Sau Khi Mất Trí Nhớ Người Yêu Cũ Xuất Hiện

Chương 86: Công Hội




Diệp Sanh vẫn chưa thức tỉnh bất kỳ dị năng nào và cũng không cần thuốc sinh học. Sự cám dỗ này không có sức hấp dẫn đối với cậu.

Diệp Sanh thản nhiên rút mảnh giấy ra và lau đi những giọt nước giữa những ngón tay gầy gò trắng nõn của mình, bình tĩnh nói: "Cám ơn, nhưng mấy người hiểu lầm rồi, tôi không phải dị năng giả."

Môi trường nơi cậu lớn lên đã mang đến cho cậu một nhận thức gần như đáng sợ về sự ác ý của người khác.

Khoảnh khắc người đàn ông cao lớn lên tiếng, Diệp Sanh có thể đọc được sự tính toán và lòng tham trong mắt hắn ta.

"Về phần đề nghị của anh, tôi cũng không có hứng thú." Giọng nói của Diệp Sanh lạnh như băng, cậu ném tờ giấy vào thùng rác, mở cửa đi ra ngoài, không để ý đến hai người này.

Người đàn ông cao lớn chạm vào khuyên tai, che giấu sự khinh thường và sát ý trong mắt, hắn lùi lại, chặn cửa và cười nói: "Cậu thật là giỏi nói đùa, nếu cậu không phải là dị năng giả thì làm sao có thể biết được ba chữ "dị năng giả"?"

Diệp Sanh ngước mắt liếc hắn một cái, con ngươi trong veo đen nhánh, tràn đầy sương giá.

Người đàn ông cao lớn nhìn vẻ mặt của cậu, tim đập thình thịch, trở nên cảnh giác. Thiếu niên trước mặt này tuy rằng cấp bậc dị năng thấp nhưng năng lực tuyệt đối không thấp, cậu là một nhân vật tàn nhẫn không hề dễ chọc.

Người đàn ông cao lớn đảo tròng mắt, bỗng nhiên thấp giọng nói: "Người anh em, nếu cậu không có hứng thú với thuốc sinh học thì cậu có hứng thú với công hội Jack không?"

Công hội Jack?

Diệp Sanh sẽ thu hút họ đến đây chỉ để biết được thứ gì đó từ trong miệng hai người này. Hỏi về thế giới dị năng giả rộng lớn và hỗn loạn trải rộng khắp thế giới.

Diệp Sanh nhàn nhạt nói: "Anh nói cho tôi biết."

Người đàn ông cao lớn cười nói: "Tôi là bạn tốt của một thành viên cấp cao trong công đoàn Jack. Nếu cậu muốn gia nhập công đoàn của Jack, tôi có thể giúp cậu giới thiệu cậu với anh ta. Cậu chưa đến hai mươi tuổi, tuổi tác vừa vặn. Hàng năm, Cục Phi tự nhiên cấp cho ba công hội lớn một số danh ngạch để học tại Học viện Quân sự số 1. Cậu còn trẻ như vậy, nếu chăm chỉ, cậu có thể được chọn."

Diệp Sanh nói: "Có loại chuyện tốt như thế này sao anh không tự mình tới đó đi."

Người đàn ông cao lớn chỉ vào em trai mình: "Tôi muốn dẫn em trai tôi đi cùng. Gia nhập công đoàn không tiện, hơn nữa tôi cũng đã hơn ba mươi rồi, Học viện Quân sự số 1 có giới hạn độ tuổi."

Diệp Sanh không nói gì.

Người đàn ông cao lớn đột nhiên lấy điện thoại di động ra, cười nói: "Người anh em, xin thêm thông tin liên lạc của cậu nào. Chúng tôi sẽ ở lại Hoài Thành vài ngày, nếu cậu đổi ý, có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào."

Diệp Sanh cúi đầu, và không từ chối.

Người đàn ông cao lớn nói: "Tôi tên là Dương Tông, em trai tôi tên là Dương Bạch."

Diệp Sanh cũng nói ngắn gọn tên của cậu.

"Diệp Sanh." Nói xong, cậu tắt điện thoại rồi đi ra ngoài.

Dương Tông nhìn cậu rời đi, vỗ vỗ vai em trai mình, hàm ý nói: "Em trai, em có tin hay không, tên nhóc này không đơn giản." Sau khi Diệp Sanh trở về ký túc xá, liền mở điện thoại ra. Dương Tông đã gửi cho cậu một đường link.

Diệp Sanh bấm vào và phát hiện ra rằng đây là trang web chính thức dành riêng cho những dị năng giả.

Diệp Sanh chưa có tài khoản nên Dương Tông đã nhiệt tình cho cậu mượn tài khoản.

