Sau Khi Mất Trí Nhớ Người Yêu Cũ Xuất Hiện

Chương 188: Đứng Đầu




"..." Sự chu đáo của quản gia Lý lúc này khiến cậu rất xấu hổ.

Diệp Sanh kiên quyết nói: "Không cần."

Quản gia Lý nói: "Được rồi, thiếu phu nhân."

Sau khi Diệp Sanh cúp điện thoại, cậu rời khỏi giường và đi vào phòng tắm. Đang tắm, cậu nghĩ tới chuyện tối qua điên cuồng, sắc mặt đột nhiên tái nhợt, âm thầm nghiến răng. Sau khi gội, sấy khô tóc và cài cúc áo lên trên.

Diệp Sanh đi ra ngoài, phát hiện Ninh Vi Trần cũng đã tỉnh.

Ninh Vi Trần ngồi ở trên sô pha, ngẩng đầu nhìn cậu, cong khóe môi, nở một nụ cười xinh đẹp: "Chào buổi sáng anh yêu."

Diệp Sanh nghĩ rằng đã quá muộn nên ra lệnh: "Mau thu dọn đồ đạc và đi đến đấu trường."

Ninh Vi Trần cau mày, sau lần rèn luyện đầu tiên hắn đã biết về thứ hạng, bất đắc dĩ nói: "Đấu trường? Anh yêu, anh có quan tâm đ ến thứ hạng lần này không?"

Diệp Sanh gật đầu: "Hiệu trưởng Thiên Dụ nói với tôi rằng nếu tôi đứng đầu bảng xếp hạng, ông ấy sẽ cho tôi đi Đảo Bướm với nhóm sinh viên tốt nghiệp lần này."

Ninh Vi Trần vẻ mặt kỳ quái lặp lại: "Đảo Bướm?"

Diệp Sanh: "Ừ."

"Được rồi."

Ninh Vi Trần mỉm cười, không nói gì, thay quần áo cùng cậu đi đến đấu trường. May mắn thay, có một con đường từ căn hộ bên cạnh ngọn tháp dẫn đến đấu trường nên Diệp Sanh sẽ không bị chú ý nữa.

Ninh Vi Trần tháo nhẫn khi đang đi trên đường.

Thấy vậy, Diệp Sanh chế nhạo nói: "Cậu cứ tiếp tục mang theo bên mình, không phải cậu là người đàn ông đã có gia đình sao?" Lúc trước ở Làng cổ Dạ Khóc, cậu không hề bị thái độ kiêu ngạo và ra vẻ xa cách giữ mình thanh cao trong sạch của Ninh Vi Trần chọc tức chết.

Ninh Vi Trần chớp chớp mắt, cười khúc khích: "Ban đầu em đặt mua chiếc nhẫn này là để không bị người khác quấy rầy sau khi đến Học viện Quân sự số 1, em vốn tưởng rằng anh sẽ luôn giữ khoảng cách với em, không ngờ đến việc lần đầu tiên anh phát sóng trực tiếp lần rèn luyện đầu tiên thì mối quan hệ của chúng ta đã được công khai nên bây giờ cũng không cần thiết phải mang nó theo bên mình nữa."

Diệp Sanh: "..." Ồ, sở dĩ công khai là vì cậu chủ động "lao vào vòng tay hắn". Thái dương Diệp Sanh phồng lên, cậu nói: "Không cần, cứ vứt đi."

Ninh Vi Trần cười nói: "Ừ. Nhưng em đã nhờ quản gia Lý đặt một đôi nhẫn mới, lần này chúng ta có thể cùng nhau mang."

Diệp Sanh khóe miệng giật giật: "Ồ." Cũng không thể trách lúc trước cậu cho rằng Ninh Vi Trần là một tên công tử bất cần đời, kiêu ngạo và ngông cuồng xa xỉ...

