Diệp Sanh: "..."
Nó thực sự phù hợp với tính cách và phong cách của người điều hành thứ năm.
Một nhóm cá voi cấp A. Tuy tóm tắt chỉ có một chữ nhưng cũng đã giải thích được vai trò của nhóm cá voi này. Người điều hành thứ năm vốn đã sắp xếp những con cá voi này để bảo vệ thành phố, mục đích ban đầu là bảo vệ Animus.
Gã chỉ không ngờ rằng sau đó Animus lại lang thang khắp nơi và nổi lên mặt biển để tìm gã.
Diệp Sanh tắt điện thoại và nhìn thấy một nhóm người đang đi tới cách cổng thành không xa.
Thị lực của Diệp Sanh rất tốt và cậu đã nhìn thấy một vài người quen.
*
Circe và Dịch Hồng Chi lại tình cờ gặp nhau. Cả hai đều là thành viên cấp cao của công hội Queen, nhưng họ đã có mâu thuẫn với nhau từ lâu. 【Bảo tàng Tín Ngưỡng】 vẫn có thể giả vờ hợp tác, nhưng sau thất bại trong cuộc tranh giành làm thủ lĩnh, Dịch Hồng Chi đã hoàn toàn xé rách mặt với Circe.
Circe nhìn thấy vị tướng bại trận của mình và nheo mắt lại, con mèo đen của cô vào biển đã chết, vì thế Circe tùy tiện bắt một con rắn biển màu đỏ cực độc cầm chơi trong tay.
Circe và Dịch Hồng Chi đều là những đại thần máu lửa trong danh sách Asgard.
Trong Thành phố Giải trí Thế giới không ai là người xa lạ, những người chơi bên cạnh đều nín thở, lén lút nhìn họ bằng ánh mắt sợ hãi và đánh giá.
"Dịch Hồng Chi? Thật trùng hợp."
Circe, mặc áo choàng phù thủy màu đen, cầm con rắn biển màu đỏ trên tay và chào hắn bằng nụ cười rạng rỡ và những đốm tàn nhang sống động trên sống mũi.
Dịch Hồng Chi nhìn thấy cô, ra vẻ tao nhã cũng không thể, buồn nôn đến muốn nôn mửa, cười nói: "Circe thủ lĩnh."
Circe nói: "Không cần gọi thủ lĩnh, quá khách khí."
Dịch Hồng Chi: "Đối với những người trong công hội, quy củ vẫn phải có."
Circe: "Ồ, đúng rồi. Quy củ."
【Trò chơi Khải Minh】 chỉ có thể được tham gia một mình.
Dị năng giả cấp A nói chung thường hành xử khác người, mặc dù ghét nhau nhưng khi tiến vào 【U Linh Biển Chết】, chỉ những người cùng cấp mới có thể trao đổi thông tin với nhau. Vì vậy, Circe cười nói: "Nghe nói Queen cũng đã vào trò chơi. Phó bản trước anh có nhìn thấy Queen không?"
Sắc mặt Dịch Hồng Chi u ám: "Không. Tôi không thấy người quen nào ở phó bản trước cả."
Circe nói: "Sau đó tôi đã gặp được một người, tôi đã gặp 【Thực Thi Nhân】. Chúng tôi hợp tác ăn ý. Tôi giết người, còn hắn ăn xác chết."
Dịch Hồng Chi cau mày: "Thạch Thấp? Người của công hội King cũng tới à?"
Circe nói: "Đúng vậy, tôi nghe nói từ Thạch Thấp rằng không chỉ hắn mà Lâm Nại và Quản Thiên Thu cũng đều vào được. Salmond mang theo đứa trẻ không muốn mạo hiểm nhưng họ đã bị 【Caesar Đại Đế】 ép vào."
Dịch Hồng Chi: "Có vẻ như chúng ta sẽ gặp rất nhiều người quen trong phó bản này. Nhưng người quen đó có phải là kẻ thù hay không thì tôi không thể nói được."
Atlantis do Anim tạo ra nằm ở trung tâm của 【U Linh Biển Chết】, về cơ bản, tất cả các dị năng giả cấp cao đều nhận thức sâu sắc về giá trị thần quái phong phú và mạnh mẽ ở trung tâm, và họ lần lượt đi đến đây.