"Người anh em nhìn xem, tôi không có lừa cậu. Có tin đồn rằng khu trung tâm mua sắm Gia Hòa sẽ lại trở thành một nơi nguy hiểm."

Diệp Sanh mượn tài khoản của hắn để đăng nhập, nội dung của trang web hiển thị rõ ràng trước mặt cậu, phải nói rằng trang web này khá sôi động, các bài đăng không ngừng được đăng tải, hình như có rất nhiều dị năng giả trên khắp thế giới.

Diệp Sanh đã học được hai thuật ngữ trong đó: "Công hội" và "nơi nguy hiểm".

Ba công hội dị năng giả lớn: King, Queen, Jack.

Vua, Nữ Hoàng, Hiệp Sĩ.

Còn "nơi nguy hiểm", Diệp Sanh hiểu đó là nơi những kẻ dị giáo lui tới.

Chỉ có các quan chấp hành cấp S trong Cục Phi tự nhiên mới có thể tự do di chuyển hành động, còn các quan chấp hành khác được triển khai từng bước ở các thành phố khác nhau và tuân theo mệnh lệnh. Chính vì sự sắp xếp này mà trong các thành phố phồn hoa của con người có rất ít địa điểm nguy hiểm.

Những nơi nguy hiểm thường là những nơi đã bị bỏ hoang từ lâu, đổ nát, hoang tàn.

Quan chấp hành cấp S thực hiện các nhiệm vụ đặc biệt trên khắp thế giới.

Hầu hết thông tin về những nơi nguy hiểm đều được báo cáo cho Cục Phi tự nhiên bởi những dị năng giả.

Trang web chính thức của dị năng giả có bảng xếp hạng các địa điểm nguy hiểm.

Trong mười nơi nguy hiểm nhất, năm nào cũng có chuyện toàn quân bị diệt, đồng thời mỗi năm cũng có những người dã tâm bừng bừng lên đường.

Diệp Sanh bấm vào bảng xếp hạng và nhìn từ trên xuống dưới, vẻ mặt lạnh lùng và cau mày. Cậu phát hiện ra rằng số một trên bảng xếp hạng thực ra là một hòn đảo ở Thái Bình Dương, tên tiếng Anh là "Travel" và tên tiếng Trung là "Lữ".

Trong danh sách xếp hạng những nơi nguy hiểm đối với những dị năng giả, nó còn được gọi là 【 Nơi sinh sống của chim di cư 】.



Bởi hòn đảo du lịch này nằm trên tuyến đường "Đông Á - Australia Tây Á" của đường bay chim di cư lớn nhất thế giới, nơi các loài chim di cư trên Thái Bình Dương dừng chân, thay lông và sinh sản.

Mọi địa điểm nguy hiểm trong danh sách đều đã được quan chấp hành cấp S của Cục Phi tự nhiên ghé thăm, nhưng những kẻ dị giáo cấp cao có hành tung xuất quỷ nhập thần nên quan chấp hành cấp S đi cũng chỉ trở về tay không. Tuy nhiên, để đảm bảo an ninh cho người đến sau, quan chấp hành sẽ để lại một số thông tin thu được.

Bên cạnh nơi chim di cư sinh sống là một dòng chữ như rồng phượng múa, những manh mối mà quan chấp điều hành đưa ra thật rõ ràng.

Hắn viết một cái tiếng Latin, tripalium.

tripalium, một dụng cụ tra tấn thời Trung cổ. Từ tiếng Anh "travail" có nghĩa là "gian khổ; đau khổ" được phát sinh từ nó. Và do trong thời kỳ cổ đại, việc di chuyển là một việc vô cùng khó khăn và đau khổ, nên từ "travail" đã tạo ra từ "travel". Có thể nói rằng nguồn gốc của từ "travel" là từ "tripalium".

Khi quan chấp hành viết xuống từ này, nó cũng gióng lên hồi chuông cảnh báo cho mọi người.

Đảo Lữ, hòn đảo nơi chim di cư bay đến, không phải là điểm thu hút khách du lịch để mọi người đến xem.

Nó là giá treo cổ của trái đất.

Diệp Sanh đột nhiên cảm thấy trong lòng dâng trào một cảm giác kỳ lạ mãnh liệt, lông mi rũ xuống che đi đôi mắt. Bên ngoài thành phố Hoài Thành yên bình và nhộn nhịp, thế giới rộng lớn và nguy hiểm hơn cậu tưởng tượng rất nhiều.

