Sau Khi Mất Trí Nhớ Người Yêu Cũ Xuất Hiện

Chương 312: 【 Chim Trong Lồ||g 】(1)




Diệp Sanh chưa bao giờ rời khỏi phòng trong Không Gian Chủ Thần, cậu chỉ chờ trò chơi bắt đầu. Khi phó bản bắt đầu, cậu đến quảng trường và lại nghe thấy âm thanh điện tử lạnh lẽo quen thuộc.

【 Người chơi "Nhân Chứng", chào mừng đến với Thế giới Khải Minh. 】

【 Phó bản này là thử thách cuối cùng của Thế giới Khải Minh. Phó bản có tên: 《 Chim trong lồ ng 》. 】

【 Giới thiệu: Chim đẹp khi bay. 】

【 Nhiệm vụ chính của phó bản: Sống sót đến ngày thứ bảy. 】

【 Nhiệm vụ phụ của phó bản: Chưa mở khóa. 】

【 Đạo cụ chính: Chưa mở khóa. 】

Lần này giới thiệu của phó bản hoàn toàn khác với lần trước, không có giới thiệu dài dòng về nguyên nhân hậu quả, chỉ có bốn chữ đơn giản. Đây là địa điểm cấp A đầu tiên được Trò chơi Khải Minh mở và đã thu hút sự chú ý của gần như toàn bộ Thành phố Giải trí Thế giới.

Màn hình nhấp nháy, trên ứng dụng Khải Minh xuất hiện một dòng chữ khác.

【 Phó bản đang được xây dựng, vui lòng kiên nhẫn chờ đợi. 】

Diệp Sanh cau mày.

Có vẻ như 【Chim trong lồ ng】 thực sự là một phó bản do Jeremiel tạo ra, chẳng trách 【Đầu Bếp】 không tìm thấy bất kỳ thông tin nào về nó.

Tất cả người chơi được sắp xếp vào một không gian riêng biệt, chờ trận đấu bắt đầu. Khi Diệp Sanh bước vào, cậu phát hiện trong phó bản này có ít nhất hàng trăm người. Có rất nhiều người, nhưng đó không phải là điều tốt cho cậu.

Dư Chính Nghị nhìn thấy cậu từ xa, nhìn trái nhìn phải để chắc chắn rằng không có ai chú ý đến mình rồi chen qua đám đông. Hắn di chuyển cơ thể từng chút một đến bên cạnh Diệp Sanh.

Hắn làm bộ làm tịch đưa tay lên miệng, thấp giọng nói như kẻ trộm: "Thái tử phi, Thái tử phi, tôi đã biết được một chuyện, Marguerite và Ogier đều đã vào trò chơi trước rồi."

Diệp Sanh: "..." Những quan chấp hành cấp S do Đảo Bướm đào tạo ra thật sự là có tính cách đa dạng.

Diệp Sanh nhịn xuống xúc động muốn chửi bới: "Anh cho rằng cái này sẽ không thu hút sự chú ý của người khác sao?" Dư Chính Nghị trợn to mắt: "A? Có người đang nhìn chúng ta sao?"

Diệp Sanh thản nhiên nói: "Đừng giả vờ ngu ngốc."

Dư Chính Nghị tức giận bỏ tay xuống, ho hai tiếng, cố gắng bớt giống một tên trộm hơn, "Thái tử phi, tôi nhận được một tin tức. 【Queen】 và 【J】 là những vị khách đặc biệt, họ vào phó bản trước chúng ta một bước."



Diệp Sanh nói: "Marguerite và Ogier là tên thật của họ?"

Dư Chính Nghị: "Ừ." Hắn lại nhìn xung quanh như một tên trộm, sau khi xác định không có ai nhìn, hắn lấy điện thoại di động ra và đưa ảnh chụp cho Diệp Sanh.

"Tôi sợ lúc đó cậu bị bà ta mê hoặc nên tôi sẽ cho cậu xem ảnh của Marguerite trước."

"Marguerite là một dị năng giả cấp S. Bà ta có dị năng 【Thôi miên】 và 【Truyền thừa】. Cậu chú ý một chút đến hoa diên vĩ trong tay bà ta. Dị năng của bà ta đến từ hoa diên vĩ trong tay. Hoa diên vĩ là biểu tượng của hoàng gia nước Pháp và cũng là biểu tượng của gia tộc bà ta."

"Hương thơm của hoa diên vĩ có thể khiến mê hoặc tâm trí con người, nước hoa diên vĩ có thể khiến người ta đánh mất ý thức và hoàn toàn thần phục bà ta. Đừng bao giờ uống máu của bà ta hoặc để hoa diên vĩ trên tay bà ta chạm vào. Tác dụng của【Truyền thừa】 của Marguerite đối với một người tương tự như 【Sơ ủng】 của ma cà rồng, nhưng đáng sợ hơn 【Sơ ủng】."

Diệp Sanh nhìn vào bức ảnh.

Marguerite còn rất trẻ, trong bức ảnh này, bà mặc một bộ váy cung đình quý tộc thời Trung cổ, ngồi trên xích đu và đọc sách. Váy trắng điểm xuyết những bông hoa với màu sắc trang nhã và hoa văn tinh xảo. Bên cạnh có những cụm hoa diên vĩ màu vàng, ánh mặt trời giống như một lớp sương mù màu vàng.

Vị tiểu thư quý tộc người Pháp này có vẻ ngoài hiền lành, mái tóc xoăn dài đến thắt lưng, làn da trắng và đôi mắt xanh.

Nếu bỏ qua vết sẹo xoắn xuýt xấu xí trên chiếc cổ thon thả của bà thì nó đẹp như một bức tranh sơn dầu. Marguerite có vẻ rất duyên dáng, tốt bụng và giàu lòng nhân ái. Giống như một cô gái chưa trải đời.