"Anh cảm thấy tốt hơn chưa?" Ninh Vi Trần nhẹ giọng nói.

Diệp Sanh nghĩ đến điều này lại tức giận, nghiến răng nghiến lợi: "Ninh Vi Trần, cậu chơi tôi đúng không. Sự xâm chiếm tinh thần của Nhà Truyền Giáo và sự mê hoặc của hải yêu là những khái niệm hoàn toàn khác nhau."

Ninh Vi Trần vô tội nói: "Chúng không phải đều là lĩnh vực tinh thần sao?"

Diệp Sanh: "Cút đi."

Ninh Vi Trần cười nói: "Nhưng em phải nói, tối hôm qua anh thật sự rất nhiệt tình."

Diệp Sanh kìm lại những lời chửi rủa và nhanh chóng đẩy hắn ra.

Lần đầu tiên đến đấu trường, cậu chỉ có một mình, nhưng lần này cậu đã trở thành hai người. Tầm nhìn tập trung vào cậu cũng thay đổi một cách mạnh mẽ. Lúc đầu, ánh mắt chỉ là xem trò vui, đánh giá và vui vẻ chờ việc vui, nhưng bây giờ, không ngoại lệ, chúng đã trở nên phức tạp, ngạc nhiên và sợ hãi. Đối mặt với đám người đông đúc, Diệp Sanh không có hứng thú đi đến hàng cuối cùng, trực tiếp tìm một chỗ ngồi ở cuối hàng đầu tiên để ngồi xuống. Ninh Vi Trần cũng không có kháng cự với ánh mắt của người khác như Diệp Sanh, hắn sinh ra là dành cho loại tình huống này, sau khi ngồi xuống cạnh Diệp Sanh, hắn đang định nói gì đó thì bị Diệp Sanh dùng ánh mắt ngăn lại.

Ninh Vi Trần thở dài, có được lợi thế đương nhiên phải cư xử cho phải phép, không nói nữa.

Cái nhìn đơn giản của họ cũng đủ khiến những độc giả tinh mắt của diễn đàn viết hàng nghìn bài báo về nó.

【 Cãi nhau? 】



【 Rõ ràng là Thái tử phi đã đơn phương mất bình tĩnh. 】

【 Ôi chúa ơi, tôi thực sự có thể nhìn thấy Thái tử trông bất lực trong đời mình. Các người còn nhớ khí chất của Thái tử khi vào Học viện Quân sự không? 】

【 Nhớ chứ, với thái độ lạnh lùng và thờ ơ của Thái tử lúc đầu, ai cmn có thể nói rằng họ có gì đó đáng nghi. 】

【 Các người đều đang nhìn Thái tử, nhưng tôi là người duy nhất đang nhìn Thái tử phi, có thể nói Diệp Sanh trong lòng tôi vẫn luôn là một người anh trai lạnh lùng sao? Từ lúc anh ta trả 300 triệu để xuống tàu, tôi đã nghĩ anh ta là người tàn nhẫn. Kết quả bây giờ các người nói cho tôi biết, đại thần tàn nhẫn ít lời này chính là Thái tử phi nhu nhược bị sảy thai ở nhà... Tam quan của tôi hoàn toàn tan vỡ. 】

【Ha ha ha ha, cười chết, nói tới 300 triệu, cậu có biết hôm qua Theodore bị Isaac gọi đi không? 】

【Ừm, Isaac? 】

【 Đúng vậy, sau khi Isaac biết hắn đã làm gì với Thái tử phi, anh ấy đã tức giận đến mức suýt đánh gãy cả hai chân hắn. 】

【 Không trách... Theodore, người duy nhất trong tứ đại gia tộc, hôm nay không có ở đây. 】

【 Theodore xứng đáng phải không? Khi hắn từ thí luyện trở về đã bị gia tộc Garavolia gọi đi, được biết lúc hắn rời đi, sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy, giống như thất hồn lạc phách. Hắn chọc ai cũng không tốt, chọc tới Thái tử phi. Đó thực sự là tự đem chân mình đá vào một tấm sắt. 】