Cậu rời khỏi chỗ đó và nhìn xuống. Nơi nguy hiểm xếp thứ hai là 【 Vịnh Nhân Ngư 】

Sau đó là,

【Phòng máy ENIAC】

【 U Linh Biển Chết 】

【 Làng Cổ Dạ Khóc 】

【 Nhạc Viên 】

【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】

【 Thành phố Giải trí Thế giới 】

【 Lục Sắc Địa Ngục 】

......

Một đường đi xuống, Diệp Sanh nhìn thấy 【 Quảng trường Gia Hòa 】ở vị trí thứ 26. Nó không viết là Trung tâm mua sắm Gia Hòa mà viết là Quảng trường Gia Hòa, hẳn là khi Trung tâm thương mại này mới được xây thì nó đã được xếp vào đây. Các【 Khu vực nguy hiểm 】 ở các thành phố lớn thường được Cục Phi tự nhiên nhanh chóng điều tra nên không mất nhiều thời gian để Quảng trường Gia Hòa thoát khỏi danh hiệu "nơi nguy hiểm".

Nó được xếp hạng 26 hẳn là khi Quỷ Mẫu ra đời. Những đứa trẻ ma thuộc về diễn đàn của Cố Sự Đại Vương, như vậy thì khẳng định là Quỷ Mẫu cũng thuộc về diễn đàn thứ bảy.

Cậu nhìn thứ hạng nguy hiểm này, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng, cậu mím môi mỏng, mỉa mai nghĩ: Có Cố Sự Đại Vương đích thân ngồi trong trận chiến, kể lại câu chuyện về Đô Thị Dạ Hành Giả ở đây. Hiện tại mức độ nguy hiểm của Hoài Thành hẳn là có thể xếp vào top ba.

Dương Tông luôn muốn lôi kéo cậu nhập đội, hai giờ sau lại gửi tin nhắn cho cậu.

【 Cậu nghĩ thế nào? 】

Diệp Sanh hoàn toàn không cân nhắc lời đề nghị của hắn và gửi lại tin nhắn cho hắn.

【 Lần sau đi. Kỳ nghỉ của tôi sắp kết thúc và tôi phải tiếp tục đi học các lớp học của mình. 】

【 Dương Tông: Đang học? Cậu vẫn còn là học sinh?! 】

Diệp Sanh thản nhiên cầm lấy thẻ học sinh trên bàn, chụp ảnh rồi gửi cho Dương Tông.

【 Ừ, sinh viên năm nhất Đại học Hoài An.】

Nói xong Diệp Sanh ném điện thoại sang một bên, đi vào phòng tắm tắm rửa.

Lúc đang tắm, Diệp Sanh lại sờ lên vết bớt trên vai, đầu ngón tay truyền đến một luồng hơi nóng quen thuộc, khiến cậu rũ mắt xuống.

Hơi nóng làm ướt tóc và lông mi của cậu, dòng nước nóng lan khắp chiếc cổ và đôi vai nhợt nhạt của cậu. Con bướm màu đỏ sống động như thật, như thể sắp bùng cháy trong làn sương mù bốc khói.

Da của Diệp Sanh vốn có màu trắng, cơ bắp mỏng bao bọc lấy thân hình săn chắc và ưu việt của cậu. Bởi vì con bướm đỏ kia khiến nó có một sự cám dỗ và h@m muốn mê hoặc khó tả.

Diệp Sanh rút ngón tay ra, vội vàng lau tóc rồi đi ngủ, khi nhắm mắt lại cũng không ngừng suy nghĩ.

Dị năng giả, ba công hội lớn, diễn đàn, Học viện Quân sự số 1.

Từ trong miệng Ninh Vi Trần, cậu có thể nghe được giọng điệu thản nhiên tùy ý của hắn, mỉm cười nói chuyện về Đảo Bướm, Cục Phi tự nhiên, cùng tên của những quan chấp hành cấp S cấp cao đó.

Bởi vì Ninh Vi Trần, với tư cách là người thừa kế của Ninh gia, đã đứng trên ngọn tháp của thế giới này từ khi sinh ra nên hắn đương nhiên coi thường hết thảy mọi thứ.

Nhưng dưới ngọn tháp, trật tự thế giới rất phức tạp và khổng lồ.

Nếu không gặp được Ninh Vi Trần, cậu sẽ trở thành người giống như Dương Tông, để khám phá sự thật về chân tướng thân thế của mình, cậu sẽ đến nhiều nơi nguy hiểm khác nhau để rèn luyện. Đối với dị năng giả bình thường mà nói: Thuốc sinh học vô cùng quý giá, Học viện Quân sự số 1 cao cao tối thượng, Cục Phi tự nhiên tương đương với quyền lực, và quan chấp hành cấp S là người chỉ có trong truyền thuyết.



