"Trái đất vẫn luôn tự chữa lành. Nếu không có sự can thiệp của Đảo Bướm, thảm họa này sẽ kéo dài nhiều nhất hai mươi năm."
"Chính bọn họ, chính bọn họ đã đánh cắp Thoi Sinh Mệnh từ nơi khởi nguyên, ngăn chặn quá trình tự chữa lành của trái đất, gây ra thảm họa trăm năm này."
"Khụ, khụ, khụ, khụ, khụ."
Sau khi ông già giận dữ nói xong, ông lại bắt đầu ho dữ dội.
Sau khi Diệp Sanh nghe được sự thật từ trăm năm trước, cậu không hề tỏ ra kinh ngạc mà thay vào đó an ủi ông, bình tĩnh thuật lại: "Thảm họa đã xảy ra rồi, nói ra điều này cũng đã muộn rồi. Trọng điểm của hiện tại cũng không phải là đi bàn luận lại sự sai lầm năm đó."
Lưng ông lão cứng đờ, cười quái dị, trong đôi mắt đục ngầu đầy ẩn ý: "Tiểu Diệp, cháu và Diệp Vẫn đều nói giống nhau."
"Đúng như dự đoán, người dân Đảo Bướm có một đặc điểm, đó là sự điềm tĩnh."
Ông già lẩm bẩm và thở dài. "Lúc nào cũng bình tĩnh và khi đối mặt với sai lầm vẫn bình tĩnh như cũ."
Diệp Sanh cực kỳ ghét Đảo Bướm và sửa lại ông già: "Đừng đặt cháu và những người từ Đảo Bướm cùng một chỗ với nhau."
Ông lão xua tay: "Ông biết cháu hận bọn họ, nhưng kiếp trước cháu lớn lên ở Đảo Bướm, chuyện này không thể thay đổi được phải không? Hơn nữa ông khen cháu bình tĩnh mà."
Ông lão khàn giọng nói: "Mặc dù ông không hiểu chính trị, nhưng ông hiểu kinh tế. Trong tâm lý học có một từ gọi là Định luật Murphy, nghĩa là càng sợ hãi thì khả năng xảy ra càng cao, đối với kinh tế học thì có một thứ gọi là 【lạm phát kỳ vọng】, haha."
Ông cười toe toét một cách mỉa mai.
"Khi chúng ta cho rằng sẽ có lạm phát, thì nó chắc chắn sẽ xảy ra, hiện tại cũng là tình huống tương tự, nếu chúng ta lo lắng có thảm họa thì thảm họa tất nhiên sẽ đến. Với tư cách là người cầm quyền của Đảo Bướm, Diệp Vẫn nhất định phải bình tĩnh. Cô ta không thể có bất kỳ kỳ vọng bi quan nào... Cháu thấy đấy, Đảo Bướm vẫn chưa bày tỏ quan điểm của mình. Ai trong số các dị năng giả ở Thành phố Giải trí Thế giới biết rằng thảm họa đang đến gần đâu."
Diệp Sanh nói: "Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ biết."
Ông già: "Việc đó là chuyện về sau, hi vọng trước khi ông chết có thể thấy được kết cục cuối cùng."
Diệp Sanh không nói nữa.
Có một khoảnh khắc của sự im lặng.
Ông lão đột nhiên nói: "Ông vốn tưởng rằng cháu sẽ tới chỗ ông, nhưng ông không ngờ cháu tới nhanh như vậy."
Ông mò mẫm ngón tay dưới gối, lấy ra một chùm chìa khóa đưa qua: "Đây là chìa khóa nhà gỗ, sau khi ông chết ông sẽ giao ngôi nhà này cho cháu. Đừng coi thường nhà gỗ trên biển của ông, giá đất của nó không thua gì Fensalir."
Diệp Sanh nhẹ giọng nói: "Đây có được coi là di sản không?"
Ông lão: "Đúng vậy, kế thừa gia sản của ông, âm thầm hưởng thụ. Chẳng bao lâu nữa cháu sẽ trở thành người giàu nhất Thành phố Giải trí Thế giới."
Diệp Sanh không tỏ ý kiến, nhìn chằm chằm vào chùm chìa khóa, nhỏ giọng nói: "Cháu sẽ lại đến tìm ông."
Ông lão: "Cháu tìm ông làm gì?"