【 Một lần nữa xin cảm ơn Thái tử phi vì đã không đọc diễn đàn, cảm ơn. 】

Sự hỗn loạn trên diễn đàn cũng được phản ánh trên đấu trường. Vô số người đang âm thầm theo dõi cặp đôi này, có người có trí nhớ tốt lập tức nghĩ tới việc Diệp Sanh ở trên võ đài thừa nhận mình có người yêu, người yêu của cậu có phải là Thái tử không? Phải nói hai người này tính tình hoàn toàn khác nhau nhưng lại hợp nhau đến bất ngờ.

Chứng kiến ​​tất cả những điều này còn có ba người khác của tứ đại gia tộc. Sau khi Theodore bị gia đình bắt đi để kỷ luật, La Quan, Lộc Tĩnh và Lawrence cũng lần lượt nhận được tin tức từ gia đình.

La Quan là người tương đối bình tĩnh trong số ba người. Bởi vì La Quan chưa bao giờ có ác ý với Diệp Sanh nên nhiều nhất cũng chính là tự giữ thân phận làm lơ. Không ngờ Diệp Sanh lại chính là "Thái tử phi" nhà họ Ninh, được vô số người trân trọng như ngọc trong lòng bàn tay.

La Quan vừa kinh ngạc vừa vui mừng vì mình không vội đi tìm Diệp Sanh để gây rắc rối.

Lawrence so với hắn còn lo lắng hơn rất nhiều, toát mồ hôi lạnh, bởi vì lúc đó gã thực sự coi Diệp Sanh như một món đồ chơi, tuy không hào nhoáng như Theodore nhưng gã cũng cho rằng khi nào mình có thể tiếp quản và chơi đùa với cậu khi Theodore chơi chán cậu rồi. Không ngờ... Nếu gã dám chạm vào một sợi tóc của Diệp Sanh, có thể sẽ bị nhà họ Ninh giế t chết.

Lộc Tĩnh có vẻ mặt xấu xí nhất trong ba người, hắn đã nghẹn từ nơi nguy hiểm cấp B đến bây giờ. Hắn sinh ra đã tốt, ngoại hình ưa nhìn, tính cách cũng tốt, nụ cười dịu dàng ngọt ngào có thể nhận được vô số lời khen ngợi, khiến vô số người phải quỳ xuống li3m láp.

Hắn cảm thấy màn trình diễn của mình ở khu vực nguy hiểm không hề tệ, thậm chí hắn còn cứu được một đồng đội bằng sức mạnh chữa lành của mình, hắn mở làn đạn mong đợi sẽ thấy rất nhiều lời nịnh nọt và thổi phồng. Không ngờ, làn đạn lại trống rỗng, phía trên là 【Chết tiệt, anh em, Diệp Sanh đã đi đến nơi nguy hiểm cấp A】.

Vào lúc đó, sự ghê tởm của Lộc Tĩnh đối với Diệp Sanh đã lên đến đỉnh điểm. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị một học sinh lớp F của công hội lấn át. Lộc Tĩnh rất coi trọng giai cấp và có ý thức mạnh mẽ về sự vượt trội, hắn không nghĩ rằng Diệp Sanh có thể tồn tại lâu ở một nơi nguy hiểm cấp A. Không ngờ cho đến khi kết thúc thí luyện vẫn không có ai vào phòng phát sóng trực tiếp của hắn. Hầu như tất cả mọi người đều đến xem buổi phát sóng trực tiếp của Diệp Sanh!

Một học sinh lớp F, đi đến nơi nguy hiểm của lớp A để chết phải không?

Đích đến cuối cùng của Diệp Sanh là chết bên trong mới đúng!