Dị năng của Quản Thiên Thu vốn dĩ là 【Tuyệt Đối Thanh Tỉnh】, và Bùi Hồi còn có thêm một dị năng là 【Xu Lợi Tị Hại】. Họ là những người đầu tiên xác định được phương hướng nên đương nhiên họ đã gặp nhau giữa đường.
Quản Thiên Thu và Bùi Hồi đều treo phần thưởng trong Thành phố Giải trí Thế giới.
Quản Thiên Thu muốn hương liệu, còn Bùi Hoàng muốn vé đi Nhạc Viên, cho nên hai người cũng có một số chủ đề chung.
Quản Thiên Thu cười hào phóng và nói: "Liệu Ranger có đạt được điều mình mong muốn khi đến Nhạc Viên không?"
Bùi Hồi nói: "Tôi không đạt được điều mình mong muốn, nhưng tôi vẫn có thể buông bỏ một số tiếc nuối trong lòng."
Quản Thiên Thu quan sát vẻ mặt của hắn, nghịch lá bùa trong tay, thản nhiên nói: "Chúng ta đều bị công hội ép vào. Nhưng mà anh Bùi tựa hồ quan tâm đ ến trò chơi này cùng phần thưởng cuối cùng."
Bùi Hồi thờ ơ quay lại nhìn cô và nói: "Cô Quản, tôi chắc chắn. Tôi không phải là người duy nhất nghĩ về phần thưởng đó."
Quản Thiên Thu cười: "Anh nói đúng."
Sau cú sốc 【U Linh Biển Chết】qua đi, các đại thần lần lượt xuất hiện trong những cảnh này khiến khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp phát điên! Sự phổ biến của Thế giới Khải Minh là chưa từng có. Nhiều dị năng giả chưa đến Thành phố Giải trí Thế giới được mấy lần đã háo hức mua vé và đến bằng thuyền!
【 Tôi đang mơ à! 】
【 Phó bản U Linh Biển Chết thực sự không có góc nhìn của người bình thường chút nào! Ahhhh, chỉ cần quay camera lại là chúng ta sẽ thấy một đại thần! 】
【 Đó thực sự là một trận chiến của các vị thần. 】
【 Tôi vừa tự tát mình, đau quá, tôi không mơ đâu. wuwuwuwuwuwuwu】
【 Nghịch Vị Thẩm Phán, Linh Thính, Thực Thi Nhân, Tuyệt Đối Thanh Tỉnh, Ranger...】
【 Quá mạnh, quá mạnh】
【 Người từ phòng phát sóng trực tiếp của phó bản Chim trong lồ ng nói rằng ngoại trừ Caesar, tất cả người ở Asgard có mặt ở trang đầu tiên đều đến đây. 】
【 Đúng vậy, có quá nhiều nhân vật chính trong phó bản này khiến tôi hoa cả mắt. 】
【 Tôi đã xem phó bản trước của Tuyệt Đối Thanh Tỉnh. Cô ấy không nói một lời vô nghĩa trong suốt trò chơi, chỉ thờ ơ nhìn mọi chuyện, dường như các đại thần thực sự chỉ giao tiếp với các đại thần. 】
【 Bởi vì không có giá trị gì trong việc giao tiếp với những người yếu đuối. Ở thân phận địa vị của họ, phần còn lại chỉ là những kẻ kéo chân sau. Dù sao thì mấy người cũng đừng nghĩ gặp được những đại thần này ở nơi nguy hiểm là một điều may mắn. Năng lực càng mạnh, hành vi càng đẫm máu. 】
【 Nhóm dị năng giả trên đỉnh kim tự tháp. Chỉ những quan chấp hành cấp S mới có thể được tin cậy hoàn toàn. Nếu gặp phải quan chấp hành cấp S, tôi nhất định sẽ ôm đùi hắn suốt cả con đường, dù sao hắn có phiền phức đến đâu cũng sẽ không bao giờ chủ động giết tôi QAQ. 】
【 Các quan chấp hành cấp S còn bí ẩn hơn cả hội trưởng của ba công hội lớn, sao có thể dễ dàng nhìn thấy như vậy? 】
【 Người thường chúng ta có bảng Asgard. Tôi nghe nói Cục Phi tự nhiên cũng có danh sách xếp hạng quan chấp hành. Tôi thực sự tò mò về những người ở trên là ai. 】
【 Hừ, quả thật, thứ hạng của các quan chấp hành cấp S khiến tôi rùng mình khi nghĩ về nó! 】
【 Người ở đầu bảng dường như ở một thế giới khác với chúng ta. 】