Cậu sẽ bắt đầu từ nhiệm vụ cấp thấp nhất, chiến đấu trong công hội và trưởng thành từng bước một. Càng hiểu biết về chân tướng của thế giới, cậu càng hiểu thân phận của Ninh Vi Trần đáng sợ đến mức nào.

Chẳng trách thông tin liên lạc của Ninh Vi Trần đều được mã hóa. Những gì cậu gặp trên tàu không phải là một công tử nhà giàu bình thường mà là một Thái Tử theo đúng ý nghĩa.

...... Lạc Hưng Ngôn, tàn dư của chế độ phong kiến, dùng từ khá chính xác.

"......"

Ninh Vi Trần ngay từ đầu đã cho phép cậu tiếp xúc với cốt lõi của thế giới.

Diệp Sanh mở mắt ra, mắt hạnh lạnh băng sắc bén như một thanh kiếm.

Nhưng.

Đây có thực sự là một lối tắt?

Cậu luôn có linh cảm rằng nếu muốn thực sự hiểu thế giới này, cậu không thể... từ trên cao nhìn xuống.

Vì đã tiếp xúc với Dương Tông và biết thêm được một số điều về những dị năng giả nên Diệp Sanh đã có một góc nhìn mới.

Người dân trong thành phố có thể sống cuộc sống vô tư, hồn nhiên và tự do vì có người giám sát mọi nguy hiểm cho họ. Tuy rằng cậu vẫn không thích Cục Phi tự nhiên nhưng thành kiến ​​của cậu đã tiêu tan đi một chút.

Ngày hôm sau, Diệp Sanh nhìn thấy bản thảo phim tuyên truyền đã hoàn thiện của đạo diễn trong nhóm quay phim tuyên truyền, tâm trạng có chút cổ quái.

【 Hoàng Kỳ Kỳ: Vất vả rồi vất vả rồi, buổi tối đầu tiên sau khi trở về sau kỳ nghỉ chính là tiệc tối chào mừng tân sinh viên. Thành phẩm của chúng ta sẽ được giao cho các đàn em vào ngày mai, háo hức quá hehehehehe. 】

【 Nhiếp ảnh gia: Tung hoa tung hoa tung hoa pháo mừng pháo mừng pháo mừng khí cầu khí cầu khí cầu. 】

【 Đạo diễn: Chậc, Đại học Hoài An thật tận tâm, còn cho tôi ba tấm vé. 】

【 Hoàng Kỳ Kỳ: Vì vậy mọi người nhất định phải đến ủng hộ chúng tôi! 】

Diệp Sanh là sinh viên năm nhất, dù không muốn đi cũng phải đi.

Vào buổi tối, cậu như thường lệ đi đến căn hộ của Ninh Vi Trần để uống thuốc.

Ninh Vi Trần ngồi ở một bên, nhẹ nhàng đưa nước cho cậu, khóe môi mỉm cười hỏi: "Andrew muốn em hỏi anh xem thuốc có tác dụng không, nếu không lần trước sao anh lại một mình đến khoa sản?"

Andrew vô cùng nghi ngờ về khả năng của mình.

Diệp Sanh có thể hoàn toàn không để ý tới giọng điệu đùa giỡn của hắn, cậu cũng lười đáp lại. Uống nước xong, cậu cảm nhận được bụng mình đang chuyển động, vẻ mặt không chút biểu cảm.

Thai Nữ dường như thực sự được an ủi và trở nên an tĩnh. Nếu không chú ý, cậu thậm chí sẽ không nhận ra sự tồn tại của nó.

Ninh Vi Trần nâng cằm, cười nhìn cậu nói: "Anh thế nào rồi, anh trai? Con của chúng ta thế nào?"

Diệp Sanh lạnh như băng: "Chết chắc rồi."

Ninh Vi Trần: "Oa, thật tàn nhẫn."

Diệp Sanh không rảnh cùng hắn diễn kịch, lòng bàn tay sờ s0ạng ly nước, đột nhiên mở miệng nói: "Ninh Vi Trần, cậu có thể lấy được thuốc sinh học không?"

Ninh Vi Trần sửng sốt một chút, sau đó cười nhẹ, cảm thấy thú vị, hắn dùng đôi mắt hoa đào yêu kiều nhìn cậu: "Ừ, có thể, anh muốn nhiều hay ít?"

Diệp Sanh: "......"

Diệp Sanh: "Một lọ là đủ rồi."

Cậu chỉ muốn xem nó là gì thôi.

Ninh Vi Trần gật đầu: "Được."

Trong khi Cục Phi tự nhiên đang điều tra Lương Húc và Tần lão gia tử Tần gia thì buổi lễ đón tân sinh viên của Đại học Hoài An đã diễn ra.