Giọng nói của Diệp Sanh rất nhẹ nhàng: "Nói cho ông biết kết cục cuối cùng của loài người." Cậu đưa tay ra cầm lấy chiếc chìa khóa.
Trước khi đi, Diệp Sanh thẳng thắn nói với ông lão.
"Cháu nói cho ông biết, mọi chuyện về kiếp trước đều là cháu suy đoán, bởi vì trên người cháu có một cái bớt, nó không ngừng xóa đi ký ức của cháu."
Ông lão nhướng mày nhìn cậu: "Cháu muốn xóa vết bớt kia đi sao?"
Diệp Sinh: "Ông có cách sao."
Ông lão trợn mắt nói: "Ông có cách cái rắm ấy, cháu chỉ có thể tự mình nghĩ ra. 【Nhau Thai】 và 【Sợi tơ sinh mệnh】 dung hợp mới hình thành vết bớt bướm đỏ trên vai cháu. Cháu loại bỏ một trong hai cái có lẽ sẽ có thể giải quyết được vấn đề. Tuy nhiên, so sánh cả hai, việc loại bỏ 【Nhau Thai】 rõ ràng là dễ dàng hơn việc loại bỏ 【Sợi tơ sinh mệnh】. Dù sao thì, một thứ chỉ là ấu thể dị giáo cấp S, còn thứ kia là thứ được sinh ra ở nơi khởi nguyên."
"Nhau Thai sinh ra trong đại dương. Dị giáo cấp S có quan hệ mật thiết với những nơi nguy hiểm hàng đầu. Cháu đã từng đến 【U Linh Biển Chết】 chưa? Có lẽ sẽ có cách loại bỏ Nhau Thai."
"Được rồi, đi nhanh đi. Đừng chậm trễ giấc ngủ của ông già này."
"Ừm, ông nghỉ ngơi tốt nhé."
Diệp Sanh không ở lại lâu, đứng dậy rời đi.
Vào giây phút cuối cùng khi cậu đóng cửa lại, tay Diệp Sanh dừng lại. Gió biển gào thét thổi tung góc quần áo, Diệp Sanh im lặng nhìn một lát, ánh mắt đặc biệt yên tĩnh. Làn da của cậu quá trắng nên màu xanh ở nơi giao nhau giữa con ngươi trông vô cùng kỳ quái.
Ông lão trừng mắt: "Còn có chuyện gì nữa không?"
Diệp Sanh không để ý đến câu hỏi của ông, nhìn ông già hấp hối đang nằm trên giường bệnh, nói: "Cảm ơn."
Thanh âm hòa cùng sương biển, ông lão nghe được, cười mấy tiếng, nhưng lại xua tay, như thúc giục cậu rời đi, nhưng cũng như tạm biệt.
Diệp Sanh rời khỏi ngôi nhà gỗ trên biển và rời khỏi Helheim, quay trở lại Thượng Thành dọc theo những con phố chật hẹp và bẩn thỉu của Thành phố Giải trí Thế giới. Ông già nói rằng nếu cậu muốn loại bỏ vết bớt, khôi phục trí nhớ và đi đến 【U Linh Biển Chết】, nhưng ưu tiên hàng đầu của cậu là Đế Quốc Dị Giáo. Hơn nữa, Diệp Sanh cảm thấy địa chỉ vòng tuyển chọn cuối cùng của 【Thế giới Khải Minh】 có thể là 【U Linh Biển Chết】 nên cậu không cần phải chủ động đi tìm.
Quảng trường Phát sóng trực tiếp Fensalir rất đông người và hàng chục nghìn màn hình nổi trên đó, phát sóng trực tiếp màn biểu hiện của những người chơi trong phó bản. Diệp Sanh đã bị loại trong buổi tuyển chọn trước đó và không thể tham gia 【Thế giới Khải Minh】 với tư cách là người chơi được nữa. Nhưng đường dẫn bình thường không hoạt động thì còn có những đường dẫn khác.
Diệp Sanh cụp mắt xuống và lấy ra lá bùa vàng mà Nhà Truyền Giáo để lại cho cậu sau khi vào Bảo tàng Tín Ngưỡng.