【 Đúng vậy lầu trên. Dị năng giả trên bảng Asgard tuy rằng mạnh mẽ thật nhưng tốt xấu gì chúng ta vẫn có thể nghe được về họ. Nhưng những quan chấp hành cấp S của Tổng cục, bằng chứng duy nhất về sự tồn tại của họ là những manh mối còn sót lại ở mọi nơi nguy hiểm. Họ sống mãi trong những dòng văn bản lạnh lùng và thậm chí chúng ta không thể ghép được bức tranh đầy đủ của họ lại với nhau. 】
【 Hóa ra tôi không phải là người duy nhất có ý tưởng này. Cấp bậc dị năng của tôi chỉ là D và tôi không thể báo cáo với Cục Phi tự nhiên bản địa để đi đến Học viện Quân sự số 1.Vì vậy đầu tiên tôi sẽ ở trong một công hội nhỏ ở địa phương đi theo người có kinh nghiệm, sau đó dần dần tôi có thể làm việc độc lập, tôi sẽ tự mình ra ngoài đến những nơi nguy hiểm rèn luyện một mình. Tôi đã khổ luyện hai mươi năm, ngay từ đầu tôi đã sợ ma đến nỗi dành nửa đời người để giết chúng. Bây giờ tôi đủ dũng cảm và đủ kinh nghiệm để một mình giải quyết các sự kiện siêu nhiên thần quái. Tôi nghĩ rằng tôi đã tiếp xúc với rất nhiều dị giáo, tôi đã thấy tất cả mọi thứ từ giết người vì tình đến trả thù, những cái chết oan uổng và báo thù, và đủ thứ phá hoại tam quan. Nhưng tôi vẫn có cảm giác như mình chỉ biết phần nổi của tảng băng trôi về thế giới dị năng giả này. 】
【 Anh bạn, tôi đã ba mươi lăm tuổi rồi. Tôi cũng cảm thấy như bạn. 】
【 Hóa ra ai cũng giống nhau. Tôi giết những kẻ dị giáo mỗi ngày và đến chi nhánh thành phố để đổi lấy phần thưởng. Sau khi bắt ma trong thành phố, tôi nghe đủ kiểu chết và đủ thứ chuyện kỳ quái, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình như ếch ngồi đáy giếng. Tôi có thể nhìn thấy ma nhưng tôi vẫn không hiểu thế giới này. 】
【 Điều đó là bình thường, bởi vì những "bóng ma" mà bạn nhìn thấy trong thành phố chỉ thuộc về một loại dị giáo. Thuộc diễn đàn thứ bảy. 】
【Ah??? 】
【Ah??? Cái gì??? 】
Kén thông tin bao năm bị phá vỡ bởi một câu nói, rất nhiều dị năng giả bình thường đều mở to mắt. Với hàng rào bảo vệ thứ cấp của mạng lưới và sự giám sát liên tục của Thiên Xu, dị giáo phổ biến nhất mà nhiều dị năng giả phải đối phó thực ra chính là "ma". Đối với họ, ma và thần là một thể, cộng thêm một số loài động vật và thực vật dị giáo đây đó, tạo thành cả thế giới mà họ hiểu.
Tổng cục Cục Phi tự nhiên và nhà họ Ninh đều là những tồn tại rất xa xôi. Nếu không phải có người phổ cập khoa học về Ninh gia, khá nhiều dị năng giả mới đến Thành phố Giải trí Thế giới thậm chí sẽ không biết nguồn gốc của thuốc sinh học.
【 Các người đều là người mới đến Thành phố Giải trí Thế giới xem trận chung kết, trách không được lộ ra một cảm giác ngu xuẩn. Cho tôi hỏi bạn một câu, bạn có tự gọi mình là "Đạo sĩ" trong thành phố không? 】
【......không ổn sao. 】
【............】
【 Rất tốt, đạo sĩ nhỏ, cẩn thận xem phát sóng trực tiếp, nó sẽ mở ra cho cậu cánh cửa đến một thế giới mới. 】
Một đạo sĩ trẻ tuổi đến từ thành phố Hoài Thành ngồi xổm ở quảng trường trung tâm Fensalir, ngẩng đầu nhìn màn hình lớn, đầy vẻ khó hiểu. Hắn ta cũng mặc một chiếc áo choàng Đạo giáo, tay trái cầm cây phất trần, tay phải cầm la bàn, rất có dáng thế ngoại cao nhân.