Trong lòng hắn đầy ác ý, cảm thấy Diệp Sanh chỉ dựa vào dung mạo của mình để thu hút những người đó tiếp tục nhìn cậu, cho nên cậu nổi tiếng hơn hắn. Nhưng dựa vào mặt thì có ích gì không? Nó chỉ là một cái bình hoa mà thôi. Nhưng sau khi Lộc Tĩnh trở lại, nhìn tin nhắn trò chuyện, sắc mặt hắn càng lúc càng trắng bệch. Nếu là thành viên của tứ đại gia tộc, hắn sẽ không thể không biết những nơi nguy hiểm trên bảng xếp hạng đáng sợ đến mức nào. Chỉ nói vài câu là có thể thấy được mối nguy hiểm bên trong, đồng thời cũng làm nổi bật trí thông minh của Diệp Sanh. Trong mười lăm ngày, cậu ta đã chiến đấu chống lại một số dị năng giả cấp A độc ác từ ba công hội lớn.

Nhưng Lộc Tĩnh vẫn không cam lòng.

Diệp Sanh không có bất kỳ dị năng nào, đây không phải là hư cấu sao?

Vì vậy, hắn nói với Lawrence: "Có phải những người trên diễn đàn đã nghĩ quá nhiều để khiến Diệp Sanh trở nên như vậy không?" Hắn tin rằng cũng có rất nhiều người ghét Diệp Sanh như hắn. Hắn cảm thấy tất cả của Diệp Sanh đều là do may mắn, Diệp Sanh chỉ là một chiếc bình hoa, và màn trình diễn của Diệp Sanh ở Làng cổ Dạ Khóc ngày càng được lan truyền rộng rãi là do đồn bậy.

Lộc Tĩnh nghiến răng nghiến lợi, ác ý trong lòng sắp bộc phát.

Hắn tin rằng chắc chắn sẽ có nhiều người ghét Diệp Sanh như hắn, nhưng trên mạng lại không có tiếng nói nào cả... Ngay cả hắn cũng không dám đăng lên mạng.

Bởi vì, "Ninh gia".

Đó là "rào cản thông tin" áp đảo. Người tuần tra ẩn nấp trong trang web sâu nhất. Nhà họ Ninh dễ dàng tìm được người.



Mặc dù nhà họ Ninh luôn bí ẩn khó lường, tương đương với việc vô hình trong thế giới dị năng giả, nhưng thân phận của Diệp Sanh lại đặc biệt như vậy, ai dám đánh cược?

Lộc Tĩnh cảm thấy vừa ấm ức vừa khó chịu, hắn cảm thấy Diệp Sanh không xứng với danh tiếng của mình, thậm chí còn cảm thấy cậu ta không xứng đáng với địa vị Thái tử phi!

Mọi người trên diễn đàn đã đi quá xa. Nhưng hắn thậm chí còn không dám nói xấu Diệp Sanh trên diễn đàn.

Mối đe dọa của diễn đàn thứ tư đã khiến Ninh gia trở thành kẻ độc tài mạng trong thời đại thông tin.

Lộc Tĩnh vừa đau lòng vừa tức giận, hắn chỉ có thể trút giận bằng cách nói chuyện riêng với người khác, tức giận đến đỏ cả mắt.

Lawrence an ủi hắn.

"Này, đừng giận Tĩnh Tĩnh. Những người trên diễn đàn tôn thờ người ở trên và coi thường người ở dưới có thể bọn họ làm điều này chỉ để lấy lòng Thái tử nhà họ Ninh."

Lawrence nói: "Họ thật đạo đức giả." Trước đây, thân là một người quyền quý, anh ta đã cướp đi sự chú ý và nói và hành động với cảm giác tự cao. Nhưng bây giờ Ninh gia đến, Lawrence lập tức chỉ trích và mắng mỏ những người đó tôn sùng kẻ có quyền lực.