Nhưng. Diệp Sanh đã sớm biết được bản chất đạo đức giả và độc ác của hội trưởng công hội Queen từ miệng Circe.

Dư Chính Nghị nói: "Nói đến, Marguerite có thể coi là thầy của Con Rối. Con Rối cũng đã bước vào Thế giới Khải Minh, nhưng phó bản của hắn không phải là 【Chim trong lồ ng】, mà là 【Ngục giam trên biển】."

"Đây là Ogier."

Ogier rất kiên định. Hắn ăn mặc như thợ săn và có một khẩu súng ở thắt lưng. Sau khi một trong hai mắt của 【J】 bị ưng mổ ra, hắn đã lắp cho mình một con mắt giả màu đen và trắng. Đồng tử màu trắng, lòng trắng mắt màu đen. Mặc dù Ogier mắc chứng cuồng ăn nhưng hắn vẫn gầy như một bộ xương. Với gò má nổi và đôi má hóp, cậu có thể cảm nhận được vẻ u ám, nguy hiểm qua bức ảnh.

"Dị năng của Ogier là 【Cắn nuốt】 và 【Cắn xé】. Lực cắn của Ogier mạnh hơn con cá sấu có lực cắn mạnh nhất được biết đến trên trái đất cho đến nay. Lực cắn của hắn có thể đạt tới 4000 kg."

"Ngoài hai người này, trong phó bản Chim trong lồ ng còn có hai dị năng giả cấp A. Tôi nghĩ tôi cần phải nói cho cậu biết chuyện này."

"【Poseidon】, Trang Quy Hải, dị năng có liên quan đến thanh lọc. 【Hộ Hoa Nhân】, Hoa Dao, dị năng có liên quan đến phòng thủ."

"【Poseidon】 và 【Hộ Hoa Nhân】 đều là thành viên của công hội King. Mặc dù Caesar Đại Đế không tham gia trò chơi nhưng ông ấy đã sắp xếp cho tất cả các dị năng giả từ công hội King vào, và hai người này được phân vào phó bản Chim trong lồ ng."

Diệp Sanh nói: "Dị năng của Caesar Đại Đế là gì?"

Dư Chính Nghị sửng sốt một chút, cẩn thận nhớ lại: "Dị năng của Caesar Đại Đế chính là lực."



Diệp Sanh: "Lực? Đây hẳn là dị năng trên cấp S."

Dư Chính Nghị thở dài: "Nếu liên quan đến bốn lực cơ bản, nguồn gốc của vũ trụ, thì quả thực là trên cấp S, nhưng Caesar Đại Đế chỉ nắm giữ được lực ma sát cơ bản nhất." Dư Chính Nghị mỉm cười nói, "Dị năng về bốn lực cơ bản kia quá nghịch thiên, cho đến nay ngoài Caesar Đại Đế ra, tôi chỉ nghe nói có một người có được nó."

Diệp Sanh: "Ai?"

Dư Chính Nghị: "Tiến sĩ Tần."

Diệp Sanh nhìn chằm chằm vào hắn và hỏi: "Dị năng của tiến sĩ Tần là gì?"

Dư Chính Nghị nói: "Lực điện từ. Nhưng Thái tử phi, cậu nên biết rằng điện mạnh và yếu là thống nhất. Lực hạt nhân mạnh, lực hạt nhân yếu và lực điện từ là một loại hỗ trợ lẫn nhau. Tiến sĩ Tần có thể nghiên cứu cấy ghép dị giáo vì chính dị năng của ông có thể giúp ông hoàn thành phần khó khăn nhất, phân giải và trích xuất các mảnh dị giáo."

"Thay đổi điện tích cho đến khi lực đẩy Coulomb vượt quá lực hấp dẫn và mọi vật chất sẽ bị tan rã."

Khi Dư Chính Nghị nói về điều này trở nên có chút hứng thú và nói: "Khi nói đến sự tan rã, tiến sĩ Tần sử dụng lực từ, nhưng đã từng có một quan chấp hành trên Đảo Bướm cũ có thể cắt đứt trọng lực."

Diệp Sanh cụp mắt xuống và không nói gì.

Đại khái cậu biết người nắm giữ dị năng 【phân giải vật chất】 là ai.

Cấp quan chấp hành càng cao thì dị năng càng tiếp cận với căn nguyên. Ninh Vi Trần nói rằng dị năng của hắn là thời gian, và khái niệm về thời gian của Diệp Sanh là hắn đã khiến tấm ván gỗ dừng lại ở Làng cổ Dạ Khóc. Nhưng sau khi nghe Dư Chính Nghị nói, Diệp Sanh cảm thấy cách giải thích của mình về thời gian quá nông cạn.

Sự đình chỉ của thời gian không chỉ mang tính vĩ mô mà còn mang tính vi mô. Hơn nữa, phạm vi thời gian quá lớn.

Dư Chính Nghị nói: "Thái tử phi..."

Diệp Sanh ngước mắt lên, cuối cùng cũng hỏi ra vấn đề mà cậu đã muốn hỏi bấy lâu nay: "Tôi không có tên sao?"

Demeter và Turing lúc đầu đều gọi cậu là Diệp Sanh hoặc là cậu Diệp, đối với một Đầu Bếp rất tinh ý, không có lý do gì gọi cậu là Thái tử phi, chọc cậu không vui.

Dư Chính Nghị sửng sốt, gãi đầu: "Cậu không thích tôi gọi mật danh của cậu sao?"

Diệp Sanh: "..."

Diệp Sanh nói từng chữ một: "Ai nói cho anh biết mật danh của tôi là Thái tử phi?" Thật là ngu xuẩn.

Dư Chính Nghị: "Lạc Hưng Ngôn."