. Ở trong hoàn cảnh xa lạ, thực lực giữa cả hai chênh lệch rất lớn. Nếu đối phương thật sự muốn dùng sức làm gì đó, cô căn bản không có cách nào ngăn cản.

Nhưng hiện tại, người đang khóc không phải là cô mà là nàng cá xinh đẹp kia.

Cô giống như một kẻ phụ tình, phụ tấm chân tình của nàng cá kia.

Liệu nước mắt của nàng tiên cá có thực sự biến thành ngọc trai không?

Ôi, vấn đề không phải ở chỗ đó...

Nàng tiên cá quay người bò ra khỏi hang khô, quay trở lại hang nước và đi vào hồ, không hề ngoảnh lại.

Vân Khê mạnh dạn đi theo nàng ra ngoài, ngồi xổm ở mép hồ, chờ một lúc, nhưng không thấy nàng tiên cá xuất hiện.

Nàng đã bơi ra bên ngoài? Hay trốn dưới đáy hồ thầm khóc?

Vân Khê đưa tay vào trong hồ, lung lay làn nước lạnh lẽo.

Mặt nước gợn sóng nhưng không có chuyển động nào khác trong nước.

Vân Khê không dám nhảy xuống hồ vì năng lượng của cô vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Cô chỉ đang tìm hiểu xem có lối ra nào trong hồ dẫn ra bên ngoài hay không.

Cô trở lại hang khô, cởi quần áo ướt rồi treo lại lên cột đá nằm ngang.

Cô cúi đầu kiểm tra vết xước trên bắp chân, vết thương không sâu lắm, sau khi bị nàng tiên cá liếm, máu cũng ngừng chảy rất nhanh.

Trong đầu cô hiện lên hình ảnh nàng tiên cá với đôi mắt mờ sương. Vân Khê cảm thấy buồn cười, đồng thời suy đoán —— Nàng tiên cá có thể hiểu được ngôn ngữ cơ thể của bản thân, lắc đầu biểu thị sự từ chối, khả năng cao là ở đây có một nhóm nàng tiên cá, giữa họ có sự giao tiếp, thậm chí có thể có ngôn ngữ riêng của mình.

Nhưng chúng có thể giống như loài mèo, loài động vật sống đơn độc với ý thức lãnh thổ mạnh mẽ và chúng sẽ phân chia lãnh thổ của riêng mình, ngay cả một con kiến ​​cũng không thể tồn tại trong lãnh thổ đó.

Trong hang động này, ngoại trừ nàng tiên cá và cô, không có động vật nhỏ nào khác.

Ngay cả những con dơi, con chuột thường thấy trong hang động cũng không có.

Cô tự hỏi liệu nàng có quay lại nữa không?

Vân Khê nhìn về phía miệng hang khô, đang suy nghĩ có nên tìm thứ gì đó chặn lại hay không.

Với kích thước và sức mạnh của nàng tiên cá, nếu nàng thực sự muốn đi vào thì đống cỏ khô sẽ không thể ngăn cản được nàng.

Vân Khê dứt khoát nằm xuống.

Cô nhìn lên đỉnh hang và tự hỏi liệu có con thú hoang nào rơi vào cửa hang vào lúc nửa đêm hay không.

Sẽ không có vấn đề gì nếu con thú nào đó ngã xuống chết, nhưng đừng động vào cô.

Vân Khê nhanh chóng đứng dậy, chuyển đống cỏ khô đi, dời xuống dưới bức tường đá nhô ra rồi nằm xuống.

Cơ thể rất mệt mỏi nhưng không buồn ngủ nhiều.

Vân Khê nằm trong đống cỏ khô, nhìn bầu trời đêm trên đỉnh hang, nhớ nhung những tòa nhà cao tầng, ánh đèn neon, và... người không nên nhớ trong xã hội văn minh hiện đại.

Nếu người đó biết cô bị đắm tàu, liệu cô ấy có còn quan tâm đến cô không?

Trong lúc ngủ mơ, cô ấy có cảm thấy một chút hối hận và tội lỗi không?

Người đó có thể đã có gia đình, hoặc có thể đã quên đi cô...

Trong lòng cảm thấy đau đớn âm ỉ, Vân Khê nhắm mắt lại.

Đừng nghĩ về người đó nữa...

Không đáng để nhớ đến, cũng không thể để những suy nghĩ tiêu cực này lan rộng.

Đây là một điều rất nguy hiểm đối với cô bây giờ.

Nếu tâm trí cô bị chiếm giữ bởi những suy nghĩ bi quan và tiêu cực, cô sẽ dần mất đi niềm tin vào sự sống còn.

Ngược lại, Vân Khê tự hỏi, nếu nàng tiên cá được xã hội phát hiện sau khi được giải cứu thì sẽ thế nào?

Không còn nghi ngờ gì nữa, sẽ gây chấn động trên toàn thế giới.

Vân Khê nghĩ đến một bộ phim cô đã xem, 《Thủy hình vật ngữ》, kể về câu chuyện một nhân vật nữ và một người nửa người nửa cá —— Câu chuyện về hai con người cô đơn, bị gạt ra ngoài lề xã hội phải tự cứu rỗi nhau. Cả bộ phim tràn ngập màu sắc trầm lặng, lãng mạn, huyền ảo và nhẹ nhàng.

Các nhà khoa học trong phim chỉ muốn mổ xẻ người cá và chiết xuất những chất có thể tạo ra vũ khí sinh học. Trên thực tế, tình huống cũng tương tự như vậy——

Con người tự coi mình là động vật tiên tiến và không bao giờ xem trọng các dạng sống khác: Các chính trị gia sử dụng nàng tiên cá để quảng bá ý tưởng chính trị của mình. Các nhà khoa học tò mò về cấu trúc sinh lý của nàng tiên cá và sử dụng chúng làm đối tượng nghiên cứu. Các nhà chiến lược chiến tranh xem xét liệu vũ khí sinh học có thể được cải tiến hay không. Đôi mắt của các doanh nhân sẽ tỏa sáng...

Nếu số lượng nàng tiên cá quá lớn, họ có thể bị tàn sát, săn bắt và bán không thương tiếc. Khi số lượng bị đe dọa, việc bảo vệ bắt buộc và can thiệp nhân tạo vào lai giống sẽ được thực hiện.

Dù con người luôn ca ngợi hòa bình, tình yêu thương và lòng nhân ái nhưng con người chưa bao giờ là loài yêu chuộng hòa bình.

Đổ máu, chiến tranh và thảm sát diễn ra xuyên suốt quá trình phát triển của nền văn minh nhân loại.

Chọn lọc tự nhiên, người thích nghi được sẽ là người sống sót.

Những loài yêu chuộng hòa bình có thể không thể tồn tại trên trái đất trong nhiều thế hệ sau.

Vân Khê nằm trên đống cỏ chết, dần dần buồn ngủ.

Trước khi ngủ, cô nghĩ, nếu từ chối lời tán tỉnh của nàng tiên cá thì khi tỉnh dậy, nàng tiên cá sẽ đuổi cô ra khỏi hang và đi tán tỉnh người khác hay cá khác?

Đây là hiện tượng bình thường trong tự nhiên. Một khi bị từ chối tán tỉnh, con vật sẽ không ngừng tìm kiếm con tiếp theo cho đến khi tìm được bạn tình sẵn sàng giao phối với mình.

Hầu hết nhân loại đều như vậy...