Lộc Tĩnh cũng nghĩ là như vậy, hắn nói: "Ai sẽ tin? Người không có dị năng giế t chết dị năng giả cấp A."

Cho dù thân phận của Diệp Sanh bị bại lộ, đám người đó cũng sẽ chú ý và trở thành kẻ li3m láp, khoe khoang như điên.

Tất nhiên, hắn cố tình bỏ qua những ảnh chụp màn hình trò chuyện đó được chụp trong buổi phát sóng trực tiếp trước khi Diệp Sanh tiết lộ thân phận.

La Quan không để bụng, nói: "Có đúng hay không, chúng ta cứ nhìn đom đóm xếp hạng đưa ra đi, đúng không?"

Lộc Tĩnh cảm thấy nhẹ nhõm một chút, gật đầu.

"Hãy để những người đó nhìn thấy thực lực thực sự của Diệp Sanh."

Trong điểm của đom đóm, việc chiến đấu chống lại những kẻ dị giáo chiếm tỷ trọng lớn trong điểm số. Hắn không tin một người không có dị năng như Diệp Sanh lại có thể đạt điểm cao. Nhìn những người kia ca ngợi cậu đến tận trời xanh, rốt cuộc là trình độ của Diệp Sanh như thế nào!

Lộc Tĩnh háo hức ngẩng đầu nhìn màn hình lớn trong đấu trường.

Diệp Sanh cũng đang xem màn hình lớn.

Khi cậu đang chiến đấu chống lại Mạnh Hồng Phất và tổ tiên của gia tộc Mạnh, con đom đóm đã tắt máy. Nói cách khác, cậu chưa bao giờ tiếp xúc với một kẻ dị giáo cấp cao ở Làng cổ Dạ Khóc, và cậu không biết đom đóm sẽ cho bao nhiêu điểm. Diệp Sanh không nghi ngờ gì về việc lần này cậu là số một trong số các tân sinh viên, cậu chỉ tò mò xem mình có thể đứng ở vị trí nào trong bảng xếp hạng của trường.

Xếp từ sau ra trước, mọi người đều nín thở.

Đằng sau tên của mỗi người là lớp tương ứng, nơi nguy hiểm, cấp độ nguy hiểm, giáo viên dẫn đầu, xếp hạng tân sinh viên và xếp hạng trường học.

Trong số những nơi nguy hiểm cấp D và cấp C, xuất hiện một nơi cấp B nào cũng là trường hợp đặc biệt. Trước đây, về cơ bản họ đều là học sinh lớp AB. Tứ đại gia tộc cơ bản đều có trong danh sách, Lộc Tĩnh đứng thứ tư.

Thanh thông tin cuộn một vòng, cuối cùng cũng đến được vị trí đầu tiên.

Khoảnh khắc dòng chữ đó xuất hiện, toàn bộ khán giả đều im lặng.

Sau một hồi im lặng, một loạt tiếng động vang lên.

【 Diệp Sanh; Lớp F; Làng cổ Dạ Khóc; Cấp A+; Atheist; Xếp thứ nhất trong số tân sinh viên; Xếp thứ 10 toàn trường. 】

---Tác giả có lời muốn nói---

Đây là bên trong Học viện Quân sự số 1. Các quan chấp hành cấp S không giữ bí mật với thế giới bên ngoài ~

Vì thế tôi đã nói sẽ không có rào chắn. Sự thống trị tuyệt đối của nhà họ Ninh trong thời đại thông tin có nghĩa là trong phòng phát sóng trực tiếp của Thái tử phi sẽ không có lời nhận xét không thân thiện nào hahahahahahaha. Trên thực tế, những kẻ ghét bỏ đều vô căn cứ, tùy tiện mắng mỏ, nhà họ Ninh hoàn toàn không quan tâm đ ến những chuyện hời hợt này, Sanh Sanh cũng vậy.

Viết tát vào mặt nhiều thì sẽ thế này, sao chép cũng thú vị mà~~~