Lúc đầu Nhà Truyền Giáo nói rằng nếu cậu lấy lá bùa vàng này đi xuống dưới Tòa nhà Trung tâm, một con chim bồ câu trắng sẽ bay tới dẫn đường và đưa cậu đi tìm gã.
Bây giờ cậu thực sự cần sự giúp đỡ của người điều hành thứ sáu.
Diệp Sanh đi vòng qua đám đông và cuối cùng nhìn thấy tòa nhà trung tâm cao ngất trời và vĩnh viễn đóng cửa.
Diệp Sanh đốt lá bùa vàng và ngay lập tức ngửi thấy mùi hoa sen kỳ lạ.
Chắc hẳn Nhà Truyền Giáo đã thực sự quan tâm đ ến Phật giáo trong những năm gần đây. Mùi hương gỗ đàn hương và mùi thơm nhẹ nhàng của hoa khiến cậu có cảm giác như được trở lại toa 44 của đoàn tàu.
Giây tiếp theo.
Tiếng chim vỗ cánh vang vọng trên bầu trời.
Diệp Sanh nhìn lên và thấy một con quạ đen đang bay về phía mình.
*
Khu Thượng Thành của Thành phố Giải trí Thế giới, căn cứ của công hội Queen.
Tầng trên cùng. Nắng xuyên qua làn sương mỏng, chiếu lên mái tóc nâu xoăn của người phụ nữ. Bà cúi xuống dùng bàn tay nâng niu nhẹ nhàng vuốt v e những cánh hoa bách hợp trắng tinh. Ngay cả sau khi sinh hai cô con gái, bà lão quý tộc Pháp này vẫn không thay đổi ngoại hình và khí chất. Động tác của bà nhẹ nhàng, nhắm mắt ngửi hương hoa, từng biểu cảm, từng động tác đều dè dặt và trang nghiêm, thấm đẫm tầng tầng lớp lớp của dòng dõi quý tộc trong suốt hàng trăm năm.
Tên đầy đủ của【Queen】là Marguerite de Lorraine, chỉ cần nghe tên của bà ấy là có thể thấy được vinh quang của gia tộc đằng sau bà ấy. Mặc dù gia đình này đã suy tàn trước khi bà được sinh ra.
Đứng sau Queen Marguerite là một dị năng giả cấp B của công hội Queen, mật danh là 【Ong】, người chịu trách nhiệm cung cấp thông tin cho Queen.
Dù【Ong】đã vào công hội hơn mười năm nhưng anh ta vẫn rất sợ vị hội trưởng này.
Anh ta thì thầm: "Trong bảy ngày nữa, giai đoạn đầu tiên của cuộc tuyển chọn cấp B ở Thế giới Khải Minh sẽ kết thúc, và vòng tuyển chọn cấp A đầu tiên sẽ sớm bắt đầu. Tất cả dị năng giả cấp A đều có thể trực tiếp tham gia trò chơi. Tôi phát hiện ra rằng quả thật White Knight có tính toán tham gia dự thi."
Giọng nói của Queen vừa dịu dàng lại vừa có chút ngây thơ: "J muốn tham gia Thế giới Khải Minh à?"
"Ừm."
"Có vẻ như 【Con Rối】 đã đúng."
【Ong】 sửng sốt: "Thủ lĩnh đã báo cáo chuyện này với ngài sao?"
"Ừ." Queen đứng dậy.
Khoảnh khắc bà đứng lên, mái tóc nâu buông xõa, khiến người ta có thể nhìn thấy một vết sẹo cực kỳ xấu xí trên cổ bà. Giống như một chiếc vòng cổ màu da thịt đeo quanh cổ bà ấy. Lúc Queen quay đầu lại, 【Ong】 vô cùng sợ hãi, sợ vết sẹo trên cổ sẽ mở ra.
Queen gật đầu: "Hắn đã báo cáo rồi. Hắn cũng nói với tôi rằng 【J】 đã bị chính con ưng của mình mổ vào mắt."
【Ong】 ngạc nhiên: "Nếu tôi nhớ không lầm thì con ưng do White Knight nuôi dưỡng chỉ là một kẻ dị giáo cấp C. Làm sao một kẻ dị giáo cấp C có thể làm tổn thương 【J】 được."
Queen: "Đúng là nó chỉ là một kẻ dị giáo cấp C, nhưng tôi muốn nhắc nhở cậu rằng 【Ưng】 của hắn đã thu được ở 【Cõi Trời】."