Kết quả là, vừa bước vào Thành phố Giải trí Thế giới, hắn đã bị choáng ngợp bởi công nghệ tiên tiến trong phòng phát sóng trực tiếp, cảm thấy choáng váng, còn chưa kịp hồi phục nên xấu hổ kéo tay áo xuống. Dị năng giả xấu hổ đến mức nhìn xuống điện thoại của mình và phát hiện ra rằng ông chủ của ngôi nhà ma ám đã yêu cầu hắn ta xua đuổi tà ma cách đây không lâu lại bắt đầu quấy rối hắn ta.
【 Hạ Văn Thạch: Đại sư, tôi quỳ lạy ngài, xin hãy cứu tôi. Tôi thực sự cảm thấy ngôi nhà ma ám của mình thật xui xẻo. Búp bê của tôi sẽ di chuyển ooooooooooooooo. 】
【 Hạ Văn Thạch: Tôi tự mình khởi nghiệp không dễ dàng, nhà ma là mạng của tôi, đại sư xin hãy giúp đỡ tôi. 】
Nhìn hai dòng chữ này, có vẻ như có thể nhìn thấy ông chủ trẻ sợ hãi đến mức bật khóc. Đạo sĩ quay đầu nhìn người chung quanh, nhất thời cảm thấy lạnh sống lưng.
Mỗi người ở Thành phố Giải trí Thế giới đều có vẻ mặt cực kỳ điên cuồng. Ngày qua ngày tưới đẫm bằng máu tươi của đồng loại làm cho mỗi người đều lộ ra vẻ ích kỷ, dối trá,t ham lam, ngạo mạn không thể bỏ sót.
Mỗi người đều giấu diếm tính kế trong mắt.
Đây là nơi nguy hiểm thứ mười trên toàn cầu.
Vị đạo sĩ nhỏ từng thắc mắc tại sao Thành phố Giải trí Thế giới đầy rẫy con người của thế giới lại có mức độ nguy hiểm cao như vậy. Hắn đã không phát hiện ra cho đến khi hắn thực sự đến đây. Những dị năng giả bước ra từ núi xác và biển máu không khác gì những kẻ dị giáo ở một khía cạnh nào đó.
Đạo sĩ nhỏ định thần lại, cười khổ nghĩ nghĩ, ông chủ tóc vàng vẫn là người bình thường... Hắn cúi đầu định gõ cái gì đó cho Hạ Văn Thạch trước tiên đe dọa cậu ta sau đó lại chào giá. Kết quả là màn hình trong phòng phát sóng trực tiếp bật lên và hắn nhìn thấy một người quen.
Chàng trai mặc đồ trắng đứng trên bức tường cao của Atlantis. Hết con cá đen này đến con cá đen khác vây quanh cậu. Cậu mặc áo sơ mi trắng và tóc đen, khí chất gần như hòa quyện với đại dương huyền bí và tĩnh lặng này.
Đôi mắt của đạo sĩ đột nhiên mở to...
Diệp Sanh?!
Đạo sĩ đứng dậy, há hốc miệng không thể tin được.
Diệp Sanh?!
Tại sao Diệp Sanh lại ở đây?!
Giáo thảo Đại học Hoài An ba lần lên hotsearch bằng mặt, là người gốc Hoài Thành, hắn chắc chắn sẽ không nhận sai người. Hắn thậm chí còn biết danh hiệu lộn xộn của Diệp Sanh là "Anh chàng nghèo lạnh lùng ngầu lòi", nhưng tại sao Diệp Sanh lại ở đây?
Tại sao cậu ta, một con người bình thường, lại ở trong đấu trường chung kết của Thế giới Khải Minh!
Đạo sĩ hoàn toàn không nói nên lời.
...Diệp, Diệp Sanh đến để đi tìm chết?
Cùng lúc đó, trên gò đất phía đông nam U Linh Biển Chết.
"Bố, nhìn kìa, chị Lâm Nại!" Salmond thực sự không muốn chào hỏi với Lâm Nại. Nhưng Harbor nhất quyết muốn đến nói chuyện với Lâm Nại nên chỉ biết ôm trán bế con đến đó.
Salmond giảng bài cho con trai: "Khi nào thì con có thể bình tĩnh lại?"
Lâm Nại và Thạch Thấp đều là thành viên của công hội King, và họ đã cùng nhau rời đi khi gặp nhau. Thạch Thấp đã ăn no trong phó bản trước đó, và bây giờ gã cảm thấy ấm no sinh d@m d*c. Trong lúc trò chuyện với Lâm Nại, gã bắt đầu tìm kiếm Quản Thiên Thu khắp nơi. Lâm Nại cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao thì danh tiếng chó li3m của Thạch Thấp đã truyền tai nhau từ lâu trong công hội King.
"Lâm Nại!" Harbor vui vẻ muốn chào Lâm Nại, nhưng cậu bé vẫy tay quá mạnh và vô tình ném chiếc cân trong tay.
Salmond trầm giọng nói: "Harbor!"
Harbor cảm thấy chột dạ, lập tức buông tay bố mình ra, chạy tới nhặt chiếc cân của mình bị ném ra xa. Khi Harbor đi ngang qua, cậu bé đẩy rong biển sang một bên và phát hiện cân của mình đang bị một con rắn màu hồng đẩy tới đẩy lui. Con rắn nhỏ màu hồng giống như ném một quả bóng, dùng đầu để đẩy cân rồi dùng đuôi bắt lấy quả bóng, chơi đến mức cực kỳ vui vẻ.
Cảm nhận được ánh mắt của Harbor, con rắn màu hồng đột nhiên quay đầu lại, miệng nhếch lên một cách kỳ dị, đồng tử thẳng tắp tàn bạo. Rít lên, nó thè lưỡi rắn về phía cậu bé.
Harbor bị hoảng sợ.
Ngay lập tức, một giọng nói nhẹ nhàng và lạnh lùng từ bên cạnh truyền đến, cứu cậu bé.
"Black, quay lại."
Harbor nhìn lên. Cậu bé thấy một chị gái rất xinh đẹp. Chỉ là nhận thức về nguy hiểm của cậu bé vượt xa khả năng phán đoán về ngoại hình. Phản ứng đầu tiên của Harbor là sợ hãi.
Cậu bé không dám thở mạnh.
Trần Xuyên Huệ ra lệnh, Black lập tức thả cân và xuống ngoan ngoãn trở lại dưới chân cô.
"Đừng chạy quanh biển."
Trần Xuyên Huệ cởi mũ trùm áo mưa trong suốt, cúi xuống bế Black lên, không thèm nhìn cậu bé trong rừng tảo bẹ bên cạnh.
Sau khi Harbor nhặt chiếc cân lên, cậu bé lập tức lặng lẽ rời đi.
Mọi người vẫn đang tìm kiếm lối vào "Atlantis", nhưng Trần Xuyên Huệ lại quen thuộc với nó. Chẳng lâu trước đây cô mới đến đây, nên cô biết rất rõ đường đi, đàn cá bơi bên cạnh nhanh chóng né tránh cô.
Trần Xuyên Huệ ấn đầu Black và đi một con đường nhỏ vào thành phố.
*
Ở chính giữa U Linh biển Chết là một thành phố đã mất.
Thành phố có một hành lang gần như song song với bức tường thành cổ và bao phủ toàn bộ khu vực.
Diệp Sanh đi vòng quanh hành lang và gần như chắc chắn. Anim không ở trong hố Theia, ít nhất là không ở trên bề mặt. Nhiệm vụ cuối cùng của Thế giới Khải Minh là giết người điều hành thứ năm? Nhưng họ thậm chí còn gặp khó khăn để tìm thấy gã.
Sau khi đi dọc hành lang, cậu lại va vào Dư Chính Nghị.
Dư Chính Nghị nói: "Diệp Sanh, tôi không tìm thấy bất kỳ nơi nào đặc biệt đáng ngờ. Chúng ta đợi Demeter đến thì sao? Có thể cô ấy có manh mối mới."
Diệp Sanh nói: "Được rồi, chúng ta hãy tìm một nơi để ngồi xuống trước."
Dư Chính Nghị: "Các tòa nhà ở đây hoặc bị nước biển ăn mòn hoặc bị rong biển chiếm giữ. Phần lớn là đá san hô. Chỉ có "Cung điện" ở trung tâm là còn có thể ở được."
Diệp Sanh: "Vậy thì chúng ta đi "Cung điện" đi."