【Cõi Trời】 là một địa điểm nguy hiểm cấp A nằm ở khu vực Tây Tạng của Trung Quốc, bao gồm vô số đài thiên táng lớn. Nơi đó hôi hám tanh tưởi, lạnh lẽo và vắng vẻ, chỉ có chim ưng và kền kền to như cừu.
【Ong】: "Vương quốc bầu trời?"
【Ong】 nói: "Nhưng thưa ngài, 【Cõi Trời】 đã được một quan chấp hành cấp S giải quyết trước khi người của ba công hội lớn lao tới."
Queen: "Đó là lý do tại sao chúng ta cần phải chú ý."
"Cậu phải biết rằng vị quan chấp hành cấp S kia đã đi theo người điều hành thứ năm."
Quan chấp hành cấp S là con át chủ bài của Cục Phi tự nhiên, bọn họ khó nắm bắt được hành tung, độc lập và về cơ bản không có khả năng hợp tác với người khác.
Marguerite chỉ nhìn thấy hình ảnh cuối cùng của quan chấp hành cấp S kia tại đài thiên táng. Sau khi giế t chết kẻ dị giáo cấp A 【Điểu Táng】, cô đưa tay ra và gõ nhẹ vào khối đá xanh khổng lồ của đài thiên táng. Trong khoảnh khắc, vô số cây xanh mọc lên từ những vết nứt trên những tảng đá chứa đầy máu và thịt người, chúng tràn đầy sức sống và che đi mùi thối rữa kinh tởm của xác chết trong 【Cõi Trời】.
Queen nói: "Chỉ có một lý do khiến cô ấy phải đến 【Cõi Trời】. Hơi thở của người điều hành thứ năm từng xuất hiện ở đó."
Ong tỏ ra không tin: "Ý ngài là con ưng 【J】 bắt được không hề đơn giản?"
"Đúng vậy." Queen lấy chiếc quạt từ bậu cửa sổ bên cạnh ra, mở chiếc quạt gấp ren ra rồi nói: "Từ khi nghe nói White Knight nuôi thú cưng, tôi lập tức cảm thấy có gì đó không ổn, rất không ổn."
"Trên thế giới này người duy nhất dám nuôi dị giáo làm thú cưng chỉ có vị quan chấp hành cấp S đứng thứ bảy. Những người còn lại muốn giữ dị giáo bên cạnh sẽ chỉ đẩy nhanh tốc độ dị hóa của chính mình mà thôi."
Nếu con người có thể thuần hóa những kẻ dị giáo, Đảo Bướm sẽ không cần phải quá ám ảnh với việc cấy ghép.
"Hắn đang giấu chúng ta điều gì đó." Queen kiên quyết nói.
Ong: "Vậy ngài có muốn đi gặp hắn không?"
Queen khẽ mỉm cười: "Hắn sẽ không gặp chúng ta, chúng ta sẽ chủ động đi tìm hắn."
Ong nói: "Vậy là ngài cũng muốn tham gia Thế giới Khải Minh."
"Ừm."
Ong nói: "Có cần tôi tìm người đi cùng ngài không?"
Queen cầm một chiếc quạt xếp chậm rãi quạt, nói: "Không cần."
Ong thở phào nhẹ nhõm trong lòng, không cần cũng không sao.
Trong ba công hội lớn.
【Caesar Đại Đế】 của công hội King hoàn toàn phục tùng với Cục Phi tự nhiên.
Hắn có khẩu hiệu gây sốc nhất là "Ta đến, ta thấy, ta chinh phục", nhưng hắn luôn chỉ là cái micro cho Cục Phi tự nhiên.
Hai hội trưởng công hội còn lại.
White Knight của công hội Jack nổi tiếng là hung ác.
Và danh tiếng của Queen Marguerite của họ cũng không khá hơn là mấy. Bà tựa như một quý tộc đang chìm đắm trong giấc mơ xưa ly kỳ, vết sẹo trên cổ là tàn tích của chiếc máy chém.
"Chúng ta đi gặp Tô Hi trước đi." Queen rất tâm huyết với việc dựng lên hình tượng nhân vật cho mình. Khi lựa chọn sinh con với một con người, bà chỉ cảm thấy mình cần được trải nghiệm vai trò của một người mẹ.